I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Tác giả: kingbin
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 398 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 302 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 260: Chiến Đấu Với Vũ Tuấn
ũ Tuấn nghe lời giải thích của Vương Minh mặc dù cảm thấy có chút không đúng cho lắm nhưng nghĩ mãi cũng không tìm ra được chỗ nào không hợp lý cả. Hắn thân là tổ phó tổ S, là người của quân đội đương nhiên là cũng biết chút ít về giới sát thủ. Hắn biết nếu lấy khối lượng huấn luyện của quân đội so với khối lượng huấn luyện một ngày của sát thủ thì đúng là lấy kiến so với voi, đấy là còn chưa nói đến sát thủ là được huấn luyện từ khi còn nhỏ chứ không phải như quân nhân vì vậy chắc chắn giữa hai người sẽ có sự chênh lệch về tiềm chất của cơ thể. Nhưng mà nếu như chỉ có như vây mà đạt đến ngưỡng thân hình hoàn mỹ như Vương Minh thì đánh chết Vũ Tuấn cũng không tin. Hắn khẳng định chắc chắn bên trong đó còn có một điều bí mật nào đó nhưng hắn biết Vương Minh sẽ không nói, chỉ có thể từ từ hỏi ra mà thôi.
“E hèm… chúng ta bắt đầu được chưa chú?”
Vương Minh nhìn ánh mắt của Vũ Tuấn là biết câu trả lời của hắn không làm Vũ Tuấn hài lòng vì vậy liền nhanh chóng chuyển dời sự chú ý của Vũ Tuấn ra khỏi cái đề tài này.
“Ừ. Bắt đầu thôi”
Vũ Tuấn gật đầu
Hai người khởi động làm nóng cơ, dù sao đây chỉ là thự chiến, không phải là chiến đấu thực sự nên không việc gì phải vội vàng cả, cứ từ tốn mà tiến hành. Hai người mất chừng năm phút chuẩn bị xong rồi sau đó đều đi đến khoảng đất trống ở chính giữa bảo trì khoảng cách giữa hai người khoảng chừng hơn một mét một chút, đôi mắt nhìn chằm chằm vào người đối diện.
“Hắc hắc… Vương Minh à, cuối cùng cái ngày này đã đến, chú đợi rất lâu rồi đó”
Vũ Tuấn nhe răng cười
“Hắc hắc… cháu cũng chờ ngày này lâu lắm rồi… hắc hắc… chú cẩn thận cháu sẽ không nương tay đâu”
Vương Minh nói không sai, thực sự hắn đã chờ ngày này lâu lắm rồi. Từ lúc bị Vũ Tuấn khủng bố tinh thần bằng điện thoại suốt một tháng trời Vương Minh đã rất căm tức, trong nội tâm thầm thề rằng nếu có cơ hội đấu với Vũ Tuấn thì thề sẽ không nương tay, đánh cho Vũ Tuấn ít nhất phải thành con gấu trúc mới thôi.
“Có đảm lượng. Bất quá câu này phải là chú nói mới đúng… hắc hắc”
Vũ Tuấn nhếch mép coi thường lời đe dọa của Vương Minh. Vừa nói xong hắn lập tức phi người thối lui về phía sau, kéo dãn khoảng cách của hai người lên thành hơn ba mét. Đang lúc Vương Minh sững sờ vì hành động vô sỉ, không thèm báo trước một tiếng của Vũ Tuấn thì nội khí của Vũ Tuấn từ trong cơ thể lập tức tụ tập và tuôn trào ra bên ngoài qua hai bàn tay, nội khí từ dạng khí bắt đầu ngưng kết lại với nhau tạo thành hình. Tốc độ ngưng kết cực kỳ nhanh, quả thật chỉ trong một cái chớp mắt, trong hai bàn tay của Vũ Tuấn đã xuất hiện hai khẩu súng Mini-uzi màu trắng đục như nước vôi.
Đ**. Vương Minh thấy hai khẩu súng Mini-uzi thì trong lòng bực tức đến nỗi không kìm được chửi bậy một câu trong lòng. Từ lúc bước chân vào thế giới của dị năng giả và khí giả hiện nay, Vương Minh gặp qua một vài khí giả, tất cả những khí giả này đều ngưng tụ nội khí bản thân thành vũ khí lạnh rồi lao lên tiến hành cận chiến. Vậy mà Vũ Tuấn vừa bắt đầu đã lập tức kéo giã cự ly giữa hai người, điều này quá mức khó hiểu đối với Vương Minh vào lúc đó, phải cho đến khi nhìn thấy hai khẩu súng Mini-uzi do nội khí ngưng kết thành thì hắn mới hiểu được mục đích tại sao Vũ Tuấn lại có hành động khác bình thường như vậy
Nhìn thấy nòng hai khẩu súng Mini-Uzi đang nhắm vào mình thì Vương Minh trong lòng kêu khổ, hắn nhận ra trận này muốn thu thập Vũ Tuấn xem ra sẽ rất khó khăn rồi đây. Bất quá Vương Minh cũng không có chút rối loạn nào trong lòng cả, dù sao hắn là người đã vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần rồi, tố chất tâm lý đã được mài dũa bằng máu của chính mình và kẻ địch, càng trong tình cảnh đối mặt với nguy hiểm thì tâm lý của Vương Minh càng tỉnh táo hơn.Vương Minh không hề tránh né mà trực tiếp sử dụng Lưu tinh bộ pháp dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Vũ Tuấn, dường như không hề để ý đến hai họng súng đang hướng về phía mình.
Vũ Tuấn nhìn thấy Vương Minh lão về phái mình thì rất bất ngờ. Hắn bất ngờ bởi hai nguyên nhân, nguyên nhân thứ nhất là vì Vương Minh hành động không giống với người thường, người bình thường một khi có họng súng chĩa về phía mình sẽ lập tức lui về phía sau tìm vật cản chứ có ai như Vương Minh, không hề sợ sệt dũng mạnh lão lên trước. Còn bất ngờ thứ hai chính là tốc độ của Vương Minh quả thật quá nhanh, nói không qua trên phương diện tốc độ, Vương Minh cũng đánh được xếp vào hành cao thủ bậc nhất. Thực ra Vũ Tuấn cũng không có sợ hãi gì cả, bởi thứ nhất trong suy nghĩ của Vũ Tuấn thì hắn thấy nhanh thì đã sao, có thể nhanh hơn súng đạn được sao, thứ hai hắn cũng là một người trải qua vài chục năm trên chiến trường nên hắn khi thấy Vương Minh chỉ có bất ngờ chứ không có chút luống cuống nào cả.
Pằng… pằng…
Vũ Tuấn không để Vương Minh tiếp cận mình, lập tức nhanh chóng nhảy giật lùi về sau đồng thời hai khẩu súng trên tay bắt đầu nhả đạn. Vũ Tuấn biết trong tình huống này hắn bắn cũng sẽ chẳng làm Vương Minh bị thương nhưng điều này cũng chẳng quan trọng bởi mục đích thực sự của Vũ Tuấn chỉ là muốn nhờ vào loạt đạn này ngăn cản Vương Minh tiếp cận bản thân hoặc không chí ít cũng khiến Vương Minh giảm tốc độ, không thể kéo gần lại khoảng cách giữa hai người.
Nhưng có lẽ Vương Minh sẽ làm Vũ Tuấn phải thất vọng một phen bởi khi hai viên đại tạo ra bởi nội khí của Vũ Tuấn chỉ còn cách Vương Minh khoảng chừng vài chục cm thì hắc ám nội khí trong cơ thể Vương Minh tự động bộc phát ra bên ngoài, tạo hành một tấm khiến nhỏ chắn trước mặt Vương Minh. Hai viên đạn của Vũ Tuấn vừa va chạm với tấm khiên màu hắc huyết lập tức biến mất như thể chưa từng tồn tại.
“Chó má… còn trò này nữa sao”
Nhìn thấy tấm khuyên trong suốt mày hắc huyết chắn trước mặt Vương Minh khiến Vũ Tuấn cảm thấy rất là ức chế, không kìm được mà chửi tục một câu. Còn lý do tại sao hắn ức chế ư? Rất đơn giản, từ lúc luyện tập nội khí đến nay, hắn đã mất mười năm nguyên cứu và luyện tập mới luyện ra được phương thức tạo vũ khí nóng bằng nội khí. Phải biết rằng việc dùng tạo vũ khí nóng so với tạo vũ khí lạnh nếu nói không quá thì độ khó chính là khoảng cách giữa trời và đất. Nguyên nhân rất dễ lý giải, bình thường để tạo vũ khí lạnh thì các khí giả chỉ cần tập trung nội khí vào phần hình dáng bởi cấu tạo của vũ khí lạnh rất đơn giản nhưng vũ khí nóng lại khác, cấu tạo của vũ khí nòng là các thành phần cơ khí phức tạp, khí giả một khi muốn dùng nội khí ngưng kết thành vũ khí nóng bắt buộc không chỉ phải chú ý đến hình dáng mà còn phải điều chỉnh được các kết cấu của các bộ phận sao cho vụ khí được tạo ra phải có kết cấu bên trong giống hệt với phiên bản thực nếu không thứ được tạo ra chỉ là đồ hàng mã, chỉ được cái bề ngoài để dọa người còn lực sát thương đến chó gà còn chả giết được huống chi là con người.
