Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Tác giả: Phong Cuồng
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 751
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2126 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 538: Một Đường Sinh Cơ, Đêm Trước Ngày Cá Tháng Tư
Đêm đã khuya, trong thư phòng, Bùi Đông Lai đang ngồi trước bàn đọc sách, chân mày nhíu lại, khi thì hút thuốc, khi thì viết viết cái gì đó lên trên tờ giấy trắng.
"Két"
Cửa phòng bị mở ra, Tần Đông Tuyết bưng một bình Minh Tiền Long Tỉnh đi vào thì thấy bộ dạng cau mày của Bùi Đông Lai, trong lòng mơ hồ đoán được cái gì.
- Hút thuốc không tốt cho sức khỏe, tớ nấu cho cậu một ấm trà.
Nhìn trong phòng tràn ngập khói thuốc thì Tần Đông Tuyết đặt ấm trà lên trên bàn rồi đi đến bên cửa sở, mở cửa sổ ra để gió lùa vào.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì bóp tắt thuốc lá, rót một chén trà rồi uống một hớp.
- Có phải sau khi Tiêu gia lão thái gia qua đời thì Tiêu gia đã phân chia giới hạn với cậu?
Bùi Đông Lai chỉ cười khổ gật đầu:
- Cậu đi ngủ đi, tớ suy nghĩ một chút.
- Ừh.
Tần Đông Tuyết cũng biết cục diện trước mắt đối với Bùi Đông Lai vô cùng bất lớn, nhưng nàng cũng không có biện pháp nào để giúp đỡ, nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì nàng gật đầu, khuôn mặt cũng hiện ra vẻ lo lắng:
- Cậu cũng ngủ sớm một chút.
Bùi Đông Lai cười cười, đứng dậy nắm lấy eo của Tần Đông Tuyết rồi đưa Tần Đông Tuyết ra thư phòng.
"Ba"
Một lần nữa trở lại thư phòng. Bùi Đông Lai lại châm một điếu thuốc, chân mày lại nhíu chặc hơn.
"Reng..Reng"
Coi như lúc Bùi Đông Lai đang suy nghĩ thì điện thoại của hắn lại rung lên.
Bùi Đông Lai cầm lấy điện thoại thì thấy người gọi đến là Quý Hồng.
- Tôi đã nghe chuyện xảy ra ở Yên Kinh, cậu không sao chứ?
Điện thoại được chuyển, giọng nói của Quý Hồng tỏ ra lo lắng hỏi.
- Không sao.
Bùi Đông Lai bóp tắt thuốc lá, hơi xoa nhẹ vào huyệt thái dương rồi nói:
- Bất quá cục diện trước mắt vô cùng bất lợi đối với chúng ta.
- Tiêu gia đã phân rõ giới hạn với cậu rồi sao?
Quý Hồng cũng biết nguyên nhân Tiêu gia lão thái gia ra mặt 2 lần giúp Bùi Đông Lai, lúc này nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì nàng lập tức đoán được điểm này. Tuy rằng Tiêu gia lão thái gia qua đời, Tiêu gia sẽ gặp nguy cơ, vốn dĩ chuyện của Tiêu gia sẽ không gây thương tổn gân cốt, kể từ đó, nếu như Tiêu gia tiếp tục làm chỗ dựa cho Bùi Đông Lai thì Diệp gia cũng không thể làm gì Bùi Đông Lai.
- Ừh.
Bùi Đông Lai cũng không có phủ nhận.
Trầm mặc.
Thấy Bùi Đông Lai thừa nhận điểm này, Quý Hồng trầm mặc lại.
Tiêu lão thái gia qua đời, Tiêu gia cùng Bùi Đông Lai phân rõ giới hạn, Diệp gia liền ám sát, sau đó lợi dụng đặc quyền để điều động Quốc An Cửu Xử theo dõi Bùi Đông Lai, vừa làm trọng tài vừa làm cầu thủ, quyết tâm muốn chơi chết Bùi Đông Lai, điều này đã làm cho nàng ý thức được cục thế trước mắt vô cùng nguy hiểm.
