Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 280: Mua Vé Số!
uổi sáng mười giờ.
Trong phòng ngủ nhỏ Cù gia, Đổng Học Bân và Cù Vân Huyên thân không mảnh vải nằm ở trong chăn nói chuyện.
"Dù sao cũng đã muộn, buổi trưa cơm nước xong rồi đi."
"Tiểu bại hoại, làm lỡ chính sự của em."
"Xuân phách còn sớm, cấp cái gì."
"Anh nói nghe đơn giản qáu, chờ đến lúc mới sốt ruột thì đã muộn." Cù Vân Huyên liếc hắn một cái "Đem điện thoại đưa cho em." Tiếp điện thoại, Cù Vân Huyên gọi ột người trong công ty đấu giá, nói mình buổi chiều mới đến, sau khi cúp điện thoại, thấy Đổng Học Bân bên cạnh lấy điếu thuốc ra tớngậmtrong miệng, Cù Vân Huyên nhăn mặt, oán giận nói: "Càng lớn càng không ngoan, thân thể anh còn chưa có tốt, đừng hút thuốc." Cầm lấy cái bật lửa trên bàn, cạch một tiếng, Cù Vân Huyên mồi lửa cho hắn, "Hút một điếu là được, như thế này không được tốt đâu."
Đổng Học Bân cười nói: "Em làm lúc càng giống mẹ anh."
"Nói càn nói bậy." Cù Vân Huyên đánh đầu hắn một cái.
"Ha ha, được rồi, công ty gần đây thế nào? Lần trước mở một tiểu phách phải không?"
Địch Vân Huyên đưa tay từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một cái gạch tàn thuốc, đạt xuống bên cạnh hai người, "Đang muốn nói với anh, tiểu phách trước vừa xong, bất quá hiệu quả không lý tưởng, có thể là em không thao tác được, có thể là lúc đó cạnh tranh với hội đấu giá khác quá nghiêm trọng, còn có thể là tuyên truyền không được tốt, dù sao những thứ đấu giá cũng không được tốt, người bán đấu giá của cùng ngày cũng không nhiều, đồ vật cũng ít, đại khái chỉ có hơn mười món mà thôi."
Đổng Học Bân chớp mắt mấy cái, "Lỗ nặng?"
"Vậy thì chưa tới mức đó, chỉ là đủ chi trả cho chi phí quảng cáo mà thôi."
"Vậy tổng tài sản chúng ta hiện tại có bao nhiêu rồi?"
"Tài chính à, khoảng chừng ba trăm triệu, là tích lũy của hội đấu giá giành riêng cho ngọc bích lần trước, vẫn không tăng lên được, chủ yếu cạnh tranh quá kịch liệt."
Đổng Học Bân nói: "Từ từ thôi, tranh thủ năm nay tài sản vượt qua năm trăm triệu."
Cù Vân Huyên lắc đầu, "Năm trăm triệu quá khó khăn, có thể giữ ba trăm mười triệ em nghĩ cũng không tồi rồi."
Nói ra tới này, Cù Vân Huyên nhất thời nhớ tới một việc, sắc mặt nghiêm lại, cô ấy cầm áo giữ ấm mặc lên người, ngồi dậy, ngồi ở trên giường nhìn Đổng Học Bân, "Tiểu Bân, nói chuyện này với anh, ngày hôm qua Tuệ Lan gọi điện thoại cho em, cô ấy kêu em bàn chuyện với anh, em nghĩ cũng rất cần thiết."
Đổng Học Bân ặc một cái, khẩn trương nói, "Khụ khụ, em nói đi."
Cù Vân Huyên nói: "Chiếc xe Mercedes Benz sau này anh không nên lái nữa, còn có đồng hồ đeo tay, cũng đừng mang theo."
"A? Vì sao?" Đổng Học Bân còn tưởng rằng cô ấy muốn nói chuyện trên tình cảm, không ngờ rằng lại là như thế, trong lòng nhất thời thả lỏng.
Cù Vân Huyên sầu lo nói: "Tuệ Lan nói ở chổ ủy ban kỷ luật huyện, mỗi ngày đều có tin cử báo anh, có đôi khi một hai bức thư, có đôi khi là ba bốn bức, phần lớn đều là cử báo anh tham ô nhận hối lộ, nói anh lái xe hơn cả triệu đồng, mang theo đồng hồ gần hai trăm triệu, nhưng với tiền lương một tháng mấy ngàn đồng của anh, mấy thứ này là cả đời cũng mua không nổi." Đổng Học Bân danh tiếng không tồi, vài lần chiến đấu cứu dân chúng, nhưng người mà, vĩnh viễn không có khả năng làm tất cả mọi người thoả mãn, luôn có người thấy Đổng Học Bân không vừa mắt, có cử báo tin cũng rất bình thường.
Nhưng Đổng Học Bân không ngờ rằng sẽ có nhiều như vậy, "Một ngày ba bốn bức? Nhiều như vậy?"
Cù Vân Huyên ừm một cái, "Tuệ Lan nói ủy ban kỷ luật thành phố thậm chí ủy ban kỷ luật tỉnh có thể cũng sẽ thu được tin cử báo của anh."
Đổng Học Bân não nói: "Anh em đi ngay đứng thẳng, muốn cử báo để cho bọn họ cử báo đi, lần trước em không phải còn nói sao? Xe cũng là ghi cho công ty đấu giá, rốt cuộc là em cho anh mượn, cho dù tra ra cũng không có gì, hiện tại nếu như anh đột nhiên không lái xe, ngược lại là có tật giật mình không phải?"
"Nói cũng không phải nói như vậy."
"Vậy nói như thế nào?"
Cù Vân Huyên kiên trì nói: "Trước đây anh chỉ là phó cục trưởng cục công an huyện, tuy rằng rất trẻ tuổi, cũng làm ra một ít thành tích, nhưng chỉ giới hạn trong huyện Duyên Đài của, không đáng chú ý, nhưng gần đây anh phá được vụ án nhà bảo tàng tỉnh bị trộm được toàn quốc chú mục, tên của anh cũng bị rất nhiều người biết, cho nên tin cử báo mới có nhiều như vậy, cho nên mới càng ngày càng bị người quan tâm, dưới loại tình huống này phải cẩn thận một chút, không thể giống như trước không để ý hình tượng, ví dụ như một bí thư, cho dù mở một chiếc Lamborghini đi ra ngoài, người khác cũng lười tìm phiền phức, bởi vì cấp bậc của người ta ở trình độ kia, nhưng nếu như là một người thị trưởng lái Lamborghini đi chơi, anh nghĩ cái này còn có thể như nhau sao? Sớm bị dân chúng bẻ cột sống rồi.
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, "Là Tạ tỷ nói với em?"
"Ừm, cô ấy nói cô ấy trước đây nhắc nhở anh, nhưng anh không nghe, cho nên mới kêu em nói lại với anh."
"Hai ngươi nói anh cũng biết, bất quá không nghiêm trọng như vậy chứ?"
Cù Vân Huyên nói: "Sao không có? Tin cửa báo của ủy ban kỷ luật huyện, Tuệ Lan còn có thể ngăn chặn, nhưng thành phố thì sao? Trong tỉnh thì sao? Lỡ như có ai nhìn anh khó chịu, đột nhiên cho điều tra, anh làm sao bây giờ? Loại chuyện này bản thân nói không rõ, em cho anh mượn xe, người ta cũng có thể lý giải vì đút lót biến tướng, nói cách khác chỉ cần thành phố hoặc trong tỉnh có người muốn động vào anh, vậy quả thật là dễ dàng, động động mồm mép anh liền bị cách chức điều tra, hiện tại cái thời kì này, anh lập công, có thể cấp trên lo lắng đến ảnh hưởng cái gì, nhưng không ai bảo đảm sau này sẽ không, hiểu không?"
Đổng Học Bân cũng cảm giác sự tình nghiêm trọng, im lặng không nói.
"Nghe em nói, xe tạm thời không nên lái, đồng hồ cũng để ở nhà đừng mang theo."
Có câu là nghèo lên giàu dễ giàu xuống nghèo khó, Đổng Học Bân quen lái xerồi, hiện tại kêu hắn trở lại thời kỳ trước giải phóng, quả thật rất không thích ứng, nhưng bị Huyên di và Tạ tỷ nói hù dọa, Đổng Học Bân cũng là trong lòng sợ hãi, Tạ tỷ nói đúng, tin cử báo của huyện Duyên Đài cô ấy còn có thể ngăn chặn, nhưng cử báo của thành phố trong tỉnh thì sao? Tay của Tạ tỷ không dài như vậy, hơn nữa Đổng Học Bân đắc tội với người càng ngày càng nhiều, không chừng có ai đó quan hệ với thành phố, muốn tìm cách đâm lén mình cũng nên, đây đều là chuyện nói không được.
Xem ra thật sự phải cúi thấp sao?
Đổng Học Bân nói: "Nhưng xe anh cũng đã lái, tin tức chuyển khoản ngân hàng cũng còn nguyên, em không phải nói mấy thứ kia có thể đổi ra tiền sao, hơn mấy triệu mấy chục triệu đều có, cái này... cũng tiêu không xong, nếu như thật có người đụng đến anh, thế nào cũng trốn không xong?"
Cù Vân Huyên do dự cau mày, "Vậy làm sao bây giờ?"
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, " Tiền của anh là kiếm được từ cược thạch, có thể tính là của anh hay không?"
"... Anh có đi cục thuế nộp thuế không?"
"Ặc, không có, mấy cái đó có thuế sao?"
"Đó là thuế người mua, không giống, hơn nữa cược thạch bản thân cũng là một thứ rất ảo, ở đây kiếm tiền, không quá quang minh chính đại"
Đổng Học Bân biết, hiện tại biện pháp tốt nhất cũng là quang minh chính đại kiếm một ít tiền sạch sẽ, tiền hợp pháp hợp lý, chỉ cần tiền không có vấn đề, đây là tài sản của mình, đến lúc đó đừng nói ủy ban kỷ luật tỉnh, cũng là ủy ban kỷ luật trung ương cũng không sợ bọn họ tra, hơn nữa mình sau này lái xe Benz mang đồng hồ xịn, vấn đề cũng sẽ không lớn, mình xài tiền do mình kiếm được, ai cũng nói được cái gì, chỉ là... đi chỗ nào kiếm tiền hợp pháp đây? Từ chiếc Benz của Đổng Học Bân mà xem,... ít nhất... phải kiếm khoảng chừng chục triệu mới được.
Làm cổ phiếu? Nhưng tài chính nguyên thủy của làm cổ phiếu giải thích thế nào đây?
Lại cược thạch? Nhưng chuyện cược thạch bản thân có chút không minh bạch.
Ăn xong bữa trưa, Cù Vân Huyên lái xe quay về công ty đấu giá Vân Đức, Đổng Học Bân một mình ở nhà Huyên di xem TV, vừa xem vừa suy nghĩ, mỗi lần vừa nghĩ đến mũ quan của mình tùy thời sẽ bị uy hiếp, trong lòng hắn liền lo lắng, vô tâm làm cái khác, sau khi buồn chán một hồi, Đổng Học Bân đưa điện thoại di động và bóp tiền ra, tắt TV ra cửa, xuống lầu.
Giải quyết như thế nào đây?
Có cái gì dễ làm?
Vừa chạy ra tiểu khu, tích tích tích, âm thanh của tin nhắn điện thoại di động vang liễu.
Vừa nhìn dãy số, là Cù Vân Huyên gửi tới, bên trong viết: Em là muốn anh cẩn thận một chút, Tuệ Lan cũng là ý tứ này, không phải nói sẽ có người muốn động vào anh, chỉ là sợ đến lúc đó hối hận không kịp, ừm, qua vài ngày nữa anh quay về huyện Duyên Đài không nên lái xe là được, về phần chuyện sau này, đừng nghĩ nhiều như vậy, ừm, đương nhiên, nếu có thể anh mua vé số trúng mấy chục triệu thì vấn đề gì cũng không còn, ha ha.
Đổng Học Bân cười cười, thu hồi điện thoại di động, tiếp tục đi về phía trước.
Một bước, hai bước, ba bước, hắn bỗng nhiên ngẩn người, đứng ở tại chỗ, Ơ? Huyên di vừa nói cái gì nhĩ? Vé số? Vé số? Đúng vậy, tiền của vé số trúng đương nhiên là hợp pháp, nếu như mình có thể trúng một giải nhất, vậy không phải là chuyện gì cũng đều giải quyết sao?
Cũng chính là nó!
Đổng Học Bân thần thái sáng lạn ngẩng đầu lên, đối diện đường có một chổ bán vé số, nói làm thì làm, Đổng Học Bân lái xe qua đường, trực tiếp đi vào trong. Bên trong còn không ít người, ông chủ ở phía sau máy tính ghi số, mấy người mua vé số xếp hàng dài, bên trong có một TV và một bảng đen trường học dùng, viết trên mặt nhiều chữ số và đánh số, tất cả đều là số có xác suất ra cao trong năm nay.
"Ông nói xem kỳ này 06 sẽ có không?"
"Khó à, không phải kỳ trước mới ra sao? Tôi thấy 08 và 09 hấp dẫn hơn."
"Lão Lưu, nghe tôi đi, kỳ này khẳng định có 13 và 14, không tin ông mua một cái thử xem!"
"Tôi nghĩ 02 có thể lớn hơn chút."
Đổng Học Bân nhìn mấy người thảo luận khí thế ngất trời, thật sự có chút không hiểu được tâm tư của dân chơi vé số và đánh đề, theo hắn thấy rõ ràng cái xác suất này căn bản là khó hiểu, chữ số gì đều có thể xuất hiện, nhưng không biết vì sao mấy người này lại suốt ngày suy nghĩ cái này, để áy chọn không phải xong sao? Đương nhiên, cái này có thể cũng là chổ vui của mua vé số, người kinh thành thích nói chuyện phiếm với nhau, không thể nói mấy cái mà một chút ý nghĩa cũng không có được.
Đổng Học Bân nhìn trái ngó phải, nhìn mấy thứ vé số trong tiệm.
Mua cái nào đây?
Song sắ cầu? Cái này tiền thưởng nhiều nhất, Đổng Học Bân trước đây thật ra cũng có quan tâm qua những cái này, bất quá từ sau khi vào thể chế cũng rất ít xem qua, cho nên đối với quy tắc và mấy cái khác cũng nhớ không rõ, quan sát chốc lát, lại hỏi mấy người có kinh nghiệm, Đổng Học Bân lắc đầu trong lòng, song sắc cầu tiền thưởng tuy nhiều, cách chơi cũng giản đơn, nhưng BACK của mình tạm thời không dùng được, mỗi cuối tuần mới mở thưởng, từ lúc hết thời gian mua đến lúc mở thưởng, khoảng chừng hơn tiếng đồng hồ, nói cách khác, Đổng Học Bân ít nhất phải tích góp ba tháng BACK mới có thể có hy vọng trúng thưởng, mà Đổng Học Bân lo lắng bị người cử báo, hiển nhiên không chờ được ba tháng.
BACK chỉ có khoảng năm phút đồng hồ, tìm cái nào ngắn một chút.
Đổng Học Bân tiếp tục tìm kiếm, cái nào đây? Cái nào mà từ lúc hết hạn mua đến lúc mở thưởng là ngắn đây?
"Tiểu huynh đệ, muốn mua loại nào, tôi giới thiệu cho cậu?" Ông chủ bên kia vừa xong, đi tới bên cạnh Đổng Học Bân bắt chuyện.
Đổng Học Bân nói: "À, có loại nào mà thời gian mở thưởng ngắn một chút hay không?"
Ông chủ sửng sờ, "Cậu đại khái muốn chơi cái loại hình gì?"
"Ặc, ý của tôi là, loại vé số sau khi hết hạn mua, không cần bao luâ thì mở thưởng đó"
Ông chủ chợt nói: "Cậu nói là loại PK 10 à?"
Đổng Học Bân chớp chớp mắt:" PK 10? Có quy tắc gì sao?"
Ông chủ giải thích:" Quy tắc thì có viết ở bên kia, tôi giải thích đơn giản cho cậu, cũng không khác gì mấy cái kia, mỗi vé hai đồng, cứ năm phút thì mở thưởng một lần, bình thường thì khoảng một phút là mở thưởng sau khi hết hạn mua, cách chơi cũng có rất nhiều, tiền thưởng cao nhất cũng là dựa theo trình tự của mười con số 12345678910 sắp xếp thành, nếu như trúng đủ cả một hàng, thì có thể nhận được tiền thưởng là tám triệu tám trăm tám mươi tám ngàn tám trăm tám mươi tám đồng (8888888), cái này cũng là tiền thưởng cao nhất của mỗi vé"
Đổng Học Bân trong lòng thầm vui, hắc hắc, cái điều kiện này rất phù hợp.
"Mức cao nhất đâu?" Đổng Học Bân hỏi.
Ông chủ nói: "Cậu nói là giới hạn sao? PK 10 không có giải cao nhất, nếu như cậu mua trúng giải nhất, vậy là có thể lấy được 8888888, tổng cộng giải thưởng cũng là hơn năm mươi triệu, cũng giống như song sắc cầu, nếu như có người cùng trúng, thì chia đều ra. Ở bên kia có ghi đó, cậu qua xem là rõ, cái gì cũng có ghi hết"
"Được, cảm ơn"
Đổng Học Bân đi qua nghiêng cứu.
Năm phút đồng hồ...
Mười phút...
Hai mươi phút...
Đổng Học Bân rốt cục đã ghi nhớ rõ ràng, có thể, cái loại PK 10 này rất có thể! Chính là nó! Có thể cứu nguy khẩn cấp của mình!
Đổng Học Bân không có vội vã mua. Bởi vì BACK không nhiều lắm, phải cam đoan một lần là thành công. hắn đứng trước TV nhìn chằm chằm không chớp mắt, loại PK 10 này mở thưởng cũng không phải trên kênh TV gia dụng, mà là loại kênh đặc biệt trong tiệm, được tiếp sóng trực tiếp từ trung tâm xổ số, bên trong đang chiếu mười chiếc xe đua, số trên thân xe cũng là một con số trong PK 10, từ cái này suy ra, loại hoạt động này cũng chỉ là một phương thức xổ số trực tiếp, cái này cũng không có gì khác biệt so với mua vé số cả, đều là vấn đề xác suất.
Mười phút sau.
"PK 10 sắp mở rồi"
"Nhanh nào, tôi vừa mới mua hai vé"
"Tôi cũng mua, loại mười số"
"Ồ, loại mười số không dễ trúng đâu, nhìn vận khí của anh xem"
Đổng Học Bân ánh mắt co lại, cũng nhìn theo. PK 10 đang gần kết thúc, thời gian mở thưởng còn chưa bắt đầu, khoảng chừng một chút nữa, mười chiếc xe đua kia xuất hiện trên màn ảnh, mấy chiếc xe đồng thời lao đi, bắt đầu chạy!
"Chạy rồi, số 8 đang dẫn đầu"
"Ai da, giống như cái tôi mua này"
"Đừng nóng vội, dẫn đầu chưa chắc đã là kết quả cuối cùng, đều có thể bị vượt qua, cái gì đến cuối cùng mới biết được"
Đám người ở đây ríu rít nghị luận, nắm chặt tấm vé số mình mua trong tay.
Hiện tại vị trí các con số từ đầu đến cuối là: 8, 10, 1, 9, 6, 5, 7, 2, 4, 3
"Số 8 sao lại tụt xuống rồi! Đi nhanh lên! Chạy đi chứ! Chạy đi!"
Dưới cái nhìn căng thẳng của Đổng Học Bân và đám người này, mười chiếc xe rốt cục đã cán đích, kết quả cuối cùng là: 1, 2, 5, 8, 10, 9, 7, 3, 4, 6!
"A! Thiếu chút nữa!" Một người oán giận nói.
Một người khác lắc đầu thở dài: "Sau này không mua cái này nữa, còn khó trúng hơn song sắc cầu!"
"Tôi cũng xong rồi, lại mất hai vé"
Đổng Học Bân mở to mắt nhìn chằm chằm màn hình, đem những con số này nhanh chóng ghi lại trong đầu.
Đừng thấy loại vé số này đơn giản, trên thực tế chỉ cần là người có suy nghĩ một chút đều có thể tính ra, một tổ hợp mười số, tỷ lệ để cho bạn mua trúng cả mười số hầu như là cực kỳ bé nhỏ, nếu không thì giải thưởng cũng không cực lớn, làm gì có chổ tốt nào dễ kiếm như vậy, chơi cái thứ này, thực chất là dựa vào vận khí, vận khí không tốt, cho dù bạn bỏ ra cả triệu đồng để mua, thì cũng không trúng được tám triệu kia đâu!
Đương nhiên, ngoại trừ Đổng Học Bân, hắn đương nhiên sẽ không đi dựa vào vận khí cái gì.
OK! BACK hai phút!
Thời gian đột nhiên lui lại!
Âm thanh vẫn tiếp tục vang lên trong tiệm vé số, Đổng Học Bân phục hồi tinh thần lại chỉ thấy mấy người vây quanh TV.
"PK sắp mở rồi."
"Nhanh nào, tôi vừa mới mua hai vé"
"Tôi cũng mua, loại mười số"
"Ồ, loại mười số không dễ trúng đâu, nhìn vận khí của anh xem"
Tới rồi! Đổng Học Bân vội vàng đi tới trước mặt ông chủ và máy xổ số, rất nhanh nói: "PK 10 bây giờ còn có thể bán sao?"
Ông chủ nhìn thời gian, "Cũng được, bất quá cậu phải nhanh lên một chút, lập tức hết hạn giao dịch, để máy chọn không? Máy chọn thì nhanh hơn chút."
"Không, tôi nói ngài ghi vào."
"... Được rồi, cậu nhanh chút còn kịp.”
"Là chơi mười con số." Đổng Học Bân gấp gáp nói, hồi tưởng thứ tự của mười con số mới vừa rồi trên TV, "Mười số là... 1, 2, 5, 8, 10, 9, 7, 3, 4, 6."
Ông chủ ghi rất nhanh, "Mua bao nhiêu vé?"
Đổng Học Bân suy nghĩ, "Sáu vé!"
Nếu như có thể trúng thưởng, sáu vé nhân với tám triệu thì sẽ vượt lên năm mươi triệu, tiền thưởng như vậy đều là của hắn, ặc, đương nhiên tiền đề là không có người khác trúng giải nhất, nếu không tiền thưởng năm triệu còn phải chia đều.
Cạch! Ông chủ ghi nhận vào trong máy, "Phù, được rồi, vừa kịp."
Đổng Học Bân cũng thở ra một hơi, "Cảm ơn."
Ông chủ cười cười, chỉ vào TV bên kia nói: "Chờ kết quả đi, một hồi sẽ có."
Đổng Học Bân nắm vé số vừa mua trong tay trong tay, cũng không biết mình có thể trúng hay không, chủ yếu là loại hình trúng thưởng lập tức này, khó tránh khỏi thay đổi nho nhỏ.
Ông trời ơi, để cho con trúng nha!!!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