He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 713: Đệ Đệ Khu Trưởng Xảy Ra Chuyện
gày tiếp theo
Mười giờ sáng.
Đổng Học Bân đang ở trong văn phòng bí thư xử lí các công văn, viết dự kiến để sửa chữa các dụng cụ cứu trợ thiên tai, bí thư kỷ công ủy Khúc Nghĩa Cường đột nhiên vội vã gõ cửa đi vào.
“Bí thư Khúc” Đổng Học Bân vừa nhấc đầu, “Sao lại vội vàng như vậy? Sao vậy?”
“Xảy ra chuyện rồi” Khúc Nghĩa Cường cầm trong tay một đĩa DVD, sắc mặt nhìn không được tốt lắm đưa cho Đổng Học Bân.
“Đây là cái gì?” Đổng Học Bân nhăn mặt nhíu mày hỏi.
“Đây là buổi sáng bên Uỷ ban kỷ luật nhận được, bên trong là tài liệu hình ảnh”.
“Ai gửi đến?”
“Tôi cũng không biết, là thư nặc danh”.
Đổng Học Bân cầm đĩa nhìn trái nhìn phải, liền mở máy tính bỏ đĩa DVD vào trong ổ đĩa, mở ra, mở thiết bị phát sóng. Lập tức, một bộ hình ảnh khó coi hiện lên trên màn hình, hình như là do một người ẩn nấp chụp lại, trên ảnh là một trong phòng ở một khách sạn, trên giường bên trong phòng là một đôi nam nữ đang hôn nhau, sau đó từng chiếc quần áo dần dần cởi xuống, phủ lên một chiếc chăn. Hình ảnh không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng đôi nam nữ ở trên Đổng Học Bân lại vô cùng quen thuộc, nam là Cảnh Tân Khoa, nữ lại chính là Lâm Bình Bình.
Hai người này quả nhiên có chuyện.
Đây là hình ảnh đêm qua bị chụp lại.
Video này tổng cộng hơn nửa tiếng, Đổng Học Bân không muốn xem nữa, bấm vào CDROOM lấy DVD ra, khuôn mặt bình tĩnh đặt nó trên bàn: “Chuyện này có mấy người biết?”
Khúc Nghĩa Cường nói chắc chắn: “DVD là đã qua tay hai người ở Ủy ban kỷ luật, nhưng chỉ có tôi xem qua”.
Đổng Học Bân gật gật đầu: “Chuyện này hai chúng ta biết là được rồi, không cần lại nói cho người thứ ba”.
“Tôi hiểu” Khúc Đầu Cường do dự nói: “Chỉ là ảnh hưởng của chuyện này, người phụ nữ ở trên kia…”
“Người phụ nữ tôi biết, là cán bộ vẫn chưa kết hôn ở huyện Duyên Đài” Đổng Học Bân càng nghĩ càng tức giận đập tay xuống bàn nói: “Bí thư Cảnh cũng vẫn độc thân mà? Trai chưa vợ, gái chưa chồng. Người ta muốn nghĩ thế nào thì là việc của người ta. Sao còn đem thứ này gửi đến đơn vị? Làm loạn gì chứ. Lão Khúc, tôi xem đây là có một số người có ý định ngầm, chuyện này không được báo cáo lên trên, dừng ở đây đi”.
Là nữ cán bộ chưa kết hôn?
Điều này không phải là vấn đề trở ngại lớn gì.
Khúc Nghĩa Cường vừa nghe cũng yên tâm, hắn vừa rồi lúc xem DVD còn tưởng rằng Cảnh Tân Khoa ở đâu đó tìm một người phụ nữ không trong sạch, nếu kết giao bình thường là được rồi. Ừm, tới đây trong lòng Khúc Nghĩa Cường đối với cách xử lí của Đổng Học Bân hơi hơi gật đầu. Đừng nhìn Chủ nhiệm Đổng bình thường làm việc có chút không nể tình, lúc tức giận thì ngay cả họ hàng cũng không nhận, nhưng người ta Đổng Chủ Nhiệm làm việc vẫn rất quy củ. Nếu đổi lại là lãnh đạo có mâu thuẫn với Cảnh Tân Khoa, tài liệu hình ảnh này nếu rơi vào tay người kia, không bắt lấy cơ hội này mới lạ.
Trai chưa vợ, gái chưa chồng.
Sự thật tuy là sự thật, nhưng ảnh hưởng cũng không tốt.
Nếu thực sự có người lấy làm biện pháp đối phó, tạo ra thanh thế. Cảnh Tân Khoa cùng người phụ nữ trong DVD kia cũng coi như hoàn toàn mất đi sự trong sạch, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến việc thăng chức sau này. Điều này cùng với việc ở trên giường vốn dĩ chính là không thấy được ánh sáng, không thể lấy việc trên đài để nói được.
Chỉ cần hai người chưa kết hôn, vậy thì thế nào đều là vấn đề.
Khúc Nghĩa Cường biết đạo lí này, Đổng Học Bân đương nhiên cũng hiểu.
Chờ Lão Khúc đi ra rồi, Đổng Học Bân liền chắp tay ra sau lưng đi đi lại lại trong văn phòng. Đây là có người muốn chống lại Cảnh Tân Khoa, có thể hay không cũng có mục đích nhắm đánh Cảnh Nguyệt Hoa? Hẳn là sẽ không. Nếu thật sự là đối thủ của Khu trưởng Cảnh Nguyệt Hoa, không có khả năng sẽ dùng thủ pháp ngây thơ như vậy? Đây rất có thể là kẻ thù của Cảnh Tân Chủng? người kia bắt được nhược điểm của Cảnh Tân Khoa muốn làm nhục hắn? Hoặc là đối phó với Lâm Bình Bình?
Ánh mắt của Đổng Học Bân ngưng lại, cầm DVD đi xuống lầu.
Khu văn phòng chính phủ.
Đổng Học Bân cũng không tới phòng thư kí hỏi xem Cảnh Nguyệt Hoa có ở văn phòng hay không mà trực tiếp đi đến cuối văn phòng khu trưởng gõ cửa.
“Vào đi” Giọng nói của Cảnh Nguyệt Hoa vang lên ở đằng sau cửa.
Đổng Học Bân đẩy cửa bước vào phòng: “Khu trưởng Nguyệt Hoa có chút việc gấp”.
Cảnh Nguyệt Hoa đặt bút xuống, xem xét hắn: “Nói đi”.
Đổng Học Bân liền đóng cửa lại, đưa cho cô đĩa: “Chị trước xem xong cái này hãy nói”.
Cảnh Nguyệt Hoa nhíu mày, cũng không nói gì, lấy DVD lại mở ra xem, mà sau khu nhìn thấy những thứ trên video, sắc mặt Cảnh Nguyệt Hoa trầm xuống một chút: “Từ đâu đến?”
Đổng Học Bân nói: “Buổi sáng gửi đến Uỷ ban kỉ luật đường phố, là nặc danh, không biết từ đâu đến”.
“Chuyện này còn có ai biết nữa? ”
“Chỉ có tôi và Bí thư uỷ ban kỉ luật lão Khúc, lão Khúc là người của tôi, tôi đã bảo cậu ta ngậm miệng lại rồi, thứ này cũng để lại chỗ tôi không có báo lên trên.
Cảnh Nguyệt Hoa mặt trầm lại gật gật đầu.
“Người phụ nữ ở trên kia là một cấp dưới cũ của tôi, gọi là Lâm Bình Bình, chưa kết hôn. Cô ấy là bạn cùng đại học với Tân Khoa, hôm qua vừa gặp nhau ở khuôn viên văn phòng đường phố, có thể hai người buổi tối liền… Chuyện này chị xem nên xử lí thế nào?” Đổng Học Bân nhìn cô nói: “Văn phòng đường phố bên này là không thành vấn đề, khẳng định sẽ không có người khác biết, nhưng tôi sợ người gửi thư nặc danh sẽ không bỏ qua, chúng ta nếu không có động tĩnh gì, ai biết tên kia có hay không sẽ điên lên, lại tung linh tinh video đi khắp nơi? Việc này dù sao cũng không phải chuyện tốt, nếu thực sự làm to chuyện lên, em trai chị sẽ có thể là bị động”.
Còn có câu chưa nói xong, sự việc nếu làm lớn lên, trên mặt Cảnh Nguyệt Hoa cũng là khó coi đi.
“Lâm Bình Bình?” Cảnh Nguyệt Hoa nói một câu.
“Sao vậy?” Đổng Học Bân hỏi: “Cô quen sao?”
“Chưa gặp qua, nhưng trước kia lúc Tân Khoa còn học đại học, tôi có nghe nó nói qua vài lần, giống như yêu một người con gái tên Lâm Bình Bình, sau khi tốt nghiệp thì chia tay”.
Đổng Học Bân ồ lên một tiếng, thì ra là thế.
Cảnh Nguyệt Hoa nghiêm mặt, sờ điện thoại liền gọi điện cho em trai: “Alo, em đang ở đâu vậy?”
“Chị” Ở đầu dây bên kia, Cảnh Tân Khoa đang lái xe nói: “Em đang ở bên ngoài làm việc, sao vậy?”
Cảnh Nguyệt Hoa giọng nói lạnh lùng nói: “Hay là đang ở cùng với Lâm Bình Bình?”
Cảnh Tân Khoa ngạc nhiên, nhìn về phía Lâm Bình Bình ngồi ở bên cạnh chỗ lái xe, miệng nói vào điện thoại: “Chị, sao chị biết Bình Bình? Có ý gì?”
Lâm Bình Bình cũng nhìn lại, mắt lộ ra vẻ muốn hỏi?
Cảnh Nguyệt Hoa quát: “Em càng ngày càng không ra gì. Lập tức đến văn phòng chị”.
“Chị, rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Cảnh Tân Khoa vẫn chưa hay biết gì.
“Việc gì hả? Việc của em với Lâm Bình Bình tối qua ở khách sạn bị người chụp lại rồi. Bây giờ chuyển thành DVD đang ở trong tay chị!”
“Cái gì?” Cảnh Tân Khoa sửng sốt: “Việc này…”
Cảnh Nguyệt Hoa nói: “Là khách sạn nào?”
“Em…” Cảnh Tân Khoa đầu óc đã rối loạn.
“Chị hỏi lại một lần nữa. Các em tối hôm qua ở khách sạn nào?”
“Là khách sạn Trừng Hải, chị, chị đừng quản, em tự đi xử lí”.
“Em đi xử lí cái quái gì. Trở về đây cho chị” Tít tít tít, Cảnh Nguyệt Hoa trực tiếp cúp máy.
Bên kia trên xe, sau khi Cảnh Tân Khoa buông di động xuống, sắc mặt liền trắng bệch, mang theo cơn tức giận ngùn ngụt, hít thở từng hơi.
Lâm Bình Bình ở bên cạnh nhìn hắn hỏi: “Sao vậy? Chị anh sao lại hỏi về em?”
Cảnh Tân Khoa không nói gì, thật sự không biết nên nói gì nữa.
Lâm Bình Bình mân mê cái miệng thanh tú hỏi: “Sao việc ở khách sạn anh cũng nói với chị rồi sao? Vừa nãy em đã nói rất rõ ràng, đêm qua em uống hơi nhiều, anh cũng uống hơi nhiều, mới không cẩn thận ngủ cùng nhau, sau này chúng ta vẫn là đường ai nấy đi, anh sao lại…”
“Không phải chuyện này!” Cảnh Tân Khoa xin lỗi nói: “Là căn phòng chúng ta lên giường, bị người khác chụp lại, làm thành DVD, chị của anh đã xem”.
“?” Lâm Bình Bình vừa nghe tới lời này, mặt nổi lên một tầng đỏ.
Cảnh Tân Khoa lập tức lái xe quay lại: “Em hôm nay đừng quay về huyện Duyên Đài”.
“Bây giờ làm thế nào? Em…” Lâm Bình Bình trong lòng cũng rối loạn, dù sao cũng là phụ nữ, nếu việc cô lên giường bị người khác tung lên mạng, cô cũng không sống được nữa.
“Quay về trước, tìm chị anh đã”.
Từ sau khi Cảnh Nguyệt Hoa tốt nghiệp địa học, liền vẫn là người cốt cán trong nhà, Cảnh Tân Khoa có việc gì, thậm chí Cảnh phụ, Cảnh mẫu rất nhiều việc đều do Cảnh Nguyệt Hoa quyết định, cho nên vừa xảy ra chuyện, điều đầu tiên Cảnh Tân Khoa nghĩ đến chính là tìm chị hắn bàn bạc.
Một bên khác.
Văn phòng khu trưởng
Đổng Học Bân hỏi: “Em trai chị nói sao? Ở chỗ nào?”
“Khách sạn Trừng Hải” Cảnh Nguyệt Hoa đã mở máy tính tra xét.
Đổng Học Bân cũng cùng qua xem, địa chỉ hiển thị rất nhanh, không phải ở khu Nam Sơn, mà là ở khu Đông Hải, cách chỗ này một đoạn. Đổng Học Bân nghĩ cũng biết, đây là Cảnh Tân Khoa muốn trốn người quen, như vậy mới không cùng Lâm Bình Bình thuê phòng ở khu Nam Sơn, mà lại là chạy tới một chỗ khác khá xa. Nhưng vẫn đề phía dưới còn có chút phức tạp, khu Đông Hải, thì bàn tay của Khu trưởng Nguyệt Hoa cũng không sờ tới đó được.
Không khí bị ngưng lại.
Cảnh Nguyệt Hoa hít sâu một cái, cầm lấy điện thoại trên bàn muốn gọi đi.
Đổng Học Bân vừa nhìn thấy, liền giữ lấy tay cô ngăn cản: “Chị định xử lí như thế nào?”
“Ừm… đầu tiên phải xem động tĩnh đã” Cảnh Nguyệt Hoa bình tĩnh nói.
Đổng Học Bân lắc đầu, nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện này chị không tiện ra mặt, cũng không tiện nói gì, như vậy đi, giao cho tôi làm”.
Cảnh Nguyệt Hoa nhìn anh: “Đây là việc của nhà chúng ta, không cần anh làm”.
Đổng Học Bân cười nói: “Nói như vậy chị bài ngoại rồi, em trai chị không phải em trai tôi sao? Phân rõ ràng như vậy làm gì, chuyện này tôi ra mặt tiện hơn so với chị, giao cho tôi làm đi, hơn nữa xử lí việc này tôi còn là chuyên gia nữa, chị có thể không biết, nhớ năm đó tôi còn làm ở cục, qua tay…. Hài, không nói khoác nữa, dù sao chị đừng lo, việc cứ để tôi làm, chị yên tâm 100% đi, tôi tất nhiên sẽ có biện pháp xử lí bọn họ của riêng mình”.
Cảnh Nguyệt Hoa có lẽ cũng biết Đổng Học Bân thích hợp ra mặt nhiều so với cô, nên không nói gì.
Đổng Học Bân vỗ trán nói: “Vậy cứ quyết định như thế đi, chuyện này thật ra nói nhỏ thì cũng không nhỏ, mà nói lớn thì cũng không lớn, chị chờ tin tốt của tôi đi, ồ, đúng rồi, đừng nói với em trai chị là tôi giúp cậu ta xử lí việc đó đi. Chị cũng biết đấy, cậu ta có thành kiến với tôi, dù sao chị cũng chỉ cần đợi tôi mang video gốc về là được”.
Cảnh Nguyệt Hoa nhìn nhìn hắn, khẽ ừm một tiếng: “Vậy anh tự mình chú ý một chút”.
“Tôi biết, sẽ không xảy ra việc gì đâu”.
“Có chuyện thì trước tiên liên hệ với tôi”.
“Được, tôi đi đây”.
Một người là em vợ hờ của mình, một người là cấp dưới thân tín của mình, Đổng Học Bân không thể không để bụng.
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