- Cậu định làm như thế nào?
Trầm mặc một lúc, Quý Hồng lại hỏi.
- Còn chưa nghĩ ra.
Bùi Đông Lai uống ngụm trà, nói sang chuyện khác, hỏi:
- Bên cô không có việc gì chứ?
- Không. Tôi gọi điện đến cho cậu là muốn hỏi tình huống của cậu, ngoài ra còn có 2 chuyện muốn nói cho cậu.
Quý Hồng nói ra mục đích nàng gọi đến cho Bùi Đông Lai.
Trong lòng Bùi Đông Lai vừa động:
- Chuyện gì?
- Bởi vì người của Thần Võng và Mafia đều có thân phận trọng sạch nên vô luận là quân đội hay cảnh sát cũng không thể làm gì bọn chúng nhưng mà lại âm thầm giám thị. 2 ngày nay, 2 tổ chức đó đã phái nhiều người xâm nhập vào Nam Cảng, Tây Nam, thậm chí ở Đông Hải cũng có người của bọn chúng.
Nói tới đây, Quý Hồng do dự một chút rồi lại nói:
- Hơn nữa, người bên Mafia cũng có người bí mật tìm Liễu Nguyệt.
- Cái gì?
Bùi Đông Lai hơi hơi nheo lại ánh mắt, ngữ khí trầm thấp xuống, bởi vì vấn đề trong nước nên hắn chưa động thủ với thế lực quốc ngoại, mà để cho cảnh sát tự mình giải quyết, hiện giờ nghe Quý Hồng nói Mafia cử người tìm đến Liễu Nguyệt thì điều này đã làm cho hắn có chút nổi giận.
- Trước kia, khi còn quản lý Đông Nguyệt bang thì Liễu Nguyệt từng lui tới với gia tộc Gambino chưởng quyền của nghị viện Mafia Bắc Mỹ, ngoài ra, dựa vào tin tình tình báo của tôi thì người thừa kế của gia tộc Gambino và Mafia Bắc Mỹ là Anthony Gambino dường như có ý tứ với Liễu Nguyệt, cùng Liễu Nguyệt hợp tác rất có thể là vì muốn tiếp cận Liễu Nguyệt, bất quá dường như Liễu Nguyệt không có ý gì với tên Anthony kia. Mà sau khi Liễu Nguyệt đem Đông Nguyệt bang cùng tập đoàn Đông Hải giao lại cho cậu thì cơ bản đã đoạn tuyệt với Mafia.
Quý Hồng nói xong, do dự một chút rồi nói ra giải thích của mình:
- Hiện giờ, Mafia lại chủ động tìm tới Liễu Nguyệt, cơ bản là tên Anthony còn chưa hết hy vọng đối với Liễu Nguyệt, mà quan trọng hơn là bên Mafia đã nhìn ra từ chỗ của Liễu Nguyệt có thể mở ra cục diện, để cho Mafia có cơ hội xâm nhập vào quốc nội.
Bùi Đông Lai trầm mặc.
- Có muốn động thủ hoặc là đuổi bọn chúng ra khỏi quốc nội không?
Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, do dự một lát rồi cuối cùng nói ra. Nàng rất rõ ràng, lấy cục diện bây giờ thì nếu như Bùi Đông Lai làm ra hành động thiếu suy nghĩ thì tương đương với việc chơi với lửa, nàng hiểu rõ con người Bùi Đông Lai, biết rõ Bùi Đông Lai có thể không cần ích lợi nhưng mà vì người bên cạnh thì hắn có thể lên núi đao, xuống biển lửa.
Sự việc Bùi Đông Lai mạo hiểm sang Thailand đối đầu với Thần Võng để cứu Hạ Hà là minh chứng tốt nhất.
- Chuyện thứ 2 là gì?
