Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Magyk
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 50
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13 - Cuộc Truy Đuổi
ất cả mọi người- ngoại trừ Con Trai 412 vẫn đang ngủ say sưa- đều trừng trừng ngó vào bóng tối. Trong lúc đó ánh đèn pha lại quýet ngang dường chân trời một lần nữa, sáng rức cả một khoảng sông rộng lớn cùng đôi bờ thấp hai bên. Không nghi ngờ gì nữa, trong đầu ai cũng hiểu đó là cái gì.
" Thợ Săn, phải không ba?" Jenna thì thào.
Silas biết là Jenna nói đúng nhưng ông bảo:
" À, nó có thể là bất cứ cái gì, con à. Thuyến đánh cá...hoặc cái gì đó," ông thêm vào, nhát gừng.
" Dĩ nhiên đó là Thợ Săn rồi. Trên một chiếc thuyền mũi tròn truy nhanh, nếu tôi không nhầm," bà Marcia gắt, bỗng nhien bà không còn cảm thấy muốn bệnh nữa.
Bà Marcia không nhận ra, nhưng bà hết nmuốn bệnh chính là vì chiếc Muriel đã thôi không dập dềnh trên dòng nước nữa. Thật ra lúc này Muriel hầu như dã ngừng hoạt động, chỉ lờ đờ trôi vô định.
Bà Marcia nhìn Nicko với vẻ kết tội:
" Đi tiếp đi, Nicko. Sao cậu lại chạy chậm vậy?"
" Cháu không làm gì được. Gió ngừng rồi," Nicko lầm bầm lo lắng. Cậu vừa mới rẽ chiếc Muriel vào đầm lầy và nhận ra gió đã im bặt. Thuyền Muriel mất sạch tốc độ, và những cánh buồm của nó rũ rượi.
" Ừm, chúng ta không thể cứ ngồi đây," bà Marcia nói, nhấp nhổm nhìn ánh đèn pha rọi đang sầm sập lao tới gần. " Vài phút nữa là cái thuyền múi tròn sẽ tới đây thôi.'
" Cô không thể thổi bùng một ít gió lên cho chúng ta sao?" Silas nóng nảy chất vấn bà Marcia " Tôi nghĩ cô đã thực môn Kiểm soát Môi trưòng trong lớp Nâng cao rồi chứ. Hay làm cho chúng ta thầnh vô hình. Nào, Marcia. Làm gì đi chứ."
" Tôi không thể thổi bùng một ít gió lên như anh muốn được. Không còn đủ thời gian. Và anh thừa biết Tàng hình là một thần chú dùng cho cá nhân. Tôi không thể làm cho bất cứ người nào khác"
o O o
Đèn pha rọi lại quét phăng qua mặt nước. Lớn hơn, sáng rực hơn và gần hơn. Và đang hướng về phía họ nhanh hơn.
" Chúng ta phải dùng mái chèo thôi, "Nicko nói. Nó với tư cách thuyền trưởng, quyết định thi hành trách nhiệm. " Chúng ta có thể chèo tới đàm lầy và núp ở đó. Đi. Lẹ lên"
Bà Marcia, Silas và Jenna, mỗi người tóm lấy một mái chèo. Con Trai 412 giật mình choàng tỉnh dậy khi Jenna buông đầu nó rớt phịch xuống sàn để vội vã chộp lấy mái chèo. Nó nhìn xung quanh vẻ đau khổ. Tại sao nó vẫn còn ở trên thuyền với bọn pháp sư này vậy? họ muốn gì ở nó?
Jenna ấn mái chèo còn lại vào tay nó.
" Chèo đi!" Jenna bảo nó. "Nhanh hết sức vào!" Giọng của Jenna nhắc Con Trai 412 nhớ tới giáo viên huấn luyện thực hành của nó. Nó thò mái chèo xuống nước và chèo lấy chèo để.
