If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Magyk
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 50
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14 - Rạch Nước Sâu
à Marcia đang cáu. Rất cáu. Giữ cho hai câu thần chú hoạt động cùng một lúc là một công việc khó khăn. Nhất là một trong hai chiêu đòn đó là Phản chiếu, là một dạng Đảo ngược của pháp thuật; lại thêm nữa, không như hầu hết những chiêu mà bà Marcia thường sử dụng, chiêu này còn dính líu với phía Hắc ám - hay Phía kia, như bà Marcia thích gọi như vậy hơn. Cần phải là một pháp sư can đảm và tài năng mới sử dụng Pháp thuật Ngược mà không phải mời Phía kia nhúng vào. Ngài Alther đã dạy bà Marcia rất kỹ, bởi nhiều thần chú trong số thần ngài học được từ Dom Danid thực tình đều phải vận tới Pháp thuật Hắc ám, và ngài Alther đã trở thành một bậc thầy tinh thong trong việc ngăn chặn Pháp thuật hắc ám thể hiện ra. Bà Marcia cũng thấy rất rõ rằng trong suốt thời gian bà sử dụng Phản chiếu, thì Phía kia luôn lượn lờ quanh họ, chỉ chực chờ cơ hội là đột nhập vào câu niệm chú.
Chính điều đó giải thích tại sao bà Marcia cảm thấy như thể đầu óc mình không còn chỗ trống để chứa đựng bất kỳ thứ gì khác, chứ đừng nói là nỗ lực phải tỏ ra lịch sự.
"Lạy trời, làm cho con thuyền rách nát này chuyển động coi, Nicko," bà Marcia quát. Nicko coi bộ bị xúc phạm. Không cần phải nói với nó kiểu đó.
"Ai chèo thì chèo đi," Nicko lẩm bẩm. "Phải cho người ta biết là đi đâu chứ?"
Với một chút cố gắng, và thêm vài đợt cáu gắt, bà Marcia khoét một đường hầm xuyên qua màn sương. Silas im lặng. Ông biết mà Marcia đang phải vận dụng một khối năng lượng và tài năng pháp thuật khổng lồ, và ông cảm thấy một sự tôn kính đến đố kỵ đối với bà. Trước nay chưa cách chi mà Silas dám thử chiêu Phản chiếu, chứ đừng nói là cùng lúc giữ cho được một màn sương hoành tráng. Ông thật tình thầm khem bà - rằng bà rất giỏi.
Silas để yên cho bà Marcia cùng với pháp thuật của bà và ông chèo thuyền Muriel qua đường hầm màn sương dầy trắng như tổ kén, trong khi Nicko cẩn thận bẻ lái con thuyền về phía bầu trời sao lấp lánh ở cuối đường hầm. Chẳng bao lâu sau Nicko cảm thấy đáy thuyền đã cà dọc theo mặt cát gồ ghề, và thuyền Muriel này xóc vào những bụi cỏ dày.
Họ đã đến chốn an toàn của Đầm Cỏ Thô.
Bà Marcia thở phào một hơi nhẹ nhõm và buông cho màn sương tan biến, Tất cả mọi người thư giãn, ngoại trừ Jenna. Jenna, tuy là đứa con gái duy nhất trong một gia đình sáu anh trai nhưng cũng học được một hai ngón nghề, đang đè sấp Con Trai 412 xuống sàn thuyền bằng một cú khóa tay.
"Buông nó ra, Jen" Nicko bảo.
"Tại sao?" Jenna hỏi lại.
"Nó chỉ là thằng ngốc thôi mà."
"Nhưng nó làm cả đám tụi mình suýt bị giết. Tụi mình cứu sống nó khỏi bị vùi trong tuyết mà nó lại phản bội tụi mình," Jenna giận dữ nói.
Con Trai 412 im lặng. Vùi trong tuyết? Cứu sống? Tất cả những gì nó còn nhớ là đã ngủ mê bên ngoài Tháp Pháp sư và sau đó thức dậy thành một tên tù trong những căn phòng của bà Marcia
"Buông nó đi, Jenna," Silas bảo. "Nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra đâu."
"Thôi được," Jenna hơi miễn cưỡng phóng thích Con Trai 412 khỏi cú khóa tay. "Nhưng con nghĩ nó là đồ con heo."
Con Trai 412 từ từ ngồi dậy, xoa xoa cánh tay. Nó không thích cách tất cả mọi người trố mắt dòm nó. Và nó không thích cái cách mà con nhỏ Công chúa gọi nó là con heo, nhất là sau khi con nhỉ đã đối xử tử tế với nó. Con Trai 412 cố hết sức nằm rúc ra xa khỏi Jenna và ráng lục lọi các thứ trong đầu ra. Không dễ chút nào. Không hiểu gì cả. Nó cố nhớ xem người ta đã dạy nó những gì ở Thiếu sinh quân.
