When you reread a classic you do not see more in the book than you did before; you see more in you than was there before.

Clifton Fadiman

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 855: Sau NàY Trở LạI TìM Chị!
uổi sáng.
Từ gia
Sau cơn mưa nhiệt độ có chút lạnh, trên cửa sổ còn có chút băng mỏng.
Bất quá trong phòng ngủ của Từ Yến lại ấm áp mười phần, ít nhất là Đổng Học Bân vừa giải quyết xong vấn đề sinh lý cảm thấy rất nóng.
Từ Yến bàn tay chậm rãi buông xuống, "Xong rồi?"
"Ừm, xong rồi." Đổng Học Bân rất xấu hổ, "Chị Từ, cái này..."
Từ Yến lấy tay từ trong quần hắn ra, "Không cần phải nói, ngồi xuống đi, cởi quần."
"Ai." Đổng Học Bân đỡ giường tựa ở trên đầu giường, do dự một chút, vẫn là đem quần cởi ra.
Từ Yến lấy khăn giấy bên cạnh, đầu tiên là lau lau tay của mình, lập tức đem cái quần ngủ kia lộn ngược lại lau trên mặt, cuối cùng mới đem khăn tay mới đưa cho Đổng Học Bân. Đổng Học Bân vội vàng tiếp nhận, đưa tay che phía dưới lau đi, hiện tại cái bầu không khí này, Đổng Học Bân thật sự có chút chịu không nổi, sau đó thẳng thắn đem chăn đắp lên mặt, sợ chị Từ nhìn.
Từ Yến nhìn thấy, cười vỗ vỗ chân của hắn, " Được rồi, dậy đi."
Đổng Học Bân ừm một cái, nhưng không có động, bởi vì trên người đã không có quần áo, da mặt hắn rất mỏng, cho dù chị Từ làm vậy cho mình, Đổng Học Bân cũng không thể trần truồng trước mặt cô ấy. Từ Yến vừa nhìn, thì rõ ràng, ném khăn giấy lau tay vào thùng rác, đứng dậy xuống giường mang dép, đi ra ngoài đem quần áo của Đổng Học Bân cầm trở về cho hắn, cả đêm, quần áo cũng đã khô rồi.
Sau khi mặc vào, Đổng Học Bân đi ra ngoài đánh răng rửa mặt.
Lúc trở ra, Từ Yến đã làm tốt bữa sáng, ngồi ở trên bàn chờ hắn.
Đổng Học Bân vội la lên: "Không phải nói để tôi làm trợ thủ giúp ngài, sao ngài đều làm xong cả rồi?"
"Không cần cậu hỗ trợ, ha ha." Từ Yến đè đè tay, "Ngồi đi, ăn lúc còn nóng, nếm thử canh trứng gà này xem có hợp khẩu vị của tên nhóc cậu không."
Đổng Học Bân ngồi xuống hít vào, "Thật thơm."
Từ Yến lột một cái trứng gà cho hắn, "Vậy ăn nhiều vào, nè."
Nhìn tay của chị Từ, Đổng Học Bân luôn cảm thấy rất yêu thích, "... Cảm ơn." Cái cảm ơn này, là bao hàm các loại ý nghĩa, rất phức tạp.
"Không khách khí."
Một bữa cơm, Đổng Học Bân chưa bao giờ không được tự nhiên như thế.
Bất quá trong lòng và trên thân thể của đều Đổng Học Bân là cực kỳ thoải mái, đừng lời vô ích, được một đại mỹ nhân thành thục “làm” cho hắn như vậy, khó chịu mới là lạ. Sau khi ăn xong, Đổng Học Bân nghĩ mình phải nói vài câu, vì vậy xin lỗi nói: "Chị Từ, mới vừa rồi tôi là thật... Cái kia, nếu như ngài cho rằng tôi xoa bóp cho ngài mới... Thật ra tôi thật sự không muốn như vậy, cũng không nghĩ cái gì, có thể đến giúp ngài tôi cũng rất vui vẻ, không có ngài, tôi tiến thể chế cũng sẽ không tấn chức thuận lợi như vậy, đều là đương nhiên, cho nên ngài cái này..."
Từ Yến nhìn hắn, "Cậu cho rằng chị thiếu nhân tình của cậu cho nên mới giúp cậu giải quyết?"
Đổng Học Bân thật ra đúng là nghĩ như vậy, bất quá không lên tiếng.
Từ Yến cười cười, "Chị đều nói qua bao nhiêu lần rồi, không quan hệ với cái kia, thấy tên nhóc cậu khó chịu, chị cũng đau lòng cho cậu, giúp cậu cũng không có gì."
"Thế nhưng..."
"Không thế nhưng gì cả, được rồi, tay chị mỏi, hôm nay tên nhóc cậu rửa chén đi."
"... Ừm, ngài nghỉ ngơi đi, để tôi tới."
Đổng Học Bân đương nhiên nghĩa bất dung từ, tay nhỏ của chị Từ hoạt động lâu như vậy, không mỏi mới kỳ quái, vì vậy lập tức vào phòng bếp rửa chén.
