With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1523: Kỳ Tích!
hiếp sợ!
Ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ!
Nhân viên y tế ở đây ồ lên!
Thứ nhất, mọi người bị tốc độ hạ châm của chàng trai kia làm cho chấn động, thứ hai, mọi người bị trình độ y học của hắn làm sợ ngây người, phải biết rằng, bọn họ có bác khoa chỉnh hình sĩ, có bác ngoại khoa sĩ, cũng có khoa não ngoại, hầu như là liên quan đến toàn bộ phương diện, bởi vì không ai biết hiện trường tai nạn xe cộ sẽ xuất hiện tình trạng gì xuất hiện người bị thương gì, có ngoại thương nghiêm trọng cần khâu lại, có chấn động não cần xử lý, có gãy xương cần trị liệu, bọn họ cũng đều phân công rõ ràng, người bệnh của phương diện nào thì do bác sĩ của khoa đó tới cứu, dù sao thì tri thức y học của mọi người đều cũng có hạn, gãy xương không hiểu giải phẫu ngoại khoa, ngoại khoa cũng không biết xử lý chấn động não, thế nhưng khiến cho mọi người trừng to mắt ra chính là, người thanh niên kia lại có thể một mình cứu nhiều người bị thương nhiều vị trí như vậy!
Não bị chấn động hắn có thể trị liệu!
Bệnh tim bộc phát hắn có thể xử lý!
Gãy xương và ngoại thương đơn giản hắn có thể cấp cứu!
Cuối cùng ngay cả giải phẫu khâu lại của ngoại khoa hắn cũng có thể làm!
Con bà nó! Cậu rốt cuộc là học ngành gì hả? Sao thương thế gì cũng đều có thể xử lý?
Đừng ở đây có một chủ nhiệm khoa chỉnh hình, trong hệ thống chữa bệnh của thành phố Phần Châu cũng là tiếng tăm lừng lẫy, theo y cũng có hơn hai mươi năm, nhưng đối mặt giải phẫu khâu lại ngoại khoa, bác sĩ khoa chỉnh hình như ông cũng là hai mắt bôi đen, cho nên ông cũng không tin không ai có thể có tri thức y học toàn diện như thế, nhưng còn là một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi! Ơ, đúng rồi, người thanh niên này nhìn thế nào cũng có chút quen mắt thế nhĩ?
...
Người bị thương cuối cùng cũng xử lý xong, Đổng Học Bân rốt cục thở phào một cái, sau khi trấn an người bị thương vài câu, lập tức quay đầu nói với nhân viên y tế: "Ai là người phụ trách?"
"Tôi." Một người bác sĩ đi tới.
Đổng Học Bân nói: "Có mấy người bị thương tương đối nặng, phải lập tức đưa bệnh viện giải phẫu lần thứ hai, cô gái nhỏ này, còn có đứa bé trai kia và người trung niên này, thiết bị có hạn, tôi vừa rồi chỉ là khâu lại cho bọn họ đơn giản một chút, cũng không có thuốc tê. Khử độc cũng không hoàn toàn, trở về bệnh viện quan sát một chút, nếu như không thành vấn đề thì cứ như vậy, có chuyện thì tiếp tục giải phẫu."
Người bác sĩ nói: "Huyết quản cũng xử lý?"
"Đều khâu lại, huyết quản nhỏ không kịp. Cũng buộc lại." Đổng Học Bân nói: "Tạm thời không có nguy hiểm tính mạng cái gì. Nhưng không lạc quan."
Bác sĩ nói được, quay đầu nói: "Lập tức đưa đến bệnh viện! Nâng người đi!"
Đổng Học Bân tiếp tục chỉ chỉ bên cạnh, nói: "Mấy người này là gãy xương, tương đối nghiêm trọng. Có một người xương ngực bị gãy hầu như dâm đến lá phổi, cũng phải mau chóng trị liệu, tôi vừa rồi xử lý đơn giản cho bọn họ một chút, nhưng không có thiết bị, vẫn là phải giải phẫu."
Thấy trình độ y học của người thanh niên này xong, vị bác sĩ kia đã rất tín nhiệm đối với hắn, cũng không có đi xác nhận, thời gian cũng không còn kịp, lập tức phân phó mấy người hộ sĩ giúp đỡ đưa người lên xe, sau đó quay đầu hỏi Đổng Học Bân, "Còn có người nào?"
Đổng Học Bân chỉ hướng ông già kia, " Không có điện tâm đồ, nhưng phán đoán sơ bộ là cơ tim tắc nghẽn đột phát, tôi vừa rồi kìm huyệt giúp ông ta giảm bớt một chút. Bất quá nếu như thật sự là cơ tim cứng, quay đầu lại phải làm giải phẫu, chổ của tôi xác nhận không được, cho nên cũng không biết khi nào thì phát tác, vẫn là phải mau chóng đưa bệnh viện. Về phần ngoại thương thật ra không có gì, tôi đã xử lý."
"Rõ ràng." Bác sĩ lại bảo người đi qua.
Hiện trường tai nạn xe cộ bình thường đều không có bác sĩ, nhưng nếu có, vậy khẳng định sẽ vì cứu giúp sinh mệnh làm ra cống hiến rất lớn. Cũng sẽ tiết kiệm thời gian thật lớn. Vị bác sĩ mang đội trong lòng biết điểm này, tự nhiên rất quý trọng kết quả nỗ lực của Đổng Học Bân. Căn bản là không có bất luận do dự, tất cả đều nghe hắn, đem người đưa lên xe cứu thương của bọn họ.
Trí nhớ của Đổng Học Bân cũng không tệ lắm, nói rõ với bác sĩ tình huống và thương thế của mỗi một người, cũng đem phương pháp xử lý khẩn cấp của mình nói cho ông ta, để tiện cho bệnh viện gia quyết, ví dụ như có vài chổ khâu lại, sau đó khẳng định còn cần cắt chỉ.
Một chiếc xe đi.
Hai chiếc xe đi.
Người bệnh còn lại đang dời đi.
Nhân viên y tế thì bận rộn, trong lòng đều có chút không nói gì, bọn họ gấp gáp chạy đến đây, không ngờ rằng ngay cả một cơ hội thể hiện thân thủ cũng không có, chừa cho bọn họ chỉ còn việc đưa người lên cáng đem lên xe cứu thương, chưa bao giờ đi làm nhiệm vụ mà nhẹ nhàng như vậy.
Đột nhiên, xe tiếng nổ lớn.
Xa xa, một chiếc xe có rèm che đến đây.
Không cần hỏi cũng biết, là lãnh đạo thành phố tới, bất quá bọn họ tới có chút chậm, vô luận là công tác cứu viện của hiện trường hay là công tác chỉ huy giao thông, Tạ Tuệ Lan và Đổng Học Bân đều đã hoàn thành tốt, cũng là tốt nhất, căn bản không có chuyện của lãnh đạo thành phố.
Xe dừng, đám người bí thư thị ủy Vạn Phương Lỗi và thị trưởng Chung Chính Vĩ đều xuống xe.
Phía sau còn theo không ít ban lãnh đạo cán bộ của cục giao thông và phòng tương quan, lo lắng đi tới, ai cũng biết sự cố giao thông lần này xử lý không tốt.
Vạn Phương Lỗi nói: "Tạ thị trưởng, cô đều tới?"
Tạ Tuệ Lan ừm một cái."Xe hơi nhanh một ít, vừa đến." Thật ra là đến lâu rồi, bất quá không có khả năng nói như vậy, nếu không thì quá không cho bí thư thị ủy mặt mũi.
Chung Chính Vĩ lập tức hỏi: " Bao nhiêu người gặp nạn?"
Tạ Tuệ Lan nói: "Còn không rõ ràng lắm, nhân viên y tế đang làm công tác thống kê."
Nhìn người bị thương được đưa lên cáng cứu thương, Vạn Phương Lỗi sắc mặt cũng rất trầm trọng.
Lúc này, bác sĩ phụ trách thấy bí thư thị ủy và thị trưởng đều tới, liền vội vội vàng vàng đi tới, "Vạn bí thư, Chung thị trưởng, Tạ thị trưởng."
Vạn Phương Lỗi tức giận nói: "Trước cứu người, không cần để ý đến chúng tôi!"
Vị bác sĩ trong lòng bất đắc dĩ, trong lòng nói mình thật ra muốn cứu, nhưng căn bản không chuyện gì để làm, vì vậy báo cáo nói: "Người bệnh đã được cấp cứu, chúng tôi làm công tác thống kê một chút, tạm thời không ai gặp nạn, người bị thương tổng cộng hai mươi người, mười ba người trọng thương, bảy người bị thương nhẹ."
Vạn Phương Lỗi sửng sốt, "Không ai gặp nạn?"
Chung Chính Vĩ cũng thở dài một hơi, "Vạn hạnh."
Vạn hạnh? Vị bác sĩ kia biết, cái này căn bản không phải may mắn, "Hiện trường có một chàng trai rất lợi hại, cũng không biết có phải là học y hay không, sự cố phát sinh hắn ở tại hiện trường, kết quả bệnh viện chúng tôi cũng đang có một nhân viên hậu cần, trên xe có thiết bị và vật liệu, người kia dùng thiết bị và dụng cụ làm xử lý cấp cứu tạm thời, ít nhiều cũng nhờ hắn, mới không ai gặp nạn, nếu không hậu quả không thể lường được, ài, chỉ là mấy người bị thương cần khâu lại, cũng có thể không kiên trì chờ xe cấp cứu tới."
Sự cố giao thông đặc biệt lớn, cuối cùng lại có thể không ai tử vong!
Tin tức này khiến cho tất cả lãnh đạo cán bộ đều rất phấn chấn!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