Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 112 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 768 / 3
Cập nhật: 2020-06-28 13:36:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44-47
iêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 44+45+46+47: Xã đoàn tỷ thí.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Chuyện phát triển đến nước này, giấy đã không còn gói được lửa nữa, bởi vì tính chất của sự kiện đã hoàn toàn thay đổi.
Rất nhanh, cha mẹ cô gái kia liền báo cảnh sát. Năm đó chuyện cô gái mất tích đã nổi lên vô số sự chú ý mật thiết của các thành viên trên mạng.
Tại sao cô gái mất tích vài năm trước lại gặp được trong loạt ảnh xxx? Nàng là tự nguyện? Hay là bị ép?
Thiếu nữ thanh xuân động lòng người dấy lên sự đồng tình của vô số cư dân trên mạng.
Thiếu nữ bị ngược đãi + xxx trong ảnh dẫn đến lửa giận của vô số người dân.
Ngay sau đó, có tin tức truyền ra, Ủy Ban Kiểm Tra Kỷ Luật rốt cuộc bắt đầu tham gia điều tra. Sau đó Hoàng Chí Lượng bị bắt giữ và thẩm vấn……
Chuyện tình kế tiếp, tựa hồ cũng đều đã nằm trong dự liệu. Ngân Nhuyễn khoa học kỹ thuật Hoàng gia lúc này, cũng bị truyền ra là kẻ khả nghi có dính líu đến tin tức thôn tính tài sản quốc gia.
Trên thực tế, xí nghiệp cùng loại với Ngân Nhuyễn khoa học kỹ thuật như vậy thường không có bất cứ lịch sử phát triển gì là trong sạch cả, chỉ là không có ai làm rõ mà thôi. Hơn nữa Hoàng gia nếu đã dám làm, tự nhiên là sẽ có năng lực đem một ít thanh âm không hài hòa dọn dẹp xuống. Lúc này đột nhiên truyền ra tin tức như vậy, đơn giản là có người bỏ đá xuống giếng thôi.
Hoàng Chí Lương giờ phút này đang là trụ cột của Hoàng gia, bây giờ bên ngoài có thể nói là bị đè bẹp xuống mức thấp nhất. Con đường phía trước của hắn, có thể nói là một mảnh bằng phẳng, chờ tư lịch của hắn đủ rồi, là cũng chính là lúc hắn thăng thiên……
Trước đó, không có ai có thể đoán trước rằng, sự kiện lộ ảnh xxx. Dĩ nhiên có thể dấy lên làn sóng lớn đến như vậy. Không ngờ rằng lại khiến Hoàng gia đang cực thịnh chuyển ngoặt sang suy!
Thiên tác nghiệt, do khả vi, tự tác nghiệt, bất khả hoạt!
(Trời gây họa còn có thể tránh, tự mình gây họa ==> chết chắc)
Chuyện này đã chứng minh rất rõ ràng, lực lượng của các thành viên trên mạng rất lớn. Mặc dù sự thật cuộc sống luôn không như ý tồn tại, nhưng mà một khi bị đưa ra ánh sáng của inte, áp lực hình thành dư luận, thông thường có thể dẫn đến tác dụng vô cùng mấu chốt.
Độ ảnh hưởng của việc này phi thường lớn, đã mang đến cho không ít người cảm nhận cùng cảnh báo.
Sự kiện sinh viên lộ ảnh xxx đến đây hoàn toàn kết thúc. Dư luận trên inte một lần nữa bình tĩnh trở lại, chỉ là trong một vài cuộc thảo luận ngẫu nhiên, việc này có thể sẽ được nhắc tới theo mặt trái của sự việc.
Lúc sau Dương Thành gọi điện thoại cho Hàn Phong, đem tình huống Hoàng gia kể rõ lại chi tiết nói cho hắn một chút, nói hắn vốn đã liên lạc và định cấp cho Hoàng gia một điểm giáo huấn rồi, nhưng mà hắn chưa kịp động thủ, Hoàng gia lại đột nhiên tao ngộ sự tình lớn đến như vậy, không biết là như thế nào, thậm chí còn bị hoài nghi là hắn giở trò. Hơn nữa, bởi vì việc này, ngay cả chính hắn cũng đã bị ông già hung hăng gọi về phê bình một trận, nghiêm khắc cảnh cáo bình thường không được phép ra ngoài lêu lổng. Cuối cùng, Dương Thành nghi thần nghi quỷ hỏi Hàn Phong, chuyện này rốt cuộc cùng hắn có quan hệ gì không, Hàn Phong đương nhiên phủ nhận. (DG: đoạn này DG cũng hơi khó hiểu, không rõ ý nói là Hoàng Tử Thông bị cấm đoán hay là cậu út Dương Thành bị cấm đoán ==> mọi người hiểu kiểu nào cũng được @_@)
Trên thực tế, sự kiện lộ ảnh xxx rốt cuộc đã có định luận, bản thân Hàn Phong cũng thở dài một hơi. Bởi vì chuyện này phát triển về sau, cơ hồ đã mất khống chế, nếu như còn tiếp tục mở rộng, qua thời gian dài, rất có khả năng sẽ liên lụy đến Ngụy Kỳ. Đây là kết quả Hàn Phong không muốn nhìn thấy. Lần trước hắn ra tay giúp đỡ mục đích cũng là như thế, nên nghĩ phải đem chuyện này giải quyết nhanh một chút cho rồi.
Nguyên bổn tìm được hai tấm ảnh chụp cuối cùng, là muốn cấp ra chứng cớ, chứng minh chủ nhân bàn tay của thần là Hoàng Chí Lương. Lại không nghĩ tới, cũng không phải cố ý, ma xui quỷ khiến lại dẫn đến một cú tạc đạn, trực tiếp đem Hoàng gia bùng nổ hoàn toàn không cách nào xoay trở được.
Lúc ấy, tin tức của Long Không vừa truyền ra, Hàn Phong lập tức thông tri ngay cho Ngụy Kỳ, bảo hắn nhanh chóng thu tay lại, đem tất cả tư liệu trong tay hoàn toàn tiêu hủy. Ngay cả ổ cứng cũng phải tiến hành phá hủy vật lý, lại còn đề nghị hắn đi đâu đó du lịch một chuyện, tránh né cơn bão này.
