A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Lyly
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 24 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 613 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:58:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
hap 19: Kỳ nghĩ hè hạnh phúc
Năm học lớp 10 trôi wa nhah chóng …
Nó đã biết được kết quả học tập của mình & nôn nóng, mong chờ kỳ nghĩ hè sắp tới.
Ngày cuối cùng ở trường, làm vệ sinh lớp học xong, nó tung tăng chạy tới chỗ bọn hắn đang chờ …..
Cả 4 người cùng ra về …
Tối đó, nó nhận được 2 tin nhắn cùng 1 lúc:
‘’ 7h, nhà hàng SweetNight ‘’
From: tên cà chớn
‘’ 7h, công viên HappyTime ‘’
From: Kỳ Sơn
Nó đọc tin nhắn xog mà đầu óc rối bời, lần này nó phải chọn sao?
Cầm điện thoại mà nó đi tới đi lui trog phòng …
6h30.
Nó cứ đảo tới đảo lui trog phòng mà ko biết ‘’chóng mặt’’ là gì!
Sao 1 hồi ngẫm nghĩ, nó quyết định sang phòng Nhật Lâm …
_’’ Vào đi! ‘’
_’’ Anh ơi….’’
_’’ Là em à? Có chuyện gì ko? ‘’
Nó đưa tin nhắn cho Nhật Lâm xem …
Nhật Lâm khẽ cười xoa đầu nó rồi nói:
_’’ Em …muốn đi tới chỗ nào? ‘’
_’’ Em ko biết, anh Kỳ Sơn rất tốt vs em, em ko muốn làm tổn thương anh ấy nữa, còn tên kia ….em ko biết nữa! ‘’
_’’ Em hãy làm theo sự mách bảo của con tim em đi! 7h rồi đó, để người khác chờ là ko tốt đâu ‘’
Rồi Nhật Lâm đẩy nó khỏi phòng mình.
Nó vào phòng, thay bộ đồ ra, bước ra khỏi nhà mà lòng nó rối bời …..
Nó bước chậm chậm đi trên vỉa hè, đi ngang 1 vài người trên đường, nó loáng thoáng nghe thấy họ nói gì đó …
_’’ Nhà hàng SweetNight vừa xảy ra tai nạn xe phải ko? ‘’
_’’ Ừm, hình như nghe nói có anh chàng nào ở đó bị thương nặng lắm thì phải?’’
Nó ko nghe nhầm chứ, nhà hàng SweetNight, hình như là nơi mà hắn….
Ko suy nghĩ nhiều, nó 3 chân 4 cẳng chạy tới chỗ hắn …
Chợt! Điện thoại nó reo lên – số của Kỳ Sơn, nó vừa chạy vừa nghe máy:
_’’ Alô! Có chuyện gì ko anh? ‘’
_’’ À, cô..có phải là người wen của chủ nhân cái điện thoại này ko? ‘’
_’’ Dạ? ‘’
_’’ Anh ta vừa gặp tai nạn ở đây! Cô có thể đến đây ko? ‘’
Nó dừng lại, buông điện thoại xuống ….
Nó phải đi đâu trước đây??
Câu hỏi ấy cứ wanh quẩn trong đầu nó! Nó ko biết phải làm sao nữa?
Sao mà trùng hợp vậy chứ? Cả 2 cùng lúc bị tai nạn..
Đúng rồi!
Nó nhớ tới Nhật Lâm!
Mở điện thoại ra, nó bấm số Nhật Lâm.
‘’ Thuê bao quý khách vừa gọi …’’
Nó thất vọng buông điện thoại xuống, nó quang chiếc điện thoại xuống đường, đứng dậy …
Nước mắt nó bắt đầu rơi xuống, nó ko tới chỗ ai hết, chết cũng tốt ….
Nó ghét bọn hắn, cứ làm nó lo lắng rồi bỏ nó 1 mình …
Nó ko wan tâm nữa, nó bước tới băng ghế đá trước công viên, ngồi đó & cuối đầu xuống, nó ko cầm nước mắt nổi nữa …!!!
Cùng lúc đó:
_’’ Đùa hơi quá rồi đấy! ‘’. Nhật Lâm khẽ thở dài
_’’ Chứ còn cách nào khác đâu? ‘’. Hắn xoay xoay cái điện thoại
_’’ Tìm cách xin lỗi em ấy đi! ‘’.
Kỳ Sơn & bọn hắn đi dọc theo con đường lúc nãy nó đi..
_’’ Sao ko bắt máy chứ? ‘’. Gọi cho nó hoài mà nó ko nghe máy, hắn bắt đầu lo lắng.
Phía xa, cách chỗ bọn hắn đứng 1 khoảng, có ánh sáng lóe lên …
Cả bọn đi tới chỗ đó thì thấy chiếc điện thoại của nó nằm trên đường.
Ngồi xuống nhặt chiếc điện thoại lên, hắn khẽ nói:
_’’ Đúng là ngốc, có cần quăng luôn cái điện thoại ko chứ? ‘’
_’’ Ở đó kìa, xem ra em ấy ko tới đâu hết! ‘’. Kỳ Sơn chỉ tay về phía công viên - nơi nó đang ngồi gục đầu khóc & nói..
Cả bọn bước nhè nhẹ tới chỗ nó ko để nó phát hiện.
Nó gục đầu xuống nên đâu biết gì, nước mắt nó cứ rơi, nó tức bọn hắn lắm, muốn chửi bọn hắn, muốn đánh bọn hắn …Nó ko kiềm chế nữa, bật tiếng ‘’chửi rủa’’ khi đang khóc:
_’’ Đồ đáng ghét, chết bầm, bọn anh là 1 lũ heo, cứ làm người ta lo lắng rồi bỏ mặt. Bọn anh ko bị trời đánh mới lạ đó, cầu cho xe tông chết hết đám các anh đi …%$@#@!$!%$%$..’’
Nó nói nguyên 1 tràng, bọn hắn đứng im nhìn nó rồi lại nhìn nhau, cả 3 bất động …
_’’ Các anh là 1 lũ mê gái, thấy gái đẹp là sáng mắt. Chết đi cho rồi, tôi ko thèm wan tâm tới bọn heo các anh nữa, để ngày mai tới nhà hàng đó & cái công viên kia thắp nhang cho 2 người luôn, bực bội, cả anh 2 cũng chết đâu mất tiêu, gọi ko được, vậy thì đừng có sài điện thoại, gọi thì khóa máy hà, ….%@#%@#@%#!%!#%# ‘’
Nó cứ độc thoại 1 mình mà đâu hay nãy h những lời nói của nó đã được ‘’thủ phạm’’ nghe ngóng hết..
_’’ Em nhẫn tâm quá, cả anh 2 mà cũng chửi! ‘’. Nhật Lâm giả vờ đau khổ lên tiếng.
Nó bất giác ngước đầu lên, nhìn thấy cả 3 người bọn hắn đang đứng trước mặt nó, nó ngơ ngác..
_’’ Em ác quá! ‘’.
_’’ Cô dám rủa tôi chết à? ‘’.
Thôi rồi,nó nói lén bao nhiêu bọn hắn đã hết thơn rồi.
Nhưng nó đang giận bọn hắn, nó khó chịu nói:
_’’ Các anh phải người ko vậy? Nãy h ko lên tiếng? ‘’
_’’ Bọn tôi mà lên tiếng thì đâu được nghe cô ‘’đọc thoại’’ đâu! ‘’. Hắn chăm chọc
_’’ Anh ….bộ tôi nói sai sao chứ? Anh bị xe tông mà, sao chưa chết. Còn anh nữa, sao còn đứng đây được? 2 người cũng rảnh quá ha. Muốn chết thì chết đi, nhắn cho tôi làm gì? ‘’. Nó tức giận nhìn hắn & Kỳ Sơn
_’’ Bọn anh xin lỗi vì đùa hơi quá, bọn anh chỉ muốn xác định tình cảm của em thôi mà! Đừng giận! ‘’. Nhật Lâm xoa đầu nó
_’’ Cho anh xin lỗi mà! ‘’. Kỳ Sơn năn nỉ ỉ ôi
Nó im lặng ko nói gì.
Hắn đưa tay vào túi & nói vs nó:
_’’ Điện thoại đâu? ‘’
_’’ Ơ …. À…hihi, tôi ….để ở nhà rồi! ‘’
_’’ Thật sao? Sao tôi tìm ko thấy? ‘’
_’’ Tôi…..tôi…. ‘’
_’’ Quăng rồi phải ko? ‘’
_’’….’’
_’’ Đền tiền cho tôi đi! Cái đó tôi mua cho cô mà giờ cô quăng đi à? ‘’
_’’Tôi … à, đợi tôi 1 chút, tôi lại đằng kia xem nó còn nằm đó ko? ‘’
_’’ Ko cần! ‘’
_’’ ……. ‘’
_’’ Ko được quăng nữa đấy! ‘’
Hắn đưa điện thoại cho nó ….
Nó cầm lấy & nói thầm:
_’’ Thì ra là anh nhặt ‘’
_’’ Mọi chuyện xong rồi, ngày mai tao về bển phụ giúp gia đình. Mày phải đối xử tốt vs em ấy đấy nhé! ‘’. Kỳ Sơn vui vẻ nói.
_’’ Mà nè, lúc nãy, em lo cho ai nhiều nhất? ‘’. Nhật Lâm thủ thì vào tai nó …..nhưng hắn nghe được liền nói:
_’’ Đương nhiên là tao rồi! ‘’
Mặt nó ửng đỏ, 3 tên con trai nhìn nhau & cười thân thiết …..
Chợt! 1 bóng đèn 100w lóe lên trog đầu hắn, hắn nhìn nó nham nhở:
_’’ Nè, khi nãy cô nói ai là heo, ai mê gái, rồi muốn thắp nhang cho ai, nói ai chết là đáng đời, trời đánh ai, hả??? ‘’
Nó ngớ ra, way sag cầu cứu Nhật Lâm nhưng cũng nhận lại tia nhìn ‘’rực lữa’’.
Nó way sang Kỳ Sơn, cũng như vậy.
Nó lúng túng cười & nói:
_’’ Hi ….hi….tôi nói…khi thế nhỉ? ….Sao ko nhớ…gì vậy cà? …’’
_’’ Còn ở đó mà giả nai à? ‘’
_’’ hi …hi, mấy anh nghe nhầm rồi đó …’’
_’’ Cô đúng là …1 cái rắc rối mà, thay đổi xoành xoạch, rối đến mức ko biết đâu mà lần …’’
_’’ Anh nói gì đấy?? ‘’
_’’ Nói gì đâu! Cô nghe nhầm rồi..’’
_’’ Anh ….’’
_’’ Tôi sao? Đẹp quá hả? ‘’
_’’Anh ….anh..’’
_’’ Haizz, 2 đứa này, cứ gây nhau suốt mà thành 1 đôi hay thiệt! ‘’
_’’ Tên đó trẻ con quá. Ha ha..cặp này mà đi gây lộn mướn là số 1 đấy ‘’
_’’ Hahaha … ‘’
Buổi tối đó, bầu trời đầy sao, đẹp lung linh ….
Trong công viên, có 4 người đang cười nói vui vẻ, gió nhè nhẹ từng đợt thổi wa như chia sớt niềm vui cùng họ ….
1 kỳ nghĩ hè tràn ngập tiếng cười & hạnh phúc ……..
Rắc Rối Đáng Yêu Rắc Rối Đáng Yêu - Tiểu Lyly