Bùi Đông Lai hỏi một đằng, trả lời một nẻo, chân mày càng nhíu chặt hơn, giọng nói cũng trở nên trầm thấp đáng sợ.
- Việc thứ 2 chính là liên quan đến Nạp lan gia chính xác ra có quan hệ với Nạp Lan Ngũ Khải.
Mắt thấy Bùi Đông Lai không trả lời thẳng thì Quý Hồng cũng không có nói tiếp đề tài đó nữa mà trả lời câu hỏi của Bùi Đông Lai.
Bởi vì chuyện Tần Đông Tuyết sáng lập Đông Hạ hội đã kích thích Quý Hồng nên Quý Hồng từng hứa với Bùi Đông Lai rằng nàng sẽ đánh giang sơn Đông Bắc cho Bùi Đông Lai, chuyện này thì Bùi Đông Lai cũng có biết.
Lúc này nghe được Quý Hồng nói như thế thì mặc dù Bùi Đông Lai không có hứng thú với Nạp Lan gia cùng Nạp Lan Minh Châu nhưng vẫn là hỏi:
- Nạp Lan gia làm sao?
- Vụ án Giang Lăng thì cậu đã đá Nạp Lan gia xuống vực sâu, toàn bộ thành viên trung tâm trong hắc đạo của Nạp Lan gia đã bị bắt giam vào đại lao, làm vào tuyệt cảnh, thời khắc quan trọng, Nạp Lan Minh Châu liên thủ với 2 người phụ trách bạch đạo của Nạp Lan gia, hơn nữa thông qua một loạt thủ đoạn mới có thể ổn định thế cục.
Quý Hồng không nói không lạnh, nói:
- Ngoài ra, Nạp Lan Minh Châu còn bí mật liên hệ với Thôi gia của HQ.
Thôi gia HQ?
Bùi Đông Lai nghe vậy, trong lòng vừa động.
Tháng 7 năm trước thì đại thiếu gia của Thôi gia HQ là Thôi Vĩnh TInh đã đi vào Đông Hải, cố gắng muốn khiêu chiến với Tiêu Phi để rửa nhục, kết quả thần xui quỷ khiến khiến cho Bùi Đông Lai gặp mặt Thôi Vĩnh Tinh hơn nữa trong trận đấu Bùi Đông Lai còn đánh bại Thôi Vĩnh Tinh, kết cục Bùi Đông Lai lại đưa Thôi Vĩnh Tinh đi vào Diêm vương điện.
- Nạp Lan Minh Châu muốn dùng Thôi gia để đối phó với cậu, bất quá Thôi gia cảm thấy hiện nay Nạp Lan gia đại thế đã mất, không thể đảm bảo tử sĩ của Thôi gia có thể thuận lợi tiến vào quốc nội sau đó ung dung rời đi, cho nên 2 bên vẫn chưa đạt được nhất trí.
Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, lại tiếp tục nói:
- Rơi vào đường cùng cho nên hôm nay Nạp Lan Minh Châu muốn đến Yên Kinh, chuẩn bị đi tìm Diệp Tranh Vanh, nếu Diệp Tranh Vanh có thể vì Nạp Lan gia mà ra mặt thì bên Thôi gia chắc sẽ đồng ý.
- Làm sao cô biết điều này?
Đối vơi việc Nạp Lan Minh Châu muốn trả thù thì Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy kỳ quái, đối với việc Quý Hồng có thể nắm được tin tức như thế thì hắn hơi kinh ngạc.
- Tôi nói là đánh cả giang sơn Đông Bắc tặng cho cậu nên một đoạn thời gian trước thì tôi đã âm thầm phái người vào Nạp Lan sơn trang, để lại một ít đồ vật ở trong phòng ngủ Nạp Lan Minh Châu mà trên người nàng.
Quý Hồng nói.
Bùi Đông Lai tỉnh ngộ, biết rõ đồ chơi mà Quý Hồng lưu lại chính là máy nghe trộm.