Chậm chap, quá sức chậm chạp, thuyền Muriel bò về chốn an toàn Đầm Cỏ Thô trong khi đèn pha của chiếc thuyền kia cứ vùn vụt lia ra trước về sau khắp mặt nước, lồng lộn tìm kiếm con mồi.
Jenna ngoái ra sau nhìn một cái, và thất kinh, thấy cái khối đen thui của chiếc thuyền đua. Trông nó giống như một con bọ hung kinh tởm, dài thoòng, với năm cặp giò đen khẳng khiu lầm lũi quạt nước tới rồi lui, tới rồi lui, cùng đội tay chèo tinh luyện tự đẩy mình và con thuyền đi hết tốc lực, nhânh hơn hẳn những thành viên khác đang cuống quít chèo của chiếc Muriel.
Ngồi đằng mũi thuyền là cái dáng không thể lầm lẫn được của Thợ Săn, căng người ra và sẵn sàng phóng tới. Jenna bắt gặp tia nhìn lạnh lùng, đầy mưu tính của Thợ Săn và đột nhiên cô bá cmả thấy đủ dũng cảm để nói với bà Marcia.
" bà Marcia," Jenna nói. " Chúng ta sẽ không tới kịp đàm lầy. Bà phải làm gì đó. Ngay"
Dẫu có bị ngỡ ngàng do bị ra lệnh trực tiếp như thế, nhưng bà Marcia vẫn đồng ý. Nó năng đúng như Công chúa thực sự, bà nghĩ.
" Đựơc," bà Marcia chấp thuận. " Để tôi giăng một màn sương. Tôi có thể làm trong năm mươi ba giây. Nếu trời đủ lạnh và ấm."
Thuỷ thủ đoàn chiếc Muriel chắc mẩm là không có vấn đè gì với dộ lạnh và độ ấm. Họ chỉ hi vọng mình còn lại được nưm mươi ba giây.
" Tất cả mọi người ngưng chèo," Bà Marcia ra lệnh. " Ngồi im. Và yên lặng. Thật yên lặng." Thuỷ thủ đoàn chiếc Muriel làm y lệnh và trong bầu thinh lặng vừa rơi xuống, họ nghe thấy mộtk âm thanh mới ở đằng xa. Tiếng toé nước nhịp nhàng của những mái chèo chiếc thuyền đua.
Ba Marcia loạng choạng đứng dậy, lòng mong sao cái sàn đừng chao đảo dữ như thế này. Rồi bà dựa lưng vào cột buồm để giữ thăng bằng, hít một hơi thật sâu và giang rộng hai cánh tay, áo chùng của bà bay phấp phới như một đôi cánh tía.
" U Minh Thức giấc!" Pháp sư Tối thượng thù thầm to hết mức. "U Minh thức giấc và Che phủ!"
Đó là một thần chú tuyệt đẹp. Jenna quan sát những đám mây trắng, dày dặc tự lắp ghép vào nhau trên bầu trời sáng trăng, nhanh chóng che kín mặt trăng và phóng một luông khí lạnh thấu xương vào bầu không khí ban đêểmTong bóng tối, tất cả trở nên im lìm như chết khi những dải khói loắn xoắn đầu tiên bắt dầu bay lên khỏi mặt nước đen ngòm, ngút tầm mắt. Nhanh hơn, càng lúc càng nhanh, những dải khói lớn dần, kết lại với nhau và tạo thành những màn sương dày đặc; trong khi đó, sương mù từ đầm lầy cuồn cuộn lơ lửng trên mặt nước đén hoà nhập với chúng. Ở chính giữa, ngay tầm mắt của màn sương, là chiếc Muriel, điềm tĩnh và kiên nhẫn chờ trong khi màn sương chấp chới, cuồn cuộn và dày lên xung quanh nó.