Việc này mặc dù nháo lên có phần lớn, nhưng đối với Hàn Phong cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng. Hắn từ đầu đến cuối, chỉ ra tay có hai lần, sau đó trực tiếp đem chuyện này thảy cho Ngụy Kỳ. Hắn cũng không có xen vào trong, thậm chí cũng không hề quan tâm, hắn còn có việc mình cần phải hoàn thành, không có nhiều công phu nhàn rỗi như vậy.
Kế hoạch rèn luyện thân thể mới đã giằng co được hơn hai tuần, huấn luyện trong hai tuần này cường độ tương đối khá là lớn, mà thành quả lại hết sức là lý tưởng. Ít nhất trạng thái thân thể hắn bây giờ so với hai tuần trước đã có cải thiện rất lớn, cường độ cơ thể được tăng mạnh, độ thuần thục của động tác cũng tăng lên, đã đạt tới giai đoạn bình cảnh.
Bất quá, Hàn Phong cả người cũng đen hơn. Vì thế cho nên sau một đoạn thời gian không gặp, Liễu Nguyệt Sương nhìn thấy hắn liền kỳ quái hỏi có phải hắn mới đi du lịch Châu Phi vài ngày hay không.
Liễu Nguyệt Sương tìm đến Hàn Phong, là để thông tri cho hắn, hội tin học của bọn họ đã bắt đầu công việc thu nhận hội viên mới, muốn Hàn Phong tham gia, mặt khác thuận tiện yêu cầu mấy người 301 tham gia luôn.
Đi tham gia hội tin học? Sở Suất liền đại biểu ba người cuống quít lắc đầu.
Nói giỡn sao, trong đại học, thành viên hội tin học chính là thay mặt cho danh từ "thái điểu" (gà mờ), chỉ có thái điểu mới có thể đi tham gia mấy loại xã đoàn này. Ở trong đó, căn bản là không có một điểm kỹ thuật cao thâm gì hết, kỹ thuật chính thức vẫn là dựa vào bản thân mình nghiên cứu. Càng huống chi, bọn họ vốn là dân tin học chuyên nghiệp, học kỹ thuật mà còn phải đi hội tin học sao? Nói đại khái, nam sinh tin học chuyên nghiệp tham gia loại xã đoàn này, chỉ có một mục đích, chính là vì mấy bé MiMi trong đấy.
(Lưu ý: Theo nguyên văn của tác giả là "kế toán ky xã" = "xã đoàn máy vi tính". Ở đây dịch giả không để "xã đoàn tin học" mà để "hội tin học" là vì muốn chuyển sang cách gọi theo VN một chút, hơn nữa, cảm thấy gọi là hội tin học nghe hay hơn là xã đoàn tin học ^^!)
Mà Hàn Phong thì sao? Hắn đương nhiên đáp ứng thôi, đối với hắn mà nói, tham gia hay không tham gia cũng không sao cả. Nếu như Liễu Nguyệt Sương đã nhiệt tâm như vậy, thì hắn cũng không để cho nàng thất vọng, chẳng phải chỉ là một cái danh hào thôi sao. Về phần hoạt động nhàm chán của xã đoàn, hắn khẳng định sẽ không tham gia. Hắn ngay cả tiết trên lớp còn không đi, sao có thể rảnh đi tham gia mấy hoạt động xã đoàn này được?
Lại nói tiếp, xã đoàn này của đại học Thủy Mộc, một đoạn thời gian gần đây cũng đang tiến hành hoạt động chiêu tân. Mỗi lần Hàn Phong ăn cơm, đều có thể chứng kiến trước cái quán cơm ngoài cổng, quả thực như là một đội hình diễn tập, rất nhiều cái bàn trải dài suốt hai bên đường. Dĩ nhiên đạt tới 15m, có thể thấy được chủ yếu là xã đoàn đại học Thủy Mộc. Chủng loại xã đoàn cũng có rất nhiều, có hội tin học, hiệp hội vũ đạo(nhảy múa), hiệp hội Tae Kwon Do, hiệp hội boxing, hiệp hội võ thuật, hiệp hội tiệt quyền đạo, hội cắm hoa, hội cổ vũ, hội thư pháp, hội những người yêu thích quân sự…… Rất là nhiều, bao gồm nhân văn, khoa học kỹ thuật, công ích, nghê thuật cùng thể dục đủ nội dung các loại phương diện. Xã đoàn phồn vinh, cũng từ đó mà thấy, sinh viên đại học Thủy Mộc sau khi tốt nghiệp cuộc sống sẽ rất phi thường phong phú đầy màu sắc.
Trừ hội tin học do Liễu Nguyệt Sương lãnh đạo ra, Hàn Phong đối với mấy xã đoàn khác không hề tham gia, hắn không có công phu nhàn rỗi đến như vậy.
Hứa Lâm Hổ cũng chỉ tham gia câu lạc bộ bóng rổ. Bởi vì đội viên đội bóng rổ của đại học Thủy Mộc, đều là xuất thân từ câu lạc bộ bóng rổ. Đây là nguyên nhân chủ yếu Hứa Lâm hổ tham gia xã đoàn này.
Lý Vượng gia nhập "hội ACG", đồng dạng cũng là hứng thú, hắn là một dạng cuồng fan của animation và game. Hắn nói sau này công việc hắn muốn làm, chính là mở một quán cà phê do nữ phục vụ, trở thành nơi tụ tập fan của ACG (Ghi chú: ACG, nghĩa là chữ viết tắt của Animation, Comic, Game, nghĩa là hoạt họa anime, truyện tranh, và trò chơi vi tính)
Sở Suất không tham gia cái nào hết, hắn nói vẫn chưa thấy được xã đoàn nào xứng đáng cho hắn gia nhập. Trừ phi Hàn Phong sáng lập một cái xã đoàn, lúc đó hắn có lẽ sẽ cân nhắc.
Hắn cũng chỉ là vô tình nhắc tới, nhưng lại không nghĩ rằng ý nghĩ này lập tức chiếm được ủng hộ mãnh liệt của Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng. Vốn bọn hắn cũng muốn đi trưng cầu ý kiến của Hàn Phong, nhưng cũng không nghĩ sẽ bị Hàn Phong cự tuyệt, vì thế bọn hắn không thể làm gì khác hơn là đành phải thôi vậy.
