Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1606: Ngoài Ý Muốn!
ưới ánh trăng.
Trong sân.
Trương Long Quyên ngâm mình trong thùng nước nóng, quyến rũ nhìn Đổng Học Bân cười cười, đưa tay ngoắc ngoắc hắn, cực kỳ phóng khoáng.
"Tới đây."
"Khụ khụ."
"Mau tới đây."
"Ặc, vậy, vậy được."
"Ha ha, lúc này mới đúng."
"Tôi qua, ngài quay lưng đi để tôi cởi quần áo."
"Nhanh lên một chút nhi, chị Trương cậu chà lưng cho nhóc đẹp trai."
Trương Long Quyên quay lại đầu, tiếp tục vuốt chân dưới ánh trăng.
Đổng Học Bân đem áo cởi ra, nhìn bóng lưng của cô ấy, lại nhìn nhìn xung quanh, lúc này mới không quá xấu hổ cởi quần và quần lót. Cái lão yêu tinh này, Đổng Học Bân bị cô ấy hoàn toàn đánh bại, Trương đại tỷ trước đây cũng là cái đức hạnh này, cực kỳ không da không mặt, từ mới vừa rồi Đổng Học Bân rút lui thời gian thân thể cho cô ấy khiến cho cô ấy trẻ lại năm sáu tuổi, ai ngờ Trương đại tỷ càng trầm trọng thêm, trong miệng cứ là cái giọng điệu khiêu khích kia, đều lớn tuổi rồi, nhìn cái ngữ khí kia đi, còn tỏ vẻ ngây thơ, rõ ràng là đắc ý vênh váo mà!
Bất quá phần thưởng này cũng không tệ lắm.
Đã lâu rồi không người chà lưng cho Đổng Học Bân.
Cởi xong quần áo, Đổng Học Bân đem sữa tắm và khăn mặt gói lại, dọn đến cạnh cái ghế bên cạnh, cuối cùng mới có chút xấu hổ đi tới trước thùng mộc, nhìn bóng lưng trơn truột của Trương đại tỷ tựa vào thùng gỗ, nuốt nước bọt một chút.
"Được rồi?"
"... Ừm."
"Vào đi, chừa chỗ cho tên nhóc cậu."
Trương Long Quyên cũng không quay đầu lại, nghiêng người qua bên cạnh.
Thùng không nhỏ, nhưng cũng không lớn, cũng may Đổng Học Bân gầy hơn một ít so với Trương đại tỷ, cũng không cần nhiều không gian, ho khan một cái, đưa chân tiến vào thùng gỗ. Chân vừa vào nước, một cảm giác nóng ấm áp chui vào bàn chân, còn hướng lên trên, trong nháy mắt sưởi ấm toàn thân, khiến cho Đổng Học Bân vô thức run lên một cái, cực kỳ sảng khoái, sau đó hai cái đùi và thân thể cũng đều ngồi xuống, cái này vừa vào, nước cũng không ngừng tràn lên, tới khi Đổng Học Bân ngồi vào thùng nước, nước nóng đã tràn ra ngoài thùng, chảy xuống đất.
Nước rất nóng.
Sưởi ấm toàn thân Đổng Học Bân.
Nhưng thư thái qua đi, Đổng Học Bân lại cảm giác cả người đều không được tự nhiên. Nguyên nhân không xa lạ, chủ yếu bên cạnh còn có một lão yêu tinh đây, nghiêm ngặt mà nói, nếu như không lo lắng khả năng chịu đựng của thùng gỗ mà chỉ chỉ lo lắng về không gian mà nói, cái thùng gỗ này hẳn là có thể chứa được ba người. Nhưng cũng chỉ là ba người, cho nên chen ở bên trong, khó tránh khỏi có tiếp xúc, Đổng Học Bân và Trương đại tỷ là ngồi nghiêng người, Đổng Học Bân dù đã tận lực đem chân thu về thân thể dựa vào phía sau, nhưng cũng không tránh được đụng chạm trúng da thịt dưới nước của Trương đại tỷ. Ví dụ như chân, hình như là đang chen trong một mảnh da thịt, trời quá đen không biết. Nhưng xem vị trí thân thể, chỗ đó hẳn là mông của Trương đại tỷ, giơ chân lên nhanh chóng muốn tránh một chút, nhưng sau một khắc đầu gối lại đụng phải chổ mềm nhũn, đụng phải đùi của Trương đại tỷ.
Như thế nào đều không được.
Không có cách nào đem hai người hoàn toàn tách ra.
Cuối cùng Đổng Học Bân cũng mặc kệ. Cố sức ho khan, đụng chạm thì đụng chạm.
"Làm xong?" Trương Long Quyên nhìn hắn cười."Ha ha, quay lưng qua đi."
Đổng Học Bân khách khí nói: "Ai da, thật ra không cần chà lưng đâu, không thích hợp."
Trương Long Quyên cười đá cái mông hắn một cái dưới nước, "Nói nhảm cái gì, bảo cậu xoay người thì cậu xoay người đi."