Sự kiện. Chỉ toàn là những sự kiện. Sự kiện tốt. Sự kiện xấu. Như vậy là:
Sự kiện Một. Bị bắt cóc. XẤU.
Sự kiện Hai. Mất đồng phục. XẤU.
Sự kiện Ba. Bị đẩy xuống cầu trượt rác. XẤU. Rất XẤU.
Sự kiện Bốn. Bị tống vào con thuyền lạnh lẽo, hôi hám. XẤU.
Sự kiện Năm. Không (Chưa) bị bọn pháp sư giết. TỐT.
Sự kiện Sáu. Chắc chắn sẽ sớm bị bon Pháp sư giết. XẤU.
Con Trai 412 đếm số Tốt và Xầu. Như thường lệ, điều Xấu nhiều hơn điều Tốt, việc này không làm nó ngạc nhiên.
Nicko và Jenna leo ra khỏi thuyền Muriel và trườn lên bờ cỏ bên cạnh bãi cát nhỏ, chỗ thuyền Muriel đậu với những cánh buồm rủ xuống. Nicko muốn rút khỏi chức chỉ huy con thuyền một lát. Cậu đã đảm trách vai trò thuyền trưởng một cách nghiêm túc, và trong thời gian ở trên thuyền Muriel cận đã cảm thấy rằng nếu có gì không ổn xảy ra thì đó là lỗi tại cậu. Jenna vui mừng vì lại được đặt chân lên mặt đất khô ráo, hay có hơi hơi lầy lôi một tí - mảng có cô bé ngồi lên ướt đẫm, mềm oặt, như thể mọc lên từ một miếng bọt biển sũng nước và được bao phủ trong một lớp tuyết mỏng.
Khi đã ở một khoảng cách an toàn với Jenna, Con Trai 412 liều ngước lên nhìn và thấy một thứ khiến nó dựng cả tóc gáy.
Pháp thuật. Pháp thuật cực mạnh.
Con Trai 412 tròn mắt nhìn bà Marcia. Mặc dù hình như không ai khác nhận ra, nhưng nó có thể thấy màn năng lượng pháp thuật bao quanh bà. Lớp màn làm phừng lên một quầng sáng đỏ tía, tỏa rực khắp bề mặt tấm áo chùng Pháp sư Tối thượng của bà, khiến cho mái tóc xoăn đen của bà lóa lên thành màu đỏ tía. Đôi mắt xanh là cây sáng quắc của bà lóa lên khi bà nhìn đăm đăm vào cõi vô cực, quan sát cuốn phim câm mà chỉ có một mình bà nhìn thấy. Bất chấp đã được huấn luyện môn Chống Pháp sư ở Thiếu sinh quân, Con Trai 412 vẫn thấy mình vô cùng kinh sợ trước sự hiện diện của pháp thuật
Cuốn phim bà Marcia đang xem, dĩ nhiên là hình phản chiếu của chiếc leiruM và sáu thủy thủ đoàn. Họ đang căng buồm lao nhanh về phía cửa song rộng và sắp tới vùng biển rộng nơi bến cảng. Trước sự sửng sốt của Thợ Săn, họ đang tiến với tốc độ không thể tin nổi đối với một chiếc thuyền buồm nhỏ, và mặc cho là đã cố hết sức để không cho chiến leiruM vuột khỏi tầm nhìn, chiếc thuyền đua vẫn rất vất vả trong việc rút ngắn dần khoản cách để Thợ Săn có thể khai hỏa viên đạn bạc. Mười tay chèo đã thấm mệt, và Thợ Săn thì khản cả giọng vì la hét: " Lẹ lên, bọn ngu kia."
Đồ đệ ngồi ngoan ngoãn ở cuối thuyền trong suốt cuộc Truy đuổi. Thợ săn càng nổi xung thiên. Nó càng không dảm ho he điều gì và lại càng tụt lún vào trong cái khoảng không gian tí xíu của nó sát ngay đôi chân ướt đẫm mồ hôi của tay chèo Số Mười. Nhưng rồi dần dần, khi tay chèo Số Mười bắt đầu lầm bầm tuôn ra những lời nguyền rủa cực kỳ thô lỗ cùng những lời bình phẩm thú vị về Thợ Săn, thì Đồ Đệ cảm thấy can đảm hơn một chút. Nó nhìn chăm chăm qua mặt nước và xoáy thẳng vào chiếc leiruM đang lao như tên bắn. Càng nhìn leiruM nó càng biết chắc là có cái gì đó kỳ dị.
Cuối cùng Đồ Đệ cũng dám hét to lên với Thợ Săn. "Ngài có thấy tên con thuyền kia bị ngược không?"