Phòng ngủ 301 của bọn họ, mặc dù cũng không phân biệt lớn nhỏ, thông thường mọi thứ là do Hứa Lâm Hổ đảm nhiệm, nhưng mà bất tri bất giác, Hàn Phong nhưng lại mơ hồ trở thành nhân vật trung tâm của bọn họ. Nhất là sau khi Sở Suất trong lúc vô ý đem chuyện tình trước kia của Hàn Phong tiết lộ cho hai người bọn họ biết.
Có chuyện gì trọng yếu, bọn họ đều trưng cầu ý kiến của Hàn Phong, nếu như hắn không đồng ý, bọn họ trên cơ bản đều sẽ tôn trọng theo ý nguyện của Hàn Phong.
Giữa trưa, Hàn Phong ở phòng ăn ăn cơm trưa xong, sau đó liền mua một phần cơm hộp giúp cho Liễu Nguyệt Sương, rồi đi đến chỗ chiêu tân của hội tin học.
Hai ngày này, hội tin học chiêu tân, cô nàng hội trưởng Liễu Nguyệt Sương này cơ hồ là một bước cũng không rời khỏi vị trí. Ngay cả cơm cũng không có thời gian đi ăn. Nàng làm hội trưởng thật đúng là quá có trách nhiệm, Hàn Phong sợ nàng đói đến mức bị đau dạ dày, nhiều lần khuyên bảo nhưng vẫn không có kết quả, không thể làm gì khác hơn là kiêm luôn nhiệm vụ mang cơm hộp đến cho nàng.
Tại trong mắt Hàn Phong mà thấy, thì đây chỉ là đưa cơm cho em gái mình, không có ý tứ gì đặc biệt.
Bất quá, chuyện như vậy, ở trong mắt người khác lại hoàn toàn không giống. Liễu Nguyệt Sương là một đại mỹ nữ, bình thường đối với nam sinh theo đuổi đều vứt qua một bên. Bây giờ dĩ nhiên có nam sinh mang cơm cho nàng, mà nàng chẳng những tiếp nhận, hơn nữa rõ ràng còn ăn trong miệng, ngọt trong lòng, vẻ hạnh phúc trên mặt không thể che dấu được mà lộ ra ngoài. Bất quá, cũng may là Hàn Phong cũng dễ nhìn, nhìn qua còn có một cổ khí chất đặc thù khiến người khác không thể nói rõ, duy nhất tiếc nuối chính là có hơi chút lùn. Bất quá gần đây có vẻ đang thịnh hành chuyện nam lùn xứng nữ cao, đương sự người ta đã không ngại, người bên ngoài tự nhiên sẽ không rảnh mà quan tâm. Cho nên trừ những nam thành viên trong hội đối với Liễu Nguyệt Sương mang tâm ảo tưởng ra, các thành viên khác của hội thấy nàng tìm được một bạn trai tốt trân trọng nàng như vậy, đều thiệt tình vì nàng mà cao hứng.
Vì để hấp dẫn tân sinh báo danh, hội tin học đem vài cái laptop của thành viên trông khá là xịn mang bày ra. Một mặt có thể để cho bọn hắn tùy tiện sử dụng, mặt khác còn có thành viên chuyên môn ở bên cạnh giảng giải cùng biểu diễn, vì để có thể chiêu thu được nhiều hội viên, Liễu nguyệt Sương thật sự mất không ít tâm tư.
Hàn Phong đem cơm đưa đến, đang nghĩ muốn rời đi. Lúc này, đột nhiên nghe được một cái thanh âm phi thường kiêu ngạo reo lên: "Các vị đồng học, hội tin học bọn họ kỹ thuật không có gì đặc biệt hết đâu, căn bản là không có cao thủ gì cả, tôi khuyên mọi người, hay là gia nhập câu lạc bộ những người yêu vi tính của chúng ta so ra còn tốt hơn."
Hàn Phong nghe thế, nghi hoặc quay lại xem, chỉ thấy mấy nam sinh mặc áo T-shirt sau lưng có in chữ "Câu lạc bộ những người yêu vi tính" đang giơ biển báo lên cao, đứng ở chỗ hội tin học chiêu tân.
Câu lạc bộ những người yêu vi tính? Có cái xã đoàn này sao? Đại học Thủy Mộc khi nào cho phép tồn tại xã đoàn cùng loại? Hàn Phong rất là kỳ quái.
Mục đích của nam sinh kia rất rõ ràng, là tới phá hủy địa bàn hội tin học. Hắn đứng như thế, khiến cho Liễu Nguyệt Sương bị chọc tức, lập tức bước lên cùng hắn lý luận.
"Vị đồng học này, bạn đây là ý tứ gì? Tại sao cố ý đến quấy rối, đừng tưởng là tôi không biết, đại học Thủy Mộc căn bản là không có câu lạc bộ những người yêu vi tính!"
Đối mặt với khí thế hung hăng của Liễu Nguyệt Sương, nam sinh nọ không chút nào yếu thế: "Bạn chính là hội trưởng Liễu Nguyệt Sương của hội tin học phải không? Bạn hẳn là chưa từng nghe qua câu lạc bộ của chúng ta, cái này rất bình thường, bởi vì xã đoàn này của chúng ta vừa mới thành lập. Bất quá, mặc dù chúng ta là xã đoàn mới thành lập, nhưng mà thực lực so với các người vượt xa nhiều! Các vị đồng học!" Vừa nói, hắn vừa lớn tiếng hướng các tân sinh vây quanh nói, "Câu lạc bộ những người yêu vi tính chúng ta, vô cùng có thực lực, hội trưởng của chúng ta đã từng tham gia cuộc thi thiết kế phần mềm. Lúc dự tuyển ở châu Á, lấy thành tích tiến vào thi đấu. Có bao giờ nghe nói qua đại sinh viên thiết kế chương trình chưa? Đây chính là đại sinh viên biên trình trong cuộc thi hạng nhất thế giới……"
Nam sinh này tài hùng biện quả thực không sai. Đối mặt nhiều đồng học như vậy, vẫn thao thao bất tuyệt nói ra, nói đến mức thiên hoa loạn trụy. Quả thực là đưa xã đoàn bọn họ thổi phồng lên tới trên trời, hơn nữa cùng lúc đó, còn không quên thường xuyên chèn ép một chút hội tin học. Nói nào là xã đoàn không có thực lực, ngay cả hội trưởng kỹ thuật cũng không có gì đặc biệt, gia nhập một xã đoàn như vậy, vốn là không có tiền đồ gì. (Thiên hoa loạn trụy: Bô lô ba loa – ba hoa nói nhảm)
Liễu Nguyệt Sương thấy đồng học chung quanh càng ngày càng nhiều, vội la lên: "Ngươi lại nói bậy bạ gì đó? Đồng học kia, bạn…… bạn quá khi dễ người khác rồi?"