"Được được." Đổng Học Bân không thể làm gì khác hơn là đỡ thùng gỗ xoay vòng, đưa lưng về phía Trương đại tỷ.
Sau một giây đồng hồ, phía sau lưng có một đôi tay mềm mại đặt lên, sờ soạng vài cái ở trên mặt, sau đó là xúc cảm vuốt ve, Đổng Học Bân thoải mái vô cùng, chờ chà sau lưng một hồi, đôi tay ấy bắt đầu lên vai và đầu, là một loại hưởng thụ, Đổng Học Bân không khỏi đắc ý đem con mắt mị thành một khe nhỏ, với cánh tay tới gói thuốc đặt trên ghế bên ngoài, lấy ra một điếu thuốc mồi lên hút vài hơi, cũng thả khói ra, lẩm bẩm một khúc nhạc trong miệng thẳng thắn ngửa đầu nhìn ánh sao trên bầu trời, bắt đầu hưởng thụ.
Quá đã!
Quá hủ bại!
Nhưng Đổng Học Bân thích thú!
"Coi cho tên nhóc cậu đắc ý kìa, ha ha." Phía sau truyền đến tiếng cười của Trương đại tỷ.
Đổng Học Bân khụ khụ nói: "Ngài sai sử tôi cả ngày, tôi lúc này thật vất vả mới sai sử ngài một lần, khẳng định phải đắc ý rồi, dùng sức một chút."
"Như vậy?" Trương đại tỷ hỏi.
"Đúng đúng, được." Đổng Học Bân nói.
"Cậu còn thành đại gia à, ha ha." Đầu Đổng Học Bân bị vỗ một chút, "Bất quá ai bảo tên nhóc cậu ngày hôm nay lập công, chị Trương hầu hạ cậu một lần."
Đổng Học Bân lâng lâng nói: "Ừm, thoải mái."
Phía sau nói: "Còn có thoải mái hơn, có muốn hay không?"
"Muốn." Đổng Học Bân phản xạ có điều kiện đáp một câu.
"Được, dựa vào phía sau đi." Trương Long Quyên nói.
Sau đó đầu của Đổng Học Bân đã bị hai tay kéo ra sau một ít, sau đó, cái ót nhất thời vào trong một mảnh đầy mềm mại và co dãn, khiến cho Đổng Học Bân ngạc nhiên, muốn quay đầu lại nhìn, lại bị đôi tay ấy nắm lại, xoa bóp trên da đầu, đầu hắn cũng không động đậy nữa, lúc này mới phản ứng ra, thì ra Trương đại tỷ là đem bộ ngực của mình ra làm gối đầu cho Đổng Học, cảm giác như là nằm trong cây bông, hơn nữa hai người đều là cùng một hướng, không gian bên trong thùng gỗ không quá lớn, phần eo của Đổng Học Bân hai bên trái phải đều có thể cảm nhận thấy được một tia nhẵn nhụi, hiển nhiên là bị đùi của Trương Long Quyên kẹp lấy, cái cảm giác thoải mái ấy, cái vẻ kiều diễm ấy, quả thật không nên nói ra.
Tay xoa đầu của hắn.
Mỗi một cử động, cái ót của Đổng Học Bân càng rơi vào khe càng sâu.
Đầu còn nương theo một ít co dãn, di động qua lại, dường như xe đi qua đường núi vậy, vừa kích thích lại vừa đã ghiền.
Đổng Học Bân sướng đến nổi ngay cả thuốc lá cũng quên hút, kết quả là điếu thuốc cháy tàn đến ngón tay hắn mới run run đem tàn thuốc ném ra ngoài, nhanh chóng nhúng tay vào trong nước, nhưng vừa nhúng tay xuống, vài ngón tay trên tay phải lại đụng phải một mảnh da thịt... hẳn là đùi của Trương đại tỷ. Đổng Học Bân toàn bộ đầu óc đều là mơ mơ hồ hồ, có vẻ như bị Trương đại tỷ làm cho thần hồn điên đảo.
Muốn chết!
Cái lão yêu tinh này quá muốn chết!
"Ha ha, thoải mái không?"
"Ừ, đặc biệt thoải mái."
"Cái phần thưởng này có thích hay không?"
"Ừ, thích."
"Coi vẻ mặt sắc phôi của tên nhóc cậu kia, ha ha."
"Ặc, tôi đây là thoải mái, tôi sắc cái gì!"
Trong sân đầu không khí mờ ám, cảm giác lộ thiên càng cổ vũ cái phần mờ ám này.
Đột nhiên, bên ngoài sân truyền đến một ít âm thanh, lập tức, tiếng đập cửa cốc cốc cốc tiến đến, là âm thanh của một đàn ông trung niên, "Trương tổng! Trương tổng ngài có nhà không?"
Đổng Học Bân kinh ngạc, thấp giọng nói: "Ai vậy?"
Hắn có chút khẩn trương, dù sao cái cảnh tượng này thật sự không thể nhìn người được.
Trương Long Quyên ngược lại rất bình thản, "Là người của công ty." Dứt lời, quay ra bên ngoài nói: "Lão Lữ hả, lúc này mấy giờ rồi, có chuyện gì?"
Người trung niên bên ngoài nói: "Tôi gọi điện thoại cho ngài nhưng không người tiếp, cho nên mới đến đây."
Trương Long Quyên à một tiếng, "Ha ha, tôi đang tắm, điện thoại di động cũng để trong phòng, có thể không nghe thấy, tôi không tiện đi ra ngoài, có việc nói đi."
Người nọ nói: "Là như thế này, Trần tổng của công ty mậu dịch buổi trưa ngày mai muốn mời ngài ăn, ngài xem?"
"Trần tổng?" Trương Long Quyên không chút nghĩ ngợi nói: "Đẩy đi, nói tôi hẹn những người khác rồi, lão gia hỏa này trên sinh ý có chỗ bẩn, tôi không muốn hợp tác cùng hắn."
Người nọ nói: "Vậy được, tôi rõ ràng."
"Cứ như vậy, ngày mai tôi muốn ngủ, đừng ai làm phiền tôi, có việc các người tự mình xử lý." Trương Long Quyên cường thế nói.
"Được, vậy ngài sớm nghỉ ngơi, tôi trở về."
Không bao lâu, tiếng động vang lên, xe đi.
Đổng Học Bân nói: "Ngài thật sự đem sinh ý chuyển về trong nước?"
Trương Long Quyên cười nói: "Đúng vậy, sau này cơ hội về nước cũng nhiều, cậu cũng có thể bình thường nhìn thấy chị Trương gợi cảm xinh đẹp của cậu, ha ha, cao hứng không?"
"Ngài cứ tự mình khoác lác đi."
"Ha ha, chị Trương cậu còn cần nói khoác? Tôi không gợi cảm? Tôi không đẹp? Không chỉ là như thế, lão nương bây giờ còn trẻ lại nữa, trẻ tuổi gợi cảm xinh đẹp!"
"..."
"Được rồi, còn có thể trẻ tuổi chút hay không?"
"Ngài muốn bao nhiêu mới đủ chứ, có xoa bóp thì hiệu quả cũng sẽ không lớn, hơn nữa phải qua một thời gian rất dài mới được, trong thời gian ngắn ngài đừng nghĩ."
"Quên đi quên đi, cái này tôi đã rất thoả mãn rồi, ha ha, càng nghĩ càng vui vẻ, chờ mai mốt cấp dưới thấy tôi, còn không biết bọn họ sẽ há hốc mồm thành cái dạng gì đây, thấy thấy Trương tổng mỹ lệ của bọn họ đột nhiên trẻ lại nhiều tuổi như vậy, phỏng chừng đều nhìn đến ngu luôn? Ha ha!"
"Khẳng định."
"Cho chị Trương hôn một cái."
Trương Long Quyên đem hắn vai xoay xoay, khiến cho hắn quay đầu lại đây, Đổng Học Bân chần chờ một chút, cũng thuận thế chuyển thân, cùng cô ấy mặt đối mặt ngồi ở trong thùng, tay cũng ôm chặt lưng của cô ấy, có chút động tình hôn cô ấy, lần này là cái miệng, Đổng Học Bân bắt đầu đưa lưỡi tới. Trương Long Quyên cười cười, hai người vẫn hôn, bất quá Trương đại tỷ hiển nhiên là hào phóng hơn một ít, độ mạnh cũng lớn hơn so với Đổng Học Bân.
Bẹp.
Bẹp.
Hôn miệng của Đổng Học Bân.
Nuốt đầu lưỡi của Đổng Học Bân.
Cuối cùng đem hai đùi đẹp kẹp lấy trên lưng Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân thật sự không nhịn được, đưa tay nắm lấy mông thịt bên trái của cô ấy, muốn kéo cô ấy ấn xuống, quá muốn chân chính nếm thử mùi vị của Trương đại tỷ.
Nhưng Trương Long Quyên cười ha ha một tiếng, vỗ cái mông hắn một cái, "Thật là được, thật sự muốn ăn chị Trương cậu hả? Lông còn chưa mọc dài ra nữa."
Đổng Học Bân hắc một tiếng, không phục nói: "Ai không mọc dài hả?"
"Ha ha, được rồi, tắm rửa của cũng không khác biệt lắm rồi, đi thôi." Trương Long Quyên tựa như không có ý tiến thêm một bước, đứng dậy muốn đứng lên.
Đổng Học Bân cũng không hiểu thái độ của cô ấy, cảm giác nửa vời đến quá mức, nhưng người ta không muốn, hắn cũng khó mà nói cái gì, xấu hổ lắm.
Đổng Học Bân cũng chuẩn bị đứng dậy đi ra.
Nhưng Đổng Học Bân khẽ động như thế, bỗng nhiên, chân của Trương đại tỷ cũng trượt trên chân hắn, thân thể nghiêng xuống, làm cô ấy ngã trở lại trong nước, Đổng Học Bân vội vàng đưa tay đi đỡ cô ấy, Mông của Trương Long Quyên trùng hợp ngồi trúng trên đùi Đổng Học Bân.
Phụt!
Sau đó tất cả đều tĩnh!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