Chờ sau khi đi ra phòng bếp, Đổng Học Bân phát hiện Từ Yến đã thay đổi quần áo.
Đó là một bộ trang phục màu sắc vô cùng tiên diễm, kẹp tóc màu xanh da trời, áo sơmi hồng nhạt, quần dài màu da, còn có một đôi giày cao gót màu trắng.
Đổng Học Bân ngẩn ra, "Ngài thật xinh đẹp."
Từ Yến mỉm cười nói: "Lúc đầu với độ tuổi của tôi, là không mặc được quần áo màu áo này, bất quá vóc người và tướng mạo sau khi trẻ lại, mặc vào thật ra rất thích hợp, cái này vẫn là quần áo của chị mười năm trước, vẫn không bỏ được, không ngờ rằng hiện tại thật dùng tới, ha ha."
Đổng Học Bân khen: "Đặc biệt thích hợp, ngài ngày mai nếu như mặc trang phục này đi làm, bảo đảm làm tất cả mọi người chấn động, càng không người nhận ra được ngài."
"Có như vậy sao?"
"Thật có, nói ngài hiện tại hơn hai mươi tuổi tôi đều tín."
Từ Yến lắc lắc tay, "Được rồi, tên nhóc cậu cũng đừng tâng bốc chị cậu nữa."
"Không phải tâng bốc ngài, không tin ngài ngày mai thử xem." Đổng Học Bân cười khổ nói: "Thật ra tôi nghĩ ngài hiện tại hẳn là nên mặc đồ lớn tuổi một chút, nếu không thật quá dọa người."
Từ Yến cười nói: "Ở nhà, nói chuyện với vợ cậu cái miệng cũng ngọt như thế sao?"
"Không có."
"Đừng tưởng rằng chị không biết, Tạ Tuệ Lan tôi cũng gặp qua một lần, đẹp hơn so với chị."
Đổng Học Bân vuốt mông ngựa nói: "Cô ấy sao có thể so với ngài, ngài là thật..."
"Được rồi được rồi, tên nhóc cậu còn không dứt." Từ Yến buồn cười nói: "Đến đây ngồi, cùng chị Từ cậu xem tin tức, được rồi, cậu chừng nào về nhà?"
"Ặc, mười giờ rồi nói sau."
"Ừm, vậy xem xong tin tức rồi đi."
Hai người ngồi xuống sô pha, Từ Yến đưa tay dùng điều khiển từ xa mở TV.
Nhìn đùi đẹp của Từ Yến bên cạnh sườn, Đổng Học Bân thật muốn sờ một cái, nhưng vẫn nhịn xuống, hắn biết chị Từ không thể đáp ứng. Ài, Đổng Học Bân hiện tại đều ầm ĩ không rõ mình cùng Từ Yến là quan hệ gì, nói là trưởng bối và vãn bối? Khẳng định là quên đi cho rồi, nói là bạn bè cùng bạn bè? Không phải, nói là lão lãnh đạo và thuộc hạ? Cũng không đúng, trải qua chuyện sáng sớm, Đổng Học Bân luôn cho rằng hắn cùng Từ Yến càng ngày càng mờ ám, đã vượt lên cái loại quan hệ bình thường, làm cho tâm rất ngứa.
Không bao lâu.
Tin tức xong.
Đổng Học Bân cáo từ nói: "Chị, vậy tôi trở về?"
"Ừm, về sớm một chút, nói chuyện với mẹ cậu." Dứt lời, Từ Yến từ phía dưới bàn trà lấy ra một hộp sản phẩm bảo vệ sức khỏe, "Cầm đi, đem đi qua cho mẹ cậu, nói là cậu mua."
"Đừng, sao có thể đem đồ của ngài đi."
"Người khác đưa, chị cũng không thích ăn, đem đi đi."
Đẩy một hồi, Đổng Học Bân không thể làm gì khác hơn là nhận lấy, "Vậy tôi thay mẹ tôi cảm ơn ngài."
Từ Yến vỗ mu bàn tay hắn, cuối cùng còn lấy ra mấy trăm đồng nhét vào trong tay Đổng Học Bân, "Hai mẹ con ta không cần phải khách khí như vậy, tiền này cậu cầm đi, đón xe trở lại."
Đổng Học Bân cầm luôn, "Ừm, vậy tôi cũng không khách khí."
Từ Yến đứng dậy đưa hắn đi ra, lúc mở cửa, chị Từ bỗng nhiên nhìn về phía con mắt của hắn, "Sau này nếu như lại bị trong nhà đuổi ra, thì tới tìm chị, chổ này cũng là nhà của cậu, có người cùng chị, trong lòng chị cũng vui vẻ, ừm, nếu như ngày nào đó cãi nhau với vợ cậu, vấn đề sinh lý không chổ giải quyết, cũng đến tìm chị Từ cậu, tôi giúp cậu cũng không vấn đề, ha ha."
Đổng Học Bân mặt nóng lên, "Ai da!"
"Không có gì." Từ Yến cười đẩy hắn, "Nhu cầu sinh lý ai cũng đều có, đi thôi."
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