Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Tác giả: linhvipno121
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 352 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:33:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 3
ừ...dừng lại đi...Khônggggg....
Sakura hốt hoảng bật dậy, trán đẫm mồ hôi. Lại là ác mộng, cơn ác mộng chết tiệt về hôm đó.
Cô đưa tay lên trán lau mồ hôi, đưa mắt nhìn xung quanh.
- Đây là đâu?
Cô xoa xoa hai thái dương, cố nhớ lại chuyện hôm qua. Cô đi liên hoan với bạn, sau đó đưa Sasuke đến khách sạn này vì cô không biết nhà anh ta, sau đó cô bị anh ta kéo xuống giường rồi cô không nhớ gì nữa.
Nhớ tới chuyện kéo xuống giường, cô giật mình, ngay lập tức kiểm tra lại quần áo của mình và thở phào nhẹ nhõm khi thấy nó còn nguyên trên người.
Sakura lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra xem bây giờ là mấy giờ rồi.
- 9.30 sáng, chết tiệt, muộn làm rồi.
Sakura vội vã leo xuống giường, chạy vào phòng tắm và thấy một mảnh giấy dán trên gương. Cô gỡ mảnh giấy xuống đọc:
"Hôm nay được nghỉ buổi sáng, quần áo mới để trên giá, phiếu ăn sáng trên bàn cạnh ti vi
Uchiha"
Đọc xong, cô vo mảnh giấy lại, ném đi rồi lấy quần áo trong tủ vào phòng tắm.
'Rốt cuộc hắn đang nghĩ gì, không đời nào hắn lại đối xử tốt như vậy với một con nhân viên quèn như mình'
Xong xuôi hết việc tắm rửa, ăn sáng cô xuống lễ tân thanh toán tiền phòng.
- Thưa cô, tiền phòng đã được thanh toán rồi - cô tiếp tân nói.
- Xin hỏi là ai thanh toán vậy?
- Thưa cô, là ngài Uchiha.
- Cảm ơn cô đã cho biết - Sakura cúi đầu cảm ơn rồi rời đi.
Cô vừa đi vừa nghĩ: 'Sao hắn lại đối xử với mình tốt thế nhỉ, thật không giống với tính cách của hắn tí nào. Có lẽ nào, mình bị phát hiện rồi sao? Không thể, nếu thế thì mình đã không còn sống nổi đến giờ rồi...'
Hàng loạt các suy nghĩ cứ tiếp đuôi nhau trong đầu cô. Đi bộ tầm 15' thì cô đến công ty.
Đi thang máy lên phòng làm việc, cảnh đập vào mắt cô là: Naruto đang nằm ngủ trên bàn, nước dãi chảy ướt cả giấy tờ (thấy mà kinh), Ino đang gối đầu lên tập giấy ngủ một cách ngon lành, thỉnh thoảng chóp chép miệng nói mơ vài câu, Tenten có vẻ như là người duy nhất còn thức nhưng... nhìn cô trong rất đáng sợ: mắt đỏ ngầu có hai que diêm chống vào vành để giữ mắt mở, mặt bơ phờ, nhìn trông không khác gì con zonbie.
Sakura lặng lẽ đi lại phía bàn của mình thì...
- Kanazawa, Uchiha gọi cô - Shikamaru bước vào.
- Vâng, tôi tới ngay.
Cô lên phòng Sasuke, trước khi vào không quên gõ cửa. Sau khi nhẫn được câu "vào đi", cô đẩy cửa đi vào.
- Ngài gọi tôi có chuyện gì?
- Tôi cần thông tin về dự án đấu thầu sắp tới.
- Là dự án do tập đoàn Inuzuka tổ chức?
- Phải, đó là dự án rất quan trọng, bằng mọi giá phải có được nó. Vì đây là dự án lớn nên sẽ có rất nhiều tập đoàn lớn tham gia nên phải cẩn thận.
- Tôi biết rồi. - Nói rồi cô rời phòng. 'Vậy đây sẽ là cơ hội ngàn năm có một để hạ bậc tập đoàn Uchiha'
"Reeng...Reeng..."
Sakura lấy chiếc điện thoại trong túi ra. 'Số lạ, ai vậy nhỉ?'
- Alo...
***
7 giờ tối tại sân bay quốc tế Akira.
Một chàng trai trẻ trông tầm 28 tuổi bước xuống máy bay. Anh có mái tóc đỏ mềm mại, khuôn mặt đẹp như tạc tượng, đôi mắt cũng mang một màu đỏ. Anh mặc bộ cánh màu đen trong rất ngầu.
- Thưa ngài, tiểu thư đang chờ ở xe
- Hm
Vừa nghe xong, anh lập tức đi ra xe và thấy một cô gái có mái tóc hồng đào đang đứng tựa lưng vào xe (nghe cũng biết là ai rồi đúng hơm?)
- Sakura.
Cô gái nghe tiếng gọi lập tức ngẩng đầu lên, cái mặt xị xị bỗng tươi hẳn lên. Cô lao ra ôm chầm lấy anh.
- Onii- san
Revenge Revenge - linhvipno121