The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 288 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 10
Cập nhật: 2017-09-25 02:46:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21 - Tưởng Gia Nổi Giận
" bây giờ tôi không có cách nào để bảo đảm, Vạn tiểu thư có thể làm ra chuyện gì quá khích hay không. "
Hứa Tình Thâm nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, " Tưởng tiên sinh có nói lúc nào trở về không? "
" không có. "
" vậy hay là vào đi thôi, bên ngoài lạnh quá. "
Lão Bạch nhìn Hứa Tình Thâm đi vào trong nhà. Cô liếc nhìn người đàn ông nói, " yên tâm đi, Vạn tiểu thư được dạy dỗ đàng hoàng hơn so với tôi. Lại nói nơi này là Cửu Long Thương. "
Lúc Hứa Tình Thâm bước vào phòng, thay một đôi dép mới tinh. Vạn tiểu thư đang ngồi trên ghế salon bọc da thật trong phòng khách, thấy cô bước vào, đôi lông mày thanh tú đẹp mắt rõ ràng cau lại.
" anh ấy cũng không phái người đi đón cô, cô ngược lại tự mình tới đây. "
Vẻ mặt Hứa Tình Thâm rất lạnh nhạt, " có một số việc sớm đã nói xong xuôi rồi. Vạn tiểu thư chắc là tới tìm Tưởng tiên sinh nhỉ? Tôi đi lên lầu trước. "
Vạn Dục Ninh nhìn theo bóng lưng của Hứa Tình Thâm, tầm mắt nhìn mãi cho đến khi cô biến mất ở đầu cầu thang, lúc này Vạn tiểu thư mới thu hồi lại, " lão Bạch. "
" dạ. "
" không phải đã thoả thuận rằng Cửu Long Thương là để lại cho tôi ở sao? "
Người đàn ông liếc nhìn cô ta, thấy Vạn tiểu thư hình như đang ngây ngẩn, " nhưng mà...... ngài cũng có vào ở đâu. "
" tôi chỉ cảm thấy......" Trong miệng Vạn Dục Ninh nghẹn lại một chút, " tôi chỉ cảm thấy còn chưa tới lúc mà thôi. "
" Vạn tiểu thư, ngài và Phương Thịnh cặp kè tới lui, còn để cho anh ta giúp đỡ quản lý bệnh viện Nhân Hải, Tưởng tiên sinh vẫn mắt nhắm mắt mở. Nếu ngài còn nhớ rõ ngài là nữ chủ nhân tương lai của Cửu Long Thương, ngài không nên vượt quá giới hạn như vậy. Ngài nghĩ mà xem, ngài cũng đã làm như vậy rồi, còn có thể trông mong Tưởng tiên sinh đừng chơi bời quá đáng sao? "
Lão Bạch nói đến đây thì ngưng. Vạn Dục Ninh cũng là người thông minh, nghe một hiểu mười.
Hứa Tình Thâm lên lầu, đi ngang qua phòng ngủ chính mà sáng nay cô mới vừa rời khỏi. Cô cũng không hề lập tức đẩy cửa bước vào, mà lại xoay người tựa lưng vào cánh cửa.
Cô so với ai khác đều biết rõ nơi này không phải là nhà của cô, cô cũng không có nhà.
Lúc Tưởng Viễn Chu trở về, sắc trời đã tối dần. Ánh đèn mờ nhạt trên hành lang phản chiếu ra bóng dáng của Hứa Tình Thâm vẫn đang đứng ngây ngốc như cũ.
Trong lúc đó, dưới lầu hình như loáng thoáng truyền tới tiếng nói chuyện. Hứa Tình Thâm biết cô không nên đi xuống, vì vậy vẫn đứng im không hề nhúc nhích.
Chỉ là tiếng nói chuyện của Vạn tiểu thư càng lúc càng vang. Cũng không lâu lắm, có tiếng bước chân nặng nề của người đàn ông đang đi lên lầu.
