Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1557: Đổng Học Bân Làm Giận!
uổi sáng.
Trong phòng làm việc.
Đổng Học Bân xem xong bộ phim cuối cùng, tắt đi nhấp một ngụm trà, tay trái cầm vài phần văn kiện của thành phố Ngô Dương, đứng dậy đi ra ngoài.
Bên ngoài.
Tất cả mọi người đang công tác, cũng không người nhìn Đổng Học Bân.
Có đánh chữ, có lật văn kiện, có đóng dấu.
Thật ra rất nhiều người đều là làm bộ không thấy được, dù sao Đổng Học Bân quá không hợp đàn, nhưng lại là lãnh đạo của bọn họ, mất hứng cũng không thể lộ trên mặt, không phải tất cả mọi người là tính cách tùy tiện như Hàn Phỉ, mọi người chỉ có thể tận lực lựa chọn làm như không thấy, hơn nữa cho dù là khách khí chào hỏi Đổng sở trưởng, nhận lại phỏng chừng cũng là một cái gật đầu, nói cũng không sẽ nói với bọn họ, mọi người cũng không đến mức tự làm mất mặt, một lần, hai lần, cũng không có lần thứ ba, bọn họ đã thăm dò con đường của Đổng sở trưởng.
Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng vui vẻ thanh tĩnh, đi bộ tới phòng làm việc sở trưởng, đưa tay gõ gõ cánh cửa, sau đó chờ.
"Mời vào." Bên trong truyền đến tiếng của Doãn Thành An.
Đổng Học Bân mới cửa đẩy đi vào, trở tay đóng kín cửa, "Doãn sở trưởng."
Doãn Thành An đang viết cái gì đó, thấy là Đổng Học Bân, ha ha cười cười, "Có việc?"
"Là báo cáo của thành phố Ngô Dương." Đổng Học Bân đem văn kiện đưa cho ông ta, cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống đối diện, "Ngài xem qua một chút."
Doãn Thành An nói: "Cho ý kiến?"
"Cho rồi." Đổng Học Bân gật đầu nói.
Doãn Thành An ừm một cái, lật lật, "Được, cứ xử lý như thế đi."
Đổng Học Bân muốn nói lại thôi, luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
"Còn có việc sao?" Doãn Thành An đã nhìn ra, hiền lành cười nói: "Nói đi, chuyện gì? Chỉ cần không phải khiến cho tôi mời khách ăn là được, vợ tôi quản tiền quản rất chặt, tôi gần đây đều phá sản rồi."
Đổng Học Bân cũng cười, Doãn Thành An nói chuyện rất có lực tương tác, "Muốn mời cũng là tôi mời ngài, tới vài ngày cũng không mời mọi người ăn một bữa cơm, bất quá bên kia tôi quả thật là có chút việc, đứa nhỏ của tôi mới sinh, vợ cũng vừa xong trong tháng, rất nhiều thứ đều phải do tôi xử lý."
Doãn Thành An cười ha ha, "Đó là đương nhiên, cái gì cũng không lớn bằng vợ và đứa nhỏ."
Đổng Học Bân nói: "Cho nên tôi vừa rồi tiếp điện thoại của vợ, nói thân thể đứa nhỏ có chút khó chịu, có thể là bị bệnh, cho nên tôi phải qua đi một chuyến, tôi cũng không quá yên tâm." Bịa lời nói dối, dù sao khẳng định là không có khả năng nói bởi vì muốn cùng vợ đi du ngoạn cho nên mới xin nghỉ, như vậy thì quá không cho Doãn sở trưởng mặt mũi, thật sự cũng không có ai xin nghỉ như thế, đương nhiên phải uyển chuyển một ít.
Doãn Thành An thu hồi nụ cười, "Bị bệnh? Vậy nhanh chóng đi xem một chút đi, đứa nhỏ mới ra sinh, bệnh khẳng định khó tránh khỏi, bất quá đều không có vấn đề, trị liệu thì không có việc gì, cậu xin nghỉ mấy ngày?"
Đổng Học Bân ho khan nói: "Có thể muốn nhiều ngày."
"Lâu như vậy?" Doãn Thành An suy nghĩ chốc lát.
Đổng Học Bân ừm nói: "Vợ tôi hiện tại ở phía nam, tỉnh Giang Nam, tôi đi về cũng phải tốn không ít công phu, có thể trong khoảng thời gian ngắn không về kịp."
Doãn Thành An hơi trầm ngâm, "Vậy cũng là gia đình quan trọng hơn, ừm, như vậy đi, cậu lúc này mới tiền nhiệm, xin nghỉ nhiều ngày như vậy thật sự có chút không tốt, bên tôi không có vấn đề, tôi cũng lý giải tình huống hiện tại của cậu, đứa nhỏ mới sinh, chính là lúc bận, nhưng cấp trên tôi cũng không thể không nói." Dừng một chút, Doãn Thành An lật lật một quyển vở, lại nhìn một phần văn kiện một chút, cuối cùng nói: "Cậu cũng không cần xin nghỉ, tôi an bài cho cậu một nhiệm vụ, tỉnh Giang Nam phải không? Đó cũng là phạm vi giám sát của sở hai chúng ta, như vậy đi, ngày mai trực tiếp đi tỉnh Giang Nam là được, công tác tôi sẽ an bài cho cậu, trên danh nghĩa là cậu đi tỉnh Giang Nam giám sát nghiên cứu, coi như ngầm điều tra, cũng không có công tác cụ thể, cậu đi để ý chiếu cố vợ và đứa nhỏ là có thể, tôi an bài nửa tháng đi công tác cho cậu."
Nghe vậy, Đổng Học Bân cũng có chút cảm động, Doãn sở trưởng thật sự quá tốt đối với đồng sự và thuộc hạ, làm việc đúng chỗ, nói cũng hiền lành, Đổng Học Bân tin tưởng Doãn sở trưởng tám phần là không biết bối cảnh của mình, nhưng lại có thể chiếu cố mình như thế, còn thay mình nghĩ chu đáo như thế, Đổng Học Bân thật sự là không biết nên nói cái gì, "Doãn sở trưởng, cảm ơn." Đây mới là lãnh đạo tốt, Đổng Học Bân càng ngày càng thích ông ta.
Doãn Thành An cười nói: "Được rồi, chờ đứa nhỏ cậu khỏe, trở về mời tôi ăn một bữa cơm là được, ha ha."
"Đó là khẳng định." Đổng Học Bân nói.
"Được rồi, buổi chiều cậu mau chóng đem công tác bàn giao một chút đi." Doãn Thành An nói.
"Tốt, vậy tôi đi về trước." Đổng Học Bân cáo từ, xoay người đi ra phòng làm việc.
Lập tức nghỉ trưa, sau khi trở về phòng của mình Đổng Học Bân gọi một cú điện thoại cho Tạ Tuệ Lan, nói mình mai mốt sẽ ngồi máy bay đi qua, đã được phê chuẩn.
...
Buổi trưa.
Thời gian nghỉ ngơi tới.
Đổng Học Bân từ trong phòng làm việc đẩy cửa đi ra.
Đối diện, Trương Đông Lượng tới đây, "Đổng sở trưởng, văn kiện này phải..."
Đổng Học Bân khoát tay chặn lại, nói: "Tôi sẽ không nhìn, cậu trực tiếp cho Trần sở trưởng đi, hoặc là cho Doãn sở trưởng cũng được, đứa nhỏ của tôi bên kia có chút việc, ngày mai tôi đi phía nam một chuyến, xin nghỉ đại khái nửa tháng, một chốc cũng cũng chưa về."
"Hả?" Trương Đông Lượng ngạc nhiên.
Đổng Học Bân nói: "Trước như vậy đi?"
"A, ặc, ừm." Trương Đông Lượng không nói gì.
Đổng Học Bân dặn dò công tác một chút, dù sao ý tứ cũng là cho Doãn sở trưởng Trần sở trưởng phê chữa hoặc là các người tự mình quyết định đều được, chuyện trên công tác sau ngày hôm nay cũng đừng tìm tôi, làm xong công tác bàn giao, Đổng Học Bân đi ra khu làm việc, đi căn tin ăn, biểu hiện ra không có biểu tình gì, trong lòng rất là chờ mong, về phần ánh mắt của những người khác? Đổng Học Bân căn bản không quan tâm đến, hắn cũng là một người như thế.
Nhìn bóng lưng của hắn rời đi, mọi người lại một lần nữa suýt hộc máu!
Hàn Phỉ vỗ trán, kêu một tiếng, "Lại xin nghỉ!"
Hạ Chu cũng không nói gì, "Xin nghỉ nửa tháng? Cái này mới tiền nhiệm ngày thứ ba mà?"
Bọn họ cảm thấy Đổng sở trưởng mới tới quá có vấn con mẹ nó đề, trước đó tiền nhiệm thì trễ nửa tháng mới đến, sau đó ngày đầu tiên tiền nhiệm thì đi muộn, ngày thứ hai tiền nhiệm xin nghỉ, cái này, mọi người đã cảm thấy chấn kinh rồi, nhưng ai biết càng làm cho mọi người kinh ngạc còn ở phía sau, Đổng sở trưởng tiền nhiệm mới ngày thứ ba... Lại có thể xin nghỉ nửa tháng, cái này còn là ủy ban kỷ luật sao? Ngài coi chổ này là công viên trò chơi à??
Nói đến là đến?
Không hợp ý sẽ không tới??
Doãn sở trưởng cũng thật là, hiền lành quá rồi?
Hàn Phỉ rất tức giận, cô ấy cảm thấy loại cán bộ không làm việc đàng hoàng như vậy nên bị đá ra khỏi tổ chức, dù sao cô ấy và không ít người của sở hai đều không có một chút ấn tượng tốt đối với Đổng Học Bân!
Loại lãnh đạo này quả thật quá làm giận!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