When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Magyk
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 50
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34 - Mai Phục
hi chiếc xuồng lại gần hơn, những kẻ canh phòng ở bên trong cái thuyền chuồng gà có thể thấy rõ Thợ Săn và bộ sậu của hắn. Thợ Săn ngồi đằng trước xuồng đang hăng tiết chèo thật lẹ, và đằng sau hắn là thằng Đồ Đệ. Và đằng sau thằng bé Đồ Đệ là một...Vật. Cái Vật đó ngồi chồm hỗm trên chóp xuồng, láo liên đảo mắt ra khắp đầm lầy và thỉnh thoảng quơ tóm một con côn trùng hay một con dơi bay ngang qua. Thằng bé Đồ Đệ co rúm ở phía trước cái Vật, nhưng Thợ Săn hình như chẳng đoái hoài gì đến vật đó. Hắn có nhiều thứ quan trọng hơn để mà nghĩ tới.
Jenna rùng mình khi trông thấy cái Vật nọ. Nó làm cô bé sợ chết khiếp hơn cả Thợ Săn đã khiến cô bé sợ. Ít ra Thợ Săn còn là con người, mặc dù là người tái nhợt như thây ma. Những sinh vật ngồi đằng sau xuồng kia chính xác là cái gì? Để tự trấn an mình, cô bé nhấc con Bọ lá chắn ra khỏi vai, chỗ nó đậu im lặng nãy giờ, và đặt cẩn thận vào lòng bàn tay, cô bé chỉ ra chiếc xuồng đang tiến tới cùng bộ ba dữ tợn của nó.
"Kẻ thù", cô bé thì thào, Con Bọ Lá chắn hiểu. Nó hướng theo ngón tay hơi run của Jenna và dán chặt đôi mắt sắc lẻm xanh lá cây, với thị lực nhìn xuyên màn đêm hoàn hảo, vào những hình thù ở trong xuồng.
Con Bọ Lá chắn vui sướng.
Nó có một kẻ thủ.
Nó có một thanh gươm.
Chẳng bao lâu nữa thanh gươm sẽ gặp kẻ thù.
Cuộc đời thật đơn giản khi ta là một con Bọ Lá chắn.
Bọn con trai thả hết lũ Bọ Lá chắn còn lại ra. Lần lượt, chúng mở nắp từng Hũ Lưu giữ ra. Mỗi lần mở một nắp hũ là mỗi lần một con Bọ Lá chắn phóng ra trong cơn mưa nước màu xanh lá cây, gươm ở tư thế sẵn sàng. Với từng con, Nicko hoặc Con Trai 412 đều chỉ về phía chiếc xuồng đang hùng hục lao tới. Chẳng bao lâu sau năm mươi sáu con Bọ Lá chắn đã xếp hàng, dùng mình lại như lò xo ở trên mép thuyền chuồng gà. Con thứ năm mươi bảy ở trên vai Jenna, quyết liệt trung thành với Người Giải phóng mình.
Và bây giờ, tất cả những gì bọn trẻ trên thuyền chuồng gà cần làm là chờ. Và canh phòng. Và cứ thế, tiếng tim chúng đập thình thình vang trong tai. Chúng nhìn Thợ Săn và thằng bé Đồ Đệ thay đổi từ những khối đen thành những thân hình đầy đe dọa mà chúng đã gặp vài tháng trước ở cửa Rạch Nước Sâu. Trông đám người đó vẫn gớm ghiếc và nguy hiểm như ngày nào.
Nhưng cái Vật nọ vẫn còn là một khối lờ nhờ.
Chiếc xuồng đã áp sát một con rạch hẹp tí để đi ngang qua chỗ rẽ vào Xéo Mương. Tất cả ba kẻ canh phòng nín thở khi chờ cho chiếc xuồng tới chỗ rẽ. Jenna nghĩ, tay túm chặt những cọng rơm, biết đâu bùa Yểm đang hoạt động tốt hơn dì Zelda nghĩ và Thợ Săn không thể tiến vào được ngôi nhà tranh.
