Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 39 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8438 / 128
Cập nhật: 2015-08-03 13:20:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ôi và Tú khỉ mất toi cả ngày ngồi ở cái quán cà phê đó mà suy luận đủ thứ chuyện xung quanh hai giấc mơ kỳ quái ấy. Thi thoảng mỗi thằng lại nhớ ra được một chi tiết nhỏ cùng xuất hiện trong cả hai giấc mơ, ví dụ như tôi nhớ ra rằng Tú khỉ đâm ba nhát dao vào đầu con cá, nó hoàn toàn đồng ý với tôi về chuyện đó. Nó nói thêm rằng nhát đầu tiên nó đâm thẳng vào mắt con cá, tôi rùng mình nhớ lại giấc mơ đó, đúng là tôi còn nhớ nhát dao đầu tiên của nó đã chọc mù cái con mắt ti hí của con quái vật ấy thật, lúc đó mặc dù trong mơ nhưng có lẽ tôi cũng đã sợ đến vãi cả đái.
Chúng tôi hoàn toàn đồng ý với nhau rằng chuyện này là hoàn toàn điên rồ, nhưng nó đã xảy ra. Vấn đề là liệu nó có ý nghĩa gì?
- Mày có bao giờ tin vào định mệnh không? – Tôi dè dặt hỏi Tú khỉ vào cuối buổi chiều hôm đó, lúc chúng tôi đã chán chê những suy đoán, và cơn choáng váng đã qua đi. Tôi chỉ sợ nó sẽ cười vào mũi tôi. Nhưng sau những chuyện đã xảy ra, tôi nghĩ là có thể hỏi nó câu đó.
- Có, tao tin chứ! – Tú khỉ suy nghĩ hồi lâu rồi nói chậm rãi, trang trọng – Tao tin vào định mệnh, ít ra là bây giờ tao có thể tin chắc đây là định mệnh.
- Ý mày là sao? Tao chưa hiểu.
- Trước kia chưa bao giờ tao tin vào những chuyện vớ vẩn như này… – Tú khỉ nói vẻ đăm chiêu - Nhưng hôm nay tao phải tin, tao cảm thấy như thế.
- Ý mày là tin vào thần thánh ma mãnh ấy hả? – Tôi hỏi – Ý tao là mày tin vào vấn đề tâm linh huyền bí?
- Ừ, gọi là tâm linh được đấy.
- Vậy chuyện này nghĩa là sao? – Tôi vẫn cố gặng hỏi – Theo mày liệu nó có ý nghĩa gì? Điềm dữ? Điềm lành? Đen đủi hay may mắn?
- Tất nhiên là điềm lành, đem lại may mắn rồi.
- Lành á, may mắn á? – Tôi bối rối – Tao không nghĩ mất việc với bị vợ bỏ là may mắn đâu.
- Mày có bao giờ đánh đề không? – Tú khỉ bỗng hỏi lại tôi một câu chả liên quan.
- Chưa từng – Tôi đáp.
- Vậy hôm nay mày thử đánh đề đi, tâm linh đấy, định mệnh của tao là hôm nay tao sẽ ăn đề to thật là to, trở thành tỉ phú, ha ha ha, ý nghĩa đấy, điềm đấy em giai ạ, hôm nay cá thần báo mộng cho anh Tú béo ăn đề, báo lá cải mai đưa tin trong tích tắc anh Tú béo vô danh tiểu tốt trở thành đại gia giàu nhất sàn chứng khoán Việt Nam, ôi mẹ ơi! Hi hi hi!...
Tú khỉ cười khùng khục vẻ đầy khoái trá, rồi nó cười hi hí ha hả, sau đó cười hô hố, cười lăn cười bò, cười đến tưởng như đứt hơi chết sặc, cười đến nỗi nước mắt nước mũi chảy giàn dụa. Tất cả nhân viên quán cà phê bỏ dở việc quay sang nhìn chúng tôi như hai thằng dở người. Tôi chỉ muốn đạp cho nó một phát vào mặt, hóa ra nó đang nỡm tôi, nó đang đóng kịch nãy giờ. Thằng xỏ lá!
- Tao về đây, thằng điên – Tôi bực bội đứng lên.
- Về đâu hỡi em? Hớ hớ – Tú khỉ vẫn chưa dứt cơn cười – Đi về đâu hỡi em, hớ hớ, khi trong lòng em đang cáu, hớ hớ… Thôi tao đùa tí thôi, chưa gì đã giận dỗi như gái ấy, ở lại đây đi về nhà làm đéo có ai chờ. Gọi cơm ăn ở đây đi, rồi chờ xem…
- Chờ cái gì? – Tôi lại ngồi xuống.
- Cứ chờ khắc biết!
Tú khỉ gọi cơm rang rồi hai thằng cùng ăn, nó vừa ăn vừa lôi laptop ra lục lọi, tôi loáng thoáng thấy nó lật những bức ảnh chụp con dao đa tác dụng của nó, hết phóng to thu nhỏ. Lát sau nó liếc xem đồng hồ rồi móc một chiếc điện thoại ra gọi, đó là một chiếc Iphone 4 mới cứng, hẳn rồi, nó đã kịp tậu từ lúc nào.
- A lô, bà béo à? – Tú khỉ nói oang oang vào điện thoại – Ai ai cái đéo gì, Tú béo đây, số kia mất rồi, chưa kịp lấy lại, giờ dùng tạm số này nhá. Ghi cho mấy con đề này, hả, cái gì, cái gì? Thôi thôi đéo phải nhắn tin mất thời gian lắm đọc luôn cho nhanh này, ờ bà thích thì lấy giấy bút ra mà ghi lại nhá. Mấy giờ rồi còn nhắn với chả nhe, sốt ruột! Ờ, con 68 với con 86 mỗi con 10 củ, ờ thế thôi, dạo này yếu lắm, lót thêm bộ lộc phát mỗi con 1 củ, ờ đúng rồi bộ có 8 con, tổng cộng 28 củ nhá, ờ đúng rồi giá 75 thì còn 21 củ, thế nhá!
- Mày đánh đề đấy à? – Tôi hỏi – Mày đánh đề thật đấy à?
- Chứ sao? – Nó tưng tửng – Để xem con cá thần với em Vân báo mộng có linh ứng không nhá.
- Mày điên rồi! – Tôi thốt lên – Mày moi đâu ra con số ấy? Mà nhỡ trượt thì sao? 28 củ là hai mươi tám triệu hay hai triệu tám?
- Là hai mươi tám triệu, thằng nhà quê ạ – Tú khỉ cao giọng – Phế 25% còn 21 triệu. Nếu ăn tao sẽ chia đôi cho mày, thua tao chịu.
- Kinh quá! Tao không ngờ mày cờ bạc gớm mặt.
- Ăn thua gì, tao từng phang những tiếng bạc to hơn thế nhiều, vài trăm củ một con đề, nó mà nổ mấy con đấy thì giải nghệ đi du lịch hết đời luôn.
- Thật á? – Tôi tròn mắt nhìn nó.
- Chứ đùa à, tao từng kiếm sống bằng cờ bạc, làm bóng, làm số, đủ cả.
- Làm bóng làm số là sao?
- Làm bóng là làm cá độ bóng, làm số là ôm bảng lô đề, chuyển số, nôm na là làm chủ bóng, chủ lô chủ đề, đại khái thế. Sợ không dám ôm thì chuyển bảng, ăn phần trăm.
- Bây giờ mày còn làm không?
- Không, giờ hứng lên thì chơi thôi.
- Thế bây giờ thực sự thì mày đang làm cái gì?
- Cho vay lãi, bất động sản, chứng chiếc, buôn bán, xuất nhập khẩu, gì có lãi thì làm.
Tôi lắc đầu lè lưỡi, không thể tưởng tượng thằng bạn mình lại liều mạng đến thế. Tôi từng nghe nói nhiều về những tay cờ bạc khuynh gia bại sản, nhưng không ngờ Tú khỉ cũng là một tay cờ bạc khát nước đến thế.
- Tại sao mày lại chọn con số đấy? Số bao nhiêu ấy nhỉ? – Tôi hỏi.
- Số 68 và số 86. Đánh lót thêm bộ 68, hay gọi là bộ lộc phát, tính cả chính số và bóng thì bộ đề có 8 con cả thảy là 68-86-63-36-18-81-13-31. Rất đơn giản, em Vân sinh năm 1986, con dao của tao rất may tao từng chụp vài bức ảnh để trong laptop, số serie của nó mày đoán xem là bao nhiêu?
- Mày đùa à? Nó cũng trùng số 86 á?
- Gần đúng, nó có hai số cuối là 68.
- Thế tại sao nó không phải là 2 số đầu tiên của serie ấy?
- Mày chả hiểu gì về điện cả, nếu cô đã thương rồi báo mộng, cô sẽ báo mộng đơn giản thôi hiểu không? Loằng ngoằng quá đánh cả trăm số à thằng ngu?
Tú khỉ xoay cái màn hình và phóng to ảnh con dao cho tôi xem, đúng là số serie dập chìm ở cán dao có dãy số dài, 2 số cuối là số 68 thật. Tôi gật gù ngẫm nghĩ, kể nếu kết quả xổ số hôm nay có số cuối trùng hợp như thế thì đúng là hy hữu thật. Thằng bạn tôi thật lắm trò và quái đản. Chợt có một ý nghĩ khiến tôi giật mình.
- Mày nhầm rồi – Tôi thốt lên – Năm sinh của em Vân là năm 1985.
- Tao nhớ ông Văn bảo là năm 1986 chứ? – Tú khỉ vặc lại – Hôm đầu tiên uống rượu tao nhớ ông ấy bảo năm 86 mà.
- Năm 86 là năm bà vợ chết, nhớ chưa? Ông Văn bảo lúc đó em Vân được 1 tuổi, tao nhớ mà.
- Thôi xong! – Tú khỉ vội xem đồng hồ – Thôi xong, nó lẩm bẩm - Hết giờ báo thêm rồi, giờ này ở Tăng Bạt Hổ bọn hội đồng nó bắt đầu quay rồi. Đm, sao mình lại đãng trí thế nhỉ? Hôm nay nó mà nổ con tám lăm thì ức lòi mắt!
Sau một hồi chửi thề và vò đầu bứt tai, nó mở trang thông tin kết quả xổ số ra theo dõi tường thuật trực tiếp, từng con số lần lượt hiện ra. Tôi cũng hồi hộp lây, dán mắt vào màn hình. Kết quả giải đặc biệt sẽ quay sau cùng. Họ đang quay đến giải sáu. Còn giải bảy nữa là sẽ đến giải đặc biệt. Tôi cảm thấy hai tai mình đỏ bừng, tim đập thình thịch liên hồi kỳ trận. Nó bảo nếu ăn sẽ chia đôi. Tôi không rõ nếu ăn to thì sẽ được bao nhiêu tiền, nhưng chắc là rất nhiều.
- Nếu ăn to thì mình sẽ được bao nhiêu?
- Bảy trăm bảy – Tú khỉ đáp luôn – Cứ bình tĩnh đi cu. Đm, lô 68 hai nháy, 86 cũng hai nháy, phang lô thì cũng ăn to cả đôi rồi.
- Bảy trăm bảy là 77 triệu hay 770 triệu? – Tôi vẫn chưa hình dung ra tỷ lệ ăn thua.
- Bảy trăm bảy mươi triệu chứ còn gì, 1 ăn 70 mà, sao mày ngu quá vậy? – Tú khỉ đáp, rồi nó bỗng chửi thề – Thôi xong, đm, tan xác rồi, ôi đau quá, nó về con 85 thật rồi.
- Thế là thua à? – Tôi hỏi – Thua hết sạch cả hai mốt triệu à?
- Không, tao với mày vừa đánh rơi mất hơn bảy trăm củ.
Tôi nhìn vào màn hình laptop, giải đặc biệt là dãy chữ số đỏ chót 51985. Tôi cảm thấy chết điếng người, tôi cũng hình dung ra Tú khỉ đang cảm thấy như thế nào. Bảy trăm bảy mươi triệu vừa tuột khỏi tay trong tích tắc. Tôi bỗng hiểu cái cảm giác của những con bạc khát nước đang say bạc, giống như tôi và Tú khỉ đang trải qua. Tất nhiên đấy không phải tiền của tôi. Nhưng ngay cả với Tú khỉ, tôi cũng nghĩ nó không hề tiếc nuối số tiền 21 triệu bỏ ra, mà nó đang đau đớn vì đã để mất bảy trăm bảy mươi triệu, ngay cả trừ vốn đi thì nó cũng đang nghĩ là nó vừa đánh rơi mất bảy trăm bốn mươi chín triệu. Có lẽ đó là suy nghĩ phổ biến của những con bạc, họ không hề tiếc nuối cái họ thực sự mất, mà họ chỉ nuối tiếc cái huyễn hoặc và hy vọng vừa thoáng qua đó, rồi tan vỡ ngay trước mắt họ.
- Mày nhìn đi! – Tú khỉ nói – Mày nhìn kỹ dãy số này đi, có thấy gì không?
- Có, chính xác đến bốn chữ số liền 1-9-8-5
- Chính xác luôn cả 5 số, em Vân sinh vào Năm-Một-Chín-Tám-Năm hiểu chưa cu? – Tú khỉ vừa nhấn mạnh từng câu chữ vừa di con chuột vào từng con số 5-1-9-8-5 trên màn hình cho tôi hiểu – Giời ạ! Tao với mày vừa đánh mất vài tỉ, lẽ ra tao với mày có thể mua hết cả bộ số lotto tự chọn 5 số này và ăn trọn giải đặc biệt. Thế đấy em giai ạ, xin lỗi, đm đời quá đen! Ngu quá, tại sao tao lại ngu thế không biết!
Tú khỉ cầm cái điện thoại giơ lên chực ném vào đâu đó trước mặt, tôi hoảng hồn nhảy lên chụp kịp cổ tay nó. Ấy ấy đừng ném, tôi liến thoắng, mày quên là tao còn đang chưa có điện thoại ghẻ nào để dùng đây à? Có ném thì ném vào mặt tao đây này!
Tú khỉ dịu xuống, bình tĩnh lại, nó ngồi vật xuống ghế thở hắt ra. Đám nhân viên quán cà phê sợ xanh mắt.
Tôi và Tú khỉ nhìn nhau thẫn thờ, cả hai dường như vừa cùng chợt nhận ra một điều, đây không phải là chuyện thua hay thắng bạc. Điều này đáng sợ hơn, kích động hơn máu ăn thua nhiều. Nếu đây là điềm báo, là dấu hiệu và linh ứng, thì hoặc là chúng tôi sẽ cực kỳ may mắn nếu lựa chọn đúng, còn nếu không, nhỡ đâu nó chỉ là trò trêu ngươi của định mệnh, thì chúng tôi sẽ vô cùng đen đủi. Nếu quả thật như vậy thì mãi mãi chúng tôi sẽ chỉ phán đoán sai,có những lựa chọn sai lầm, đen đủi, lún sâu vào cơn say bạc, lún sâu vào cuộc phiêu lưu này.
Chưa biết mọi chuyện sẽ còn đi xa tới đâu, nhưng rất có thể nó sẽ dẫn đến sự hủy diệt của cả hai, hoàn toàn, và triệt để.
Săn Cá Thần Săn Cá Thần - Đặng Thiều Quang Săn Cá Thần