A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Phỏng Vấn.
ột ngày...
Hai ngày...
Ba ngày...
Chớp mắt đã không ít ngày trôi qua.
Bởi vì BACK đã phát huy tác dụng trọng đại không thể lớn hơn được nữa trong kỳ thi viết của cuộc thi công chức, Đổng Học Bân nếm được vị ngọt rồi cũng không lãng phí năng lực mỗi ngày, mà bắt đầu tiến hành thử nghiệm, tiến hành nghiên cứu từ các góc độ khác nhau. Sau này hắn dự định dùng cái năng lực lùi thời gian lại này để thay đổi cuộc sống khốn khổ và chán nản hiện nay, cho nên đối với cái BACK này, đương nhiên là cần phải nghiên cứu nghiên cứu và nghiên cứu, quen thuộc quen thuộc và quen thuộc hơn.
Dưới nhiều lần thử nghiệm, thu hoạch cũng được một mớ kha khá.
Kết quả thực nghiệm là: Một là, trong lúc nói chuyện phiếm bình thường, cũng không cấm dùng những chữ "Lùi lại" "Lui về" hay "BACK", cho dù có nói hoặc nghĩ đến, chỉ cần không phải là trong tình huống tận lực, thời gian sẽ không thay đổi, chỉ cần Đổng Học Bân có ý thức muốn dẫn dắt thời gian lùi về, thì trong cơ sở này, chỉ cần thầm đọc những chữ "BACK" "Lùi lại" "Lui về", thời gian mới xảy ra hiện tượng lùi về.
Hai, BACK có thể thực sự là một năng lực "Vô hạn", chỉ cần mỗi ngày qua 0 giờ đêm, BACK của ngày mới sẽ đến đúng hẹn, không có một lần ngoại lệ, chỉ có một lần Đổng Học Bân thí nghiệm không thành công, ví dụ như quá 0 giờ 2 giây sử dụng BACK để lùi lại 11 giờ 59 phút trước đó, thì sẽ không sinh ra thêm một lần BACK nào nữa.
Ba, thời gian thay đổi của trước khi BACK và sau khi BACK Đổng Học Bân căn bản là không cách nào thích ứng được, không cử động cũng được, mà ngồi cũng được, nói chung là nếu như trước một phút đồng hồ đang trong trạng thái bước đi liên tục hoặc là nói chuyện liên tục, sau khi BACK trở về thì trước tiên sẽ không có phản ứng, hoặc là có thể bị vấp ngã, hoặc là có thể không nói chuyện tiếp được. Cho nên, ở điểm này trong đầu hắn luôn tồn tại một sự cảnh giác, cần đặc biệt cẩn thận và chú ý, bằng không thì lúc BACK ngay giữa đường, rất có thể sẽ xảy ra tai nạn xe cộ.
Đương nhiên, sau khi trải qua nhiều ngày thử nghiệm, Đổng Học Bân đã có thích ứng khá nhiều với BACK, không phải lần nào cũng có vấn đề.
Về phương diện khác.
Ôn tập cho vòng phỏng vấn Đổng Học Bân cũng chưa quên, hầu như là hắn dùng mười mấy tiếng mỗi ngày để tra tư liệu liên quan. Các điều lệ to nhỏ trong quan trường, các quy tắc vụn vặt phiền toái, nói chung là rất bề bộn, có thể nuốt vào bao nhiêu thì cứ việc nuốt vào bấy nhiêu, biết nhiều một chút cũng không có chổ xấu.
Hôm nay.
Trong phòng khách nhà hắn, mẹ và Huyên di miên cưỡng cười nói về một số đề tài vui vẻ, tuy rằng hai người tỏ vẻ tiếc nuối và mất mác trong chuyện Đổng Học Bân đi thi công chức, nhưng mà lo lắng đến cảm thụ của Đổng Học Bân, cho nên mấy ngày nay không ai đề cập đến chuyện thi cử cả, chỉ hy vọng là Đổng Học Bân có thể mau chóng bình ổn lại tâm tình rời khỏi khốn cảnh.
"Này, Tiểu Bân, con xem con hà mã trong TV kia, sao lại có hình dạng lớn như vậy?"
"Không sai, to thật đấy, nhìn rất buồn cười..."
"Ấy, con vẹt này dì cũng chưa thấy qua, mấy loài chim bên châu Phi thật là nhiều"
Nhìn mẹ và Huyên di hai người kẻ hát người bè, Đổng Học Bân gãi gãi đầu, cười khổ nói:" Mẹ, Huyên di, hai người xem TV đi, con đi ôn tập"
Mẹ lo lắng nhìn con trai nói: "Từ giờ đến kỳ thi toàn quốc còn sớm mà, nghỉ ngơi một chút đi, đừng liều mạng quá"
Đổng Học Bân thuận miệng ừ một cái.