"Nói bậy? Tôi không hề nói bậy, tôi chỉ là đem sự thật nói ra mà thôi. Nếu như hội tin học các người không phục, có thể cùng câu lạc bộ của chúng ta tỷ thí, thử xem những gì liên quan tới máy vi tính, nội dung tỷ thí tùy theo các người!"
Khuôn mặt xinh xắn của Liễu Nguyệt Sương tức giận đến đỏ cả lên, trừng mắt nhìn cái tên nam sinh không có bất cứ phong độ gì trước mắt, tức giận nói: "Được, so thì so, bộ khó lắm hay sao mà hội tin học chúng ta phải sợ các ngươi chứ!"
Hàn Phong ở bên cạnh nghe thấy thế, nhẹ nhàng lắc đầu.
Nha đầu ngốc này, bị tức quá độ nên ngốc rồi hay sao vậy, đối phương rõ ràng là có chuẩn bị mà tới. Bây giờ đối phương hạ chiến thư, Hàn Phong có thể khẳng định, tỷ thí kế tiếp, đối với hội tin học khẳng định là phi thường bất lợi.
"Mọi người nghe rõ rồi chứ? Hội tin học đã tiếp nhận khiêu chiến của câu lạc bộ những người yêu vi tính chúng tôi, muốn cùng chúng tôi tỷ thí!" Nam sinh nọ chỉ e sợ thiên hạ không loạn mà hướng các đồng học chung quanh lớn tiếng nói.
Hắn nói xong, từng đợt tiếng "hay" phụ họa theo nổi lên xung quanh. Các đồng học chung quanh hiển nhiên đối với chuyện này vô cùng cảm thấy có hứng thú. Dĩ nhiên ở chỗ chiêu tân có thể chứng kiến hai xã đoàn đấu đá nhau, cái này khiến mọi người hết sức chờ mong.
"Vì để cho lần tỷ thí này càng thêm đặc sắc một chút. Tôi đề nghị, gia tăng thêm vật cược, bên nào thua thì phải giải tán, đem thành viên gia nhập bên thắng, Liễu đại hội trưởng, bạn cảm thấy được chứ?"
Liễu Nguyệt Sương giờ phút này đã biết mình trúng kế của hắn, khuôn mặt xinh xắn đỏ lên, chậm chạp không nói gì.
Đồng học nọ tiếp tục gây sự nói: "Thế nào? Sợ rồi hả? Không dám thì cứ trực tiếp nhận thua đi, chỉ cần bạn đứng ở đây lớn tiếng nói với mọi người ba tiếng 'Hội tin học không bằng câu lạc bộ những người yêu vi tính' là được."
Quả thực là khinh người quá đáng!
Liễu nguyệt Sương không nghĩ đến đáp ứng, nhưng mà không còn cách nào khác. Nàng bây giờ đã cưỡi lên lưng hổ, đáp ứng đối phương đích xác là không nắm chắc phần thắng. Nhưng mà không đáp ứng, ở chung quanh nhiều đồng học vây xem như vậy, bọn họ khẳng định sẽ thất vọng, danh khí hội tin học khẳng định sẽ rớt xuống ngàn trượng. Chẳng những không thể chiêu tân được nhiều, mà còn có khả năng dao động quân tâm.
Bởi lo lắng như vậy, Liễu Nguyệt Sương cắn răng quyết định: "Tôi đồng ý!"
Không thắng thề không làm người!
Song phương thương lượng quy tắc, chủ yếu là có liên quan đến máy vi tính, đề tài do đối phương thay phiên nhau ra, sau đó tỷ thí, lấy ba trận hai thắng. Trận thứ ba rút thăm quyết định bên nào ra đề tài.
"Tôi gọi là Lý Triệu, đại biểu cho câu lạc bộ của chúng tôi đến hạ chiến thư, bây giờ chiến thư các người cũng tiếp rồi, nửa giờ sau gặp lại nhé." Lý Triệu rất bất nhã cười cười, "Trong nửa giờ, các người lo mà tìm người gọi điện thoại đi, đến lúc đó thua rất bi thảm, cũng không phải hổ thẹn rồi, hahaha……"
Liễu Nguyệt Sương nhìn hắn kiêu ngạo rời đi, oán giận dậm chân một cái, sau đó cùng các hội viên khác thương lượng.
"Hội trưởng, em tra được rồi, đích xác là có một xã đoàn gọi là câu lạc bộ những người yêu vi tính thành lập. Bây giờ thành viên tính ra, vừa vặn là 20 người, mới thông qua thẩm phê của nhà trường được hai ngày." Tiểu Lê tử từ trong trang web trường tra ra tư liệu liên quan xã đoàn này.
Một hội viên nói: "Nghe tiểu tử nọ giới thiệu, hội trưởng của bọn họ hình như có bộ dáng rất ngưu."
"Có thể tham gia cuộc thi sinh viên thiết kế phần mềm, đích xác đã rất lợi hại rồi, đề mục này cũng thường rất là khó, để bọn họ cầm đề tài này đến tỷ thí, e rằng chúng ta sẽ rất bi thảm."
"Hội trưởng, xem ra lần này bọn họ là có chuẩn bị mà đến a."
………………
Mọi người ngươi một lời ta một ngữ bắt đầu nghị luận hẳn lên.
Liễu Nguyệt Sương biết chính mình không thể loạn. Nếu không thi đấu chưa bắt đầu, mà mình đã rối loạn trận cước, vậy trên cơ bản khẳng định là thua rồi. Nàng hít một hơi thật sâu, sau đó trấn an nói: "Mọi người đừng lo lắng, bọn họ chỉ bất quá là một cái xã đoàn mới vừa thành lập, cũng không lợi hại lắm đâu……"
Tiểu Lê tử đột nhiên nói: "Được rồi, em lập tức thông tri cho phó hội trưởng!"
