Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Anchan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 13 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 446 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:41:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: H H H …
arning: 18+
Vì nhà Lôi kình khá gần Nghê Thường, anh quyết định đưa cô về nhà. Khả Khả vẫn như cũ, thân thể áp sát vào người Lôi Kình, dục hỏa vẫn chưa giảm đi chút nào, ngược lại người càng lúc càng nóng.
( anchan: đã bảo là dược tính phát tác chậm mà lị)
Lôi Kình cũng chẳng sung sướng gì cho cam, cả người bị Khả Khả khuấy lên dục vọng, đang vô cùng khó chịu. Khó khăn lắm mới đưa được cô vào tới nhà. Thấy anh buông cô ra, Khả Khả khó chịu níu chặt lấy tay anh. Lôi Kình đến lúc này dục hỏa công tâm, ôm chặt lấy Khả Khả, đôi môi nóng ấm phủ lên môi cô. Khả Khả cảm thấy có 1 chút dễ chịu liền nhiệt tình đáp lại.
Cả 2 triền miên không dứt hồi lâu, Lôi Kình buông Khả Khả ra, cô tựa vào người anh thở dốc, sóng mắt cô phủ mờ sương, ngực phập phồng đong đưa theo nhịp thở.
Lôi Kình cắn răng ôm Khả Khả vào phòng, đặt cô lên giường. Khả Khả ánh mắt mê ly nhìn anh đang cởi từng chiếc cúc áo, cô lửa nóng thiêu đốt lý trí, tay chân quờ quạng ôm chặt lấy anh. Lôi Kình cứng người, thô bạo đẫy cô ngã trên giường, Khả Khả chưa kịp hô đau cả người đã bị anh đè lên, môi anh phủ trên môi cô, anh ngấu nghiến môi cô, tiến quân thần tốc vào bên trong, cuồng nhiệt hút hết thứ dịch chất ngọt ngào bên trong, cô thơm ngát, lại thêm chút men rượu làm anh không muốn rời ra….
Rời môi cô, môi anh trượt dài trên cổ cô, chậm rãi gặm nhấm từng chút, rồi cắn cắn xương quai xanh gợi cảm, anh hôn dài trên thân thể cô, liếm mút từng chút 1. Cô thật thơm, thật ngọt ngào khiến người ta cam tâm tình nghuyện chết trong cảm giác ngọt ngào ấy.
Khả Khả cảm thấy người tê rần, môi anh đi đến đâu cảm giác ngứa ngáy liền theo đó mà biến mất. Còn lại chính là từng phiếm hồng ẩn hiện mà môi anh để lại trên làn da non mềm của cô.
Trước ngực đột nhiên mát lạnh rồi lập tức 1 bàn tay ấm nóng vây lấy nơi mềm mại của cô, cơ thể cô thoáng run rẫy, nhận thấy phản ứng của cô, môi anh tiến đến 1 bên nhô lên của cô, ngậm lấy nhủ hoa đỏ thẩm kia, liếm mút rồi cắn, tay kia cũng không ngừng xoa bóp bên còn lại.
Cô khẽ rên lên 1 tiếng kiều mị, phong thái đúng là hấp dẫn chết người.
Lôi Kình lại tiếp tục di chuyển, môi lướt xuống vùng bụng bằng phẳng của cô, tay kéo phăng cái váy vướng víu.
Lôi Kình nheo mắt ngắm nhìn thân hình dưới cơ thể anh, cơ thể cô thật đẹp, đôi gò bồng đào đầy đặn, no tròn, vòng eo mảnh khảnh, cặp mông săn chắc. Mắt anh đầy dục vọng.
Tay lướt dọc theo cơ thể cô, không ngừng vuốt ve. Khả Khả cơ hồ thấy khó chịu, người dán chặt vào anh hơn. Tay Lôi Kình vẫn miệt mài ve vuốt bắp đùi nho nhỏ săn chắc, tiện tay cho cái quần nho nhỏ kia thăng thiên.