"Dẹp kiểu khôn lỏi đó với tao đi, nhóc."
Thị lực của Thợ Săn rất tốt, nhưng có lẽ không tốt bằng một thằng bé mười tuổi, có thú sưu tầm và đặt tên cho loài kiến. Chẳng phải khi không mà Đồ Đệ ngồi hàng nhiều giờ liền bên chiếc ống nhòm của Chủ Nhân nó, ẩn náu xa tít tắp nơi Vùng Đất hoang, ngắm dòng sông. Nó thuộc tên và lịch sử của tất cả mọi tàu thuyền lui tới trên sông, Nó biết rằng con thuyền chúng đang đuổi theo trước lúc có màn sương thì tên là Muriel, do ông thợ Rupert Gringe đóng và được đem cho thuê để bắt cá trích. Nó cũng biết là sau khi có màn sương con thuyền có tên là leiruM. Chiếc leiruM chính là hình phản chiếu của Muriel. Và nó đã là Đồ Đệ của Dom Daniel đủ lâu để biết chính xác điều đó có nghĩa là gì.
leiruM là một phép Phản chiếu, một phép Ma hiện, một Ảo ảnh, một Ảo tưởng.
May cho Đồ Đệ, nó vừa định báo cho Thợ Săn sự kiện thú vị này thì vào đúng lúc đó, ở trên thuyền Muriel thật, con Maxie liếm bàn tay bà Marcia một cách thân thiện và ủy minh theo cách của chó săn sói. Bà Marcia rung mình vì nước dãi chó nên sự tập trung bị loãng đi mất một giây, và chiếc leiruM vụt biến mất trước đôi mắt hau háu của Thợ Săn. Và rồi con thuyền nhanh chóng xuất hiện trở lại, nhưng đã quá trễ, leiruM đã bị lộ.
Thợ Săn hét gầm lên điên tiết và dộng nắm đấm xuống hộp đạn. Rồi hắn lại thét rống lên lần nữa, lần này là do đau đớn. Hắn đã làm gãy đốt xương ngón tay thứ năm của mình. Ngón út. Và cái ngón tay đau quá. Xoa xoa bàn tay, Thợ Săn gầm lên quát lũ chèo thuyền. "Quay lại, đồ ngu!"
Chiếc thuyền đua dừng lại, các tay chèo hoán đổi chỗ ngồi và mệt nhọc chèo về hướng ngược lại. Thợ Săn giờ đây ngồi ở cuối thuyền. Đồ Đệ khoái chí, giờ đây nó được ở đằng mái.
Nhưng chiếc thuyền đua giờ đây không còn là cỗ máy hiệu quả như trước nữa và những tay chèo đang mệt đi nhanh chóng, dần dần không còn tử tế nổi trước những tràng rủa mà cái kẻ giống như sát nhân điên rồ kia đang tuôn xối xả vào chúng. Nhịp chèo của chúng trở nên chệch choạc và chiếc thuyền đua đang di chuyển êm ru trở nên chòng chành, khó chịu.
Thợ săn ngồi gầm gừ ở cuối thuyền. Hắn biết rằng đây là lần thứ tư trong đêm Dấu vết bị nguội. Thợ Săn phát điên.
Đồ Đệ, tuy vậy, lại khoái chí thưởng thức cú trở đầu. Nó ngồi thấp xuống, vào cái chỗ bây giờ là mũi thuyền, và giống như chó Maxie, nó hỉnh cái mũi lên trời và sung sướng hít không khí ban đêm lùa qua mình. Nó cũng cảm thấy nhẹ cả người vì đã có thể thực hiện công việc của mình. Chủ Nhân nó hẳn sẽ tự hào. Nó tưởng tượng mình quay trở về, đến bên Chủ Nhân và thuật lại bằng cách nào mà nó dò ra phép Phản chiều xảo quyệt và cứu nguy cả một ngày trường. Có thể việc này sẽ làm Chủ Nhân nó thôi thất vọng vì sự thiếu tài pháp thuật của nó. Đồ Đệ nghĩ, nó đã cố, cố thật sự rồi, nhưng xem ra nó không bao giờ nắm bắt được pháp thuật. Cho dù đó là cái gì.
Chính Jenna là người trông thấy ánh đèn pha rọi hung hổ tiến đến từ một khúc ngoặt đằng xa.
"Chúng quay lại kìa!" Cô bé thét lên.
Bà Marcia giật thót mình làm mất hoàn toàn phép Phản chiều, và xa tít, nơi cảng biển, chiếc leiruM cùng thủy thủ đoàn của nó biến mất vĩnh viễn, khiến cho một người câu cả trên thành cảng choáng cả người.
"Chúng ta phải giấu con thuyền thôi," Nicko nói, đứng phắt dậy, và chạy dọc theo bờ cỏ, theo sau là Jenna.