Sau khi Liễu Nguyệt Sương trấn an, mọi người lập tức bắt đầu gọi điện thoại triệu tập thành viện hội tin học chạy đến trợ chiến.
Hội tin học VS câu lạc bộ vi tính, người nào sẽ đạt được thắng lợi đây?
Rất nhanh, các thành viên hội tin học đều chạy tới hiện trường. Giờ phút này không tới, nếu như hội tin học mà thua, rất có thể họ sẽ trở thành tội nhân của hội tin học.
Bất quá, các thành viên này, trình đột rốt cuộc là như thế nào, Liễu Nguyệt Sương tâm lý kỳ thật rất rõ ràng. Gọi bọn họ tới, bất quá chỉ là hò hét trợ uy, ra oai ngoài mặt mà thôi. Chính thức có thể ra trận, được mấy người cơ chứ.
Đầu tiên, Đỗ Thiệu Phong khẳng định là lên chiến rồi, hắn có sở trường ở phương diện kỹ thuật hacker. Liễu Nguyệt Sương trong lòng đã quyết định, lúc tỷ thí, vô luận là như thế nào đều phải đạt được quyền ưu tiên trước. Sau khi đưa ra phương thức tỷ thí, để cho Đỗ Thiệu Phong xuất trận, phát huy đầy đủ ưu thế phương diện kỹ thuật hacker của hắn, ra oai trước áp chế đối phương, dựa theo khí thế đó mà chèn ép đối thủ.
Có thể đoán trước, song phương tỷ thí, khẳng định sẽ lựa chọn một ít kỹ thuật lệch ra bên ngoài.
Liễu Nguyệt Sương đối với thực lực các thành viên khác trong hội cũng rất hiểu rõ. Bình thường mấy thành viên trong hội đều là vào học thêm cho biết. Nói về kỹ năng cơ bản, ví dụ như phương diện tri thức về phần mềm vi tính cùng ổ cứng, bọn họ có thể nói được đạo lý rõ ràng, nhưng mà bọn hắn dù sao cũng không phải xuất thân từ ban tin học, đối với mấy thứ này hiểu rõ cũng chỉ là dừng ở mặt ngoài, hiểu được thế nào là cách sử dụng vi tính. Chính thức liên quan tới mấy cái nguyên lý, tính pháp thuật toán gì đó, thì thông thường chỉ cảm thấy là như lọt vào trong sương mù thôi.
Vừa rồi, cái tên Lý Triệu kia nói, hội trưởng bọn họ là một vị cực ngưu từng tham gia cuộc thi sinh viên thiết kế phần mềm. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, vì để bảo đảm vạn vô nhất thất, hắn cuối cùng khẳng định sẽ yêu cầu tiến hành thi đấu biên trình, cứ như vậy, bọn chúng khẳng định sẽ thắng được một ván.
Xem ra mấu chốt thắng thua của trận đấu, chỉ còn lại một ván. Nếu như một ván này có thể đối phó, vậy hội tin học khẳng định là có thể thắng.
Trong lòng Liễu Nguyệt Sương không ngừng cấp cho mình dũng khí, sẽ thắng, nhất định chúng ta sẽ thắng!
Lúc này, Đỗ Thiệu Phong vội vã chạy tới, Liễu Nguyệt Sương đem kế hoạch của mình đại khái nói cho hắn một chút, để cho hắn nhất định phải thắng trận thứ nhất. Chỉ có như vậy, hội tin học mới có khả năng thắng lợi, nếu không, cái gì cũng đều tiêu hết.
Đỗ Thiệu Phong thề chắc như đinh đóng cột, vỗ ngực cam đoan nhất định hoàn thành nhiệm vụ.
Hàn Phong ở phía sau, thấy Đỗ Thiệu Phong lại một lần nữa được coi trọng, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười kỳ quái.
Nửa giờ sau, hai mươi người của câu lạc bộ những người yêu vi tính trùng trùng điệp điệp đi tới.
Bọn họ cũng cùng với Lý Triệu giống nhau thống nhất một trang trang phục, hai mươi người cùng nhau đi tới, quả thật là có vài phần khí thế. Trái lại hội tin học bên này, trang phục mọi người nhan sắc khác nhau, thoạt nhìn như là một đám ô hợp vậy.
Đi ở phía trước, là một người mang mắt kính viền vàng, trông khá là văn tĩnh dễ nhìn. Bộ dáng của hắn đại khái cao khoảng 1m78, một thân trang phục xã đoàn ở trên người hắn, so với Lý Triệu khí chất tốt hơn rất nhiều.
Trừ hắn ra, những người khác trong tay đều cầm vài thứ, có máy tính, có bàn, cũng có ghế.
Xem ra, hắn khẳng định chính là người phụ trách bọn họ.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, hắn hướng chỗ chiêu tân của hội tin học trực tiếp đi tới, nói: "Chào bạn, tôi là bộ trưởng Vưu Vĩ của câu lạc bộ những người yêu thích vi tính, chúng tôi đã tới, có thể bắt đầu được rồi chứ?" (DG: Ở đây ku Vưu Vĩ này tự xưng mình là bộ trưởng chứ không xưng là hội trưởng, mọi người lưu ý không bị nhầm nhé)
Thật sự là một người hấp tấp, mới vừa vào đã đòi bắt đầu rồi.
Liễu Nguyệt Sương cũng không có nói nhảm với hắn, hai người phụ trách liền thống nhất vấn đề quy tắc một chút, sau đó tỷ thí liền bắt đầu.
Không đợi Liễu Nguyệt Sương đề xuất làm người quyết định đầu tiên, Vưu Vĩ liền rất có phong độ vươn tay phải ra, làm một cái thủ thế xin mời: "Lady First, các ngươi ra đề tài trước đi."
Lời này nói xong nhưng thật rất có trình độ, cách nhìn của Hàn Phong đối với Vưu Vĩ này có chút thay đổi.
Liễu Nguyệt Sương mặc dù dính chưởng, nhưng bất quá nàng cũng không có so đo nhiều. Nếu đã đạt được quyền ưu tiên, vậy cứ việc để hắn nói.
Vì vậy, Đỗ Thiệu Phong lúc này ra trận, hắn đẩy đẩy gọng kính màu đen của mình, nhìn quét một chút toàn trường, sau đó đề cao âm lượng nói: "Chúng ta so đấu kỹ thuật hacker!"
