Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1711: Vậy Tôi Cho Ông Biết Cái Gì Gọi Là Diễn Hôn!
ông ty.
Trong đại sảnh.
Đổng Học Bân không chút nào tự giác bị người vây xem, rất tự nhiên mồi thuốc lá hít vài hơi, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn ngoài cửa. Trong tòa cao ốc cấm hút thuốc, bất quá Đổng Học Bân ngay cả người đều đánh, ngay cả đồ đều đập, hút thuốc hiển nhiên cũng coi như không có gì, ít nhất sau khi có hai người bảo an ngã xuống làm giáo huấn, cũng không có người dám lên nói chuyện cùng hắn.
Một hơi...
Ba hơi...
Năm hơi...
Khu nghỉ ngơi khói thuốc lượn lờ.
Ngu Mỹ Hà bị sặc một chút, che miệng ho khan.
Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn, lúc này mới nhanh chóng đem tàn thuốc dụi tắt.
Ngay tại lúc này, cánh cửa xoay tròn bên ngoài khẽ động, mấy người trung niên lục đục đi đến, vừa nhìn hình dạng của mấy người này là biết... chính chủ đã tới!
"Chuyện gì xảy ra?" Một người tiến vào thì quát.
"Người đâu?" Võ tổng sau khi đi vào phòng khách, cũng cau mày nhìn quét một vòng.
Sau đó sau một khắc, mấy người công ty đầu tư và người sản xuất với đạo diễn thấy được hai người bảo an ngồi ở bên kia rên rỉ, một người ôm bụng, một người bụm mặt, hiển nhiên đều là bị thương, chuyển đầu, bảng hiệu trước sảnh của công ty lột vào tầm mắt của bọn họ, bảng hiệu sạch sẽ của công ty đã bị hỏng, trên tường cũng bị làm dơ, phía dưới còn có rất nhiều mảnh nhỏ bình hoa, một đống dơ bẩn, nhìn qua vô cùng mất trật tự, cũng khiến cho đám người Võ tổng tức giận!
Đó chính là bảng hiệu của công ty!
Đập bảng hiệu của bọn họ? Vậy chẳng khác nào là đánh vào mặt của bọn họ!
Võ tổng lúc đó liền nổi giận, sắc mặt càng đen xuống."Ai tạp? Hả?"
Rất nhiều nhân viên của công ty đều lập tức chỉ chỉ một nam một nữ hai người bên kia của khu nghỉ ngơi.
Đám người Võ tổng vừa nhìn qua, Đổng Học Bân liếc bọn họ, "Tôi đập đó, làm sao vậy? Có ý kiến hả? Tôi con mẹ nó đập cũng là các người!"
Mở miệng liền mắng!
Đổng Học Bân tuyệt không khách khí!
Võ tổng sắc mặt trầm hơn nữa, vừa nhìn thấy mỹ phụ trung niên bên cạnh của người tuổi trẻ mắng chửi người này, gã trong lòng hừ lạnh một tiếng, quả nhiên là ả đàn bà này!
Một cao tầng công ty cả giận nói: "Phản rồi hả!"
Lại một người khác của công ty quát: "Chạy tới chổ này dương oai?"
"Cảnh sát sao còn chưa có tới? Báo cảnh sát chưa?" Võ tổng lớn tiếng nói.
Một người bảo an bước nhanh tới, "Đã báo rồi, hơn nửa ngày rồi cũng chưa có tới, có thể là kẹt xe rồi."
"Phế vật. Đừng động. Tôi tự mình gọi!" Võ tổng trực tiếp cầm lấy điện thoại di động, gọi cho phó đồn trưởng của đồn công an quản lý khu vực này, "A lô, Thường đồn trưởng."
"Võ tổng hả?" Thường phó đồn trưởng nói.
" Công ty tôi bên này xảy ra chút chuyện. Có người đến đây đánh bảo an của chúng tôi. Còn đập đồ của chúng tôi. Ông xem có phải là tới xử lý một chút?" Võ tổng nói.
Thường phó đồn trưởng cũng dừng một chút, "Báo cảnh sát chưa?"
"Đã sớm báo rồi, nhưng cảnh sát còn chưa tới. Cho nên tôi mới gọi cho ông hỏi một chút." Võ tổng có giao tình không sâu với người này, nhưng cũng là cùng nhau ăn cơm, đều nhận thức, gã nghĩ đối phương khẳng định sẽ cho mình mặt mũi, lúc đầu đây là nhiệm vụ bình thường, hơn nữa chỉ là việc nhỏ.
Nhưng ai biết Thường phó đồn trưởng lại nói: "Như vậy à, xin lỗi nha Võ tổng, chúng tôi ở đây tạm thời có thể không đến kịp, xảy ra chút chuyện."
Võ tổng sửng sốt, "Bên này đều đánh người, hơn nữa..."
"Các người không phải có bảo an sao? Đầu tiên đi xử lý một chút, chúng tôi ở đây cảnh lực thật sự là không có, có người thì chúng tôi sẽ đi qua ngay." Không đợi Võ tổng nói nữa, Thường phó đồn trưởng liền nói: "Trước như vậy đi Võ tổng, chổ của tôi còn có họp, có chút việc gấp."
Tít tít tít.
Điện thoại đã bị cắt đứt.
Võ tổng rất vô cùng kinh ngạc, không đến được? Cảnh lực cho dù không dư cũng không đến nổi ngay cả một người cảnh sát đều tới không được hả? Làm ăn kiểu gì thế? Hiện tại cũng không phải lúc bầu cử quốc hội. Võ tổng cảm giác được có chút không tầm thường, nhưng gã cũng không có suy nghĩ nhiều cái gì, thật cho rằng trong khu có thể xảy ra đại sự gì, nếu không Thường phó đồn trưởng sao có thể ngay cả chút mặt mũi cũng không cho gã? Thậm chí cái này cũng không phải là chuyện nể tình, bên này đánh người, bên kia cảnh sát tới, cái này là chuyện đương nhiên, cho dù gã không quen biết với Thường phó đồn trưởng, đồn công an khẳng định cũng phải cho người đến.
Thật sự có chuyện?
Vậy chờ một chút đi.
Võ tổng không nghĩ nhiều cái gì.
Người bên cạnh nghe thấy được, cũng không lo lắng cái khác.
Nhưng chỉ có Đổng Học Bân biết, trong vòng một giờ, cảnh sát trong khu chắc chắn sẽ không tới, cú điện thoại mới vừa rồi của hắn không phải nói đùa, đó chính là thư ký của bí thư thị ủy kinh thành, nếu như ngay cả chút năng lực ấy cũng không có, Trầm thư ký cũng đã sớm cuốn gói cút đi rồi, đối với Đổng Học Bân mà nói, cái này căn bản là chuyện của một cú điện thoại, Trầm thư ký chỗ đó, cũng đồng dạng là chuyện của một cú điện thoại, thân phận của bọn họ, không có khả năng ngay cả chút chuyện này đều làm không được, đối với Đổng Học Bân mà nói, khiến cho cảnh sát nhân dân đến trễ một hồi, thậm chí có thể ngay cả là chuyện đều không tính.
Võ tổng nhìn về phía Đổng Học Bân nói: "Chờ xem tên nhóc! Mày hôm nay đừng nghĩ đi!"
Đổng Học Bân cười lạnh một tiếng nói: "Đừng chọc tôi chứ, tôi nói trước cho ông biết, chuyện tình không giải quyết, ông con mẹ nó khiến cho tôi đi tôi cũng sẽ không đi!"
Võ tổng trừng mắt nói: "Thằng nhãi con khẩu khí rất lớn? Biết nơi này là địa phương nào không? Còn đánh người? Còn đập đồ? Mày muốn chết sao?"
Đổng Học Bân cười nói: "Tôi con mẹ nó đập cũng là ông đấy!"
Mọi người không ngờ rằng người này khốn nạn như thế, chuyện đến bây giờ dĩ nhiên một chút hối hận cũng không có, còn cương quyết như thế!
Đổng Học Bân chợt nhìn về phía Ngu Mỹ Hà, "Chị Ngu, người nào phỏng vấn chị, chị chỉ cho tôi."
Ngu Mỹ Hà nhìn nhìn bọn họ, hé miệng, rất nhanh chỉ Võ tổng đi đầu, "Là... Là hắn."
Đổng Học Bân vừa rồi cũng nghe bọn họ gọi người này là "Võ tổng", không khỏi hí mắt, "Phỏng vấn là chuyện của đạo diễn và bên kịch bản? Có quan hệ gì với hắn?" Thấy chị Ngu chỉ người, Đổng Học Bân cũng rõ ràng, cái này khẳng định không phải lần đầu tiên người đó làm loại chuyện này, phỏng vấn lúc đầu không phải là chuyện của một người, gã đơn độc phỏng vấn chị Ngu? Nói rõ lúc đầu đã không có ý tốt!
Vậy còn cần nói sao?
Cái gì cũng không cần nhiều lời!
Đổng Học Bân đứng lên, đi tới hướng bọn họ.
Hiện trường rất nhiều người, còn đều là người của công ty bọn họ, Võ tổng cũng hồn nhiên không hãi sợ nhìn hắn, căn bản không nghĩ Đổng Học Bân dám làm cái gì.
Những người khác cũng vậy.
Bảo an có thể khác một ít.
Nhưng Võ tổng thân phận dù sao cũng không đồng dạng như vậy.
Nhưng bọn họ căn bản không biết Đổng Học Bân là ai, chỉ thấy thằng nhãi này đứng ở trước mặt Võ tổng, chỉ nói một câu, "Ông muốn dạy bạn tôi diễn hôn sao? Không cần ông dạy, tôi ngày hôm nay sẽ nói cho ông biết cái gì gọi là diễn hôn!" Nói xong, Đổng Học Bân một tay túm lấy tóc của Võ tổng, đá vào chân của gã, hung hăng đem đầu gã nhấn xuống một cái, bốp một tiếng, mặt của Võ tổng mạnh mẽ “hôn” lên nền đá cẩm thạch trên mặt đất!
...
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