Chiếc xuồng rẽ vào Xéo Mương, Thợ Săn đã có thể thấy ngôi nhà tranh rõ mồn một.
Trong tâm trí hắn, Thợ Săn nhẩm lại ba bước của Kế hoạch:
BƯỚC MỘT: Bắt sống con bé Nữ hoàng. Đem tù nhân vào xuồng dưới sự canh giữ sát sườn của quái thú Magog. Chỉ bắn nếu cần thiết. Còn đâu, phải giải về cho Đomaniel, kẻ muốn "tự tay làm lấy" trong lần này.
BƯỚC HAI: Bắn bọn vô lại, tức là mụ phù thủy và thằng pháp sư. Và con chó.
BƯỚC BA: Mang chút hơi riêng tư. Bắt tên Thiếu sinh quân đào tẩu.
Trở về đoàn Thiếu sinh quân. Lĩnh tiền thưởng.
Hài lòng với kế hoạch của mình, Thợ Săn chèo không một tiếng động dọc theo Xéo Mương, hướng tới chỗ cập bờ.
Con Trai 412 nhìn hắn tiến tới gần và ra hiệu cho Jenna cùng Nicko ngồi yên. Nó biết bất cứ giây nào chúng cũng có thể bị lộ. Trong đầu Con Trai 412 thì lúc này bọn chúng đã tiến triển từ canh phòng và chờ sang mai phục. Và trong giai đoạn mai phục, Con Trai 412 nhớ Catchpole đã bảo nó khi gã thở xuống cổ nó rằng, Yên Lặng Là Tất Cả.
Cho đến Khoảnh khắc Hành động.
Năm mươi sáu con Bọ Lá chắn xếp hàng dọc theo mép thuyền hiểu chính xác những gì Con Trai 412 đang làm. Một phần lớn của phép bùa tạo nên lũ bọ thật sự đã được rút ra từ sách giáo khoa huấn luyện của Thiếu sinh quân. Do đó Con Trai 412 và đội quân Bọ Lá chắn đang hành động như một.
Thợ Săn, thằng bé Đồ Đệ và quái thu Magog không biết rằng mình sắp trở thành một phần của Khoảnh khắc Hành động. Thợ Săn đã neo thuyền ở bến đỗ và đang bận giúp thằng bé Đồ Đệ ra khỏi xuồng để không gây nên tiếng động nào và để thằng bé không rơi xuống nước. Bình thường, chắc chắn Thợ Săn chẳng mảy may quan tâm xem thằng bé Đồ Đệ có rơi xuống nước hay không, mà có khi hắn đã quỷ quyệt dúi cho thằng bé một cái rồi nếu không vì lý do là sợ thằng bé làm tóe nước và kèm thêm tiếng thét thất thanh. Vì vậy, lòng tự nhủ thầm là sẽ xô thằng oắt con thổ tả này xuống làn nước lạnh trong lần kế tiếp nếu có dịp, Thợ Săn lẳng lặng phóng ra khỏi xuồng rồi lôi thằng bé Đồ Đệ lên bãi đáp.
Quái thú magog lần xuống lòng xuồng, kéo sụp cái chỏm đầu màu đen của nó xuống che kín con mắt sâu mủ, độc nhất, bị nhức nhối vì ánh trăng sáng tỏ, và ở yên đấy. Chuyện gì xảy ra trên cù lao không phải là việc của nó. Nó đến đây chỉ để là giám hộ cho Công chúa và để hành động như một lính gác chống lại những sinh vật đầm lầy trong suốt cuộc hành trình dài. Nó đã làm bổn phận của nó cực tốt, ngoại trừ một biến cố đáng bực mình mà phần lớn là do lỗi của thằng Đồ Đệ. Nhưng không có Hồn ma Đầm lầy hay Giun nhép nào dám bén mảng tới chỗ chiếc xuồng có chở quái thú magog nghễu nghện ở bên trong, và nhớt nhầy quái thú magog thải ra bám quanh vỏ xuồng đã khiến cho vòi hút của lũ Đỉa nước bị teo lại, đồng thời thiêu đốt chúng một cách khó chịu.