Lời của hắn vừa thốt ra, chung quanh vốn còn có chút ồn ào thì thanh âm nhất thời yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều bị lực chú ý của hắn hấp dẫn.
Hắn vừa mới nói cái gì? Kỹ thuật hacker! Hắn dĩ nhiên là một hacker! Ánh mắt của mọi người nhìn hắn, nhất thời có chút bất đồng.
Hacker, cái danh từ này, ở đây đối với mọi người cơ hồ là rất quen tai, nhưng chỉ có một số ít người hiểu được hacker là như thế nào. Ở trong số ít những người này, thì lại có một số rất ít người mới hiểu được kỹ thuật hacker và có thể lợi dụng kỹ thuật hacker để tiến hành xâm lấn.
Mặt khác, một đoạn thời gian trước, ngay cả trung ương đài truyền hình cũng có nói qua về "Siêu cấp hacker Nhạc Phong", nói đến vị ấy, ở đây có đồng học nào mà chưa từng nghe qua chứ??
Sự tích về Nhạc Phong sau khi truyền ra, hắn liền trở thành thần tượng sùng bái của vô số học sinh sinh viên, ảnh hưởng lớn đến nguyện vọng thi cử của một lượng lớn học sinh trung học. Khiến cho số lượng học sinh đăng ký thi vào ngành tin học năm nay tăng lên rất nhiều.
Không biết đến Nhạc Phong, chính là muốn bị người ta khinh bỉ.
Ở Trung Quốc, Nhạc Phong cơ hồ trở thành một cái danh từ thay mặt cho hacker. Cho nên lúc Đỗ Thiệu Phong lên tiếng thi đấu kỹ thuật hacker, trong đầu mọi người đều nổi lên một cái ý niệm, đó là nghĩ đến giống như Nhạc Phong. Theo đó, ánh mắt của mọi người nhìn Đỗ Thiệu Phong cũng mang theo một phần sắc thái kính sợ.
"Kỹ thuật hacker?" Vưu vĩ cười, hắn hướng một thành viên trong đội ngũ bên mình, gật đầu ý bảo đi lên, nói: "Tiểu Thiên, mày ra chơi đùa với nó một chút đi."
Một đồng học cũng đồng dạng mang theo mắt kinh đen từ trong đám người đi ra, hắn cao cao gầy gầy, có một đặc điểm thấy rõ, đó chính là cứ cách một đoạn thời gian, hắn sẽ rất khoa trương nhướng hai tròng mắt một chút, tựa hồ như trong mắt bay vào cái gì vậy.
Bước tới trước mặt Đỗ Thiệu Phong, hắn nhướng hai tròng mắt một chút, sau đó nói: "Chào nhóc, tao tên là Mạc Thiên, được rồi, vậy mày muốn chơi như thế nào đây hả?"
Chơi đùa ư? Hắn dĩ nhiên nói chơi đùa với mình ư? Đỗ Thiệu Phong sắc mặt nhất thời thoạt nhìn trở nên khó coi, lạnh lùng thốt: "Chúng ta đồng thời xâm lấn một trang web, người nào xâm lấn thành công trước, là người đó thắng!"
"Ok." Mạc Thiên trên mặt không có bất cứ biến hóa gì, "Vậy quyết định xâm lấn trang web nào? Theo ý của tao, hay là mày chỉ định một trang web đi rồi thi." Ý tứ của hắn rất rõ ràng, không muốn tự làm thằng ngu, thì tìm một trang web mình đã từng xâm lấn mà cùng hắn thi đấu.
Đỗ Thiệu Phong trên mặt nhất thời trở nên đỏ bừng, hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị đối phương chà đạp, phẫn nộ nói: "Đáng cười! Mày tưởng tao sẽ gian lận sao?"
"Haha, tao cái gì cũng đều không có nói, là tự mày suy nghĩ nhiều mà thôi."
"Mày rõ ràng chính là có ý tứ này!"
……………………
Hai người tỷ thí còn chưa bắt đầu, đã đấu võ mồm trước rồi. Song phương hỏa dược mười phần, rất nhiều người lo lắng bọn họ thậm chí tùy thời đều có thể lao vào đập nhau.
Liễu Nguyệt Sương một bên xem ra không được, không thể làm gì khác hơn là ra mặt giảng hòa nói: "Như vậy đi, tôi có một đề nghị công bình như vầy. Lần nay xâm lấn, chúng ta đem phạm vi thu nhỏ lại ở các trang web của các trường. Do các đồng học ở hiện trường cung cấp năm trang web chỉ định. Sau đó bóc thăm lấy một mẫu ra làm mục tiêu tỷ thí xâm lấn, hai người xem được không?"
"Được, cứ như thế mà làm!" Mạc Thiên là người thứ nhất gật đầu.
Kết quả bóc thăm rất nhanh liền có, mẫu bị lấy ngẫu nhiên là đại học Nam Kinh. Công việc của bọn họ, chính là nhanh chóng xâm lấn trang web đại học Nam Kinh. Sau đó download văn kiện text bao hàm tên của mình trong đó từ server xuống.
Mà Đỗ Thiệu Phong trên mặt lại do dự một chút, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cũng không mở miệng.
Đem hai cái bàn ra, đặt hai cái laptop trên đó. Đỗ Thiệu Phong cùng Mạc Thiên ngồi đối mặt nhau. Sau một tiếng ra lệnh của Liễu Nguyệt Sương, bọn họ chính thức bắt đầu xâm lấn.
Trên thực tế, Liễu Nguyệt Sương sở dĩ đề nghị như vậy, vẫn là đã cân nhắc. Bởi vì nàng biết, Đỗ Thiệu Phong lúc trước từng tiếp xúc với việc xây dựng trang web, sau rời trường, hắn lại chuyển sang làm công việc bảo vệ web trường. Cho nên, Liễu Nguyệt Sương cho rằng hắn ở phương diện này hẳng là khá quen thuộc.
Người trong nghề thì nói, thường dân thì xem náo nhiệt.
Dân pro ra tay, nhìn vào là biết.
Ở trong mắt mọi người, Đỗ Thiệu Phong cùng Mạc Thiên hai người đột nhiên tăng tốc, chỉ thấy phía trước bọn họ đánh máy không ngừng. Biểu hiện trên đó, là các loại cửa sổ kỳ quái. Sau đó lại cắt xuống, có đôi khi mở ra một phần mềm không biết là làm cái gì. Rồi lại đánh ra câu lệnh, đưa vào mấy câu nhìn không biết có chức năng gì. Ngay sau đó liền thấy phản hồi lại một lượng tin tức nhìn vào không hiểu là có ý tứ gì……
Hàn Phong ở sau lưng Đỗ Thiệu Phong nhìn trong chốc lát. Lắc đầu, liền đem lực chú ý đặt lên người Mạc Thiên.
Trình độ kỹ thuật của Đỗ Thiệu Phong, lần trước Hàn Phong ở thư viện đã kiến thức qua. Nói thật, rất là gà, chỉ là ỷ vào bản thân có mấy phần mềm hacker xem như là được, cứ như thế đã tự xưng mình là hacker? Hacker chính thức mà lại đi ra nói với mọi người "ta muốn so kỹ thuật hacker với ngươi" ư?
Hành vi như vậy, ở trong mắt Hàn Phong, không thể nghi ngờ là phi thường ngây thơ và ngu ngốc. Hắn đối với cái này chẳng có bất cứ hứng thú gì, tùy tiện coi hắn lăn qua lăn lại, xem như trò hề xem một chút cho vui vậy.
Còn về phần Mạc Thiên này, xem ra cũng có vài phần kỹ thuật, quá trình xâm lấn trung quy vẫn theo quy củ tiến hành đi vào, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể xâm lấn thành công.
Đỗ Thiệu Phong sớm đã mở mấy phần mềm trong máy mình ra. Trong đó có công cụ scan, công cụ phát hiện sơ hở, công cụ công kích dò xét.
Có mấy công cụ này, hắn đã thành công xâm lấn không ít trang web diễn đàn. Mấy công cụ này, đều là hắn lấy từ chỗ sư phụ hắn.
Mặt khác, Đỗ Thiệu Phong đối với biên trình web cũng có không ít kinh nghiệm. Cho nên hắn đối với lần tỷ thí này rất có tự tin, bởi vì thiên thời địa lợi nhân hòa, hắn cơ hồ toàn bộ đều chiếm.
Scanning, là kỹ năng xâm lấn cơ bản, tri kỷ tri bỉ mới có thể trăm trận trăm thắng, xấm lấn cũng là giống như vậy. Đầu tiên là tận hết khả năng sưu tầm tin tức có liên quan tới server của mục tiêu. Kể cả xác định xem máy chủ có trữ hàng hay không, máy chủ lắp đặt là sử dụng hệ điều hành gì, windows hay linux hay là cái khác. Mặt khác còn có thể biết, máy chủ đối phương đang sử dụng cổng(port) nào, do phục vụ nào cung cấp. Thậm chí còn có liên quan đến phần mềm version bao nhiêu…… Sau khi nắm giữ hết các thông tin này, mới có thể tiến hành hạ dược, tiến tới tìm xem những sơ hở liên quan.
Mở trình scan ra, đánh tên trang web đại học Nam Kinh vào phần mềm scan. Sau một lúc vận hành, kết quả liền có, trong đó có cả địa chỉ IP của của server, cũng không hề phát hiện ra sơ hở nào dễ dàng lợi dụng.
Xem ra, người phụ trách xây dựng trang web, ý thức an toàn cơ bản cũng khá ghê gớm.
Đỗ Thiệu Phong mở trang web đại học Nam Kinh ra, chậm rãi đi dạo trên đó.
Thông qua các địa chỉ liên tiếp, hắn có chút mừng rỡ. Mã chạy của đại học Nam Kinh, dĩ nhiên là dùng ASP biên soạn.
ASP cùng PHP, JSP giống nhau, là một loại ngôn ngữ biên trình từ xưa tới giờ. Theo sự thăng cấp của server, đồng thời ASP cũng thăng cấp hoàn toàn mới thành ASP. Kẻ sau so với kẻ trước, hiển nhiên vượt trội hơn nhiều, cho nên ASP dần dần đã bị thay thế.
Nguyên nhân chính là vì ASP từ xưa tới nay là loại ngôn ngữ biên trình bị người khác phát hiện sơ hở nhiều nhất, mà Đỗ Thiệu Phong lại đối với ASP khá là quen thuộc, cho nên phát hiện này mới khiến hắn mừng rỡ.
Đương nhiên, một cái trình tự không an toàn, mấu chốt không nằm ở việc nó dùng ngôn ngữ biên soạn gì. Mà chủ yếu là do người biên soạn, không phải người dùng nào cũng bảo rằng ngôn ngữ cũ xưa thì sơ hở nhân tiện theo đó cũng càng nhiều. Trái lại ngôn ngữ hồi xưa mới chính thức là ngôn ngữ biên trình, cho đến nay vẫn còn phát huy được tác dụng trọng yếu. Hơn nữa loại ngôn ngữ biên soạn chương trình này, trên cơ bản cũng là phi thường an toàn.
Đỗ Thiệu Phong đem trang web nhìn lại một lần, kể cả xem mã nguồn, cũng không phát hiện bất cứ thông tin phiên bản cũ nào trong hệ thống trang web mà ứng với hệ thống biên soạn của mình. Sở dĩ làm như vậy, là bởi vì hắn muốn tìm xem xem, hệ thống trang web này rốt cuộc có phải là mã nguồn mở trên inte hay không. Nếu như là như vậy, rất có khả năng sẽ phát hiện một ít sơ hở, hắn chỉ cần lợi dùng nó tìm tòi xa một chút, thoáng cái là có thể tìm được phương pháp xâm lấn phù hợp.
Nhưng cái ý nghĩ này không thể thực hiện được, hắn không thể làm gì khác hơn là đổi ý nghĩ khác.
Lúc này, hắn đột nhiên chứng kiến ở trang mặt, có một cái shoutbox.
Bấm vào xem, phát hiện thật sự là một bản hệ thống shoutbox, đã có không ít học sinh nhắn lại trên đó về ý kiến của mình về trung tâm inte trường học, hay là không hài lòng này nọ với căn tin nhà trường……
Trong message có thông báo rằng phải đăng nhập thành viên.
