Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 509: Muốn Thăng Quan!
hín giờ sáng.
Khu nhà của huyện ủy, Đổng gia.
“Lão Tôn, trừ anh ra, vị trí của phòng Chiêu thương này còn có cái gì thay đổi?”
“Đồng chí La Hải Đình đề làm Phó Cục trưởng, cái khác cũng không thay đổi”.
“La Chủ nhiệm lên rồi? Văn phòng bên kia là ai thay thế?”
“Ừm, mặt trên lo lắng đến đồng chí Phàn Vỹ tư lịch còn thiếu, văn phòng Chủ nhiệm tạm thời còn do La Cục trưởng kiêm nhiệm, về sau khả năng do đồng chí Phàn Vỹ tới nhận”.
“Cổ Nghiêm đâu?”.
“Cổ Cục trưởng không nhúc nhích…”
Đổng Học Bân ừm một cái, xem ra Tuệ Lan đã muốn cơ bản đem phòng Chiêu thương nắm ở trong tay,
Sau khi nói chuyện một lúc, Tôn Thụ Lập bỗng nhiên nói: “Mấy nhà đầu tư Nhật Bản bên kia gần đây có khả năng muốn tới, ngài xem có nên…”
“Anh hiện tại là Cục trưởng” Đổng Học Bân cười vỗ vỗ cánh tay hắn, “Không cần theo tôi xin chỉ thị, đem công tác phòng Chiêu thương làm tốt, không cần cô phụ tín nhiệm của lãnh đạo…”
Tôn Thụ Lập nháy mắt nói: “Nhà đầu tư Nhật Bản vẫn là ngài tham gia hội Chiêu thương Tokyo liên hệ đến, bằng không tôi xin chỉ thị cùng Tuệ Lan Huyện trưởng?” Triệu Hưng Long Phó Huyện trưởng là phân công quản lý ngành chiêu thương, hắn nếu xin chỉ thị cũng là cùng Triệu Huyện trưởng, cũng không cần đến Tạ Huyện trưởng bên kia, bất quá Tôn Thụ Lập nói như vậy cũng là ở biểu đạt một việc, ý tứ là hắn sẽ theo sát bước chân Tuệ Lan Huyện trưởng, cái này có điểm ý tứ ở đứng thành hàng.
Đổng Học Bân gật gật đầu, không nói cái gì nữa, lão Tôn này cũng là có thực biết làm việc, nếu hắn hôm nay không đến, nói không chừng Đổng Học Bân thực sẽ đối với hắn có ý kiến, nhưng Tôn Thụ Lập chẳng những thái độ thành khẩn đăng môn bái phỏng, còn mang theo lễ vật, cái này làm cho Đổng Học Bân cũng hài lòng.
Hơn mười phút sau, Tôn Thụ Lập hoài tâm tư không yên cáo từ, cùng vợ cùng nhau rời đi.
Cửa phòng đóng lại, Loanh Hiểu Bình vội vàng nói: “Tiểu Bân, nghe ý tứ hai người nói, chức quan của con không con?”
Đổng Học Bân cười cười, “Là tạm thời không có, yên tâm đi mẹ, không có việc gì” Hơi dừng một chút, “Đúng rồi mẹ, con phải đi ra ngoài một chuyến, sẽ trở lại sao”.
“Đi chỗ nào?”
“Tìm Tuệ Lan hỏi một chút…”
“Vậy mẹ chờ con ăn cơm, tốt nhất đem Tuệ Lan cùng trở về luôn…”
Đại viện Huyện ủy.
Hôm nay nghỉ ngơi, bất quá vẫn là không hề thiếu người tăng ca.
Dù là đã qua mấy ngày, Đổng Học Bân này vừa đến, vẫn là không ít người đều hướng về hắn với ánh mắt ngạc nhiên, nhìn Đổng Học Bân có điểm không nói nên lời.
Xem gì? Chưa thấy qua người sống sao?
Lên lầu, Đổng Học Bân trực tiếp đẩy cửa văn phòng Huyện trưởng.
Tạ Tuệ Lan một thân tây trang màu đen đang ngồi ở sau bàn công tác cùng Chủ nhiệm văn phòng Diêu Nghĩa nói cái gì đó.
Thấy Đổng Học Bân tiến vào, Tạ Tuệ Lan nhìn nhìn hắn, làm ra bộ dáng nói: “Lần sau tiến vào gõ cửa trước”.
Đổng Học Bân sớm thay đổi một cái biểu tình, vô cùng căm tức nói: “Tuệ Lan Huyện trưởng, tôi không phải mới rời đi có mấy ngày sao, như thế nào Cục trưởng đã có người mới?” Hắn biểu tình này cũng giả rất có bộ dáng.
Tạ Tuệ Lan một bên quay đầu, “Lão Diêu, nội dung hội nghị anh định là được rồi, được không?”.
Diêu Nghĩa nói: “Được, ta xin phép đi về trước”.
Chờ cửa đóng lại, Đổng Học Bân liền tùy tiện hướng trước bàn công tác của nàng ngồi xuống, “Tôi nói Tạ Huyện trưởng, tôi không có đòi hỏi nhiều, tôi ở phòng Chiêu thương thành tích mọi người đều thấy, nhiệm vụ năm trăm triệu tôi cũng hoàn thành, đi hội Chiêu thương Tokyo cũng là làm chuyện công, như thế nào hiện tại thành ra là tôi đã mất chức? Tôi đã chọc phải ai đây! Đơn vị cũng không có, chức vụ cũng không có, chị bảo giờ tôi ăn không khí hay sao?” Thanh âm cực lớn, người ở hàng hiên nhắm chừng đều có thể nghe thấy.
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Tiểu tử anh…”
Đổng Học Bân nghiêm mặt nói: “Ngài đừng tiểu tử tiểu tử, tôi với chị là nói về chuyện công đó, chức vụ của tôi rốt cuộc làm sao bây giờ, chị hôm nay phải cho tôi một cái công đạo”.
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm nói: “Tôi như thế nào cảm thấy anh lại cao hứng?”
“Chức vụ cũng không có, tôi cao hứng cái gì!”
“Đừng có theo tôi làm bộ” Tạ Tuệ Lan khóe mắt mang theo cười, “Có việc thì cứ nói đi, quanh co lòng vòng cũng không phải là tác phong của anh?”
Đổng Học Bân biết giấu không được nàng, vừa nghe, cũng không làm bộ nữa, vui vẻ nói: “Lần trước tôi tìm chị muốn điều động, chị nói lúc này thời cơ chưa đến, tư lịch quá nhỏ bé, vừa mới đề chính khoa, lúc này chức vụ của tôi là huyện lấy đi, tôi gặp tai nạn máy bay cũng là tai nạn lao động, lại có chiến tích phòng Chiêu thương trước đó, huyện không thể không quản tôi chứ? Tôi hiện tại chính là muốn thăng quan, chị nói đã được hay chưa?” Cùng vợ nhà mình, cũng không cần phải giấu diếm.
Tạ Tuệ Lan cười mắng: “Anh đúng là mê quan mà!”
Đổng Học Bân không cho là đúng nói: “Binh lính không nghĩ làm tướng quân không phải binh lính tốt, lãnh đạo không nghĩ làm quan cũng không phải lãnh đạo tốt, ta muốn đi lên, vậy cũng là muốn làm tốt vì nhân dân phục vụ”.
Tạ Tuệ Lan giương mắt nhìn hắn, “Muốn đi chỗ nào?”
Đổng Học Bân ho khan một cái, được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Bí thư hương trấn?”
“Anh nghĩ cũng đừng có nghĩ” Tạ Tuệ Lan thực không khách khí nói: “Tư lịch của anh làm hương trưởng trấn trưởng đều khó khăn, ngươi còn muốn làm lãnh đạo?”
Đổng Học Bân cò kè mặc cả nói: “Cục trưởng cục Công an cũng được”.
“Càng nói càng quá mức, muốn thế nào đây? Ngươi còn muốn trực tiếp đề phó sở?”
“Không tiến thường ủy cũng chính là cái chính khoa, tôi cảm thấy tôi tư lịch đủ, khụ khụ, vậy chị nói đi chỗ nào?”
Tạ Tuệ Lan vừa bực mình vừa buồn cười nhìn hắn, “Tiểu tử anh đừng không biết chừng mực, anh, lần này là vì họa mà được phúc…”
Đổng Học Bân thật ra làm sao không rõ? Nếu không có tai nạn máy bay lần này, hắn muốn được điều sang ngành khác để lấy tư lịch làm chuẩn bị đề phó sở, ít nhất còn phải một hai năm, hắn mới nhận chức Cục trưởng cục Chiêu thương ba tháng, tuổi lại trẻ, căn bản không có khả năng thăng cao tới vậy, mặc dù thành tích công tác có đột xuất, nhưng cũng không có nghe nói qua vừa đề chính khoa ba tháng lại được thăng chức, cho dù Đổng Học Bân có cha ruột là bí thư tỉnh ủy nhắm chừng cũng không dám làm như vậy, quá phô trương, không phù hợp nguyên tắc đề bạt cán bộ, nhưng chuyện này vừa ra nhất thời sẽ không giống, Đổng Học Bân hiện tại chức vụ đã bị lấy đi, muốn về phòng Chiêu thương là không có khả năng, mà nếu điều hắn đến một ngành ngang cấp với phòng Chiêu thương, lại thật sự không thể nào nói nổi, dù sao Đổng Học Bân trước đó đã hoàn thành nhiệm vụ năm trăm triệu của phòng Chiêu thương, chiến tích này không thể không xem là lớn.
Cho nên Đổng Học Bân chỉ có thể thăng chức, hơn nữa người khác ai cũng không có cách nào nói được gì!
“Tuệ Lan, rốt cuộc là lên chỗ nào, chị cũng đừng có giấu tôi nữa…”
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Hai ngày này Tạ tỷ của anh luôn luôn tại lo lắng chuyện này, bất quá lên được chỗ nào không phải tôi nói là tính, trước phải xem chỗ nào thiếu cái đã”.
“Ta đưa đi đâu?”
“Trở về chờ tin tức đi”.
“Cần bao lâu?”
“Nhanh thì một tuần, chậm thì một tháng…” Tạ Tuệ Lan cũng không trả lời chính xác: “Anh không phải muốn đi lên thành phố sao? Tạ tỷ của anh tranh thủ giúp anh hướng khu trực thuộc thành phố hoạt động, anh trở về nhà cứ chờ tin đi, chuyện của anh nếu tôi không để bụng, thì tôi để bụng chuyện gì? Ha ha…”
“Chờ chính là lời này của chị…”
Rốt cuộc đã muốn thăng quan!
Một ngày này, Đổng Học Bân chờ đã lâu!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