If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngũ Chí
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 711
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2566 / 55
Cập nhật: 2015-11-17 23:04:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 558: Phàm Là Vật Hắn Xem Trọng, Đều Bán Được Đắt Giá
hìn biểu tình kinh nghi trên mặt mọi người, Trương Văn Trọng chỉ mỉm cười, vẫn không hề giải thích, tùy ý cho bọn họ suy đoán. Có rất nhiều thời gian, bảo trì cảm giác thần bí một chút, so với việc đem sự tình nói hết ra ngoài vẫn tốt hơn rất nhiều.
So sánh với hắn, Tô Hiểu Hồng cũng không có công phu dưỡng khí tốt như vậy. Nàng bị mọi người dây dưa đến choáng váng mặt mày, cũng không còn chịu được sự đãi ngộ như thế, hầm hừ nói: “Không sai, tôi từ một đêm ở Kim Đan sơ kỳ nhảy lên Nguyên Anh sơ kỳ. Cái gì? Muốn biết vì sao tu vi của tôi đề thăng nhanh như vậy?Đừng đùa, nếu như tông phái của anh có bản lĩnh đột nhiên đề thăng tu vi, sẽ đơn giản nói cho người khác nghe sao?”
Câu nói của Tô Hiểu Hồng rất thẳng thắn, làm những người đang vây quanh dò hỏi nguyên nhân tu vi nàng đề thăng không khỏi đỏ bừng mặt, đều ngậm miệng lại, không dám hỏi tiếp.
Phải nha, vô luận là tông phái nào nắm giữ được loại phương pháp đề thăng tu vi này, chỉ sợ sẽ xem là cơ mật không thể tiết lộ ra ngoài, chỉ có kẻ ngu si mới gặp người nào cũng nói.
Nhưng mọi người cũng có một chút hiếu kỳ. Đó chính là phương pháp đột nhiên đề thăng tu vi này, chỉ nhằm vào dạng người đặc thù, hay tùy tiện đối với người nào cũng có hiệu quả?
Ngay khi mọi người còn đang suy đoán, Xích Hà đạo trưởng cũng đột nhiên nhớ lại một việc, nói: “Nói đến tu vi đột nhiên đề thăng, hình như không chỉ có một mình Tô tiểu thư? Tôi nhớ, trước giao thừa năm mới, tu vi của năm vị đệ tử Phong Sơn phái, đều đang ở Trúc Cơ sơ kỳ. Thế nhưng hiện tại tu vi của bọn họ, cũng đã đến Kết Đan đỉnh kỳ, tùy thời đều có khả năng bước vào Kim Đan kỳ…”
Câu nói của Xích Hà đạo trưởng vừa ra khỏi miệng, lập tức làm căn phòng vừa mới yên tĩnh lại liền sôi trào lần nữa:
“Cái gì? Còn có chuyện như vậy? Xích Hà đạo trưởng, ngươi xác định năm người nọ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, từ Trúc Cơ sơ kỳ đề thăng Kết Đan đỉnh kỳ sao?”
“Nghĩ lại ngày trước, ta từ Trúc Cơ kỳ đề thăng tới Kết Đan đỉnh kỳ, phải dùng thời gian hơn mười năm. Từ Kim Đan sơ kỳ đề thăng tới Nguyên Anh sơ kỳ, càng tiêu hao tới bốn mươi năm. Có được tốc độ như vậy, đều dựa vào một đống đan dược giúp đỡ. Mà độ tu luyện như vậy, ở bên trong tông phái chúng ta, đã được cho là rất nhanh rồi. Thế nhưng nhìn vào đệ tử Phong Sơn phái người ta, người ta chỉ dùng thời gian vài ngày, đã từ Trúc Cơ kỳ đột nhiên lên tới Kết Đan đỉnh kỳ. Mà từ Kim Đan sơ kỳ lên tới Nguyên Anh sơ kỳ, lại chỉ dùng thời gian một đêm ngắn ngủi, độ tu luyện như vậy, quả nhiên thật quá kinh khủng, bọn họ thật là người sao? Sẽ không phải là sinh vật ngoài hành tinh khoác bộ da người đi?”
“Nói như thế, loại phương pháp đột nhiên đề thăng tu vi này, cũng không phải chỉ áp dụng cho dạng người đặc thù, mà áp dụng cho tất cả người tu chân? Đây chẳng phải là nói, chỉ cần Phong Sơn phái nguyện ý, chỉ trong một đêm có thể đưa ra một nhóm lớn người tu chân Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ? Đây…đây thật sự làm kẻ khác không sao tưởng tượng nổi, quả nhiên là không sao tưởng tượng nổi a.”
Nghe được tiếng kinh hô của mọi người, Trương Văn Trọng không khỏi bật cười. Tuy rằng từ lý luận mà nói, đích thật có thể làm cho mấy trăm đệ tử Phong Sơn phái đều đột nhiên đề thăng tu vi trong một đêm. Nhưng chuyện như vậy là do cơ sở thành lập Cửu Phẩm Tam Liên Đan mà có. Mà chuyện như vậy, hiển nhiên không thực tế. Chí ít ở giai đoạn hiện nay, Cửu Phẩm Tam Liên Đan cực kỳ thưa thớt khó được.
Nhưng những bí mật này, hắn sẽ không đơn giản nói cho người khác. Đối với lời kinh hô cùng suy đoán của mọi người, hắn cũng không làm ra bất luận điều gì giải thích. Đôi khi, bảo trì một chút cảm giác thần bí, càng có thể làm cho lòng người kính sợ.
Sau một phen kinh hô suy đoán, ánh mắt mọi người nhìn về phía Trương Văn Trọng và đệ tử Phong Sơn phái, cũng trở nên rừng rực lên. Theo bọn họ xem ra, phương pháp đột nhiên đề thăng tu vi của Phong Sơn phái, nhất định là tiên pháp do vị tiên nhân kia truyền thụ xuống tới, cũng chỉ có bậc tiên pháp thần kỳ này, mới có thể có được hiệu quả cường lực như vậy.
Tất cả mọi người đang hao hết tâm tư đẽo gọt, hẳn nên làm thế nào lấy được cảm tình của Trương Văn Trọng cùng Phong Sơn phái. Dù không học được phương pháp đột nhiên đề thăng tu vi, cũng có thể từ trong tay Phong Sơn phái mua được bí pháp luyện chế cao phẩm đan dược cùng pháp bảo do tiên nhân truyền thụ đúng không? Nghĩ đến, những đan dược và pháp bảo do tiên nhân truyền thụ, hẳn không phải tầm thường, nói không chừng bên trong còn giấu diếm tiên pháp không muốn cho ai biết.
Hoàn cảnh bên trong phòng, cũng bởi vậy trở nên yên tĩnh xuống tới.
Mọi người còn đang suy tư nghĩ cách, những người tu chân, dị năng giả đến tham gia hội đấu giá đã trải qua kiểm tra thân phận tiến nhập vào trong sân bóng, đem sân bóng có hơn hai vạn chỗ ngồi tràn đầy đến bảy tám phần.
Từ bên trong phòng quý khách nhìn ra, bên trên khán đài toàn là đầu người nhấp nhô, có thể nói náo nhiệt phi phàm.
Lúc này người bên trong phòng quý khách, cũng tạm thời dừng việc suy nghĩ, đều đưa mắt nhìn về phía khán đài, không ngừng kinh hô cùng tán thán:
“Cảnh tượng nhiệt náo như vậy, ở trong tu chân giới, thật chưa từng thấy qua.”
“Lần này số lượng người tu chân cùng dị năng giả đến tham gia hội đấu giá, sợ phải hơn vạn người đi? Ta nhớ kỹ, hội đấu giá tu chân trước đó, quy mô lớn nhất cũng chỉ có ngàn người tham gia, vô luận là quy mô hay náo nhiệt, so sánh với hội đấu giá do Phong Sơn phái và Hà Phi Quan tổ chức lần này, đều không sao sánh nổi.”
“Hội đấu giá lần này, hoàn toàn có thể được xem là thịnh hội đệ nhất tu chân giới, có thể tham gia, thật là đáng mừng.”
Lúc này Trương Văn Trọng cũng kích động không ngớt, tuy rằng trước khi hắn tiến vào sân bóng, cũng đã suy đoán người đến tham gia không ít. Thế nhưng khi hắn nhìn thấy sân bóng lớn như vậy lại được ngồi đầy, vẫn không thể ngăn cản được sự kích động trong lòng. Dù sao, đệ nhất thịnh hội tu chân giới lần này, là do hắn mở ra.
Đợi khi mọi người đã vào chỗ ngồi, người phụ trách chủ trì buổi đấu giá Khâu Đại Bảo, cùng đi với mười sáu đệ tử Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan, trực tiếp đi lên đài đấu giá đặt ngay giữa sân bóng.
Cùng lúc đó, màn hình hai bên khán đài cũng đều sáng lên, đem cận cảnh đài bán đấu giá chiếu rõ cho từng người trong sân bóng.