Chẳng bao lâu sau chiếc Muriel đã được bao phủ một lớp màn trắng dày, toả khí lạnh tới tận xương Jenna. Sát bên cạnh mình, cô bé cảm thấy Con Trai 412 bắt đầu run lẩy bẩy. Nó vẫn còn lạnh từ sau cú bị vùi dưới tuyết.
" Chính xá năm mươi ba giây," giọng bà Marcia bật rea từ bên ngoài màn sương." Không tồi".
" Suỵt!" Silas nhắc.
Co thinh lặng màu trắng ập vào con thuyền nhỏ. từ từ, Jenna bất giác đưa một bàn tay lên và đặt nó trước con mắt mở lớn của mình. Cô bé không thấy gì ngoài một man trẵng xoá. Nhưng lại có thể nghe thấy tất cả.
Cô bé nghe được tiếng hoà nhịp của mười mái chèo sắc như dao chém phập xuống nước, nhấc lên lại chém xuống, lên lại xuống.
Cô bé nghe được tiếng lướt vun vút của mũi thuyền truy đuổi, đang xé văng con sông, và bây giờ, chiếc thuyền đó gần ddến nỗi có thể nghe được tiếng thở hì hụi của những tay chèo.
" Dừng!" giọng Thợ săn gầm lên xuyên qua màn sương. tiếng mái chèo ngừng khua và thuyền đua dừng phắt lại. Bên trong màn sương, các thành viên thuyền Muriel nín thở, tin chắc là thuyền kia đang ở sát mình, có lẽ sát đến nỗi họ có thể đưa tay ra chạm vào. hoặc không cũng đủ sát cho Thợ săn có thể phóng ào qua khoang thuyền đông nghẹt của Muriel...
Jenna cảm thấy tim mình đập vừa nhanh vừa lớn, nhưng cô bé ráng hít thở chầm chậm, im kặng và ngồi thật yên. Cô bé biết rằng mặc dù chúng không thể thấy đựoc nhưng chứng vẫn có thể ngh e được. Nicko và bà Marcia cũng làm tương tự. Silas cũng thế, thêm vào đó, ông còn chú ý úp một bàn tay khoá chặt cái mõm dài, ướt át của Maxie để ngăn không cho nó tru lên,còn bàn tay kia chậm rãi và dịu dàng vuốt ve chú chó đang kích động - chú chó đã hoảng hồn trước cảnh tưọng màn sương.
Jenna cảm thấy Con Trai 412 cứ run liên hồi. Cô bé chậm rãi vòng tay kéo nó sát lại mình và cố ủ cho nó ấm. con Trai 412 có vẻ rất căng thẳng. Jenna bảo đảm là nó dang chăm chú lắng nghe giọng nói của Thợ săn.
" Bắt được chúng rồi," Thớ Săn nói. " Theo ta biết thì đay là Màn sương Bị Ếm. Và người ta sẽ luôn luôn thấy gì ở giữa một màn sương Bị Ếm nào? Môtj pháp sư đang niệm chú. Cùng đồng bọn của mụ."
Tiếng cười khùng khục, trầm đặc đầy mãn nguyện của hắn xuyên qua màn sương và khién cho Jenna rùng mình.
" Đầu... hàng.. mau."
Giọng quái gở của Thợ Săn bao phủ thuyền Muriel.
" Nè H.. Công chúa không việc gì phải sợ bọn ta. Lũ tụi bay cũng vậy. Bọn ta chỉ muốn các ngươi an toàn và muốn hộ tống các người trở lại Lâu đài trước khi các người gặp tai nạn xúi quẩy."
Jenna ghét cái giọng thơn thớt của Thợ Săn. Cô bé ghét cái tình thé họ không thể thoát khỏi được này, cứ phải ngồi im thin thít và nghe lời nói láo mươt như nhung của hắn. cô bé muốn thét vào mặt hắn. Cho hắn biết rằng cô bé là chỉ huy ở đay. Rằng cô bé đừng hòng nghe lời đe doạ. Rằng không lâu nữa hắn sẽ phải hối tiếc. Thế rồi Jenna ảm thấy Con Trai 412 hít một hơi dài và cô bé biết chính xác nó sắp sửa làm gì.
