They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Ly
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Hạ Uyển Di
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 863 / 2
Cập nhật: 2018-04-29 14:51:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ôm nay là một ngày ngọt ngào của mọi cô gái, ngày mà họ gửi gắm mọi tình cảm vào một thanh sô cô la vừa ngọt vừa đắng. Hôm nay là ngày 14 - 2 và là Valentine
Len đi xe BMW tới trường, trên con đường, cửa hàng nào cũng quảng cáo về ngày này. Cậu luôn chẳng mấy quan tâm vì năm nào cậu cũng nhận được sô cô la của bọn con gái đầy ắp trên bàn học. Cậu thả hồn theo gió, năm nay cậu chỉ chờ món quà Valentine từ một người.
Len đang đi lên lớp thì cậu nhìn thấy Rin tặng một gói quà nhỏ cho Kaito. Cậu tức lên khi nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Rin, đi nhanh về phía họ.
- A Len! - Rin cười nói làm hỏa khí của Len cũng vơi đi phần nào.
- Chào! - Len lạnh nhạt nói. - Đi vô lớp đi!
Rin chỉ chạy theo Len, vừa vào, Rin há hốc mồm nhìn " núi " quà Valentine trên bàn. Len lấy từng cái phân phát ỗi đứa trong lớp. Hôm nay Len ít nói đến lạ thường.
Chiều làm việc, tại quán cà phê, Rin đưa sô cô la cho Gakupo. Len đang cầm cốc thì " Choang ", chiếc cốc trở thành một đám mảnh vỡ thủy tinh lăn lóc trên sàn.
- Trời đất! - Rin nhìn tay Len đầy vết thương. - Ra đây tớ băng bó cho cậu!
Len chưa kịp nói gì thì Rin bắt cậu ngồi bàn gần đó. Tay được Rin sát trùng cẩn thận, tuy đau nhưng Len cảm thấy vui vui. Nhưng vừa nhớ tới lúc Rin tặng sô cô la cho Kaito và Gakupo thì lại giận, mặt hầm hầm nhìn Rin.
- Sao hôm nay cậu tặng sô cô la cho Kaito và anh Gakupo vậy? - Len tức giận nói.
- Vì họ là bạn tớ! - Rin vô thức trả lời.
- Hả? - Len tròn mắt ngạc nhiên.
- Cứ Valentine tớ lại tặng sô cô la cho ba mình và bạn bè, tớ thích làm giri ( sô cô la tình bạn ) ọi người mà! Ren với Ran cũng có phần. - Rin nói. - Tớ tính tặng cậu nhưng thấy cậu nhiều sô cô la như vậy, tớ thấy hơi khó xử!
Len giờ hối hận vì không thèm nói gì với Rin suốt ngày hôm nay, đã thế lại còn ghen tuông vớ vẩn nữa. Rồi Rin đặt vào tay Len ba gói quà sô cô la theo thứ tự từ dưới lên: hồng, vàng, xanh lam.
- Cái màu hồng là của tớ! Màu vàng là của Ren! Còn xanh lam là của Ran! - Rin nói.
- Tự nhiên tặng cho tớ là sao? Ren và Ran ấy. - Len đề phòng.
- Không có độc đâu! - Rin cười nói.
Về nhà, Len vừa đi vừa cười làm người giúp việc trong nhà thấy kì lạ. Cậu cứ nhìn hộp quà của Rin rồi cười một mình. Ông quản gia thấy vậy, ông giờ đang thắc mắc về cô gái làm cho cậu chủ mình vui vẻ đến như thế. Kể từ lúc mẹ Len mất, ông chưa bao giờ thấy Len cười như vậy.
Rin À ! Len Yêu Rin Rin À ! Len Yêu Rin - Ly Rin À ! Len Yêu Rin