"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: linhvipno121
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 352 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:33:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 19
akura- chan, cậu nên nghỉ tí đi, cậu đã thức suốt 2 đêm rồi đấy - Naruto bước vào phòng bệnh của Sasuke.
- Tớ ổn mà Naruto - cô cười hiền.
- Ổn cái đầu cậu í, trán dồ - Ino giận dữ mở cửa, đùng đùng bước vào - mắt đỏ, quầng mắt thâm, da nhợt nhạt, trông cậu chắc phải sút đi mấy cân đấy.- Ino dí cái gương vào mặt Sakura.
- Haizzz.... Có lẽ cậu nói đúng, tớ cần nghỉ ngơi...
- Và ăn chơi nữa - Ino ngắt lời cô - Bác Kizashi bảo tối nay sẽ có tiệc ở nhà cậu.
- Thật không? - Sakura phấn khởi hỏi.
- Thật, vì vậy, cậu phải nghỉ ngơi đi, để tớ đưa cậu về.
- Tớ nữa, Sakura-chan - Naruto xông vào nói.
Dọc đường đi, Ino nghĩ:
'Không biết nhà Sakura trông như thế nào nhỉ? Bác Kizashi thì có vẻ hiền phết, chắc với một số người thôi' Ino nhớ lại 2 hôm trước.
****Flashback*****
Sasori dẫn 5 người đến gặp cha mình. Họ bước vào một căn phòng hết sức đẹp và rộng và sang trọng và bla bla...
- Ai đây, Sasori? - Ông Kizashi bước lại gần họ, nghiêm mặt hỏi.
- Đây là bạn của con và Sakura.-anh nói.
- Có đúng là bạn không đấy? - ông trợn mắt nói.
- Vâng.
- Đúng không đấy? - mắt trợn lên, sát khí tỏa ra khắp nơi.
- Vâng.
- Đúng đúng không đấy? - Ông trợn thêm mắt lên, ánh mắt thần chết, giọng trầm lại làm cả bọn từ nãy đến giờ không hiểu sao chân cứ run lẩy bẩy, mặt tái mét lại (trừ Sasori)
- Vâng - anh vẫn bình tĩnh đáp.
Im lặng
1s
.
.
2s
.
.
3s
.
.
- Ồ, vậy à, xin chào các cháu, ta là Haruno Kizashi, cha của Sasori và Sakura rất vui được làm quen- ông tươi cười xoè tay ra bắt, thái độ thay đổi 180 độ luôn.
- Ơ, sao vậy? - ông nhìn xuống thấy 5 người đã nằm lăn cu đơ ra đấy từ bao giờ, mặt ông lúc bấy giờ: =_=??
Sasori thở dài, nói:
- Cha dọa bọn họ ngất hết rồi.
- Bọn này yếu tim nhỉ.
- Ai mà chịu nổi cái mặt đấy của cha.
5 phút sau, mọi người từ từ hồi tỉnh. Naruto xoa xoa đầu, miệng u ơ hỏi:
- Uể, mình lên thiên đường rồi à, khônggggg, hức hức... Mình còn nhiều việc cần làm lắm... hu hu...
"Bốp" Naruto im ngay lập tức khi ăn phát đập của Ino.
- Ồ, mấy đứa tỉnh rồi à? - ông Kizashi hỏi thăm, lúc này mặt đã bình thường lại.
- Ơ... Dạ vâng... Xin lỗi Bác, bọn cháu thất lễ quá - Ino nhanh chóng chữa cháy.
- Không có gì, tại ta đùa hơi ác (hơi á). Yamato, chuẩn bị 5 phòng VIP cho 5 đứa.
- Vâng thưa ngài. Mời mọi người đi theo tôi.
Yamato đưa 5 người đến khi dành cho khách. Suốt dọc đường mỗi người một suy nghĩ khác nhau.
'Cái này giải thích nhiều cho tính khí thất thường sớm nắng chiều mưa của Sakura đấy'(Naruto)
'Hoá ra cái trò thích dọa người khác là gen từ cha Sakura.' (Ino)
'Phiền phức'(Shikamaru)
'Nhiều lúc mình phân Vân liệu đây có phải trùm Yakuza không' (Neji)
'Hoá ra cái mặt hầm hầm của thằng Sasori là từ đây ra' (Deidara)
- Đến nơi rồi đây. - Yamato đưa cho 5 người 5 chiếc chìa khoá của 5 phòng khác nhau. Mọi người tìm số phòng trên chìa khoá, mở ra và...