Tuy nói đại bộ phận người tu chân đều là người có tầm mắt tốt, dù có ở xa vẫn có thể nhìn thấy. Thế nhưng đối với một ít người tu chân có tu vi thấp, hoặc dị năng giả, vu sư mà nói, màn hình ở hai bên khán đài rất hữu dụng. Đối với phương diện săn sóc chi tiết này, bọn họ đều rất cảm động, đều cùng vỗ tay kịch liệt hoan hô.
Khâu Đại Bảo đứng trên đài bán đấu giá, vẻ mặt hồng nhuận, có vẻ cực kỳ kích động. Dù sao vô luận là trước khi hắn trở thành người tu chân hay sau khi đã thành người tu chân, cũng chưa từng trải qua tràng diện lớn như vậy. Giờ khắc này, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được sự hưng phấn khi mình đứng trên đài bán đấu giá, trong đôi mắt rừng rực của hơn hai vạn người trong sân bóng đều đang chăm chú nhìn lên người hắn.
Khâu Đại Bảo sờ sờ vào chòm râu dưới cằm, đắc ý nở nụ cười. Đối mặt tràng diện long trọng như vậy, hắn cũng không hề khẩn trương một chút nào. Bởi vì tính cách của hắn có một chút kích động, càng nhiều người hắn càng hưng phấn, đồng dạng trạng thái càng hưng phấn hắn lại càng vui sướng.
Sau khi hít sâu một hơi, Khâu Đại Bảo cầm chùy gỗ gõ lên bàn, “đông” một tiếng vang giòn cất lên, trải qua khuếch tán âm thanh truyền khắp toàn bộ khán đài, làm mỗi người đều nghe thấy được. Ánh mắt mọi người cũng không hẹn cùng tập trung trên người Khâu Đại Bảo.
Loại cảm giác vạn người chú ý, làm hắn vô cùng hưng phấn, hắn ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt tươi cười nói: “Hoan nghênh chư vị bằng hữu đã đến, hiện tại ta tuyên bố, hội đấu giá tu chân do Phong Sơn phái và Hà Phi Quan liên hợp tổ chức tại Vân Thai thị, bây giờ bắt đầu. Nếu như các bằng hữu thấy được bảo bối mình yêu thích, ngàn vạn lần không nên chần chờ do dự, bằng không sẽ vô cùng hối hận. Được rồi, ta sẽ không nói thêm lời dư thừa, để chúng ta cùng xem kiện vật phẩm đầu tiên đem ra bán đấu giá…”
Nương theo lời giới thiệu của Khâu Đại Bảo, buổi đấu giá bắt đầu được tiến hành đâu vào đấy. Bởi vì bên trong sân bóng được thiết trí trận pháp, cho nên thanh âm mỗi người ra giá vô luận lớn nhỏ đều có thể truyền khắp sân bóng, làm cho ai cũng nghe rõ ràng. Mà đệ tử Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan, càng có thể đi qua pháp trận tập trung xem người ra giá là ai. Do đó tránh được chuyện lầm lẫn phát sinh.
Khác với hai buổi đấu giá trước đó, chỉ đi mua linh tài liệu, hôm nay Trương Văn Trọng ngoại trừ mua linh tài liệu còn ra giá cạnh phách pháp bảo cao phẩm cùng phù chú. Tuy rằng những thứ này hắn đều có thể luyện chế ra, đồng thời uy lực phẩm giai còn cao hơn, nhưng vấn đề là luyện chế cũng tiêu hao thời gian và tinh lực, không thuận tiện như trực tiếp mua sẵn.
Nhưng làm cho hắn có chút kinh ngạc chính là, khi hắn ra giá cạnh phách, sẽ có nhiều người đi theo cạnh phách với hắn, làm khả năng tranh đoạt những món pháp bảo cùng phù chú trở nên kịch liệt, vượt hẳn những bảo bối khác. Thậm chí giá tiền của chúng, còn cao hơn tiêu chuẩn bình thường rất nhiều.
Một màn quỷ dị như vậy, làm hắn vừa kinh ngạc vừa không giải thích được, hắn không khỏi nhíu mày suy tư nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Ngay khi hắn còn chưa nghĩ ra nguyên do, lại một kiện pháp bảo linh khí nhất phẩm – Chu Tước Liệt Diễm Kỳ, xuất hiện trên đài bán đấu giá. Mà lúc này hắn vừa ra giá, thì lập tức nhận ra chút mánh khóe trên người những kẻ ngồi chung quanh.
Siêu Cấp Tiên Y Siêu Cấp Tiên Y - Ngũ Chí Siêu Cấp Tiên Y