- Kế hoạch cụ thể của Nạp Lan Minh Châu là gì?
Bùi Đông Lai như có suy nghĩ gì hỏi lên, trong lòng mơ hồ cảm thấy được, có thể lợi dụng chuyện này làm những thứ gì.
- Nàng đoán thanh minh này thì cậu sẽ trở lại Đông Bắc để tảo mộ.
Quý Hồng nói xong thì trong lòng cảm thán Nạp Lan Minh Châu không phải là kẻ ngu ngốc đồng thời giọng nói của nàng lại lạnh như băng, bởi vì thông qua máy nghe trộm thì nàng biết được Nạp Lan Minh Châu muốn nhân cơ hội lần này để xử lý Bùi Đông Lai, hơn nữa còn muốn móc phần mộ gia gia của Bùi Đông Lai lên.
Giống như lời của Quý Hồng, sau khi Nạp Lan Minh Châu đến Yên Kinh thì đích thật là đến tìm Diệp Tranh Vanh.
Trong biệt thự, Diệp Tranh Vanh mở miệng hỏi trước:
- Cô nói có biện pháp đưa Bùi Đông Lai vào chỗ chết, rốt cuộc là biện pháp gì?
- Tiết thanh minh hằng năm thì Bùi Đông Lai sẽ cùng Bùi Vũ Phu đi tảo mộ cho gia gia của hắn, trước đó không lâu Bùi Vũ Phu đã chết, vào tiết thanh minh này hắn nhất định sẽ đi tảo mộ.
Nạp Lan Minh Châu tỏ ra bình tĩnh nói.
Hả?
Trong lòng Diệp Tranh Vanh vừa động.
- Ban đầu ở Đông Hải thì Bùi Đông Lai đã đua xe, hại chết Thôi đại thiếu gia của Thôi gia HQ là Thôi Vĩnh Tinh, người của Thôi gia vẫn canh cánh trong lòng, chẳng qua là bởi vì kiêng kị Bùi Vũ Phu và tổ chức Long Nha cho nên bọn hắn không có phái người vào quốc nội để giết chết Bùi Đông Lai.
Nạp Lan Minh Châu ngồi ở trên ghế sa lon, bắt chéo hai chân, vẻ mặt tỏ ra bình tĩnh, trong mắt hiện lên vẻ hận ý khắc cốt minh tâm:
- Hiện giờ, Yên Kinh đã xảy ra chuyện lớn, vì muốn duy trì an ninh mà tổ chức Long Nha sẽ phái người tới Yên Kinh, nếu như vậy thì tử sĩ của Thôi gia sẽ nhân cơ hội này mà tiến vào quốc nội.
- Cô đã có kế hoạch rồi, còn tìm đến ta làm gì?
Diệp Tranh Vanh có thể cảm nhận được hận ý của Nạp Lan Minh Châu đối với Bùi Đông Lai, cũng cảm thấy được phần ung dung của Nạp Lan Minh Châu, điều này làm cho hắn nhíu mày lại.
- Diệp thiếu, vụ án ở Giang Lăng đã làm cho Nạp Lan gia gặp tai họa, địa vị của Nạp Lan gia ở Đông Bắc đã giảm xuống, Thôi gia HQ cho rằng Nạp Lan gia không có thực lực để tử sĩ Thôi gia thuận lợi tiến vào và thoát khỏi quốc nội.Nạp Lan Minh Châu hành văn gãy gọn, nói:
- Tôi muốn mời Diệp thiếu ra mặt hợp tác cùng Thôi gia, còn về phần thực lực của tử sĩ Thôi gia thì Diệp thiếu không cần phải lo lắng. Thôi gia là đệ nhất thế gia ở HQ, âm thầm khống chế HQ nhiều năm, nuôi một đám tử sĩ, hơn nữa thực lực rất mạnh. Tuy rằng Bùi Đông Lai giết chết Lãnh Vô Cực nhưng nhiều nhất cũng chỉ là Hóa Kính đại thành mà thôi, mà tử sĩ Thôi gia có 2 ngươi đạt đến Hóa Kính đại thành, Hóa Kính nhập môn thì có 5 người, ngoài ra còn có 50 người Ám Kính đỉnh phong, muốn giết Bùi Đông Lai thì dễ như trở bàn tay.