"WOAAAAA...." Mắt họ sáng lấp lánh cả lên. Căn phòng phải nói là rộng thôi rồi lượm ơi, sàn trải thảm đỏ lung linh, tường sơn màu vàng, đồ đạc lại toàn đồ xịn và mới toanh, có 3 phòng tất cả: phòng khách, phòng ngủ và phòng tắm. Mỗi phòng đều được thiết kế theo kiểu hoàng gia, trần nhà treo đen pha lê to, sáng lấp lánh, điều hoà xịn 2 chiều, giường to, đệm êm, cỡ hoàng gia,.... Khách sạn VIP cũng chưa chắc bằng nổi thế này. Cả quần áo cũng đã được chuẩn bị sẵn, toàn hàng hiệu cơ chứ.
Đây đúng là giấc mơ với một số người.
****** End Flashback *******
Đi gần về đến nhà Sakura thì cô chợt nhớ ra gì đó nên bảo Ino và Naruto tiếp tục đi tiếp đi, cô sẽ theo sau.
Thoáng chốc đã đến nhà Sakura, hai người mở cửa bước vào và...
"GRÀO... GỪ...."
Đón tiếp họ là một con hổ xám và một con sư tử đang nhe răng, từ từ tiến lại gần.
Ino và Naruto sợ hãi lùi lại, miệng lắp bắp.
- S... Sao l...ại có...thú... h....hoang ở...đ...đây? (Ino)
Con sử tử và con hổ đang định lao vào xé xác hai người thì... sakura bước vào nói.
- Ayumi hư, ngồi xuống.- Sakura từ đâu bước vào.
- Ayumi? - cả hai ngạc nhiên.
Nhìn thấy cô chủ, Ayumi lập tức nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống, cái mặt nhìn ngây thơ vô số tội.
- Đây là Ayumi, con hổ cưng của tớ- cô lại gần vuốt ve Ayumi, nói với nó-Đây là bạn tao, Ino và Naruto.
- Cậu nuôi hổ làm thú cưng à, Sakura? - Ino ngạc nhiên hỏi, trong khi đó Naruto vẫn há hốc mồm ra.
- Ừ sao, chúng dễ thương mà - cô vuốt ve Ayumi, còn nó thì dụi dụi mặt vào người cô, mắt nhắm tịt lại vì sướng.
- Khoan đã, nếu đó là hổ của cậu thì con sư tử kia là của ai? - Ino tay run run chỉ về phía con sư tử đang đứng ở sau lưng Sakura.
Con sư tử dụi dụi vào Sakura, làm nũng vì không được vuốt ve.
- Hả? A... Ayuri - cô ôm chầm lấy Ayuri - mày lớn quá rồi, nhớ tao không?
Con sư tử gật đầu (thêm một con nữa, bọn m có bình thường không đấy)
- Sa... Sakura-chan, cậu nuôi cả sư tử à? - Naruto lúc này mới lắp bắp được câu.
- Không, đây là của Sasori- nii, tớ nuôi Ayumi-chan cơ.
- Cậu còn nuôi con gì "bình thường" không? (Ino)
- Trước đây tớ có nuôi một con báo nhưng cha bảo nó ăn thịt nhiều người quá nên thả nó về rừng Amazon rồi. - cô bồi hồi nhớ lại - tớ nhớ nó lắm.
'Chơi với cậu ấy bao lâu nay mình mới biết cậu ấy có sở thích quái dị như vậy' (Ino và Naruto)
- Ayuri, Ayumi, đây là bạn, nhớ không được ăn thịt đấy, nghe chưa?
Bọn nó gật đầu thay cho lời gầm gừ đáp lại. (Hỏi thật đấy, có con gì bình thường trong cái fic này không?)
- Tớ đi nghỉ đây, các cậu về trước đi.
- Ờ...ừ... Nghỉ ngơi nhé! - nói rồi họ tạm biệt nhau đi về.
Sakura theo phản xạ tự đi tìm phòng của mình, chỉ sau 2 phút, cô đã đứng ngay trước cửa phòng mình. Cầm vào tay nắm cửa, cô mở ra.
"Cạch"
Sakura đẩy cánh cửa ra, bật đèn lên.
- Mọi thứ vẫn như cũ nhỉ! - cô mỉm cười ngắm nhìn căn phòng mình. Căn phòng, ừm, tất nhiên là rất rộng, sàn trải thảm hồng, tường sơn màu vàng nhạt, trên bức tường có vẽ một vườn hoa anh đào trông rất đẹp. Bàn ghế tủ kệ đều bao gồm 2 màu là hồng và trắng và đều có biểu tượng hoa anh đào. Chiếc giường ngoại cỡ có rèm che màu hồng có những cánh hoa anh đào được may trên rèm, trên gối, chăn, ga cũng vậy.
Sakura đặt lưng lên chiếc giường, cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp rồi thiu thiu ngủ. Kizashi đã theo dõi cô qua khe cửa từ nãy đến giờ lúc này mới mở cửa bước ra. Ông nhẹ nhàng vuốt tóc cô rồi đặt lên trán cô nụ hôn "chúc bé ngủ ngon" như mẹ cô, bà Mebuki thường làm khi còn sống.
- Chào mừng con trở về, Sakura.
----------
"Két....két....két"
Cánh cửa từ từ mở ra, một thân ảnh rón rén bước vào căn phòng tối om của Sakura. Nó chậm rãi tiến đến chiếc giường, bước chân nhẹ nhàng, êm như ma. Sakura lúc này vẫn không hề hay biết, vẫn cuộn tròn trong chăn ngủ.
"Phịch"
Nó nhún chân nhảy tọt lên giường. Sakura lúc này thấy có tiếng động nên trở mình, mở mắt định ngồi dậy thì....
Một đôi mắt vàng sáng rực, hàm răng nanh sắc nhọn, kết hợp với trời tối om om nữa, Sakura tưởng đó là quái vật phương nào nên...
"Aaaaaaaa..... Ể..." Tiếng hét thất thanh của cô chợt dừng lại khi con "quái vật" đó thè lưỡi liếm mặt cô..
Nghe thấy tiếng la của em gái, Sasori vội chạy lên phòng cô, bật đèn lên hỏi:
- Có chuyện gì vậ... Ayumi, mày làm gì vậy? - anh ngạc nhiên nhìn Ayumi đang đứng trên giường liếm mặt Sakura.
Biết đó là con hổ cưng của mình chứ không phải là ma quỷ phương nào, cô tức giận:
- AYUMIIIII.....
Con hổ nhìn thấy khuôn mặt giận giữ của cô liền lủi ngay ra nấp sau Sasori.
- Ayumi, tao bảo mày gọi Sakura dậy thì mày làm gì đấy? - anh hỏi con hổ đang sợ hãi nấp sau mình.
"Ử...ư...ử..." (Dịch nghĩa: tôi gọi cô chủ dậy mà chứ có làm gì sai đâu, tại công tắc đèn cao quá tôi không với được nên gọi theo phong cách truyền thống)
- Mày gọi tao dậy hay muốn tao nhập viện vì bệnh tim đấy? - Sakura thở hổn hển ôm ngực.
- Thôi, mày đi xuống trước đi.- Sasori nói.
Ayumi liền lủi lủi xuống nhà, cái mặt xị xuống 'Đúng là làm phước phải hoạ' (m gọi kiểu đấy Sak chưa chết là may đấy)
- Sakura, em thay quần áo rồi xuống nhanh đi, mọi người đang đợi đấy. - anh dặn cô trước khi xuống nhà.
- Vâng. - Sakura xuống khỏi giường, mở tủ ra 'ái chà, cha đã chuẩn bị hết đồ rồi này', cô lấy quần áo rồi bước vào phòng tắm làm VSCN.
Xong xuôi, cô bước xuống nhà nhập tiệc. Toàn bộ sảnh chính chật kín người.
'Cha mời cả hội Yakuza đến đây à?'
Đây là tiệc tự chọn nên ở giữa là 6 bàn chật kín đồ ăn với đủ thứ sơn hào hải vị. Thấy cô xuống, mọi người lập tức đứng dậy, tay cầm li rượu nâng lên:
- CHÀO MỪNG CÔ CHỦ TRỞ VỀ... - mọi người đồng thanh hô to.
Thấy Sakura còn đang ngạc nhiên, miệng ú ớ không ra từ, Sasori và Kizashi lại gần cô.
- Hôm nay là tiệc mừng em trở về đó, tươi cái mặt lên đi- anh nói nhỏ vào tai cô.
- NHÂN DỊP CON GÁI CƯNG CỦA TA TRỞ VỀ, HÔM NAY SẼ MỞ ĐẠI TIỆC, KHÔNG SAY KHÔNG VỀ.
- HOAN HÔ ÔNG CHỦ.
Và mọi người rất tích cực nhập tiệc, bữa tiệc diễn ra đến tận gần sáng mới tan.
*********
Chap này hơi nhảm, xin lỗi mọi người nha.
Revenge Revenge - linhvipno121