Silas xua con Maxie ra khỏi thuyền và bảo nó nắm xuống. Rồi ông giúp bà Marcia bước ra. Con Trai 412 khật khừ đi đằng sau bà.
Bà Marcia ngồi xuống bờ Rạch Nước Sâu đầy cỏ, nhất quyết giữ cho đôi giày da trăn đỏ tía của mình còn được khô đến chừng nào tốt chừng đấy. Tất cả những người còn lại, kể cả Con Trai 412 (trước sự ngạc nhiên của Jenna), đều lội xuống vũng nước lấp xấp và đẩy chiếc Muriel ra khỏi bờ cát để nó có thể trôi trở lại. Rồi Nicko nắm một sợi dây thừng và lôi chiếc Muriel dọc theo con rạch cho tới khi nó khuất vào một góc và không thể nhìn thấy được nếu đứng từ ngoài sông. Lúc này thủy triều đang xuống, và chiêc thuyền Muriel hạ thấp xuống dần trong rạch, cột buồm ngắn được hai bờ sông dóc lên che kín.
Tiếng Thợ Săn gào thét bọn chèo thyền trôi lan trên dòng sông, và bà Marcia nhô đầu lên khỏi bờ rạch để xem có chuyện gì xày ra. Bà chưa từng thấy cảnh tượng nào như thế này. Thợ săn đang đứng cheo leo ở cuối chiếc thuyền đua, điên dại khua khoắng một cánh tay lên không trung. Hắn không ngừng dội những tràng rủa thậm tệ xuống những tay chèo - những kẻ giờ đây đã mất hết cảm giác về nhịp điệu và cứ thế để mặc chiếc thuyền đua đi xiêu vẹo, ngoằn ngoèo trên mặt nước.
"Mình không nên làm việc này," bà Marcia lẩm bẩm. "Thật sự là không nên chút nào. Làm thế là nhỏ mọn và không biết khoan dung, lại hạ thấp quyền năng của pháp thuật, nhưng mình cóc cần."
Jenna, Nicko, và Con Trai 412 phóng vù lên chỗ cao nhất của rạch để coi bà Marcia định làm gì. Chúng thấy, bà Marcia chỉ ngón tay về phía Thợ Săn miệng lầm bầm
"Lặn"
Chưa đầy một giây sau, Thợ Săn cảm thấy kỳ dị, như thể sắp sửa là một điều gì đó thật đần độn - mà đúng vậy. Vì lý do gì đó không thể hiểu nổi, hắn lại giơ hẳn hai cánh tay lên khỏi đầu và cẩn thận hướng hai bàn tay về phía mặt nước. Rồi từ từ nhúng đầu gối, hắn lao gọn ra khỏi chiếc thuyền đua, thực hiện một cú nhào lộn phức tạp trước khi lặn hoàn toàn xuống dòng nước lạnh giá.
Rất chần chừ, và chậm chạp một cách không cần thiết những tay chèo lái cho chiếc thuyền lùi lại và giúp Thợ Săn thở hồng hộc leo lại lên thuyền.
"Ngài không nên làm như vậy, thưa ngài" tay chèo Số Mười nói. "Rất không nên trong thời tiết như thế này."
Thợ Săn không đáp lời. Hai hàm răng va vào nhau mạnh đến nỗi hắn không thể suy nghĩ được, huống hồ là nói. Bộ quần áo ướt rượt của hắn dính sát vào người, hắn run bần bật giữa luồng không khí ban đêm lạnh lẽo. Với dáng bộ sầu thảm, hắn dò la đầm lầy, nơi mà hắn nghĩ chắc chắn con mồi của mình ẩn núp nhưn lại không sao thấy được dấu vết gì. Là Thợ Săn dày dạn, hắn biết chỉ còn có cách lội bộ lên Đầm Cỏ Thô giữa đêm hôm khuya khoắt. Chẳng còn cách nào khác - Dấu vết đã tắt và phải quay trở về Lâu đài.
Chiếc thuyền đua bắt đầu cuộc hành trình dài, lạnh buốt trở về Lâu đài, trong khi Thợ Săn co ro ở đuôi thuyền, suýt xoa ngón tay bị gẫy xương và suy tính về những hệ lụy của cuộc Săn này. Và về thanh danh của hắn.
"Đáng đời." bà Marcia làu bàu. "Tên choắt ghê rợn"
"Không được chuyên nghiệp hẳn," một giọng nói quen thuộc vọng lên từ dưới đáy Rạch, "nhưng hoàn toàn có thể hiểu được, trò à. Vào thời trai trẻ, chắc hẳn ta cũng bị cám dỗ mà làm thế thôi."
"Ngài Alther!" Bà Marcia sửng sốt, hơi đỏ mặt lên.
Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật - Angie Sage Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật