Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1821: Phong Cách Làm Việc Của Bí Thư Huyện Ủy!
rong phòng họp nhỏ.
Bầu không khí quả thật đọng lại tới cực điểm.
Biểu tình của mọi người cũng không tự nhiên, có kinh ngạc, có ngạc nhiên, có đen mặt, cũng có... Biểu tình rất phức tạp.
Chỉ có Đổng Học Bân cười cần cù như người không có việc gì, hình như vừa rồi nói cũng là thuận miệng nói ra, cũng không cảm thấy có cái gì quan trọng hoặc là không thích hợp, nói đến công phu hàm dưỡng, chiêu thức của Đổng Học Bân cũng không phải người khác có thể so sánh, đối mặt sống chết Đổng Học Bân đều có thể tươi cười mà chống đỡ, càng đừng nói một tràng diện như thế, đây đều là do Đổng Học Bân mấy năm nay đánh bậy đánh bạ trong thể chế luyện ra, hơn nữa hắn trước đó nói lời này cũng không phải quyết định lâm thời, mà là thằng nhãi này bắt đầu từ sáng sớm đã quyết định, thậm chí là đêm qua từ sau khi rời nhà Tô Nham lên xe taxi thì có nghĩ đến một ít, hắn tự nhiên là trong lòng có chuẩn bị.
Hắn có chuẩn bị, người khác lại không có!
Mọi người nghe đều không thể tưởng tượng, trong lúc nhất thời sững sờ không biết cái này là Đổng Học Bân ra chiêu hồ đồ hay là đã có tính toán trước, trở tay không kịp.
Dưới tình huống bị vây trong hoàn cảnh xấu đột nhiên mời dự họp cuộc họp thường uỷ?
Tại bị vây hoàn cảnh xấu của trên cuộc họp thường ủy trước mặt mọi người cùng huyện trưởng bài cổ tay?
Thậm chí sau khi gặp phải trở lực thậm chí ngay cả ý kiến của những người khác cũng không có nghe, trực tiếp yêu cầu bỏ phiếu biểu quyết?
Ba sự kiện này, cho dù là tùy tiện kêu một người bí thư huyện uỷ nào ra cũng không có khả năng làm được một cái bên trong, dù sao cái này không phải chuyện có thể nói giỡn, đều là liên quan đến quyền nói chuyện sau này của lãnh đạo trong huyện, liên quan đến khai triển công tác sau này ai có thể chiếm nhiều địa vị chủ đạo, nhất là cuối cùng bỏ phiếu biểu quyết. Cái này căn bản là chuyện mọi người không thể tưởng tượng, một bí thư huyện uỷ, vừa tới còn chưa có thăm dò tình huống, còn chưa có giao lưu cùng các thường ủy huyện ủy khác thậm chí ngay cả nói chuyện với nhau cũng không có, cậu dám trực tiếp cho người ta bỏ phiếu? Lá gan của cậu cũng quá lớn? Cậu đánh cược cũng quá lớn? Quả thật không thể nói lý!
Cái này muốn đứng vào hàng?
Vẫn là dùng phương thức bỏ phiếu buộc mọi người đứng vào hàng?
Cậu cái này quá nhanh, lúc này mới chỉ là ngày đầu tiên tiền nhiệm của cậu thôi đấy??
Người của Trương huyện trưởng đều cảm giác có chút theo không kịp ý nghĩ của Đổng Học Bân, lần này thay đổi quá lớn, đầu óc của bọn họ cũng chuyển động không nổi, ba chiêu hồ đồ này chỉ cần là lãnh đạo có chút trí tuệ chính trị cũng sẽ không phạm vào sai lầm cấp thấp này, nhưng Đổng Học Bân đâu? Thằng nhãi này thoáng cái đem ba chiêu hồ đồ trong vòng nửa giờ tất cả đều dùng đến. Một cái rồi một cái. Còn khuôn mặt cười vui vẻ?
Nhưng thật sự là chiêu hồ đồ sao?
Trương Đông Phương phản ứng nhanh nhất, tròng mắt vừa chuyển, không khỏi nhìn hướng Đổng Học Bân thật sâu, ông ta lần đầu tiên cảm giác. Người bí thư huyện uỷ tuổi tác nhỏ hơn ông gấp hai lần có thể thật sự khó đối phó. Ít nhất tuyệt đối không đần độn giống bọn họ tưởng tượng. Trương Đông Phương lúc đầu nghe nói Đổng Học Bân muốn mời dự họp cuộc họp thường uỷ, cũng là rất khó hiểu, cũng coi thường Đổng Học Bân một chút. Sau đó vừa phủ quyết đề nghị của mình, vừa yêu cầu bỏ phiếu, Trương Đông Phương càng cảm thấy bí thư huyện ủy này mới tới này quá trẻ tuổi, nhưng cần thận suy nghĩ lại, Trương Đông Phương đột nhiên trong lòng thấy căng thẳng, ông cảm thấy mình quá coi thường bí thư huyện uỷ này.
Ba chiêu này nhìn qua tựa như đều là chiêu hồ đồ, thế nhưng cộng cùng một chỗ thì thật sự không nhất định, bởi vì nơi này hiện tại tồn tại một vấn đề lớn nhất, Đổng Học Bân ra chiêu theo người khác xem ra đương nhiên là không hợp lý, nhưng chính là bởi như vậy, Trương Đông Phương và tất cả thường ủy huyện ủy cũng không có chuẩn bị tư tưởng, không ngờ Đổng Học Bân sẽ làm như thế, thậm chí câu thông một chút cũng không được, không có thời gian, lão bộ hạ của Lý Quý An bí thư trước đây tự nhiên cũng đều là như vậy, Đổng Học Bân không giao lưu câu thông cùng những người này, nhưng Trương Đông Phương và bọn họ cũng không có câu thông được, vì vậy hiện tại Đổng Học Bân đột nhiên không hề dấu hiệu buộc mọi người đứng vào hàng, cái này thật sự là chuyện xấu rất lớn, ngay cả Trương Đông Phương lo nghĩ, một chút cũng không thể đoán trước kết quả bỏ phiếu, ông cũng không biết Đổng Học Bân sẽ tiếp chiêu thế nào, thậm chí hiện tại cũng tiếp không được, chỉ có thể nghe theo người khác lựa chọn và kết quả bỏ phiếu, bởi vì Đổng Học Bân là bí thư huyện uỷ, hắn nói bỏ phiếu biểu quyết, vậy nhất định phải bỏ phiếu biểu quyết, hơn nữa người đứng đầu là có thêm một phiếu phủ quyết, cái này tuy rằng nói là không thể đơn giản dùng, là một con dao hai lưỡi, bất quá áp lực cũng ở đây, đối với người của phe phái Trương Đông Phương có thể không có ảnh hưởng, nhưng có áp bức nhất định đối với người còn chưa có đứng vào hàng.
Quả quyết!
Cương quyết!
Căn bản không cho bất luận kẻ nào thời gian suy nghĩ!
Đổng Học Bân một chiêu này quả thật là đủ ác, tính chất đánh cược cũng rất lớn!
Nhưng Đổng Học Bân bản thân thật ra cũng nghĩ rất rõ ràng, so với cứ kéo dài bình thường như vậy với Trương Đông Phương, còn không bằng gọn gàng dứt khoát một chút, Đổng Học Bân căn bản cũng không phải một người thích kéo dài, tính tình hắn tương đối thẳng, ưa quyết định thật nhanh, vì vậy mới có cảnh tượng hiện tại, chính hắn trên thực tế cũng không dự liệu được kết quả, nhưng Đổng Học Bân cảm thấy chuyện này hắn phải làm.
Lo lắng cái này lo lắng cái kia?
Lo lắng cái kia lo lắng cái nọ?
Cái này căn bản là không phải tác phong của Đổng Học Bân!
Đứng vào hàng đi! Ai con mẹ nó rãnh rỗi làm trò! Ai con mẹ nó dư hơi nói nhảm! Chúng ta cứ có một là một có hai là hai, đều đặt ra trên bàn hết, ngày hôm nay cho ra một kết quả!
Cái này rõ ràng mới là phong cách của Đổng Học Bân!
Lưu manh? Không giảng đạo lý? Không nói quy tắc và quy củ?
Nhưng Đổng Học Bân lại không cho là đúng, thằng nhải này vẫn đều là như thế, nếu như hắn đi một bước đều phải giảng quy tắc và theo bình thường, hắn cũng sẽ không làm tới cấp bậc và chức vụ hôm nay, có lẽ còn đang lăn lộn làm nhân viên công vụ ở cơ sở, cho nên Đổng Học Bân chưa bao giờ quản cái này, hắn có phương pháp công tác và đặc điểm công tác của hắn, nếu như đem Đổng Học Bân trở thành lãnh đạo bình thường, vậy thật là mười phần sai, giống như hiện tại mọi người biểu tình kinh ngạc không ngớt, Đổng Học Bân trong lòng đã khẽ lắc đầu, còn cần kinh ngạc như thế sao? Anh em tới huyện Tiêu Lân ngày đầu tiên thì đánh người đánh cảnh còn ác tâm đồn công an vùng ngoại thành một chút, ý tứ cũng là nói cho các người biết anh em là tính cách gì và phong cách chấp chính gì, các người một chút cũng không để trong lòng hả? Vậy đừng trách tôi không cho các người châm dự phòng, người khác chấp chính như thế nào tôi không biết, người khác công tác như thế nào tôi cũng không biết, nhưng tôi chính là con mẹ cái phương thức làm việc này!
Nhìn như tùy tiện, Đổng Học Bân trong lòng cũng sớm lo lắng, trường kỳ đấu cùng Trương Đông Phương, Đổng Học Bân thật sự không có cái công phu và tâm tư này, hắn cũng biết Trương Đông Phương kinh nghiệm chính trị rất đủ, thủ đoạn thường quy khẳng định là mạnh hơn so với mình, đấu đến kết quả cuối cùng thật đúng là nói không tốt, huống chi Trương Đông Phương hiện tại đã chiếm ưu thế nhất định, Đổng Học Bân thẳng thắn ra một chiêu thần kỳ, thẳng thắn khiến cho đám thường ủy huyện ủy còn chưa có làm ra quyết định không có bất luận không gian thời gian suy nghĩ cái gì!