Chính vì yêu quá quá mức như vậy nên số khí giả có khả năng tạo được ra vũ khí nóng trên thế giới này cực kỳ ít ỏi, mà Vũ Tuấn lại là một trong số những người ít ỏi đó nên Vũ Tuấn cảm thất rất tự hào và kiêu ngạo. Kể từ lúc luyện thành cho đến nay, suốt hơn chục năm tở lại đây, một một thân kỹ năng này Vũ Tuấn gần như xưng bá trong giới khí giả Việt Nam và khu vực, có không ít khỉ giả phải ôm hận dưới kỹ năng này của Vũ Tuấn, đến cả người mà Vũ Tuấn tôn sùng là cấp trên của hắn, cũng chính là tổ trưởng đương nhiệm hiện tại của tổ S, khi thực chiến trong các đợt tập huấn cũng phải ăn không ít khó khăn dưới kỹ năng này. Vậy mà lúc này đây, cái kỹ năng mà Vũ Tuấn luôn lấy làm kiêu ngạo lại bị một tên nhóc ít hơn hắn hai chục tuổi hóa giải dễ như ăn kẹo, thử hỏi Vũ Tuấn không điên tiết mới là lạ.
Vương Minh truy theo Vũ Tuấn như hình với bóng, đồng thời khống chế tấm khiến trước mặt triệt tiêu mọi đường đạn của Vũ Tuấn bắn ra. Vừa truy đuổi, vừa ngắm nhìn khuôn mặt đen xì xì méo mó của Vũ Tuấn ở phía trước, Vương Minh cảm thấy tròng lòng hả hê vô cùng. Vừa mới vào đầu Vương Minh còn buồn bực không biết làm thế nào với cái trò “bẩn thỉu” của Vũ Tuấn, tính định dùng tốc độ liều phát xông lên tìm kiếm cơ hội áp chế ưu điểm cự ly của Vũ Tuấn nhưng thật không ngờ mọi thứ còn vượt xa mong đợi của Vương Minh. Thực ra cái khiến chăn trước mặt Vương Minh lúc này không phải là do Vương Minh phóng xuất ra mà là trong lúc hai viên đạn chuẩn bị tiếp cận Vương Minh thì hắc ám nội khí trong cơ thể đột nhiên bạo phát, thoát ra khỏi cơ thể hắn ngưng kết lại, bảo vệ Vương Minh khỏi hai viên đạn
Lúc cái khiến mới xuất hiện Vương Minh rất sững sờ và cảm thấy khó hiểu nhưng thử kiểm tra một hồi thấy hắc ám nội khí lại trở lại trạng thái bình thường, rất nghe lời không có hiện tượng bạo phát như lúc nãy nữa đồng thời nhìn thấy cái khiến trước mặt vô hiệu hóa các viên đạn của Vũ Tuấn dễ như ăn cơm thì Vương Minh cũng lười quan tâm, cứ băm băm lao về phía trước, vừa điều khiển hắc ám nội khí liên tục gia cố cho tấm khiến vừa hưng phấn vung hắc huyết đao ở tay phải đuổi theo Vũ Tuấn ở phía trước.
Biết kỹ năng của mình đã trở nên vô dụng, Vũ Tuấn lập tức thu lại nội khí. Kỹ năng tạo vũ khí nòng từ nội khí yêu cầu tiêu hao nội khí rất lớn, Vũ Tuấn cũng không ngu ngốc mà cứ cố duy trì trong hoàn cảnh này nhưng mà khi thu nội khi thì lại xuất hiện một vấn đề hết sức nan giải với Vũ Tuấn. Hắn mặc dù hắn cũng có thể tạo ra được các vũ khí lạnh nhưng cận chiến không giỏi, nếu trực tiếp cứng đối cứng với Vương Minh thì kẻ ăn thiệt thòi là hắn chứ không phải là Vương Minh. Vừa chạy bộ óc của Vũ Tuấn điên cuồng vận động hết công suất hòng nghĩ ra một cái cách thoát ra khỏi cái tình cảnh đáng xấu hổ lúc này.
“Vương Minh cháu có còn là đàn ông nữa không, nếu còn là đàn ông thì bỏ cái khuyên đó ra. Chúng ta chiến đấu công bình như hai người nam nhân thực sự”
Siêu Cấp Ác Ma Siêu Cấp Ác Ma - kingbin