Cù Vân Huyên thả chân xuống, sờ sờ cái ót của hắn một cái: "Con đã ở trong phòng nhiều ngày rồi, như vậy không được, xem thế giới động vật thư giản con mắt một chút đi, sắp ăn cơm rồi, như vậy đi, để dì tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho con, con muốn ăn gì cứ nói với dì, biết không?"
"Ừ" Len lén ngắm nhìn phần ngực như ẩn như hiện từ cổ áo của Cù Vân Huyên, Đổng Học Bân nhìn mà cổ họng bắt đầu nuốt nước miếng.
Reng reng reng, chuông điện thoại di động vang lên.
"Để con nghe điện thoại trước đã" Đổng Học Bân lấy ra nhìn, là một dãy số lạ, đi đến chậu hoa hải đường bên cạnh cửa sổ vài bước, nhấn nút nghe máy: "Alo, xin chào"
"Xin chào, xin hỏi là Đổng Học Bân sao?" Bên kia là một giọng nữ, giọng nữ rất nhỏ.
"À, là tôi, xin hỏi cô là ai?" Đổng Học Bân vừa cầm điện thoại di động, vừa múc nước tưới trong thùng tưới cho chậu hoa hải đường, những giọt nước đọng trên phiến lá, từ từ rơi xuống, thấm ướt phần đất bên dưới.
Nghe giọng nữ bên đầu dây điện thoại nói: "Nơi này là phòng chính trị của cục quốc an, bởi vì tình huống phòng ban tương đối đặc thù, không có trang web chính phủ, cũng không có đăng tin thành tích của người ghi danh lên trên mạng, cho nên về vòng thi phỏng vấn, chúng tôi dùng điện thoại thông báo cho ngài một chút, xin ngài lấy bút ra ghi lại" Đối phương tám phần là người kinh thành, nói chuyện cứ ngài với ngài, uy nghiêm nhưng không mất lễ phép.
Đổng Học Bân nghe mà cả kinh, lúc này mới có phản ứng: "A, xin chờ, chờ một chút!"
Mẹ ngồi ở ghế sô pha nghi hoặc hỏi: "Học Bân, ai thế?"
Đổng Học Bân vội vàng múa tay múa chân: " Mẹ, bút, đưa con bút!"
Cù Vân Huyên đưa mắt ra nhìn, khom lưng lấy cây bút bi và tờ giấy quảng cáo cho siêu thị ở dưới bàn đưa cho hắn: "Không có giấy trắng, dùng cái này được không?"
"Được rồi, cảm ơn" Đổng Học Bân đem tờ quảng cáo đặt lên trên bệ cửa sổ, nói với điện thoại: "Xin lỗi đã đợi lâu, mời cô nói"
Đối phương nói: "Là như thế này, thành tích thi viết của ngài đã vượt qua điểm số phỏng vấn, xếp thứ tư trong tất cả nhân viên phỏng vấn, buổi sáng ngày kia chín giờ, xin mời đến lầu bảy phòng nhân sự để tham gia phỏng vấn, địa chỉ là tòa nhà Bạch Vân Thời Đại số 5 đường Trì Đông khu Liên Hoa thành Tây, tầng 22 phòng 2216..."
"Được được, cảm ơn cô, cảm ơn"
Đối phương còn nói về những hạng mục cần chú ý và những văn kiện cần mang theo, rồi mới cúp điện thoại.
Đổng Học Bân có chút hưng phấn, quay người lại cất điện thoại di động vào túi: "Mẹ, buổi sáng ngày mốt con phải ra ngoài một chuyến, có chút việc, mẹ nhớ gọi con dậy sớm sớm một chút, đừng quên nha"
Mẹ kỳ quái nói: "Ngày mốt con đi đâu? Sao lại vui vẻ thế?"
Đổng Học Bân cười nói: "Đến lúc đó rồi biết, đến lúc đó rồi biết, con về phòng trước, ôn tập bài vở đã"
Cù Vân Huyên kéo mẹ của Đổng Học Bân lại, chỉ chỉ vào phòng nhỏ, nói: "Tiểu Bân có phải là tìm được công việc rồi không?"
"Có thể vậy" Mẹ bừng tỉnh nói: "Tìm được công việc cũng tốt, đỡ hơn là ở nhà không có gì làm" Nói rồi, mẹ quay lại nhìn TV, thở dài nói:" Cũng không biết là kỳ thi toàn quốc lần này có đậu hay không?"
Trở về phòng ngủ.
Đổng Học Bân đem địa chỉ ghi trong tờ quảng cáo chép lại ra giấy, rồi cẩn thận bỏ vào trong túi tiền, ngửa đầu lên nhìn tư liệu phỏng vấn trên bàn học, trong miệng hắn cầu khẩn vài tiếng, chăm chú nắm chặt đấm tay, rốt cục cũng đến ngày hôm nay rồi, hạng tư? Xếp thấp hơn dự tính một ít, xem ra người ghi danh vào quốc an năm nay thật đúng là không ít!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