Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1336: Tờ Báo Tương Lai!
gày hôm sau.
Buổi sáng chín giờ, đại viện huyện ủy.
Ngày hôm nay là ngày họp thường ủy đầu tháng.
Cán bộ và khoa viên chính phủ huyện ủy cũng đều đến cơ quan sớm, cuộc họp thường ủy lần này muốn thảo luận nội dung gì, mọi người đều sớm biết, cho nên đều coi trọng cuộc họp lần này, trong lòng mọi người rõ ràng, cuộc họp thường ủy ngày hôm nay không chỉ có thảo luận về vấn đề sử dụng ngân sách của trung ương ra sao, mà còn là va chạm giữa người của Mông hệ và Khương hệ, là một va chạm về phân phối lợi ích và chính kiến, Khương huyện trưởng trước đây vốn chỉ có một mình, nếu như là trước đây, số tiền này đa số sẽ là do Mông bí thư làm chủ, điề hòavà bình hành lợi ích của nội bộ Mông hệ, cho bên dưới chút ngon ngọt để vững chắc thế lực, Mông bí thư cũng có thể chấp hành chính kiến của mình không hề gặp trở ngại, tranh thủ lợi ích và vốn liếng chính trị cho mình nhiều hơn, nhưng hiện tại, Khương hệ đã không còn là Khương hệ như trước, đã sớm có thế ngẩng cao đầu, tuy rằng còn kém xa lực lượng của Mông hệ, nhưng cũng không thể khinh thường, cho nên cuộc họp thường ủy lần này cũng rất đáng để xem.
Chín giờ hơn.
Bởi vì đi ra quán ăn điểm tâm, cho nên Đổng Học Bân tới trễ, vừa đến cơ quan, hắn liền bước nhanh lên phòng làm việc huyện trưởng trên lầu.
Cốc cốc cốc, gõ cửa.
"Mời vào" Là tiếng của Lý Hiểu Na.
Đổng Học Bân đi vào: "Lý thư ký, Khương huyện trưởng đến chưa?"
Một lọ nước hoa, khiến cho thái độ của Lý Hiểu Na đối với Đổng Học Bân càng thêm tốt hơn, mỉm cười nói: "Khương huyện trưởng đang ở bên trong, mời ngài vào"
"Được" Đổng Học Bân đi qua, trong mũi truyền đến mùi hương nước hoa, biết Lý Hiểu Na đã dùng, rất dễ chịu.
Bên trong.
Khương Phương Phương đang ngồi phía sau bàn công tác uống trà.
Vừa vào phòng, Đổng Học Bân ngượng ngùng nói:" Có chút việc làm trễ một hồi"
"Không sao" Khương Phương Phương thản nhiên nói: "Mười giờ mới họp, ngồi trước đi"
Sau khi ngồi xuống, Đổng Học Bân mới chú ý đến Khương Phương Phương đã mặc bộ tây trang màu trắng tối hôm qua mình đưa cho cô ấy, lúc này phối với quần tây màu nhạt, bên trong là một áo sơ mi màu xám, phối với mái tóc buộc cao và giày cao gót màu đen, cả người cũng trở nên thanh nhã hơn rất nhiều, Đổng Học Bân không nhịn được nhìn vài lần, còn nhanh chóng liếc qua ngực cô ấy, nghĩ thầm cũng không biết cô ấy có mặc bộ đồ lót ngày hôm qua mình đưa hay không, vì vậy khen: "Hôm nay ngài rất đẹp"
Khương Phương Phương mỉm cười: "Cảm ơn"
Từng có nhiều mờ ám và xấu hổ như vậy, Đổng Học Bân nói chuyện với cô ấy càng ngày càng thoải mái: "Cuộc họp thường ủy một lát, ngài có gì dặn tôi trước hay không?"
"Chuyện sửa đường?"
"Đúng vậy, ngài xem bao nhiêu tiền thì thích hợp?"
"Ừm, giới hạn của tôi là tám triệu, càng nhiều càng tốt"
"Chổ của Bồ bí thư và Giản bộ trưởng?"
"Tôi cũng đã gặp mặt lão Bồ lão Giản rồi"
Đổng Học Bân gật đầu, trong lòng có tính toán, tám triệu hẳn là không có vấn đề, những hắn nghĩ không đủ, có thế nào cũng phải mười triệu hai chục triệu chứ?
...
Chín giờ rưỡi.
Đổng Học Bân trở về phòng làm việc của mình chuẩn bị văn kiệ.
Cốc cốc, thư ký Diêu Thúy gõ cửa đi vào: "Đổng huyện trưởng"
Đổng Học Bân cười, đen vài phần văn kiện đưa qua:" Đang nghĩ đến cô đấy, to vừa chỉnh lí văn kiện xong, là về chuyện sửa đường. Cô in giúp tôi vài phần, một hồi tôi cần" Lợi ích của Khương hệ, cũng là lợi ích của mình, Đổng Học Bân tự nhiên sẽ ủng hộ Khương huyện trưởng hết sức, hắn đã làm chuẩn bị khẩu chiến quần hùng trên cuộc họp thường ủy, chắc chắn phải lấy được hạng mục sửa đường về. Không chỉ lấy về, còn muốn trah thủ được khoản tiền nhiều nhất, mở cho Khương hệ một khởi đầu tốt, hơn nữa sửa đường cũng là vấn đề dân sinh, không thể làm lỡ.
Diêu Thúy ừm một cái; " Tốt, tôi lập tức đi in"
Đổng Học Bân nói: "Đúng rồi, báo của mấy ngày nay đâu?"
"Đều trong ngăn kéo, mỗi ngày tôi đều để ở đó" Diêu Thúy nói.
"Được, vậy cô đi in văn kiện đi, còn thời gian, tôi xem báo một chút" Đổng Học Bân đã lâu không trở về, tự nhiên muốn quan tâm một chút.
Huyện báo.
Đây là tờ báo duy nhất trong huyện, cũng là quyền uy nhất.
Về phần nhật báo hay là báo chiều của thành phố cũng có, nhưng không phải do huyện bọn họ phát hành, tự nhiên cũng không tính.
Đổng Học Bân mở ngăn kéo ra nhìn, một xấp dày, hắn không có khả năng coi hết toàn bộ, cho nên lật lật coi sơ tiêu đề, Diêu Thúy cũng đem văn kiện photo xong, đem đưa cho hắn.
Chín giờ bốn mươi.
Hiện tại đi phòng họp có chút sớm?
Đổng Học Bân thấy thời gian dư dã, bỗng nhiên ánh mắt giật giật, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, vài ngày nay thời gian còn thừa cũng tích góp một chút, liền nghĩ FORWARD đã lâu không dùng qua, đây chính là năng lực thấy được tương lai, lúc nghiên cứu Đổng Học Bân đã nghĩ qua, sau này FORWARD khẳng định có tác dụng rất lớn, chuyện địa chấn cũng là công lớn của FORWARD, bằng không Đổng Học Bân cho dù là có chiến tích nhiều, cũng không có khả năng đề bạt lên cán bộ phó xử nhanh như vậy.
Thử xem sao.
FORWARD!
Một giây đồng hồ...
Nửa phút đồng hồ......
Một phút đồng hồ...
FORWARD giải trừ!
FORWARD không như những năng lực khác, có lẽ bời vì ảnh hưởng của tương lai khá lớn, cho nên thời gian cần cũng rất nhiều, một phút đồng hồ thời gian mới có thể đi tới một ngày, cho nên Đổng Học Bân chỉ dùng trước một phút, muốn nhìn xem cuộc họp thường ủy thảo luận tiền dùng chổ nào.
Đổng Học Bân cúi đầu mở ngăn kéo ra.
Ngăn kéo vốn dĩ đã bị hắn lấy hết báo ra, lúc này bống nhiên xuất hiện một tờ báo.
Đổng Học Bân đưa tay rút ra nhìn ngày tháng, không phải của buổi sáng ngày mai, mà là của buổi tối ngày hôm nay, vừa suy nghĩ cũng có thể là ngà mai Diêu Thúy tới muộn, báo sáng không có để vào trong ngăn kéo, cho nên bên trong chỉ còn lại báo chiều lúc năm sáu giờ của huyện thôi.
Ài, lãng phí FORWARD.
Sớm biết vậy thì dùng nửa phút đồng hồ thôi... hiệu quả hẳn là như nhau.
FORWARD tốn thời gian nhiều, Đổng Học Bân cũng có chút xót, bất quá lãng phí thì cũng đã lãng phí, nhìn trước tác dụng rồi nói.
Đổng Học Bân run run cầm tờ báo, cúi đầu nhìn về tiêu đề.
Ơ?
Đây là?
Vừa nhìn xuống, Đổng Học Bân liền sửng sốt một chút, thân thể cũng lập tức đứng lên, tình huống gì? Sao còn có loại sự tình này?
Trời đất!
Cái này cũng quá trùng hợp?
Đổng Học Bân vỗ trán, không biết nên nói cái gì cho phải?
Mẹ nó? Cái này không phải đâm cổ họng mình sao? Sao lại xảy ra chuyện ngay lúc này?
Đổng Học Bân vỗ tờ báo hung hăng mắng một câu, may mà xem trước! Nếu không trên cuộc họp thường ủy sau bọn họ sẽ hoàn toàn bị động! Đổng Học Bân lập tức lật lật mấy tờ phía trong ra nhìn, tất cả đều là những bài viết về tiêu đề, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì, lại lật ra xem thời gian phát sinh sự kiện, Đổng Học Bân dùng sức vỗ bàn một cái, lập tức dùng bật lửa thiêu hủy tờ báo, loại tin tức này, Đổng Học Bân khẳng định không thể để cho kẻ thứ hai biết, cho dù ngày hôm sau bị người khác thấy cũng không được, bởi vì tương lai dưới tác dụng của FORWARD là bài trừ Đổng Học Bân, nói cách khác nếu Đổng Học Bân thay đổi tương lai, thì tờ báo ngày hôm sau không phải cái này, khẳng định sẽ có ảnh hưởng, cho nên phải thiêu hủy, một chút vết tích cũng không thể để lại!
Nhìn lại đồng hồ, đã mười giờ!
Đổng Học Bân sắc mặt căng thẳng, nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho Khương Phương Phương, nhưng lại nhận được tin: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được..."
Tắt điện thoại!
Khương huyện trưởng đi phòng họp?
Đổng Học Bân gọi điện cho bí thư ủy ban kỷ luật Bồ An!
Tắt máy!
Vẫn là tắt máy!
Đổng Học Bân vội vội vàng vàng đi ra phòng làm việc lên lầu, muốn chặn Khương Phương Phương từ nửa đường, những mãi cho đến phòng làm việc huyện trưởng cũng không thấy cô ấy, cũng không gõ cửa, đẩy cửa đi vào, nhìn Lý Hiểu Na bên ngoài, vội hỏi: "Lý thư ký, Khương huyện trưởng đâu?"
Lý Hiểu Na kinh ngạc: "Khương huyện trưởng đã đi họp thường ủy, sao ngài không đi? Đã mười giờ rồi?"
Đổng Học Bân không nói hai lời vỗ trán đi ra ngoài, bây giờ làm sao đây, điện thoại di động không mở, không có cách nào nói trước với Khương huyện trưởng!
Mười giờ hơn.
Phòng họp nhỏ, Đổng Học Bân chậm rãi đi tới.
Người đã tới toàn bộ, chỉ còn thiếu một mình Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân đi vào, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía hắn, Mông Duệ cau mày không lên tiếng, sắc mặt của người Mông hệ không dễ coi cho lắm, bình thường lại cuộc họp này, loại cuộc họp thường ủy quan trọng này, đều là bí thư huyện ủy hoặc huyện trưởng chủ trì, các lãnh đạo khác sao có thể đến muộn? Trên cơ bản là sẽ không phát sinh, ai có thể ngờ Đổng Học Bân không chỉ đến muộn, còn đến muộn năm phút đồng hồ, Khương Phương Phương và Bồ An cũng nghi hoặc nhìn về phía hắn.
Phó bí thư huyện ủy Trương Vạn Thủy đen nghiêm mặt nói: "Đã mấy giờ rồi? Để cho Mông bí thư và Khương huyện trưởng chờ một mình cậu?"
Cho dù rằng trước đó thành phố chặn tiền của bọn họ khiến cho Mông hệ và Khương hệ đoàn kết chưa từng có, nhưng lần đó chỉ là đoàn kết tạm thời, chỉ là một liên hợp trên lợi ích, bởi vì liên quan đến lợi ích chung của hai bên, cho nên bọn họ không đoàn kết không được, nhưng cuộc họp thường ủy ngày hôm nay hiển nhiên sẽ thảo luận về chuyện dùng tiền, liên quan đến lợi ích riêng, tự nhiên sẽ không đoàn kết nữa, hơn nữa Trương Vạn Thủy đã sớm có mâu thuẫn không thể điều hòa với Đổng Học Bân, lúc này đột nhiên nói ra, cũng là rất bình thường.
Khương Phương Phương thản nhiên nói: "Thương thế của Đổng huyện trưởng còn chưa khỏi hẳn, hành động bất tiện, nếu không phải vì cuộc họp thường ủy lần này, thì vẫn còn ở kinh thành nằm viện, tới trễ một chút cũng có thể lý giải"
Đổng Học Bân liền nói: "Vừa rồi chân đột nhiên đau, thật sự không đi được, phải bôi thuốc, cho nên làm lỡ thời gian của mọi người, xin lỗi"
Khương Phương Phương nói: "Không có việc gì, ngồi vào chổ đi"
...
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