Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 39 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8438 / 128
Cập nhật: 2015-08-03 13:20:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
en rượu khiến người tôi nóng bừng. Đồ nhắm khá ngon, gồm có chả cá nướng, cá quấn lá dong vùi tro, lòng cá xào măng, canh cá nấu măng chua. Câu chuyện chuyển sang chủ đề ẩm thực của người Thái, phong tục sinh sống, và cuối cùng là chuyện về con cá thần.
Ông Văn vốn người gốc Hưng Yên, sống bằng nghề chài lưới, hai vợ chồng ông lên đây khai hoang từ cuối những năm bảy mươi, mãi vài năm sau họ mới có với nhau duy nhất một cô con gái. Vào năm 1986, lúc cô con gái mới được hơn một tuổi, vợ ông bị một trận lũ ống cuốn mất tích. Ông cho rằng số phận ông gắn với dòng sông này một cách đặc biệt, bí hiểm, kể từ khi ông gặp con cá thần, và nhất là sau cái chết của vợ.
- Nhìn đây này! Chỉ vì con cá thần đấy! – Ông Văn giơ bàn tay phải lên cho chúng tôi thấy, bấy giờ tôi mới nhận ra nó bị cụt mất hai đốt ở ngón trỏ và ngón giữa – Chúng mày đừng dính vào cá thần, đen lắm!
Tất cả lặng đi chờ đợi, nhưng ông ta không kể gì thêm về chuyện đó, lặng lẽ rót cho mình một cốc rượu rồi uống cạn.
- Nó có to như người ta đồn không? – Tú khỉ cố gặng hỏi.
- To lắm! To bằng mấy cái xuồng kia cộng lại là ít, mà đấy là hồi xưa, chứ giờ không biết bằng chừng nào. Thằng lái đò hôm nọ có kịp nhìn thấy nó đâu, ùm phát là lật thuyền, sợ chết khiếp, bơi một mạch thẳng vào bờ, chỉ đoán già đoán non là nó chứ đã kịp nhìn thấy đâu. Nó biến đâu mất mấy năm nay. Hồi xưa mỗi năm nó chỉ nổi một vài lần, thường là sau mùa lũ. Bọn thợ cá sông Đà mấy năm liền mò sang đi săn, theo nó sang tận Lào, đi năm thằng chết hai, ba thằng còn lại về cũng thành dở người. Đen lắm!
- Xin lỗi bố nhá! – Tú khỉ cắt ngang – Con đéo tin chuyện thần thánh, con nói thật. Chẳng qua là chuyện mê tín, dân mình hay có kiểu một đồn mười, làm gì có con cá to thế ở cái sông này. Ở sông Mê Kông thì may ra, chứ làm sao nó sống được ở đây? Nghe nói mùa cạn còn lội qua sông được, đúng không?
- Đúng là mùa cạn lội qua sông được, nhưng tao tận mắt nhìn thấy nó. Với lại, cái vụng nước kia sâu lắm, tao lặn xuống…
Ông Văn dường như khó chịu khi Tú khỉ tỏ ra nghi ngờ về con cá, ông ta còn muốn nói thêm gì đó, nhưng ngần ngừ một lát rồi thôi, im lặng nhấp rượu. Cô con gái nhìn ông ta vẻ ra lo lắng, từ đầu đến giờ cô ta vẫn chưa nói một lời nào.
- Sao em ít nói thế? – Tôi hỏi.
- Dạ, vầng! – Cô ta chỉ nói vậy, hơi mỉm cười.
- Tính nó thế thành quen rồi – Ông Văn giải thích – Hai bố con có khi cả ngày chả nói với nhau câu nào.
- Con chỉ mong lấy được người vợ như thế thôi – Tú khỉ nói – Con bỏ vợ cũng chỉ vì nó nói lắm quá, điếc hết cả tai.
- Có mà vợ bỏ anh thì có – Một trong hai cô gái kia õng ẹo – Người đâu mà khó tính khiếp lên được! Phụ nữ thì phải nói nhiều chứ sao?
- Ha ha, anh rất chi là dễ tính nhá! – Tú khỉ cười nhăn nhở - Giờ em chỉ cần ít nói một tí là anh lấy ngay, thề đấy!
- Thôi chả dám! Em biết anh dễ tính thế nào rồi!
- Cũng có vài đám đánh tiếng dạm hỏi, chả hiểu sao cái con này nó không chịu – Ông Văn nói tiếp – Học hết phổ thông là nó nhất định ở nhà phụ giúp chài lưới, chợ búa, bảo đi học lấy cái nghề gì mà sống nó không nghe, bảo lấy chồng cũng không, nhiều lúc nghĩ chán lắm!
- Bố lại thế rồi! – Cô con gái kéo tay ông Văn.
- Còn không nữa à? – Ông ta nói to – Gái lớn thì phải lấy chồng, chứ ở nhà để thành bà cô già dở người à?
Cô gái định nói lại với bố câu gì đó, nhưng vừa lúc ấy phía bờ sông có tiếng chuông lục lạc kêu reng reng. Mải ăn uống và trò chuyện, chúng tôi đã quên khuấy đi mất những chiếc cần câu vẫn đang cắm ở bờ sông.
Tất cả ngừng nhai, nhìn nhau giây lát. Thế rồi Tú khỉ kêu lên đầu tiên: “Cá cắn rồi!”. Nó đứng dậy lao ra bờ sông, mất hút trong bóng đêm. Tôi nhìn theo, bỗng cảm thấy ớn lạnh xương sống, phía ấy tối om om, chẳng hứa hẹn điều gì tốt lành.
Săn Cá Thần Săn Cá Thần - Đặng Thiều Quang Săn Cá Thần