Thét.
Jenna ụp bàn tay mình chặt quanh miệng Con Trai 412. Nó giãy giụa vật lộn với cô bé và cố đẩy cô bé ra, nhưng tay kia của cô bé tóm lấy hai cánh tay nó và giữ chặt hai bên sườn. Jenna mạnh mẽ so với kích thước của mình và lại nhanh nhẹn. Con Trai 412 không bì lại được với cô bé, nó ốm và yếu quá.
Con Trai 412 tức giận. Cơ hội tự cứu nguy cuối cùng của nó đã bị cản lại. đang lí ra nó đã có thể quyay trở lại Thiếu sinh quân như mộy anh hùng, đã dũng cảm đánh lạc hướng bọn pháp sư dể tẩu thoát. Thay vào đó, nó lại bị bàn tay nhỏ nhắn, bẩn thỉu của Công Chúa ấn vào miệng, khiến nó cảm thấy buồn nôn. Và cô ta lại khoẻ hơn nó. Như thế không tốt. Nó là con trai và con nhỏ đó chỉ là một đứa con gái ngu ngốc. Trong cơn cuồng giận, Con Trai 412 đá vung chân và đập xuống sàn thuyền một tiếng thịch lớn. Lập tức Nicko chồm lên người nó, đè hai cẳng chân nó xuống và giữ chắc đến nỗi nó hoàn toàn không thể cựa quậy hay phát ra âm thanh nào nữa.
Nhưng thế cũng đủ gây ra hỏng chuyện. Thợ Săn đang lắp viên đạn bạc vào khẩu súng. Cú dá giận dữ của Con Trai 412 là tất cả những gì Thợ Săn cần để định vị chính xác xem họ đang ở đâu. Hắn mỉm cười một mình khi quay khẩu súng trên giá đỡ ba chân dối diện với màn sương. Quả thật hắn dang ngắm thẳng vào Jenna.
Bà Marcia nghe được tiếng kim loại lách cách của viên đạn bạc được lắp vào súng, âm thanh bà đã nghe thấy một lần trước kia và không bao giờ quên. Bà suy nghĩ nhanh. Bà có thể ếm Bao quanh và Bảo vệ, nhưng bà hiểu Thợ Săn thừa biết rằng hắn chỉ việc nhìn và chờ đợi cho đén khi bùa tan đi. Giải pháp duy nhất, bà Marcia nghĩ, là Phản chiếu. Bà chỉ hi vọng là mình còn đủ năng lượng để giữ phép này.
Bà Marcia nhắm mắt lại và niệm Phản chiếu. Bà Phản chiếu một hình ảnh chiếc thuyền Muriel và tất cả mọi người trên thuyền dong buồm ra khỏi màn sương với tốc độ tối đa. Như tất cả mọi phép Phản chiếu, nó giống như nột hình ảnh soi ngược trong gương, nhưng bà hy vọng trong bóng tối, và với leiruM đã phóng hết tốc lực, Thợ Săn sẽ không nhận ra.
" Thưa ngài!" Giọng hoảng hốt của một tay chèo. " Chúng đang bỏ chạy khỏi chúng ta, thưa ngài!"
Tiếng châm ngòi súng dừng lại. Thợ Săn nguyền rủa.
" Đuổi theo, dồ ngu!" Hắn quát bọn chèo thuyền.
" Nhanh nữa!" Thợ Săn gào điên cuồng, không thể chịu nổi cảnh con mồi của mình chạy thoát lần thứ ba trong đêm.
Bên trong màn sương, Jenna và Nicko toét miệng cười.
Ghi điểm 1-0 cho họ.
Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật - Angie Sage Septimus Heap Tập 1 - Pháp Thuật