Môi anh lại lần nữa áp trên môi cô, 2 thân thể trần trụi dính sát vào nhau tạo nên 1 bức tranh hoàn mỹ. Tay anh lần mò đến nơi cấm địa, cảm giác như cô đã chuẩn bị xong, sẵn sàng chờ anh nghinh chiến.
Anh tách 2 chân cô ra, đưa tay đỡ lấy “tiểu Kình”, giúp nó đi vào nơi âm u kia của cô. Cảm nhận được có vật thể lạ đang đi vào người, Khả Khả khó chịu uốn éo muốn tránh né. Lôi Kình cầm chặt lấy vòng eo của cô, cố gắng không cử động để cô quen dần với cơ thể của anh. Có 1 cái gì đó đang lớn dần lên trong cơ thể của cô, Khả Khả không cử động, cố gắng thích nghi với cái vật thể kia. Thấy cô đã quen dần, anh nhẹ nhàng cử động thắt lưng, tiến sâu vào bên trong cơ thể cô.
Khả Khả đau chảy nước mắt, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi tay anh.
Lôi Kình kìm nén ngừng cử động, ôn nhu hôn lên mắt cô, dỗ dành:
- Khả Khả ngoan, cố gắng một lát sẽ hết đau ngay.
Giọng nói khàn khàn vì kìm nén của anh như có ma lực, Khả Khả liền nín khóc, cắn răn chịu đựng.
Biết cô đã chấp nhận, Lôi Kình quyết định sử dụng chiến lượt đánh nhanh thắng nhanh, giúp cô nhanh chóng cắt dứt cơn đau.
Anh lại cử động, động tác còn nhanh hơn lúc nãy, Khả Khả đau đớn, thân thể như bị xé ra làm đôi, cô khóc thút thít, tay nắm chặt lấy ga trải giường. Lôi Kình vẫn không ngừng động tác, ôn nhu hôn lên môi cô, tay vuốt ve thắt lưng giúp cô giảm bớt cái đau.
Lúc lâu sau cảm giác đau đớn đi qua, thay vào đó là cảm giác khoái hoạt chưa từng có. Khả Khả đong đưa cái eo theo từng tiết tấu của anh. Chốc chốc lại khẽ rên lên từng tiếng.
Đến lúc khoái cảm cao trào anh gầm nhẹ, đem theo dục vọng cùng tinh dịch phóng vào bên trong cơ thể cô.
Hai người cùng nhau đi đến cõi trầm luân.
Truyện này được copy từ website: Truyen186.Com
Tập thể dục buổi sáng
( anchan: truyện của ta cũng đơn giản hệt như con người của ta vậy, đọc cái tựa là biết sẽ xãy ra chuyện gì rồi)
Ánh nắng ấm áp chiếu rọi qua ô cửa sổ, mang theo mùi hương nhè nhẹ của buổi sớm mai, từng tia nắng ấm hắt ánh sáng vào mặt Khả Khả. Chói mắt, Khả Khả khó chịu, nhưng vẫn khẽ đong đưa hàng mi, cố mở mắt.
“Kì lạ sao đầu óc đã tỉnh táo mà thân thể lại chẳng nghe theo sự điều khiển của mình?” Khả Khả thầm nghĩ. Khắp người cô giờ đây như không còn thuộc về cô nữa, đâu đâu cũng đau đớn cùng nhức mõi, nhất là thắt lưng.Taychân cũng nặng trịch không nhấc lên được, cảm giác giống như bị cái máy ủi, ủi qua ủi lại trên người, xương cốt nát bấy, thân thể rã rời.
Khả Khả cố vươn vai, tay vừa đưa lên đến đỉnh đầu liền phát hiện ra 1 việc kinh thiên động địa???
Tay Khả Khả để trên đầu, liền phát hiện ra hình như tay cô chạm phải thứ gì đó, mềm mềm, âm ấm, Khả Khả tiếp tục sờ soạng xem mình đụng trúng thứ gì. Một lúc lâu sau Khả Khả mặt xám ngoét, đưa mắt nhìn theo cánh tay của mình. Mắt cô xém tý nữa rớt ra ngoài.
Thứ mà tay cô sờ nãy giờ chính là mặt của một người, mà người đó không ai xa lạ chính là Lôi Kình. Chính xác hơn là anh đang nằm cạnh cô.
“Người… Người…Người này không phải là Lôi Kình hay sao??? Sao…Sao…Sao anh ta lại nằm kế mình…Hình như…Còn không có mặt đồ.” Khả Khả nghĩ
Mặt cô ngày càng đen, cô từ từ thu 2 tay về, lật góc chăn bên trên người mình, nhìn xuống.
Khả Khả đứng hình toàn tập…
“Tại sao mình lại không mặt đồ??? Còn những cái dấu đo đỏ này nữa, bị muỗi cắn sao??? ”
Khả Khả nhìn quanh quất, căn phòng này hình như rất lạ? Khắp nơi bày trí gọn gàng, ngăn nắp, căn phòng mang gam màu lạnh. Cô nhớ không lầm thì phòng của cô là màu xanh lam nhạt thì phải? sao giờ biến thành màu xám tro? Cách bày trí cũng không giống như trước, rút ra kết luận sau cùng: Phòng này không phãi phòng của cô, thế phòng này của ai?
Nghĩ tới đây, Khả Khả ánh mắt sợ sệt nhìn sang Lôi kình đang say sưa ngũ bên cạnh.
“Đừng nói đây là nhà của anh ta nha.” Khả Khả thầm than.
Bình tĩnh, trước hết hãy bình tĩnh, cố nhớ xem hôm qua đã xãy ra chuyện gì?
Khả Khả thầm nhủ rồi cố sức suy nghĩ.
Hình như cô đi theo trưởng phòng bàn việc hợp đồng, rồi thì hình như bị ép rượu, rồi thì hình như say, rồi thì hình như là Lôi Kình đến đưa cô về nhà, rồi thì hình như cô ngũ, rồi thì hình như là cô nhào vào lòng anh ta, bám riết không buông, rồi thì hình như cô bị anh ta ăn sạch không còn 1 mẫu xương vụn.
1 chuỗi cụm từ “rồi thì hình như” chạy qua não bộ của Khả Khả, cuối cùng thì cô cũng thông suốt. Sau khi thông suốt Khả Khả lại đứng hình tập 2.
“Anh…Anh…Anh…Cư nhiên ăn sạch cô??? Thất thân như vậy là thất thân rồi, Cô giao mình cho sói, còn tưởng anh đưa về thì an toàn số 1.” Khả Khả khóc không ra nước mắt. Trừng mắt nhìn lôi Kình lại nhìn chính bản thân mình.
Anh ta sau khi ăn cô xong lại còn ngang nhiên ngủ cạnh cô, không sợ cô sẽ giết anh ta vì tội nhúng chàm cô sao???
(anchan: Ơ hay chị này đã tỉnh ngũ hẳn chưa nhĩ??? Nhà là của người ta, giường là của người ta, anh ý không ngủ ở đây thì ngủ ở đâu??? Còn nữa là tỷ câu dẫn người ta trước mòa.)
Nghĩ đến đây Khả Khả giật mình, tại sao mình phải ở đâu chờ chết, anh ta chưa thức, cô còn không nhanh chân chạy à. Nghĩ sao là làm vậy. Khả Khả kéo chăn ra, định chuồn thì ai đó trở mình, giang tay ôm gọn Khả Khả vào lòng.
Khả Khả giãy giụa muốn thoát ra khỏi ma trảo của anh.
- Nằm yên. Lôi Kình gầm nhẹ. Sáng sớm mở mắt ra đã thấy cô hết ngẫn ngơ rồi lại muốn chạy trốn.