- Hiện giờ tuy rằng cô đã nắm Nạp Lan gia trong tay nhưng mà địa vị của cô cũng không còn giống như công chúa Nạp Lan gia trước đây, dưới tình hình như vậy mà cô có thể ung dung nói chuyện với ta, có phải là cô cảm thấy rằng Diệp Tranh Vanh ta đã mất thế cho nên không đáng để cô trèo cao, đúng không?
Diệp Tranh Vanh không có tỏ thái độ, mà là vẻ mặt cười lạnh hỏi.
- Minh Chau vô cùng tôn kính và ái mộ Diệp thiếu.
Nạp Lan Minh Châu lắc đầu, vẻ mặt tỏ ra chân thành nói:
- Tôi chỉ muốn cho Diệp thiếu biết rằng Bùi Đông Lai rất đáng chết, hơn nữa muốn tự bản thân Diệp thiếu xử lý chuyện này mà không cần thông qua lực lượng của gia tộc mình.
- Nạp Lan Minh Châu, so với tưởng tượng của ta thì cô lại càng thông minh hơn một chút.
Diệp Tranh Vanh nghe vậy, đứng dậy, chậm rãi đi đến trước người Nạp Lan Minh Châu, vươn tay, nâng cằm Nạp Lan Minh Châu lên, mỉm cười nói:
- Ta thích nữ nhân thông minh.
Vẻ mặt Nạp Lan Minh Châu ngẩn ngơ, cả người cứng ngắc, dường như hoài nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề, lại dường như cảm thấy hạnh phúc lại đến nhanh như thế.
Sau đó.
Không đợi Nạp Lan Minh Châu lấy lại tinh thần thì đầu ngón tay của Diệp Tranh Vanh đã dừng lại trên đôi môi hồng nhạt của Nạp Lan Minh Châu.
- Chỉ cần Diệp thiếu không chê, Minh Châu nguyện ý làm trâu làm ngựa cho Diệp thiếu.
Nạp Lan Minh Châu mở đôi môi hồng nhạt ra, cảm động nói, sau đó thì ngậm ngón trỏ của Diệp Tranh Vanh vào miệng.
- Việc này đi qua, thế giới ngầm của TQ sẽ do Nạp Lan gia các cô định đoạt.
Hưởng thụ lấy cảm giác mút tay của Nạp Lan Minh Châu, Diệp Tranh Vanh chỉ cảm thấy cả người thoải mái, trên mặt nở ra nụ cười kiêu ngạo:
- Mà cô sẽ trở thành vị nữ hoàng đệ đệ nhất từ xưa đến nay trong thế giới ngầm của TQ.
- Minh Châu càng muốn làm nữ nhân của Diệp thiếu.
Nạp Lan Minh Châu buông ngón tay của Diệp Tranh Vanh ra, ngẩng đầu nhìn Diệp Tranh Vanh, sau đó, vươn tay, từ từ kéo chiếc quần ngủ của Dương Tranh Vanh xuống.
- Như cô mong muốn.
Diệp Tranh Vanh mỉm cười, đưa tay ấn chặt đầu của Nạp Lan Minh Châu.
Nạp Lan Minh Châu lại há mồm ra rồi ngậm lấy cây thương của Diệp Tranh Vanh.
Hưởng thụ lấy sự phục vụ của Nạp Lan Minh Châu thì dường như Diệp Tranh Vanh đã tìm lại được sự kiêu ngạo vốn có của thái tử.
Ngày ngày còn cách tiết thanh minh 5 ngày.
Đêm trước ngày cá tháng tư.
Siêu Cấp Cường Giả Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng