Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Lyly
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 24 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 613 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:58:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
hap 5: Bạn thân là kẻ thù
Sáng hôm sau, nó vẫn cùng 3 người kia đi học, vừa tới cổng trường thì:
_’’ Anh Hải Long ‘’.
Tuyết Như vẫy tay gọi hắn & chạy lại chỗ bọn hắn, hắn ko nói gì, chỉ mỉm cười vs Tuyết Như.
Tại lớp của Hàn Nhược:
_’’ Nghe nói, chị Tuyết Như về rồi đấy chị Hàn Nhược “. Bảo Trân đứng trước cửa lớp 11A4 nói vs Hàn Nhược.
_’’ Chị pit chứ, chính chị gọi điện nói vs Tuyết Như mà “
_’’ Vậy là sắp có chuyện zui rồi! ‘’. Bảo Trân nhếch mép cười
_’’ Hừ, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi mà! ‘’. Hàn Nhược cười khảy 1 cái.
Sau khi gặp Tuyết Như ở cổng, nó bỏ đi về lớp trước vì nó ko muốn gặp mặt 1 con người giả tạo như vậy. Nó vừa bước đến cửa lớp thì..
ÀO ÀO! … 1 xô nước từ trên đầu nó đổ xuống, nó hầm hầm ngước lên, nó ko tin vào mắt mình nữa, trên lầu đó, người đang nhìn nó vs 1 nụ cười khinh khinh là Bảo Trân, nó giận lắm chứ! Nó đi lên lầu, đến trước Bảo Trân:
_’’ Trân, mày.. làm gì vậy? ‘’
_’’ HỨ! Mày giả vờ hay là ko hiểu thật đấy, sao mày ngốc thế, mày nghĩ tao coi 1 đứa nhà quê như mày là bạn thật sao, đồ ngốc! ‘’. Bảo Trân nhếch mép nhìn nó đầy khinh bỉ.
Nghe những lời Bảo Trân nói, nó hết sức kinh ngạc, thì ra, Bảo Trân cũng như những đứa tiểu thư nhà giàu khác, đúng là con người mà, nó way bước đi, ko nói lời nào.
Nó lên sân thượng, dù sao, đồ cũng ướt rồi, vả lại, vào lớp nó cũng tài nào học nỗi, chỉ còn cách lên sân thượng thôi. Nó đứng dựa vào lan can, mặc kệ gió thổi vào mặt ….
_’’ Hừ! ‘’
Nghe tiếng lạ, nó giật mình way lại, ra là Tuyết Như, cô ta đang tiến lại chỗ nó. Nhìn thấy Tuyết Như nó hơi ngạc nhiên, ko hiểu sao cô ta lại pit nó ở đây nữa
_’’ Đồ nhà quê! ‘’
Lại 1 lần nữa nó nghe thấy từ này, nhà quê thì sao chứ? Bộ nhà quê ko phải con người à? Nó cố kiềm để ko khóc. Nhìn Tuyết Như đầy căm phẫn, nó nói:
_’’ Thì sao? Cô nghèo ko được tức à? ‘’
_’’ Hứ, mày ko sánh = tao đâu, chỉ có tao mới xứng vs anh Hải Long thôi, mày nghĩ anh ấy sẽ để ý tới 1 đứa như mày à? Đồ ngu! ‘’
Chát!
Nó đưa tay tát Tuyết Như, sức chịu đựng của nó có giới hạn mà.
_’’ Tôi ko có thèm cái tên trời đánh ấy đâu! ‘’
_’’ Mày ….. đúng là ngu mà! ‘’
Vừa dứt câu, Tuyết Như vờ khóc, cùng lúc đó thì 3 người bọn hắn đi tới. Thấy Tuyết Như khóc, hắn sốt ruột hỏi nó:
_’’ Cô làm trò gì vậy? ‘’
_’’ …. ‘’. Nó im lặng, nó pit có nói thế nào đi chăng nữa thì hắn chắc chắn sẽ ko tin nó.
_’’ HIC, tự nhiên cô ta kêu em lên đây, rồi …. Hic ‘’. Tuyết Như thút thít.
Hắn nhìn nó, nó vẫn im lặng ko nói gì, nó cuối đầu xuống.
Thấy nó vậy, hắn hơi nhói thì phải, ko chỉ có hắn, cả Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng thế.
Hắn ko nói gì nữa, kéo tay Tuyết Như đi, bỏ nó đứng đó, còn Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì đứng nhìn nó, đau lòng.
Nhật Lâm nhẹ nhàng xoa đầu nó
_” Anh pit, ko phải do em, đúng ko? ‘’
Nó khẽ gật đầu, ngước lên nhìn Nhật Lâm & Kỳ Sơn.
Thấy quần áo nó ướt, Kỳ Sơn khẽ hỏi:
_’’ Sao đồ em lại ướt sũn vậy? ‘’
_’’ ….. ‘’. Nó lại im lặng, thấy vậy Kỳ Sơn đi đến cạnh nó:
_’’ Ko sao rồi, giờ mình về nhà thôi ‘’
Rồi Nhật Lâm & Kỳ Sơn cùng đưa nó về nhà.
Về phần hắn, hắn kéo Tuyết Như đến sân sau:
_’’ Em thôi khóc đi là vừa rồi đó! ‘’.
_’’ Sao ạ? ‘’. Tuyết Như ngạc nhiên khi thấy hắn nói vậy
_’’ Đừng bao giờ làm những trò này nữa! “
Nói rồi, hắn way lưng bước đi, bỏ Tuyết Như đứng đó. Thật ra hắn pit chứ, chính Tuyết Như nhắn hắn lên mà, hắn pit rất rõ Tuyết Như, nhưng vì …. Tuyết Như đã từng là 1 người ‘’đặc biệt’’ đối vs hắn nên hắn nhân nhượng bỏ wa. Nhưng, có thể, sẽ đến 1 lúc nào đó, hắn ko nhân nhượng nữa, vì sức chịu đựng của con người có giới hạn mà …….
Về đến nhà, nó thay quần áo & ko hiểu sao, nó lại có thể kể mọi chuyện cho Nhật Lâm & Kỳ Sơn nghe, nhưng kể xog nó thấy rất thoải mái thì phải. Khẽ cười 1 cái vs Nhật Lâm & Kỳ Sơn nó chạy lại, bật tivi lên & xem phim hoạt hình. Thấy nó vui, Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng vui theo.
Hắn vừa về nhà đã lên phòng, ko thèm nói 1 tiếng. Nó cũng chẳng wan tâm.
Tối rồi mà nó vẫn xem hoạt hình, vì kêu nó mãi mà nó ko đi ngủ nên Nhật Lâm & Kỳ Sơn đành đi ngũ trước theo lời nó. Nó đang xem phim thì:
Cạch!
1 tiếng động lạ làm nó hết hồn, nó còn tưởng là ma, ai ngờ …. lại là hắn, thấy hắn nó ko thèm nhìn, dán mắt vào tivi. Hắn bước tới chỗ nó:
_” Sao cô chưa ngủ? ‘’
_”…..”
_” nè, tôi nói chuyện vs cô đấy “
_’’…..”
_’’ muốn chọc điên tôi à? ‘’
_’’ hỏi chi ‘’
_ “ cô … ‘’
_’’ lo mà bảo vệ cô Tuyết Như gì đó cho tốt đi, ko tôi đánh cô ta tiếp đấy! ‘’
Lời nó nói như sát muối vào hắn, bực bội, hắn gắt:
_’’ cô ngốc vừa thôi chứ! ‘’
_’’ tôi ngốc vậy đấy, thì sao hả? ‘’
_’’ đúng là đồ ngốc mà ‘’
_’’ ừ, tôi vậy đấy, chỉ có Tuyết Như của anh mới thông minh thôi ‘’
_’’ cô, đúng là ngốc hết thuốc chữa, tôi thừa pit chuyện gì đang xảy ra mà, cô nghĩ tôi vô tâm tới mức ko wan tâm đến ……. Osin của mình à? ‘’. Hắn lại lệch 1 nhịp tim nữa vì …. nó
_’’ Biết ư? Biết sao anh còn binh cô ấy? ‘’
_’’ Tôi binh Tuyết Như khi nào hả? ‘’
_’’ Cứ luôn miệng … Tuyết Như, Tuyết Như …. ‘’. Nó hậm hực
_’’ Còn đỡ hơn cô, hỡ chút là anh Nhật Lâm, anh Kỳ Sơn, nghe thấy ớn.. “. Hắn đớp lại cho đỡ tức
_’’ Kệ tôi, ko được tôi kêu thế nên tức à? ‘’
_’’ Tôi mà tức á? Còn khuya! ‘’
_’’ Điên “.
Nói rồi, nó way đi, hắn kéo nó lại, nhưng do chân nó đang ở tư thế rất dễ … té.. và thế là ….
Rầm!
Nó & hắn cùng ‘’nằm dài’’ & suýt (*chỉ suýt thôi nhá*), suýt nữa là môi chạm môi rồi, nó vội đứng dậy, chạy cái vèo lên phòng đóng cửa lại, tim thì đập liên hồi, mặt thì đỏ bừng. Còn hắn cũng chả khác gì nó, hắn ngồi đó, tự vỗ vào đầu mình
_’’ aish, mình sao vậy trời! ‘’
Thế là đêm hôm ấy, lại có 2 người ko ngủ được.
Sáng thứ 5:
Lại như mọi ngày, cả 4 người đi học cùng nhau, dường như nó & hắn đều dẹp chuyện hôm wa sag 1 bên nên vẫn gây như thường.
Nó chậm rãi bước về lớp, hôm nay yên ắng lạ, nó cũng có phần ngạc nhiên, buổi học trôi wa tốt đẹp, nó lại ra về cùng bọn hắn.
_’’ Đi siêu thị ko! ‘’. Hắn vừa lái xe vừa nói
_’’ Ok ‘’
Thế là nguyên đám tấp vào 1 cái siêu thị, hắn lôi nó đến nơi bán điện thoại di động, bây giờ, Nhật Lâm & Kỳ Sơn mới hiểu được mục đích của hắn, họ im lặng ko nói gì!
_” Lấy cái này đi! “. Hắn chọn 1 chiếc điện thoại màu hồng xinh xắn đưa cho nó. Nó ngơ ngác ko hiểu
_’’ Đưa tôi làm gì? Tôi có cần dùng đâu? ‘’
_’’ Kêu lấy thì lấy đi, cho dễ liên lạc vs cô, đừng có mà đem bán đấy! ‘’. Hắn cầm chiếc di động bấm bấm gì đó rồi đưa cho nó, nói tiếp:
_’’ Muốn gọi cho tôi thì nhấn số 1, Nhật Lâm thì số 2, còn Kỳ Sơn là số 3, nhớ đấy, giờ về thôi! ‘’
Nói rồi, hắn bước đi, Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì thầm nghĩ:
‘’ Thằng này, rốt cuộc là sao đây …….? ‘’
Rắc Rối Đáng Yêu Rắc Rối Đáng Yêu - Tiểu Lyly