Giao lưu?
Câu thông?
Không cần thiết!
Các người cần tôi vậy thì cứ dựa vào đây, các người nếu như theo Trương Đông Phương, vậy tôi cái gì cũng không nói, anh em mới là bí thư huyện uỷ, không cần đi cầu các người, chờ tôi đi với câu thông cả đám các người? Vậy các người đừng nghĩ, Đổng Học Bân tôi căn bản cũng không phải cái tính cách kia, Đổng Học Bân cảm thấy mình trong lời nói vừa rồi đã biểu đạt rất rõ ràng!
Phòng họp im lặng thật lâu.
Tất cả mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn ông, không người nói.
Lúc này, Mạnh Hàn Mai cũng có chút rõ ràng dụng ý của Đổng Học Bân từ cái quyết định thật nhanh này, không khỏi ngoài ý muốn nhìn hắn một chút, cái thủ đoạn này quả thật là quá mạo hiểm, nhưng lại không thể không nói là một nước cờ ngu ngốc, hơn nữa phải nói là kỳ chiêu, nếu thật sự có thể thành công, vậy cuộc chiến lần đầu tiên trên cuộc họp thường ủy đã có thể đánh rất đẹp.
Mấy người thường ủy huyện ủy tạm thời trung lập đều hai mặt nhìn nhau.
Thấy đến đây, Trương Đông Phương rốt cục nói, "Hiện tại trong tỉnh đều làm bỏ phiếu kín, vẫn là bỏ phiếu đi, mọi người không cần ký tên, sau đó..." Mục đích của Trương Đông Phương rất rõ ràng, cũng là muốn giảm bớt một chút áp lực của thường ủy trung lập, để cho bọn họ không vội vàng đứng vào hàng, Trương Đông Phương bên này có năm người, năm phiếu, đây là ổn thỏa, chỉ cần người còn lại không vội đứng vào hàng, cho dù là một người bỏ quyền cũng tốt, Trương Đông Phương bên này đều có thể đánh thành thế hoà với Đổng Học Bân, thật ra như vậy, Trương Đông Phương đã coi như thắng một lần, hơn nữa dưới thế tiến công bức bách của Đổng Học Bân, Trương Đông Phương nhu hòa như thế, có thể cũng sẽ khiến cho thường ủy trung lập quyết định đứng về bên này.
Đổng Học Bân lại ngắt lời nói: "Cái này cũng không phải chuyện quan trọng gì, cũng là một bổ nhiệm tổ chức nhân sự mà thôi, bổ nhiệm nhân sự, đương nhiên cần công khai công chính, hiện tại nếu làm lớn như vậy, sẽ có người nói, công khai bỏ phiếu, cũng là một thể hiện đối với người bỏ phiếu, đến lúc đó nếu như người này thật sự xảy ra vấn đề, ai bỏ phiếu cho hắn, chúng ta cũng là vừa xem hiểu ngay, đúng không?"
Đổng Học Bân vẫn áp dụng thế tiến công cường thế như trước.
Nói xong, Đổng Học Bân vung tay lên, "Mỗi người đều tỏ thái độ đi, tôi nói trước, tôi cảm thấy vị trí phó cục trưởng của cục tài chính, vẫn là Tôn An Thời thích hợp hơn một ít."
Lúc này, mọi người không bỏ phiếu cũng phải bỏ phiếu, hơn nữa thấy cái tư thế này của Đổng Học Bân, căn bản là ngay cả lựa chọn bỏ quyền cũng không có cho bọn họ, đương nhiên phiếu trong tay mình, bỏ quyền cũng không phải là không thể được, nhưng ai cũng biết, nếu như thật sự bỏ cái đề nghị này của Đổng Học Bân, cái này làm sao không phải một loại đứng vào hàng? Hiệu quả và kết quả cuối cùng trên cơ bản đều là như nhau, thậm chí bỏ quyền ngược lại còn là một chiêu càng hồ đồ, bởi vì cái này cũng là một biểu hiện thái độ không rõ ràng đứng vào hàng không rõ ràng, Đổng Học Bân đều nói đến cái này mà bạn còn muốn bỏ quyền, hoặc là nói bị Đổng Học Bân và Trương Đông Phương đè trên đầu mà bạn còn muốn bỏ quyền, cái này rất có thể sẽ khiến hai bên đều không vui, cho dù bỏ quyền không đứng về Đổng Học Bân, Trương Đông Phương bên kia có thể cũng sẽ không quá coi trọng đối với người như thế.
Cho nên hiện tại chỉ có hai lựa chọn.
Ủng hộ Đổng Học Bân, hoặc là ủng hộ Trương Đông Phương.
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