I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 517: Ngưu Quỷ Xà Thần Đều Đã Tới!
au giờ ngọ, Đổng Học Bân cùng các cán bộ văn phòng đường phố đưa Tiết Trưởng phòng rời đi.
Lãnh đạo vừa đi, Đổng Học Bân cũng không để ọi người ở đó nữa, khoát tay kêu mọi người trở về công tác, một mình ở văn phòng đường phố thị sát một phen. Vừa mới rồi trong bữa cơm thật sự không lý tưởng, Tiết Khánh Vinh cũng không có nói đến chuyện công tác, phó thủ Cảnh Tân Khoa cũng không có tự giới thiệu, cho nên nhớ lại từng gương mặt xa lạ ở trong bữa ăn, Đổng Học Bân vẫn là hai mắt có chút tối, ngay cả chức vụ bọn họ đều không có rõ. Từ điểm đó cũng làm cho Đổng Học Bân nắm giữ đến một sự kiện, mình đến đây tựa như cũng không được hoan nghênh.
Lầu chính, lầu phụ, bãi đỗ xe, đại sảnh phục vụ hành chính.
Đổng Học Bân nhất nhất đi một vòng.
“Đổng Chủ nhiệm”.
“Chủ nhiệm”.
“Đổng Bí thư”.
Nhân viên công tác văn phòng đường phố đều cung kính theo hắn chào hỏi, cách gọi nào cũng đều có, Đổng Học Bân tức là Bí thư cũng là Chủ nhiệm, kêu cái nào cũng đúng.
Đổng Học Bân cười gật gật đầu, không chỉ huy loạn, tiếp tục đi nhìn xem một chút, chỉ nhìn không nói.
Thẳng đến chừng nửa buổi chiều, Đổng Học Bân mới đi vào lầu phụ, tìm được rồi một gian có tấm biển “Văn phòng Bí thư Đảng công ủy”, hơi hơi đẩy, cửa mở. Một cái bàn công tác rộng rãi, một cái ghế sô pha bằng da thật, mấy cái ghế xoay, một cái giá sách, một bầu không khí nghiêm túc nhất thời hiện ra ở trước mắt Đổng Học Bân, đây là văn phòng của hắn, trên cảm giác hoàn cảnh công tác so với phòng Chiêu thương hắn thì trang nghiêm hơn nhiều.
Ngồi xuống, Đổng Học Bân vắt chân châm điếu thuốc.
Thùng thùng, tiếng đập cửa theo sát sau đó mà đến.
“Mời vào” Đổng Học Bân dập tàn thuốc, ngẩng đầu nhìn xem.
Đi vào là một phụ nữ trung niên, bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi, để tóc dài, trên người mặc một bộ đồ công sở màu cà phê, cũng có một chút tư sắc, cũng có thể xem như là mỹ phụ.
Đổng Học Bân cười nói: “Đã quên hỏi, chị là?”
Mỹ phụ cười khanh khách nói: “Xem tôi, vừa rồi khi ăn cơm cũng chưa tự giới thiệu, tôi gọi là Chu Diễm Như, là Chủ nhiệm văn phòng Đảng chính, về sau ngài có chuyện gì trực tiếp phân phó tôi là được” Mở cửa ra, Chu Diễm Như đem một valy hành lý cố hết sức kéo vào, thật cẩn thận đặt sang một bên, chà xát mồ hôi trên trán nói: “Đây là hành lý của ngài đặt ở bên ngoài căn tin, tôi mang lên cho ngài, hô, trời thực nóng, ha ha”.
Đổng Học Bân ngẩn ra, “Ô, chị không nói tôi cũng đã quên chuyện hành lý này, cảm ơn Chu đại tỷ”.
Chu Diễm Như cười nói: “Văn phòng chúng tôi chức trách chính là phục vụ cho lãnh đạo, hẳn là, ngài quá khách khí” Dứt lời, nàng từ trong lòng lấy ra một phần văn kiện đặt lên trên bàn, “Vốn đã chuẩn bị cho ngài một phần danh sách cùng ảnh chụp lãnh đạo cán bộ văn phòng đường phố chúng ta, cũng không biết ngài cần dùng hay không”.
“Ha ha, tôi đang muốn một phần đây”.
Nói xong, Chu Diễm Như lại lấy ra một cái chìa khóa, “Căn hộ của ngài cũng đã chuẩn bị xong, lầu sáu, ngài là tầng cao nhất, ngài nếu cảm thấy không được tôi lại đổi một gian khác cho ngài?”
Đổng Học Bân xua xua tay, “Tầng sáu cũng tốt”.
“Vậy đi, trong chốc lát ngài đi về tôi sẽ dẫn đường cho ngài, không xa, ngay ở mặt sau”.
“Tốt, phiền toái chị” Đổng Học Bân tiếp nhận nhiệt tình của nàng.
“Không phiền toái thì không phiền toái” Chu Diễm Như mồm miệng thực lưu loát, phi thường biết nói chuyện, người nhìn qua bộ dáng cũng mười phần sáng sủa, “Văn phòng đảng chính chúng tôi vẫn ngóng trông ngài đến, ha ha, tôi nói có điểm nhiều, ngài cũng đừng để ý, về sau có chuyện gì ngài chỉ để ý phân phó, lên núi đao xuống biển lửa Chu Diễm Như tôi tuyệt không mặt nhăn nhíu, văn phòng đảng công ủy cùng văn phòng công tác cam đoan ở ngài lãnh đạo hạ toàn lực phối hợp, ngài chỉ ở đâu, chúng tôi liền đánh ở đó, cam đoan là không đánh sai, hài, tôi lời này lại nhiều rồi, dù sao ngài về sau xem biểu hiện của tôi đi”.
Đổng Học Bân vui vẻ, Chu Diễm Như này cũng thật có ý tứ.
Trước kia cán bộ hướng Đổng Học Bân dựa vào cũng không phải không có, nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiệt tình giống như Chu Diễm Như vậy, hầu như là mình vừa đến là đã đâm đầu vào rồi, một chút rụt rè cũng không có, cái nhiệt tình này ngược lại làm cho Đổng Học Bân có điểm không thích ứng, xem ra Chu Diễm Như này trước kia hẳn là đã muốn rời khỏi một mạch của Chủ nhiệm cũ, hiện tại sợ là cũng khó sống qua ngày. Đối với đồng chí chủ động dựa vào, Đổng Học Bân vẫn là hai tay hoan nghênh, hắn đang cân nhắc tìm một cửa để đột phá, cũng là vừa lúc.
Nếu là lãnh đạo khác, thấy cán bộ “nhiệt tình” như vậy có lẽ còn phải cảnh giác, sẽ không mù quáng tiếp nhận. Nhưng Đổng Học Bân không có, hắn mười phần hoan nghênh, “Chu đại tỷ, tôi về sau cũng phải dựa vào chị nhiều hơn”.
Vừa nghe, Chu Diễm Như nụ cười càng đậm, “Là tôi phối hợp ngài mới đúng”.
“Ha ha...” Hai người đều nở nụ cười.
Khách sáo qua đi, Đổng Học Bân liền lật tư liệu cán bộ nàng lấy đến, đem ảnh chụp cùng chức vụ cùng gương mặt trên bàn cơm nhất nhất đối chiếu, đại khái cũng đã có nhận thức nhất định.
Một phút...
Hai phút...
Ba phút...
Đổng Học Bân bỗng nhiên vừa nhấc đầu, “Tôi xem Cảnh Bí thư ở văn phòng đường phố uy tín cũng rất cao”.
Chu Diễm Như theo bản năng nhìn xem cửa, thấp giọng cười nói: “Tôi nói cũng chỉ là ý tứ cá nhân, nếu nói sai ngài cũng đừng trách cứ, ừm, Cảnh Bí thư uy tín là không nhỏ, Sở trưởng Bành Châu, Phó Chủ nhiệm Vu Vinh Phong, Phó Chủ nhiệm Quách Minh Phong đều cùng hắn quan hệ không tệ, lần này Cảnh Bí thư vốn là muốn tranh vị trí với ngài, kết quả...” Nàng thật ra cũng là cái gì cũng không có kiêng dè, Đổng Học Bân mới dò xét một câu Chu Diễm Như liền không hề bảo lưu lại, cũng không biết nàng là thật miệng hay là cố ý, dù sao có thể nghe ra nàng cùng Cảnh Tân Khoa quan hệ cũng không tốt, “Hơn nữa người khác đều nói Cảnh Bí thư là chúng ta em ruột của Cảnh Khu trưởng khu Nam Sơn, cũng không biết có phải thực hay không”.
Em ruột Khu trưởng Cảnh Nguyệt Hoa?
Cảnh Nguyệt Hoa cũng không phải là Phó Khu trưởng, đúng thật là lãnh đạo khu chính phủ, trách không được Tiết Khánh Vinh coi trọng như vậy, tự mình đem Cảnh Tân Khoa giới thiệu cho Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân cảm thấy hơi hơi rùng mình, gật gật đầu nhìn nhìn, chỉ chỉ văn kiện nói: “Đồng chí Vương Ngọc Linh này, ta xem Tiết Trưởng phòng thực coi trọng, mới hai sáu hai bảy tuổi? Văn phòng đường phố chúng ta cán bộ tuổi trẻ không ít, ha ha”.
Chu Diễm Như hơi trầm ngâm, “Tiểu Vương hôm nay khả năng thân thể không thoải mái, ngài đừng trách móc, nàng không có ý gì xấu, nhân phẩm cũng không tệ” Nói tới đây, Chu Diễm Như giọng điệu thoáng dừng một chút, ho khan một tiếng nói: “Tôi nghe nói bí thư khu ủy là chú ruột của Tiểu Vương, cũng không biết có phải hay không” Xem ra nàng cũng không phải thật không có gì ngại như vậy, có chút lời nói chỉ là điểm đến là thôi, chỉ dùng “khả năng” cùng “nghe nói” linh tinh, cũng thực kiêng kị.
Cháu gái của bí thư khu ủy Vương An Thạch?
Lần này, Đổng Học Bân trên mặt rốt cuộc có điểm khó coi.
Ta kháo!
Đây là làm cái gì đây?
Một em ruột Khu trưởng, một cháu gái bí thư khu ủy, như thế nào cái gì ngưu quỷ xà thần đều chạy tới một mẫu ba phần đất của tôi?
Đổng Học Bân có chút buồn bực, thế này thì anh em triển khai công tác ra sao đây?
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