Thấy phản ứng của anh như thế Khả Khả sợ hãi, ngoan ngoãn nghe lời, nhưng 1 lúc sau cô lại giãy giụa, anh làm gì mà hung dữ vậy, người bị hại mới chính là cô đây này? Tại sao cô phãi sợ anh.
Sáng sớm bạn Lôi Kình tinh thần thoãi mái, tinh lực có thừa, lại thêm ai đó không an phận, nằm trong lòng anh mà không yên, tay chân rục rịch, làm cho hạ bộ anh nóng rực, Lại thêm vào buổi sáng, thân thể cô không có thứ gì che chắn, từng đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể của cô hiện ra dưới nắng sớm, đôi môi đỏ mọng chu lên như đang mời gọi anh. Lôi Kình mất kiểm soát…
- Anh làm gì mà dữ vậy? Em không thích nằm cạnh anh đó, buông… Khổ thân Khả Khả lần nào cũng vậy lời nói chưa dứt hết câu liền bị ai đó hôn đến chết đi sống lại.
Lôi Kình xoay người nằm đè trên thân thể cô, mặt Khả Khả biến sắc, từ đen sang xanh rồi đỏ.
- Anh, mau tránh ra, em sắp bị đè chết. Khả Khả nói, tay cố đẫy anh ra. Cái tư thế ái muội này, ngay cả con heo cũng biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.
- Thân thể em như thế nào rồi? Lôi Kình mặt áp sát Khả Khả hỏi, hơi thở nam tính nóng bỏng phả vào mặt cô, Khả Khả bất giác lại đỏ mặt.
- Tốt, rất tốt. Ánh mắt anh như có lửa, Khả Khả sợ hãi trả lời qua loa.
- Vậy sao? Người em không còn đau nữa à? Lôi Kình hỏi, môi gặm gặm vành tai của cô.
Khả Khả ảm thấy chính mình hít thở không thông vội chuyển chủ đề.
- Trời vẫn còn sớm, hay là chúng ta cùng nhau ra ngoài tập thể dục đi, vận động buổi sáng rất có ích cho sức khỏe. Khi nói xong câu này nay 1 phút sau đó cô lại muốn đập đầu tự sát đi cho xong.
- Em thật sự muốn tập thể dục buổi sáng sao? Lôi Kình giọng khàn khàn hỏi.
Tưởng mình sắp được giải thoát, Khả Khả gật đầu lia lịa, nói:
- Vâng, vâng.
Lôi Kình cười tà nói:
- Cái này là em tự nói đấy nhé, không được nuốt lời.
Khả Khả tưởng mưu mẹo mình sắp thành công liền gật đầu phụ họa.
Sự thật đã chứng minh ông cha ta ngày xưa có nói: Khôn 3 năm dại 1 giờ. Chính là áp dụng cho bạn Khả Khả của chúng ta đây. 1 lời nói của bạn ấy đã chính thức biến bạn ấy từ thức ăn ngắn hạn, trở thành thức ăn dài hạn của bạn Lôi Kình. Ít nhất là trong ngày hôm nay bạn ý đừng mong thoát khỏi số kiếp.
Sau đó người mà ai cũng biết là ai đấy, vùi đầu vào tiếp tục công cuộc làm người.
Đánh chén no say xong anh mới buông tha cho bạn Khả Khả đáng thương của chúng ta.
Khả Khả người mềm nhũn vô lực, Khóc không ra nước mắt, lời nói của cô rất chi là trong sáng, mà sao khi đi qua não bộ của anh lại trở thành như thế???
Ai đó ăn xong bạn Khả Khả tâm tình vui vẽ, bế bổng bạn Khả Khả lên đi vào phòng tắm dự định triển khai kế hoạch B: Tắm uyên ương.
Sự thực cũng đã chứng minh có lần 1 sẽ có lần 2, lần 3 và lần N. Khả Khả bị ăn 1 lần rồi lại 1 lần và bây giờ lại thêm 1 lần.
Sếp! Anh là tên xấu xa Sếp! Anh là tên xấu xa - Anchan