It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1007: KíNh RượU Cho TiểU ĐổNg!
uổi trưa
Người trong tiệm ăn càng ngồi càng nhiều, bầu không khí cũng dần dần đặc lên, lúc này, một người trung niên khí chất có chút nóng nãy từ phía sau đi ra, bước chân rất chậm, nhưng mỗi một bước lại rất là vững vàng sắc bén, bên cạnh còn đi theo mấy tiểu bối và quan quân, đều vây quanh người trung niên này đi tới bàn chủ, sau khi mọi người thấy người này đến, trên cơ bản tất cả mọi người đều lập tức đứng lên
"Tư lệnh "
"Thủ trưởng "
"Hùng tư lệnh "
"Chúc ngài sống lâu trăm tuổi "
Mọi người đều chúc, tạp âm của tràng diện cũng yên tĩnh xuống
Đổng Học Bân và Lịch Phong cùng mấy người cán bộ của huyện Đại Phong vừa nhìn, mới biết được đây là Hùng phó tư lệnh, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy, nhìn qua Hùng phó tư lệnh cũng cũng là hình dạng năm mươi tuổi, căn bản không giống người sáu mươi tuổi, bọn họ cũng lập tức theo mọi người cùng nhau rời khỏi chỗ ngồi, đương nhiên, chúc thọ và khen tặng bọn họ sẽ không nói, bởi vì ngoại trừ hai bàn trước, âm thanh của bọn họ ở đây cũng không vang tới, cho dù là Hùng phó tư lệnh nghe thấy được, chỉ sợ cũng căn bản không nhận ra bọn họ, đứng lên là được
Hùng phó tư lệnh thân thể rất kiện khang, âm thanh cũng rất đủ, cười ha ha chào hỏi mấy người bạn bè, "Cảm ơn, cảm ơn "
"Hùng tư lệnh, ông nói cho chúng tôi hai câu đi "
"Lão Tôn, ông đây là muốn xem tôi bị chê cười hả? Hả?"
"Ha ha, ngày hôm nay là đại thọ sáu mươi của ông, phải nói vài câu "
Thọ yến ngày hôm nay chuẩn bị rất thỏa đáng, tuy rằng không phô trương, nhưng thứ nên có đều có, bên kia nhất thời có một nhân viên công tác truyền đạt micro
Hùng Lịch Bình cũng không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là thanh thanh giọng nói, thấy phía dưới lặng ngắt như tờ, Hùng Lịch Bình nở nụ cười một tiếng: "Con người tôi các người cũng biết, chưa bao giờ sẽ nói tràng diện cái gì, lão Tôn ngày hôm nay bắt tôi nói vài câu, đây là làm khó tôi, bất quá hôm nay mọi người không ngại xa xôi chạy tới tham gia thọ yến của tôi tôi cảm ơn mọi người đã cho cái lão già này mặt mũi, cái gì cũng không nói, tôi sẽ chờ cùng uống một lần với các ngươi, ngày hôm nay ai cũng không được phép nhịn, tửu lượng của ai bao nhiêu trong lòng tôi đều rõ ràng đều, đừng giả bộ "
Tất cả mọi người nở nụ cười ha ha.
"Tốt, chúng tôi phụng bồi "
"Đúng vậy, ngày hôm nay chúng ta không say không về "
Hùng Lịch Bình phất tay, một tiểu bối trong nhà vội vàng rót một ly rượu đưa đến, Hùng Lịch Bình tiếp, nâng ly lớn tiếng nói: "Tới! Chúng ta làm một ly rồi nói"
Một người thiếu phụ bên cạnh oán giận nói: "Ba đừng uống nhiều "
Hùng Lịch Bình không nghe, "Ngày hôm nay vui vẻ, để ba uống một chút"
Thiếu phụ và mấy tiểu bối Hùng gia đều rất là bất đắc dĩ cũng biết tính tìnhf` lão gia tử, không khuyên nữa
Hùng phó tư lệnh đều nâng ly, mọi người cũng không thể ấp a ấp úng, đều rót đầy cùng làm một ly
Một ly này uống xong, thọ yến cũng coi như chính thức bắt đầu, mọi người ngồi xuống đều bắt đầu động đũa, sau đó thì thấy không ít người của bàn thứ nhất đều kính rượu cho Hùng phó tư lệnh và người nhà ông ta, trong miệng còn nói liên tục, sau đó là người của bàn thứ hai từng bước từng bước đi tới, lập tức một lát sau, Lưu Quốc Vĩ ngồi ở bàn thứ ba cũng mang theo con trai và rất nhiều người cùng tiến lên cung kính đi kính rượu chúc thọ, Hùng Lịch Bình phỏng chừng cũng không nhận ra Lưu Quốc Vĩ là ai, cười gật đầu, sau đó, bàn thứ tư không có người đi kính rượu, không phải mọi người không muốn kính, chủ yếu là người của vài bàn phía sau cấp bậc không đủ, có đi người ta cũng không biết là ai, ngược lại có vẻ đường đột, cấp bậc thấp đi kính rượu cho lãnh đạo, cái này không sao cả, nhưng cấp bậc quá thấp vậy không đi được đâu, giống như là cán bộ của chính phủ huyện, ngày nào đó đột nhiên chạy đi kính rượu cho bí thư thị ủy, cái này không phải ăn no dư mỡ sao?
Đổng Học Bân sẽ không động
Lịch Phong cũng có tự hiểu lấy mình, cũng không đi chen vào cái náo nhiệt này
"Tới, Đổng chủ nhiệm, hai ta làm một ly?" Lịch Phong cười nâng ly nói
Đổng Học Bân cũng rất nể tình, "Được, trước đây tôi cùng huyện Đại Phong làm ra không ít chuyện, cũng cho chính phủ huyện các người thêm không ít phiền phức, cái này là tôi kính ông Lịch huyện trưởng "
Lịch Phong vội nói: "Đừng nói như vậy, tất cả mọi người là vì công tác, chuyện trước đây, chúng tôi cũng có sai, không đề cập tới "
"Đúng vậy, không đề cập tới, uống rượu "
"Được, chúng ta cụng ly "
Một ly rượu cũng không bao nhiêu, hai người đều cạn.
Trong đại sảnh, thọ yến đại khái mười bàn cũng biến thành một vòng nhỏ hẹp, mỗi một bàn một vòng tròn, tất cả mọi người ngồi cùng bàn kính rượu lẫn nhau nói chuyện với nhau, hoặc là bạn cũ có chút quen biết cũng sẽ đi bàn khác kính rượu một chút, vừa ăn vừa uống, tiếng cười nói không dứt bên tai
"Các người là?" Một người quan quân ngồi cùng bàn hỏi
Lịch Phong nói: "Chính phủ huyện Đại Phong, Lịch Phong "
Đổng Học Bân cũng nói: "Tôi ủy ban kỷ luật thành phố "
Mấy người quan quân vừa nghe, cũng vì mặt mũi làm một ly với bọn họ, sau đó không nói nữa, vừa nghe là quan viên địa phương, tâm tư của bọn họ cũng phai nhạt, bàn thứ sáu này chỉ còn Đổng Học Bân và Lịch Phong mấy người bọn họ tự tiêu khiển tự uống rượu, không có người bàn giao tình với bọn họ.
Đổng Học Bân vui vẻ, thấp giọng nói với Lịch Phong: "Chúng ta cũng quá không được hoan nghênh?"
Lịch Phong cũng bị lời này của hắn chọc cho nở nụ cười, tự giễu nói: "Lúc này quả thật không nên tới, còn không bằng hai ta tìm một chỗ ngồi xuống, tôi mời ăn một lần"
"Buổi tối rảnh rỗi "
"Được, vậy quyết định như thế nhé"
Bầu không khí xung quanh đều rất náo nhiệt, chỉ riêng Đổng Học Bân và Lịch Phong bọn họ ở đây lẻ loi, cái tình cảnh này thật sự là có chút xấu hổ, cảm giác hình như là bị cô lập, bất quá cũng không kỳ quái, thứ nhất bọn họ là cán bộ địa phương, không cùng một hệ thống với đám quân nhân này, thứ hai, phần lớn người vừa rồi đều ở cửa thấy Đổng Học Bân và cảnh vệ viên của Hùng phó tư lệnh ồn ào, cảnh vệ viên còn thiếu chút rút súng, tại thọ yến đại thọ sáu mươi của Hùng phó tư lệnh cũng dám đấu đá lung tung như thế? Tại trong mắt mọi người, Đổng Học Bân cũng thành một tên khùng, cho nên cho dù có người tò mò hắn là đang làm gì, lúc này cũng lười tiếp lời cùng hắn, ngồi bàn thứ sáu, khẳng định cũng không phải đại quan gì
...
Ở bên kia
Lưu Hải Tân đi theo mấy người bạn thân nói chuyện phiếm, ba của hắn là tư lệnh viên quân khu, ở gia thuộc viện quân khu, Lưu Hải Tân tự nhiên cũng nhận thức không ít quân nhân cùng người nhà
"Hải Tân? Thấy sao sắc mặt cậu không được tốt vậy hả?"
"Đúng vậy Hải Tân, ai chọc giận cậu, nói cùng bọn anh một chút đi"
"Sao mặt bị thương thế? Xảy ra chuyện gì?"
Vài người thanh niên tụ lại cùng nhau, nói chuyện cũng tùy ý lên
Lưu Hải Tân sắc mặt hung ác, "Đừng nói nữa, lần này bị tên họ Đổng làm tôi một phen" Hắn đem chuyện tình đơn giản thêm mắm thêm muối nói với bọn họ, "Anh nói còn có ai làm việc như thế sao? Còn đi quân khu ba tôi mang người đi, hiện tại ủy ban kỷ luật còn muốn tra tôi, hắn là chơi tôi, cũng may ba tôi nhìn không được, trên cuộc họp thường ủy thị ủy nổi nóng, tên họ Đổng kia hiện tại cũng không sống khá giả, chờ xử phạt, tra tôi à? Vậy tôi con mẹ nó cũng tra hắn, hai ta xem ai lăn qua lăn lại ai, tôi cũng không tin là không chơi chết hắn"
"Họ Đổng? Họ đổng nào? Có tới không?" Một người hơn hai mươi tuổi hỏi
"Có tới" Lưu Hải Tân chỉ chỉ bàn thứ sáu, "Là tên kia "
Một người cau mày, "Là người vừa rồi ồn ào ngoài cửa?"
"Người này quả thật có chút không phân rõ phải trái? Cái này còn có thể làm lãnh đạo ủy ban kỷ luật? Hắn bao nhiêu tuổi?"
"Được rồi, Hải Tân có việc mấy người chúng tôi cũng không thể mặc kệ, chuyện này bị khi dễ đến vậy chúng tôi tuyệt đối không thể nhịn, Hải Tân, tụi tôi giúp cậu xử lý hắn một chút "
Lưu Hải Tân chớp mắt nói: "Xử lý thế nào?"
Người nọ cười cười, "Đi tới, đi rồi cậu sẽ biết "
Mấy người bên cạnh hiển nhiên rõ ràng, đều cười lạnh hắc hắc một tiếng
...
Trên bàn thứ sáu
Đổng Học Bân đang cùng Lịch Phong nói chuyện phiếm, bỗng nhiên phát hiện Lưu Hải Tân từ cách đó không xa đi tới, bên cạnh còn có sáu bảy thanh niên, có mặc quân phục, có mặc y phục hàng ngày, hẳn là đều là đứa nhỏ và vãn bối của quan viên quân đội lần này tới tham gia thọ yến, thân phận sợ là đều không tầm thường
Mấy người cán bộ của huyện Đại Phong đều nhìn đi qua
Lịch Phong cũng nhìn ra lai giả bất thiện, đây là muốn làm gì?
Người đi đầu tên là Vương Dược, hắn đến đây thì cười nói: "Vị này cũng là Đổng chủ nhiệm sao?"
Đổng Học Bân nhìn hắn, "Là tôi, có việc sao?"
Vương Dược nói: "Không có gì, Hải Tân là em út của chúng tôi, từ nhỏ đã cùng lớn lên trong viện, quan hệ tốt, nghe nói ngài là lãnh đạo của Hải Tân, chúng tôi cố ý đến đây kính rượu" Hắn cầm cái ly, dứt lời rót đầy rượu giơ lên nói, "Chúng ta cạn"
Đổng Học Bân vừa nhìn, cái mặt mũi này hắn cũng không thể không cho, vươn tay chạm ly, sau đó một ngụm uống hết.
"Chúng ta đổi ly lớn, ly này quá nhỏ, uống không thoải mái" Vương Dược gọi người phục vụ tới lấy vài cái ly không, đều là cái loại bằng cỡ hai ba ly bình thường, Vương Dược rót đầy ly rượu, lại một lần nữa nâng ly nói: "Tới nào Đổng chủ nhiệm, cảm ơn ngài chiếu cố đối với Hải Tân, cạn một ly"
Đổng Học Bân nhìn nhìn hắn, cũng không nói cái gì, vươn tay cũng cho ly rượu vào bụng, tửu lượng của hắn cũng chỉ xêm xêm, hơn nữa vừa rồi cùng Lịch Phong uống một chút, uống xong ly này cũng đã có chút uống không nổi.
Nhưng ai biết lại một thanh niên đi lên đây, "Tới nào Đổng chủ nhiệm, tôi cũng kính ngài một ly "
Đổng Học Bân vừa nghe, nhất thời vui vẻ, ồ, thì ra đây là cần nhờ xa luân chiến đem tôi quá chén hả? Muốn cho tôi khó chịu? Bị xấu mặt?
Vương Dược nhìn hắn nói: "Làm sao vậy Đổng chủ nhiệm? Chút mặt mũi ấy cũng không cho mấy người chúng tôi?"
Lịch Phong nhíu mày, nói: "Học Bân vừa mới uống không ít, nào, ly này để tôi uống thay hắn "
Người thanh niên kia rất không nể tình, cũng không để ý Lịch Phong, cứ như thế nhìn Đổng Học Bân, chờ cùng hắn uống
Lưu Hải Tân cũng cười nhạt nhìn hắn
Đổng Học Bân đè tay của Lịch Phong, "Lịch huyện trưởng, tôi không sao " Sau đó ngẩng đầu liếc hắn, "Các người xác định muốn uống với tôi hả?"
Vương Dược mấy người nói: "Đương nhiên xác định "
Đổng Học Bân cười cười nói: "Vậy được, uống "
Thấy Đổng Học Bân lộ ra cái biểu tình và ánh mắt cổ quái, mấy người bọn họ đều nghĩ có chút khó hiểu.
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