Đỗ Thiệu Phong có chút lên tinh thần, lập tức vận hành công cụ của mình, sau đó tiến hành kiểm tra cổng đăng nhập này.
Chú nhập SQL, là một loại thủ đoạn xâm lấn phi thường xưa. Năm đó sau khi công bố ra ngoài, quả thực trong phạm vi toàn bộ thế giới nổi lên cơn bão xâm lấn, vô số trang web hoặc diễn đoàn bởi vì lúc thành viên biên soạn web, chưa từng lọc qua những thông tin liên quan. Vì thế bị một ít thái điểu mới vừa học được phương thức xâm lấn liền xâm lấn thành công. Đối mặt với loại công kích này, vô luận server lắp đặt bao nhiêu firewall phòng ngự đi chăng nữa, thì căn bản cũng chẳng có bất cứ tác dụng gì. Bởi vì cái này là viếng thăm SQL một cách hợp pháp, nếu muốn phòng ngừa, thì chỉ có thể lúc chuyển đổi dữ liệu, tiến hành kiểm tra nghiêm khắc nội dung đưa vào, loại bỏ những ký tự làm mất an toàn.(Thường là dấu ngoặc kép đơn hoặc đôi)
Trên cơ bản, nếu như trang web tồn tại loại sơ hở này, chỉ cần bạn hiểu được cách kiểm tra ngôn ngữ SQL, liền có thể rất dễ dàng đăng ký account, bởi vì chỉ cần biết và dùng tên + password đặt là vào là được.
Bởi có loại sơ hở này, nên phương thức công kích trên cơ bản cũng có vài loại. Cho nên có hacker sau này đem các phương thức công kích đó tổng kết lại một chút, rồi viết thành phần mềm riêng. Như vậy sau khi phát hiện một trang web có sở hở như thế, sẽ không cần thiết phải nhét một lượng mã code hỗn tạp vào, mà sử dụng phần mềm này, ấn nút ok, là có thể tiến hành công kích trang web, chỉ một chút là cho ra kết quả.
Phần mềm Đỗ Thiệu Phong sử dụng, chính là phần mềm chú nhập này.
Nhưng rất không may, người biên soạn hệ thống trang web này hiển nhiên đối với mấy việc công kích SQL cũng rất có nghiên cứu. Hắn đã đem mấy cái ký tự đặc biệt dễ gây hại này toàn bộ loại bỏ.
Trên trán Đỗ Thiệu Phong bắt đầu có chút mồ hôi. Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mạc Thiên ở đối diện, phát hiện hắn vẻ mặt bình tĩnh nhìn vào máy của mình, hai tay liên tục đánh bàn phím.
Bất động thanh sắc mà xoa xoa mồ hôi nóng, Đỗ Thiệu Phong bắt đầu tiếp tục tìm kiếm phương pháp khác.
Tiêu điểm của hắn là đặt ở shoutbox.
Xem xét đi xem xét lại kết cấu của shoutbox, Đỗ Thiệu Phong đột nhiên phát hiện cái shoutbox này hình như quy tắc đặt tên so với quy tắc đặt tên của hệ thống thông tin có chút khác biệt khá lớn.
Chẳng lẽ shoutbox này là một chương trình độc lập?
Căn cứ vào ý nghĩ này, hắn kiểm tra lại một chút mã nguồn shoutbox.
Vãi thật, có rồi!
Đỗ Thiệu Phong trong lòng mừng rỡ, hắn phát hiện ra shoutbox này, dĩ nhiên là một loại shoutbox lưu truyền rất rộng rãi trên inte. Bởi vì giao diện thay đổi, nên hắn trong lúc nhất thời không nhìn ra được.
Hắn đối với chương trình shoutbox này ấn tượng rất sâu. Bởi vì sư phụ của hắn trước kia dạy hắn một khóa bằng ví dụ thực tế, đúng là nhắm vào cái shoutbox này mà tiến hành.
Hắn lập tức mở ra trình duyệt, kết quả tìm không được địa chỉ. Sau đó hắn lại thay đổi tên một chút, làm lại từ đầu, kết quả trang web xuất hiện một đoạn mã rối loạn khá lớn.
Đỗ Thiệu Phong tinh thần đại chấn, hắn giờ phút này đã hoàn toàn biết nên xâm lấn như thế nào!
Mà đang lúc hắn chuẩn bị trổ tài, thì bên tai đột nhiên nghe thấy một thanh âm cao ngạo - -
"Ta xử được rồi."
__________________________________________________ ___
(1)ASP, ASP, PHP, JSP: là các loại ngôn ngữ lập trình làm web
(2)SQL (Stucted Query Language): Ngôn ngữ truy vấn có cấu trúc (SQL) là ngôn ngữ chuẩn hóa để định nghĩa và xử lý dữ liệu trong một cơ sở dữ liệu quan hệ. Tất cả các hệ quản trị cơ sở dữ liệu quan hệ (RDBMS) đều hiểu được SQL.
(3)MySQL: Là hệ quản trị cơ sở dữ liệu mã nguồn mở phổ biến nhất thế giới và được các nhà phát triển rất ưa chuộng trong quá trình phát triển ứng dụng. Vì MySQL là cơ sở dữ liệu tốc độ cao, ổn định và dễ sử dụng, có tính khả chuyển, hoạt động trên nhiều hệ điều hành cung cấp một lớn các hàm tiện ích rất mạnh.Với tốc độ và tính bảo mật cao, MySQL rất thích hợp cho các ứng dụng có truy cập CSDL trên inte. MySQL miễn phí hoàn toàn cho nên bạn có thể tải về MySQL từ trang chủ. Nó có nhiều phiên bản cho các hệ điều hành khác nhau: phiên bản Win32 cho các hệ điều hành dòng Windows, Linux, Mac OS X, Unix, FreeBSD,BSD, NovellWare, SGI Irix, Solaris, SunOS,…
MySQL là một trong những ví dụ rất cơ bản về Hệ Quản trị Cơ sở dữ liệu quan hệ sử dụng Ngôn ngữ truy vấn có cấu trúc (SQL).
MySQL được sử dụng cho việc bổ trợ PHP, Perl, và nhiều ngôn ngữ khác, nó làm nơi lưu trữ những thông tin trên các trang web viết bằng PHP hay Perl……
Siêu Cấp Hệ Thống Siêu Cấp Hệ Thống - Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Siêu Cấp Hệ Thống