Tưởng Viễn Chu một tay cởi nút tay áo bằng bạc, vẻ mặt căng thẳng, bóng dáng cao lớn vừa bước tới, phảng phất còn mang theo một cơn gió lạnh. Ngẩng đầu lên thấy Hứa Tình Thâm đang dựa vào cánh cửa, người đàn ông hơi kinh ngạc, " làm gì mà đứng ở đây? "
Sự nhiệt tình và dũng khí của ngày hôm qua, dường như đều bị dập tắt hết. Tưởng Viễn Chu bước đến gần một chút, thấy cô rũ đầu xuống, " không phải là đến tận bây giờ mới cảm thấy xấu hổ đấy chứ? "
" không phải......"
Ở đầu cầu thang, truyền tới tiếng bước chân dồn dập của lão Bạch, " Tưởng tiên sinh, Vạn tiểu thư chạy ra ngoài. "
Tưởng Viễn Chu cũng không quay đầu lại, tiến tới hai bước. Hứa Tình Thâm tránh người ra. Người đàn ông mở cửa phòng, mới vừa đi vào được mấy bước, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng thắng xe bén nhọn.
Tưởng Viễn Chu dừng lại bước chân, còn nghe được mấy tiếng la hét của người đàn ông.
Sắc mặt anh căng thẳng, xoay người bước nhanh ra ngoài. Hứa Tình Thâm và lão Bạch cũng đi theo ở phía sau.
Bên ngoài Cửu Long Thương, chiếc Audi R8 màu trắng đang điên cuồng xông ngang lao thẳng. Người bảo vệ tuy tay chân nhanh nhẹn nhưng cũng không tránh thoát được việc bị Vạn tiểu thư lăn tới lộn lui như vậy. Hai tay Vạn Dục Ninh nắm chặt tay lái, chiếc xe không ngừng chạy tới chạy lui, rồi lại lao tới, chính là đâm thẳng về phía hai người kia.
Tưởng Viễn Chu đi tới cửa. Chiếc xe Audi tăng tốc lao về phía trước. Một người bảo vệ tung người lên một phát lăn tròn trên mặt đất, vừa định bò dậy, lại thấy Vạn tiểu thư đột ngột đảo tay lái về phía mình muốn nghiền nát dưới bánh xe.
Vẻ mặt Tưởng Viễn Chu rõ ràng có tức giận, " Vạn Dục Ninh, em xuống xe ngay cho anh! "
Một người bảo vệ khác thở hồng hộc kéo cánh tay của bạn đồng nghiệp qua, đỡ anh ta lui về phía sau, lúc này mới thoát được một kiếp nạn. Hứa Tình Thâm nhìn mà hoảng hồn khiếp vía. Tưởng Viễn Chu thừa dịp lúc Vạn Dục Ninh đạp thắng xe bước nhanh về phía trước. Bàn tay anh thò qua cửa sổ xe gắt gao đè lại cổ tay của người phụ nữ, " em điên rồi phải không? "
Tầm mắt của Vạn Dục Ninh xuyên qua kính chắn gió trước mặt gắt gao bắn về phía Hứa Tình Thâm, chân phải từ từ dời đến cần ga.
Tưởng Viễn Chu nghe thấy âm thanh động cơ gần rú quen thuộc kia, anh vừa định rút chìa khoá ra, chiếc xe của Vạn Dục Ninh đã phóng thẳng đi!
Người đàn ông cảm giác được sự đau nhức truyền tới từ cánh tay. Khuôn mặt lạnh lẽo ngàn năm của lão Bạch cuối cùng đã có biểu lộ, " Tưởng tiên sinh! "
Tay trái của Tưởng Viễn Chu phủ lên cánh tay phải, con ngươi tăm tối tràn ngập sự hung ác, đôi môi mím chặt lại thành một đường lạnh thấu xương, cả người toả ra hơi thở lạnh lùng khủng khiếp.
Hứa Tình Thâm chỉ nhìn thoáng qua một cái, lập tức thu hồi tầm mắt. Chiếc xe đang lao thẳng tới đây, mục tiêu của Vạn tiểu thư rất rõ ràng, chính là nhắm về phía cô.
Hứa Tình Thâm liếc nhìn bốn phía, hai bên đều là đường lớn rộng rãi. Cô xoay người nhấc chân lên bỏ chạy. Trước mặt cách dăm ba mét có một cây cột. Hứa Tình Thâm gần như có thể cảm giác được bánh xe sắp đè nghiến lên chân mình. Cô dồn hết sức lực toàn thân, lắc người một phát trốn ra sau cây cột.
Cùng lúc đó, sau lưng truyền tới tiếng va chạm vô cùng mãnh liệt!
Rầm ——
Phần lưng của Hứa Tình Thâm tựa vào cây cột, gần như xụi lơ trên mặt đất, mồ hồi toát ra đầy cả người.
Cô thật vất vả mới bò dậy được. Hàng loạt tiếng bước chân đang vội vã chạy tới. Hứa Tình Thâm nhìn thấy chiếc xe màu trắng kia đâm vào cây cột, đầu xe bị lõm vào sâu hoắm, túi khí an toàn cũng bật ra.
Lần này Tưởng Viễn Chu thật sự nổi giận phát điên rồi. Anh bước một bước dài vọt tới bên cạnh chiếc xe Audi. Vạn tiểu thư đầu váng mắt hoa, mới vừa lấy lại tinh thần, liền bị người đàn ông mở cửa xe ra lôi xuống.
Tưởng Viễn Chu tức giận đến mức gần như nói không nên lời. Anh giơ ngón trỏ lên chỉ chỉ Vạn Dục Ninh, tay còn lại đẩy cô ta đi.
Vạn tiểu thư hiển nhiên cũng bị dọa sợ. Người đàn ông vừa buông tay ra, cô ta liền lảo đảo đứng không vững, chật vật ngã nhào trên mặt đất.
Bảo vệ ở bên cạnh giơ tay ra định đỡ cô ta dậy. Tưởng Viễn Chu từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Vạn Dục Ninh, " ai dám đỡ! "
Mọi người chỉ có thể đứng im, không ai dám nhúc nhích.
Vạn Dục Ninh giơ bàn tay lên, lòng bàn tay bị mặt đất lởm chởm mài ra vết máu. Cô ta nâng lên đôi mắt ngập nước đáng thương nhìn về phía Tưởng Viễn Chu.
Đường cong trên gương mặt người đàn ông căng ra chặt như vậy, ngũ quan có vẻ càng thêm bén nhọn, tựa như được con dao sắc bén nhất, từng đường một, mài dũa điêu khắc mà thành, " Vạn Dục Ninh, em chán sống rồi, có phải không? "
Hứa Tình Thâm đã nghe ra được ý tứ trong lời nói của anh. Cô ta làm như vậy, hoàn toàn là mang tính mạng của chính mình ra đùa giỡn. Tưởng Viễn Chu tức giận không phải chính là vì chuyện này sao?
Thế nhưng Vạn Dục Ninh thì không hiểu, cô ta nghiến răng, " anh sợ em đụng chết cô ta à? "
" cút ngay cho anh! "
Vẻ mặt Vạn Dục Ninh hoàn toàn cứng đờ. Trước đây mặc kệ cô ta có gây chuyện đến mức nào, Tưởng Viễn Chu cũng sẽ không nói ra chữ ' cút ' này.
Lão Bạch liếc nhìn cô ta, định bước tới, " Vạn tiểu thư, tôi đưa ngài về. "
" để cô ta tự về! " Tưởng Viễn Chu ra lệnh với người đàn ông, " không được đưa xe cho cô ta, canh chừng cô ta cho tôi, không cho phép cô ta gọi điện thoại, để cô ta tự mình trở về nhà! "
" dạ. "
Tưởng Viễn Chu đứng ở đó, thái độ lạnh lùng, giọng nói lạnh thấu xương. Vạn Dục Ninh chậm chạp bò dậy từ dưới đất, hốc mắt ướt át.
Ánh mắt Tưởng Viễn Chu lướt qua chiếc xe kia, sự tàn khốc trong mắt càng lộ ra rõ hơn. Anh xoay người lại hướng về phía Hứa Tình Thâm ở bên cạnh nói, " đi, trở về nhà. "
Vẻ mặt của anh vẫn doạ người như cũ. lúc Hứa Tình Thâm bước ra có xỏ một đôi dép, đã bị rơi mất trong lúc chạy trốn. Đôi tất màu trắng sớm đã bẩn thỉu không chịu nổi. Cô cũng không kịp nghĩ đến những chuyện này, nhấc chân lên đi theo Tưởng Viễn Chu vào Cửu Long Thương.
Sắc Đẹp Khó Cưỡng Sắc Đẹp Khó Cưỡng - Thánh Yêu