Thợ Săn mãn nguyện với cuộc Đi săn, cho đến lúc này. Hắn mỉm nụ cười thường lệ của mình, tức không bao giờ lan lên tới mắt. Rốt cuộc thì chúng cũng đã đến được đây, tại nơi ẩn náu của mụ Phù thủy Trắng, sau khi đã chèo mệt nhoài qua đầm lầy và đụng độ lãng nhách với con thú đầm lầy ngu ngấp nào đó đột nhiên hiện ra choán đường. Nụ cười của Thợ Săn tắt lịm khi hồi tưởng lại cuộc chạm trán với Boggart. Hắn không tán thành việc lãng phí đạn. Người ta không bao giờ biết khi nào thì mình cần thêm một viên nữa. Hắn nâng niu khẩu súng trong lòng bàn tay và rất chậm chạp, rất tỉ mẩn tra viên đạn bạc vào.
Jenna trông thấy khẩu súng bạc sáng lấp lánh dưới ánh trăng. Cô bé thấy năm mươi sáu con Bọ Lá chắn đã xếp hàng sẵn sàng hành động và cô quyết định giữ con bọ của mình ở bên mình. Đề đề phòng. Vì vậy cô bé đặt tay lên con bọ để bảo nó im lặng. Con bọ vâng lời tra gươm vào vỏ và cuộc lại như hòn bi. Jenna nhét con bọ vào túi áo. Nếu Thợ Săn bắt cô bé, thì cô bé sẽ mang theo một con bọ.
Cùng với thằng bé Đồ Đệ theo bén gót Thợ Săn như đã được chỉ thị, cặp đôi lặng lẽ đi trên lối mòn dẫn từ bãi đáp tới ngôi nhà tranh, trên đường đi ngang qua chiếc thuyền chuồng gà. Khi vừa tới thuyền chuồng gà, Thợ Săn dừng lại. hắn đã nghe thấy cái gì đó. Tiếng tim của con người đập. Ba trái tim đang đập nhanh. Hắn nâng súng lên...
Aaaeeeeiiiigh!!
Tiếng thét của năm mươi sáu con Bọ Lá chắn là một tiếng thét khủng khiếp. Nó có thể làm trật khớp ba cái xương nhỏ trong tai và tạo ra một cảm giác kinh hoàng không sao tả xiết. Những ai biết về Bọ Lá chắn sẽ chỉ làm điều duy nhất họ có thể làm là lấy ngón tay bịt tai lại và hy vọng kiểm soát được nỗi kinh hoàng. Đó là điều Thợ Săn làm - hắn đứng im như tượng, chọc những ngón tay sâu vào trong tai, nhưng nếu hắn có cảm thấy kinh hãi thì cảm giác đó cũng không làm hắn xáo trộn hơn một giây.
Thằng bé Đồ Đệ dĩ nhiên chẳng biết tí ti gì về Bọ Lá chắn. Vậy nên, nó phản ứng như bất cứ ai đối mặt với một bầy con vật nhỏ xanh lá cây bay vèo về phía mình, vung những lưỡi dao mổ sắc nhọn và rít lên đến nỗi hai tai người ta như muốn nổ tung. Nó chạy. Chạy nhanh như chưa từng bao giờ nhanh đến thế, thằng bé Đồ Đệ nhào đầu xuống Xéo Mương, hy vọng lên được xuồng và an toàn chèo đi.
Thợ Săn biết rằng, khi được lựa chọn, Bọ Lá chắn sẽ luôn luôn đuổi theo kẻ thù di động và không đếm xỉa gì đến kẻ dứng im, và chính xác thì điều đó đang xảy ra. Trước sự hài lòng vô cùng của Thợ Săn, tất cả năm mươi sáu con Bọ Lá chắn quyết định kẻ thù là tên Đồ Đệ và rầm rộ truy đuổi nó xuống tới Xéo Mương, nơi thằng bé sợ mất hồn ngụp lặn trong làn nước lạnh để trốn bầy bọ xanh lá cây kêu loảng xoảng/
Đàn Bọ Lá chắn gan dạ cũng nhào xuống Xéo Mương theo sau tên Đồ Đệ trong làn nước, làm điều chúng cần phải làm là theo sát kẻ thù đến tận cùng. Nhưng rủi thay cho đàn bọ, sự tận cùng đó cũng lại là sự tận cùng của chúng. Khi chạm nước, từng con bọ liền chìm nghỉm như một hòn đá xuống tận đáy Xéo Mương. Tên Đồ Đệ há hốc vì sửng sốt và vì lạnh, ráng ngoi ngóp lên bờ và nằm run bần bật dưới một bụi cây, quá sợ đến mức không dám cựa quậy.
Quái thú magog dửng dưng nhìn cảnh tượng đó. Rồi thì, khi tất cả bọn gây náo động đã chết hết, nó bắt đầu thọc đôi cánh tay dài sâu xuống bùn và vớt lên từng con bọ bị chết đuối. Nó ngồi phủ phê trên xuống, mút khô máu đàn bọ và nhai rau ráu chúng thành một hỗn hợp nhào màu xanh lá cây bằng hàm nanh nhọn vàng ởn - nhai tất tần tật cả gươm lẫn cẳng - trước khi thủng thỉnh nuốt tọt vào bụng.
Thợ Săn mỉm cười nhìn lên buồng lái của chiếc thuyền chuồng gà. Hắn không hề nghĩ mọi việc lại dễ dàng đến vậy. Tất cả ba chúng nó đang ngồi chơ hắn như những con vịt đang ngồi.
" Các vị tự đi xuống hay là tôi sẽ lên và đưa các vị xuống đây? " Hắn hỏi lạnh lùng.
"Chạy," Nicko hét lên với Jenna.
"Anh thì sao?"
"Anh không sao mà. Hắn đuổi theo em thôi. Chạy đi. Ngay."
Nicko cao giọng nói với Thợ Săn.
"Làm ơn đừng bắn. Để tôi xuống."
"Không chỉ mình mày, thằng cu. Tất cả phải xuống hết. Đứa con gái trước."
Nicko đẩy Jenna.
"Đi!" Nó rít lên.
Jenna xem ra không thể nhúc nhích được, như không muốn rời khỏi nơi có vẻ an toàn là chiếc thuyền chuồng gà này. Con Trai 412 nhận ra nét kinh hoàng trên gương mặt cô bé. Nó đã có cảm giác đó bao nhiêu lần lúc còn trong Thiếu sinh quân, và nó biết trừ phi nó kéo cô bé đi, hệt như khi Con Trai 409 có một lần làm như thế với nó và cứu nó khỏi một con sói trong cánh rừng, có đâu Jenna sẽ không thể nào chạy được. Và nếu nó không chụp lấy cô bé thì Thợ Săn sẽ chụp. Nhanh như cắt, Con Trai 412 đẩy Jenna ra khỏi buồng lái, nắm chặt lấy tay cô bé và cùng nhảy với cô bé ra khỏi phía bên kia của thuyền chuồng gà, xa khỏi Thợ Săn. Khi đáp xuống đống phân gà trộn với rơm, chúng nghe tiếng Thợ Săn nguyền rủa.
"Chạy!" Nicko hét, nhìn xuống từ boong thuyền.
Con Trai 412 xốc Jenna đứng dậy, nhưng cô bé vẫn không muốn đi.
"Tụi mình không thể bỏ anh Nicko ở lại," cô bé thở gấp.
"Anh không sao đâu, Jen. Đi đi!" Nicko gào lên, quên luôn Thợ Săn với khẩu súng của hẳn.
Thợ Săn lộn tiết muốn bắn ngay thằng nhỏ pháp sư, nhưng rồi mối ưu tiên của hắn là Công chúa, chứ không phải đồ pháp sư rác rưởi. Vì vậy, khi Jenna và Con Trai 412 đứng lên khỏi đống phân, leo qua thanh cahwns gà bằng kim loại và chạy bán sống bán chết, Thợ Săn nhào theo hai đứa như thể cuộc đời của hắn cũng phụ thuộc vào đó vậy.
Con Trai 412 vẫn nắm chặt tay Jenna khi nó chạy xa khỏi Thợ Săn, vòng qua đằng sau ngôi nhà tranh và lao vào những bụi cây ăn trái của dì Zelda. Nó có lợi thế hơn Thợ Săn ở chỗ nó rành rẽ hòn đảo này, nhưng điều đó không làm Thợ Săn nao núng. Hắn đang làm điều mà hắn làm giỏi nhất, lần theo dấu con mồi - một thằng oắt và một con bé đang sợ bạt vía. Quá dễ. Rốt cuộc, chúng chạy đi đâu được cơ chứ? Bắt được chúng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Con Trai 412 và Jenna cúi đầu né tránh và len lỏi qua những bụi rậm, bỏ mặc Thợ Săn chật vật tìm lối đi qua những cành cây đầy gai. Nhưng nhanh như cắt, Jenna và Con Trai 412 đã tới cuối vườn cây, e dè ló ra ở khoảng trống đầy cỏ dẫn ra ao vịt. Vào đúng lúc đó mặt trăng vừa ló ra khỏi đám mây, và Thợ Săn trông thấy con mồi của mình in hình rõ mồn một trên nền đen của đầm lầy.
Con Trai 412 chạy, lôi theo Jenna, nhưng Thợ Săn từ từ thu ngắn khoảng cách, và xem ra chẳng mệt mỏi gì, chẳng như Jenna, giờ đã cảm thấy không thể nhấc thêm một bước nào nữa. Hai đứa bé lội qua ao vịt và chạy thục mạng về phía một cái gò nhỏ ở cuối đảo. Ngay sau lưng, sát đến hãi hùng, chúng nghe thấy tiếng bước chân của Thợ Săn, dội âm âm khi hắn cũng đã tới gò đất và chạy hết tốc lực trên vùng đất rỗng.
Con Trai 412 luồn lách bên này bên kia giữa những bụi cây nhỏ mọc rải rác trên đường, vẫn lôi Jenna lếch thếch đằng sau, ý thức rất rõ là Thợ Săn đã tới đủ gần để chộp lấy cô bé.
Thế rồi thình lình, Thợ Săn đã tới thật đủ gần. Hắn quăng mình nhào tới trước và chụp lấy bàn chân của Jenna.
"Jenna!" Con Trai 412 thét lên, giật cô bé ra khỏi tay Thợ Săn và cùng nhảy với cô bé vào một bụi rậm.
Jenna lao vào bụi rậm theo sau Con Trai 412, cỉ vừa kịp nhận ra là bụi rậm không còn ở đó nữa, và cô bé đang lộn đầu vào một khoảng không vô tận, lạnh lẽo và tăm tối.
Cô bé đáp phịch xuống một sàn cát. Chớp mắt sau đó là một tiếng thịch, và Con Trai 412 nằm lăn ra trong bóng tối, ngay bên cạnh.
Jenna ngồi dậy, choáng váng và đau đớn, xoa xoa đằng sau đầu, chỗ vừa tiếp đất, Có cái gì đó rất lạ vừa mới xảy ra. Cô bé cố nhớ xem đó là cái gì. Không phải là cuộc đào thoát khỏi tay Thợ Săn, không phải cú rơi vào lòng đất, mà là cái gì đó thậm chí còn lạ lùng hơn. Cô bé lắc đầu cố dọn sạch cái mớ bòng bong trong óc mình. Đúng rồi. Cố bé nhớ ra rồi.
Con Trai 412 vừa mới nói.
Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật - Angie Sage Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật