A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyệt Quan
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 1328 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 881 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 22:38:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1041-2: Mượn Lực Đẩy Lực (2)
rong lòng Đỗ Kính Đình cả kinh, tòa nhà kia đã cho Võ Phò mã rồi, mấy ngày trước trên yến tiệc còn nói qua việc này, lúc ấy Trương Xương Tông cũng có mặt, y biết rõ mà, vì sao phải chỉ định ở nơi đó bày rượu tạ tội? Vừa nghĩ lại, Đỗ Kính Đình liền hiểu được, thì ra Trương Phụng thần tông sớm đã bị lão đắc tội, hôm nay là mượn đề tài nói chuyện của mình, hai tội cũng phạt.
Hình như giữa Nhị Trương và Võ Lý đã như nước với lửa, Đỗ Gia lại ra sức cấu kết Võ thị, đây không phải tuyên bố đối nghịch với Trương Xương Tông sao? Trong lúc nhất thời, Đỗ Kính Đình vừa hối hận vừa hận.
Kỳ thật lựa chọn của lão cũng đúng vậy, nhìn xa mọi người nhìn ra được, đừng thấy Nhị Trương hiện giờ uy phong ngạo mạn không chịu nổi, nhưng thiên hạ ngày sau, chỉ có thể do Võ thị hoặc Lý thị để làm chủ. Lão nịnh bợ Võ Sùng Huấn chẳng khác nào là lên thuyền Võ gia, lại đổi thuyền Lý gia, có thể nói một nước cờ hay.
Chỉ có điều, lão tính kế mặc dù không tệ, lại tính sót một chút: Nhị Trương ngày sau sẽ suy tàn, nhưng hiện giờ uy phong vẫn còn trên hai nhà Võ Lý, lão bày tỏ thái độ quá sớm, không phải lão lựa chọn không đúng, mà là thời cơ chưa nắm chắc được thì lão không nên tỏ rõ lập trường sớm như vậy.
Nếu thời gian có thể đi ngược lại, Đỗ Kính Đình nhất định sẽ không lựa chọn rõ ràng quá sớm như thế, nhưng bây giờ lão có nói gì cũng đã trễ, nếu lão làm theo Trương Xương Tông, thì phải đuổi vợ chồng Võ Phò mã ra khỏi nhà, làm như vậy thế ắt phải đắc tội Võ Phò mã. Nếu không làm như vậy, Võ Phò mã mới là chủ nhân hiện tại của tòa nhà, lão thiết yến tạ tội ở đó thì phải đắc tội Võ Phò mã, Đỗ Kính Đình trăm mối lo, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Trương Xương Tông cũng không cho lão nhiều lựa chọn, y đứng lên, ngạo nghễ đi đến bên người Đỗ Văn Thiên, đột nhiên bay lên đá một đá, làm Đỗ Văn Thiên đá ngã lăn trên mặt đất, lạnh lùng thốt:
- Sự chịu đựng của Trương mỗ cũng không phải là tốt đâu, ba ngày! Ta cho ngươi thời gian ba ngày, ba ngày sau nếu không thể bày rượu thiết yến vì Trương mỗ chính danh, ta sẽ cho ngươi hiểu cái gì gọi là họa từ miệng ra!
Trương Xương Tông vung tay áo, nghênh ngang rời đi.
Đỗ Văn Thiên đứng lên • nơm nớp lo sợ kêu lên:
- Phụ thân!
Trong lòng Đỗ Kính Đình tức giận, nhấc chân muốn đá gã, làm Đỗ Văn Thiên sợ tới mức co rúm lại, Đỗ Kính Đình khóc không ra nước mắt, chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, ảm đạm đi đi xuống lầu.
***********
Uyển Nhi nhẹ nhàng kéo vạt áo ra, lộ ra bầu ngực sữa, tiểu nha đầu đang nhắm mắt lười biếng nằm ở trong ngực nàng ngửi được mùi sữa, đột nhiên cái cổ cẩn thận ra sức hướng về phía trước tìm chính xác núm vú hồng hào của nàng mà mút lấy mút để.
Uyển Nhi nhìn bộ dạng đáng yêu của con gái, không kìm nổi cười khanh nhách, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con, dịu dàng nói:
- Con thực tham quá đi.
Dương Đại Nhi ra sức mút, nó nuốt từng ngụm từng ngụm sữa tươi thơm ngọt, căn bản không rảnh để ý tới mẫu thân cười đùa. Dương Phàm cũng ngưng nói chuyện, mỉm cười nhìn con gái.
Uyển Nhi nâng cánh tay lên một ít, để con gái bú dễ dàng hơn, ngẩng đầu nói với Dương Phàm:
- Thiếp đoán lời đồn lần này vẫn đúng là gã truyền đi. Tính tình Trương Xương Tông kia sẽ không dễ tha gã. Hiện giờ lúc này việc này cho gã hiểu được là gã bị An Nhạc lợi dụng, nhưng An Nhạc lúc này chưa chắc sẽ bảo vệ gã.
Dương Phàm khe khẽ thở dài, Uyển Nhi chăm chú nhìn nói:
- Thế nào?
Dương Phàm lặng im một lát, nói:
- An Nhạc lợi dụng gã không giả, nhưng gã cũng lợi dụng An Nhạc. Tên ngu ngốc này mặc dù không tâm cơ cũng không dũng khí, nhưng lại là kẻ kiêu ngạo ngông cuồng.
Kỳ thật, người mà An Nhạc thực sự muốn đối phó là ta, là Đỗ Văn Thiên mang lửa đốt trên người Trương Xương Tông.
Uyển Nhi kinh ngạc nhướn mày lên, Dương Phàm không đợi nàng hỏi, liền đem chuyện ngày đó An Nhạc dẫn người lên đảo nói lặp một lần, lại bổ sung:
- An Nhạc là muốn lợi dụng gã để đối phó ta, gã đối với Trương Xương Tông ghi hận trong lòng, cũng muốn lợi dụng An Nhạc đối phó Trương Xương Tông, cho nên mới bóp méo lời An Nhạc dặn gã. Nếu không phải như vậy, Trương Xương Tông hôm nay cũng sẽ không can thiệp vào, như vậy ở Tân Xương Tửu Lâu người ra oai cũng chỉ có thể đổi thành nàng rồi, vi phu lại không phải là người đủ năng lực khiến người khiến Đỗ gia Phàn Xuyên phục tùng theo.
Uyển Nhi cả giận nói:
- Lang quân đối với cả nhà An Nhạc đâu chỉ là ân cứu mạng, một nhà An Nhạc có thể có phú quý hôm nay, cũng toàn bộ dựa vào lang quân, vậy mà cô ta quên cả sống chết bày mưu tính kế, đối đãi lang quân như thế!
Dương Phàm cười cười nói:
- Cái nấm xinh đẹp, bình thường đều cũng có độc đấy. Rắn màu sắc càng diễm lệ, độc tính lại càng lớn. An Nhạc có bề ngoài xinh đẹp xuất chúng, nhưng lòng của cô ta lại không đẹp như vẻ bên ngoài, mà lòng dạ rắn rết vô cùng.
Uyển Nhi nhíu nhíu mày nói:
- Tuy nhiên, thân phận của cô ta đặc biệt, lang quân nói nên đề phòng cô ta, cũng không nên chọc vào cô ta làm gì.
Dương Phàm nói:
- Cô ta muốn đối phó ta, ta còn có thể dễ dàng tha thứ, nhưng cô ta có ý đồ làm thương tổn người thân của ta, ta không thể không đánh trả đòn rồi. Cô ta, còn có Đỗ Văn Thiên, ta đã cho bọn họ cơ hội, là chính bọn họ không biết sống chết.
Uyển Nhi lo lắng nói:
- Lang quân định làm gì?
Dương Phàm không trả lời, chỉ có cúi đầu áp vào khuôn mặt phấn nhỏ nhắn mập mạp của con gái, mỉm cười nói:
- Tiểu bảo bối vẫn chưa bú no sao, không chơi đùa với phụ thân nữa, thật sự là không ngoan!
Dương Đại Nhi ợ sữa, cái đầu nhỏ đẩy ra hơi sửng sốt một chút, không kiên nhẫn bỏ ngón tay phụ thân ra, cái đầu lại bổ nhào vào vú mẫu thân.
Dương Phàm và Uyển Nhi đều mỉm cười. Uyển Nhi hờn dỗi trừng mắt nhìn hắn nói:
- Chàng không nói thì thôi, tuy nhiên chàng phải hết sức cẩn thận, chàng cũng không phải là chỉ có bản thân chàng, chàng còn có thiếp, còn có đứa nhỏ, còn có cái nhà này, mặc kệ chàng làm gì, trước tiên phải suy xét an toàn của mình, không thể hành động theo cảm tính.
Dương Phàm mỉm cười nói:
- Ta hiểu, nàng yên tâm, ta muốn phản kích, cũng không nhất định phải đích thân xông ra phía trước.
Sáng sớm, công bộ Viên Ngoại Lang Tiêu Chi Thần liền dẫn theo vài người xuất hiện ở công trường xây dựng phủ An Nhạc công chúa phủ. Dinh thự của Tương Vương ngũ tử còn chưa khởi công, nhưng bên phủ An Nhạc công chúa đã xây dựng rầm rộ, khí thế ngất trời.
Hiện giờ Võ thị so với Lý thị thế lớn hơn, quan viên Trường An tuy phần lớn hướng vào Lý thị, cũng không dám biểu hiện rõ ràng lắm, hiện giờ hai nhà Võ Lý đều ở đây xây dựng tòa nhà, đương nhiên trước tiên phải chiếu cố Võ gia. Còn nữa, Võ Phò mã mỗi ngày đều tới công trường đi một vòng, ai dám qua loa.
Nhưng sáng sớm hôm nay, Tiêu Chi Thần mới đến công trường đã xảy ra chuyện, có người ở công trường đào được một cái hộp, bên trên viết năm chữ to: “Võ Phò mã tự mở!”
Say Mộng Giang Sơn Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan