Khi phải chống chọi với những thử thách của cuộc sống, bạn đừng vội nản lòng. Bởi đó là cơ hội tốt để những khả năng tiềm ẩn trong bạn có dịp được phát huy.

S. Young

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1000: Tiếng Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm!
uổi tối.
Hơn mười một giờ.
Trong khách sạn, Đổng Học Bân đi vào phòng tắm tắm nước ấm, sau khi đi ra liền chui vào ổ chăn, gắc chân lên, thoải mái nhìn trần nhà, trời tối đen, nằm trên giường, Đổng Học Bân tự nhiên nghĩ tới đêm qua cùng Từ Yến làm bừa, trong đầu quanh quẩn tư thế mê người của Từ đại tỷ, hắn càng nghĩ trong lòng càng ngứa, cuối cùng thở dài, vẫn là đè ép ý niệm trong đầu.
Từ đại tỷ người ta đều có con lớn như vậy rồi.
Chính mình còn muốn gì, đó chỉ là một làn ngoài ý muốn.
Đổng Học Bân biết chính mình về sau sẽ không có cơ hội động đến thân mình của Từ Yến, liền có chút phiền muộn lật người, nằm lên chăn ngủ.
Thùng thùng, tiếng đập cửa vang lên.
Đổng Học Bân tưởng người của khách sạn, rõ ràng không quan tâm.
Thùng thùng thùng thùng, tiếng đập cửa lại vang lên
Đổng Học Bân nhíu mày, đành phải xoay người xuống giường đi dép lê, tùy tiện lấy một cái khăn tắm bên cạnh cuốn trên người, mới đi ra mở cửa.
“Tiểu Đổng, ngủ rồi sao?”
“A? Từ đại tỷ, là chị sao?”
“Vậy cậu tưởng ai?”
“A, tôi tưởng khách sạn đưa phục vụ, mau mời vào, mời vào”.
Tinh thần Đổng Học Bân rung lên, nhanh chóng nghiêng người để cho Từ Yến vào nhà, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Từ đại tỷ hiện tại mặc vẫn là cái quần co dãn mười phần bó sát người, đem cặp mông đẫy đà đùi bó chặt lại, còn quần áo khác là lúc sáng Đổng Học Bân đến cửa hàng mua, áo sơmi, cái áo màu da trong cổ sơmi là áo trong, nhìn qua rất là đẹp, một chút liền đem tâm tư mà Đổng Học Bân vừa mới áp chế lại nổi lên, trở nên có chút xao động, không thể nén được
Từ Yến thực tùy ý ngồi xuống bàn, nhìn Đổng Học Bân, mỉm cười nói: “Đại tỷ có đáng sợ như vậy sao? Làm gì vậy? Cùng nhau ngồi đi” Cô vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh
“Ài” Đổng Học Bân ngồi xuống, “Chị có việc gì sao?”
Từ Yến trầm ngâm một chút, “Vẫn là muốn cảm ơn cậu, hôm nay...”
Đổng Học Bân lập tức ngắt lời nói: “Ai da, chỉ là phóng tay theo lao mà thôi, không có việc gì đâu, hơn nữa, chuỵen của chị không phải là chuyện của tôi sao? Con của chị không phải là tôi... A, không đúng” Đổng Học Bân biết nói sai nhanh sửa lời nói: “Dù sao không cần cảm tạ”.
Từ Yến vỗ vỗ mu bàn tay hắn, “Ừm, đứa con này của tôi thật ra không có ý xấu, dù sao tuổi còn nhỏ, làm việc vẫn là không đúng mực”.
“Trẻ con mà, về sau làm việc rèn luyện là tốt thôi”.
“Hôm nay đại tỷ cũng không muốn phiền toái đến cậu, có điều cuối cùng vẫn là thêm phiền toái cho cậu?”
“Đều nói không có việc gì rồi sao, chị xem chị khách khí như vậy đều biến tôi thành người ngoài, không được tự nhiên”.
“Ha ha” Từ Yến vui vẻ nói:“Vậy được, không khách khí với cậu nữa, đến đây, bóp vai cho đại tỷ đi, hôm nay mệt mỏi, cả người đều đau”.
Đổng Học Bân nuốt nuốt nước miếng, “Tôi bóp vai?”
“Nếu cậu chuẩn bị ngủ, đại tỷ trở về vậy”.
“Không không, tôi nằm xuống nửa ngày ngủ không được, vậy chị ngồi thẳng lên đi”.
“Ha ha, lát nữa đại tỷ cũng xoa bóp cho cậu”.
“Không cần, tôi nằm trên người cũng không đau, vẫn là đề tôi làm cho chị”.
Đổng Học Bân trước kia từng mát xa cho Từ đại tỷ, Từ đại tỷ cúng mát xa cho anh, cho nên chuyện này với hắn mà nói cũng không tính là cái gì, Đổng Học Bân liền đến sau lưng Từ Yến, nhẹ nhàng sờ bả vai cô, chậm rãi trên xoa bóp, thực mềm mại, rất thơm, cũng rất xúc cảm, lúc Từ đại tỷ lại đây không mặc áo khoác, chỉ mặc một áo sơmi và áo thu, Đổng Học Bân thậm chí ngay cả ngực cô cũng sờ đến
Từ Yến nhắm mắt lại thực hưởng thụ, “Thoải mái”.
“Độ mạnh yếu được không?”
“Được, rất thích hợp”.
“Tôi thấy chị đúng là đã mệt cả ngày rồi, cảm giác trong bả vai rất cứng rắn”.
“Đúng thế, vẫn nhớ thương con, một tuần nay không thể nào ngủ ngon”.
“Tôi thấy Siêu Siêu còn nhỏ, chị cũng đừng lo lắng quá, con cháu đều có phúc của con cháu”.
“Ừm, đại tỷ hiện tại cũng đã thấy, muốn thế nào thì thế đi, hiện tại nó còn nhỏ, người lớn càng nói bọn chúng càng không thích nghe, không có cách”.
“Đó là thời kỳ nghịch nghợm thôi, qua giai đoạn này thì tốt rồi”.
“Vẫn là câu nói kia, con tôi về sau nếu có thể có một nửa bản lãnh của cậu, đại tỷ đã yên tâm rồi”.
“Tôi có gì bản lãnh, hơn nữa, con chị khẳng định không thành vấn đề, tôi thấy nó rất thông minh”.
“Thông minh là một chuyện, có bản lĩnh lại là một chuyện khác, ừm, phía sau lưng và thắt lưng cũng cần xoa bóp cho chị, cảm ơn?”
“Được, chị đừng khách khí”.
Đổng Học Bân bắt tay đụng đến sau lưng Từ Yến bop bóp, sau đó nắm vòng eo cong tự nhiên của cô, nhéo nhéo bên trái bên phải, đo co giãn của cái áo bó trên người cũng rất tốt, sờ như vậy, chẳng những có thể cảm giác được cặp mông đầy đặn của Từ Yến, còn có thể cảm giác được một ít cái quần lọt ở bên trong cái quần bó sát người, một vòng một vòng có chút cuộn sóng, hiển nhiên là quần lót tơ lụa.
Đổng Học Bân càng sờ càng động tâm, miệng khô lưỡi khô.
“Hix” Từ Yến hít hơi nói: “Chính là chỗ đó, nhẹ một chút, đúng đúng".
Đổng Học Bân dựa theo cô nói nhẹ nhàng xoa, “Được chưa? Nơi này có phải xoa không?”
Từ Yến từ từ nhắm hai mắt nói: “Tối hôm qua ngủ không đắp chăn, cũng uống hơi nhiều, nên có thể bị phong hàn”.
Vừa nói đến đây, Đổng Học Bân còn có chút xấu hổ, “Tại tôi. Tôi quên mất điều đó”.
“Không liên quan đến cậu, đúng đúng, chỗ đó đó, lại dùng lực một chút, đúng, thật thoải mái thoải mái! Hô!”.
Cuối cùng, Từ Yến hơi hơi ngả thắt lưng, “Không tồi, hô, hôm nay thật thoải mái cũng là thủ pháp mát xa của cậu tốt, đến đây đi, đại tỷ cho ấn cho cậu một cái”.
Đổng Học Bân xua tay nói: “Thực sự không cần, tôi chỗ nào cũng không đau”.
“Ha ha, vẫn là tuổi trẻ tốt, có điều cũng phải chú ý nhiều vào, cậu nhớ kỹ những lời này của đại tỷ, lúc tuổi trẻ tự chuốc lấy phiền phức, chờ cậu già đi, thì phải là bệnh tìm người”.
“Ừm, tôi nhớ kỹ, về sau chú ý hơn”.
“Ài, bảo cậu xoa bóp như vậy, đại tỷ lại càng lười động”.
Đổng Học Bân a một tiếng “Vậy chị nằm đi, tôi lại xoa bóp cho chị thêm vài cái?”
“Không thích hợp đâu?”.
“Tôi nhàn rỗi mà”.
“Vậy... được, phiền cậu rồi”.
“Không phiền toái, vậy chị nằm xuống?”
Từ Yến mỉm cười, “Đại tỷ cởi quần áo ra nhé, cách quần áo cảm giác độ mạnh yếu không rõ, da thịt của chị luôn không kịp ăn khớp”.
“Khụ khụ, vậy chị mặc áo ngủ đi?”
“Được, giúp chị lấy một bộ?”.
“Được, chị chờ một chút”.
Đổng Học Bân đi vào buồng vệ sinh cầm áo tắm quany ra, phát hiện Từ Yến đã chui vào trong ổ chăn, bên cạnh là một bộ quần áo nữ, hiển nhiên là vừa cởi ra khỏi người Từ Yến, Đổng Học Bân liền đưa quần áo ngủ cho cô, sau đó quay lưng lại không nhìn.
“Mặc xong rồi”.
“Để tôi xoa bóp cho chị?”
“...Ừm”.
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