I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 88
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:37:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69: Ngoại Truyện 1
iệp Linh Tiệp dáng vẻ xinh đẹp, mềm mại đáng yêu ngồi trên salon, nghe thấy tiếng bước chân liền liếc mắt nhìn người đàn ông đang bước ra từ phòng ngủ một cái, sau đó lại quay lại tiếp tục dán mắt lên màn hình TV.
Đào Tử Tuấn trên người chỉ mặc một cái quần đùi, khăn mặt còn trùm lên đầu, từng giọt nước trên tóc chảy xuống ngực anh, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm.
Nhưng mà, Diệp Linh Tiệp cũng chẳng thèm để ý đến anh!
Vì cô đang rất tức giận!
Rõ ràng là bọn họ đã hẹn nhau là tối nay sẽ cùng nhau đi ăn, vậy mà anh lại chạy đi liên hoan với đồng nghiệp, thật quá đáng!
Đào Tử Tuấn ngồi xuống bên cạnh cô, cười hỏi: “Giận anh à?”
“Ai dám giận dữ với anh chứ!” Diệp Linh Tiệp hừ nhẹ, chân dài gác lên đùi chồng, quần ngủ tơ tằm ngắn cũn lúc này chỉ đủ che đi cặp mông tròn.
Bàn tay to của anh lập tức sờ lên chân giúp cô mát xa, nụ cười càng thêm thâm sâu, anh biết là cô gái của anh sẽ không giận anh lâu đâu mà!
Tuy rằng tính khí của Diệp Linh Tiệp rất tùy hứng, nhưng cũng không đến mức làm cho anh không thể chịu nổi, chỉ cần anh nhẹ nhàng dỗ dành lấy lòng là cô sẽ hết giận ngay!
“Vợ yêu của anh!” Anh dịu dàng nói, tay chậm rãi xoa nắn từ bắp chân lên trên đùi, bắt đầu xuất hiện ý đồ bất lương rồi.
Diệp Linh Tiệp nâng đùi lên tránh khỏi móng vuốt của anh, quyến rũ nở nụ cười, hỏi: “Chồng yêu của em, tay anh đang làm gì vậy?”
“Anh giúp vợ anh mát xa!” Lời của anh rất hợp tình hợp lý, hoàn toàn không thể hiện ra một chút quẫn bách nào.
Hừ! Anh nghĩ rằng cô không nhìn ra ý đồ của anh sao?
Nếu cứ như vậy bị anh sờ soạng, chắc chắn cô sẽ phải buông vũ khí xuống đầu hàng, cho nên không thể để anh đạt được mục đích một cách dễ dàng như thế được!
Thế là, cô với tay cầm lấy một quả chuối tiêu đặt trên bàn, chậm rãi lột vỏ chuối ra, cuối cùng cho vào miệng cắn một cái.
Hành động của cô rất nhẹ nhàng từ tốn, không phải là cô muốn ăn, cô chỉ muốn dụ dỗ anh thôi, cái lưỡi giống như vô tình liếm lên đỉnh quả chuối một cái, nói: “Chồng ơi, anh bóp chỗ bắp chân nhiều vào, chỗ đó mỏi lắm!”
Đào Tử Tuấn nhìn chăm chăm vào cái miệng nhỏ nhắn của cô, cái lưỡi và đôi môi đỏ tươi cọ xát vào quả chuối, trông quyến rũ vô cùng, khiến cho lực xoa bóp của anh cũng mạnh thêm một chút.
Lúc này, không biết là do cố ý hay vô tình, mà cổ áo ngủ hai dây của cô trễ thấp xuống, rãnh ngực cứ như vậy mà nhô lên, một bên dây áo còn tuột khỏi vai, cảnh sắc cực kỳ mê người.
“Chuối ăn ngon không?” Ánh mắt của anh hiện lên một tia tà ác, nhìn vợ yêu đã ăn được một nửa quả chuối.
“Ngon lắm, chồng ăn thử đi!” Diệp Linh Tiệp cười đưa nửa quả chuối còn lại vào miệng anh, cố ý cúi thấp người xuống, để cho anh nhìn thấy được cảnh đẹp bên trong áo ngủ, bộ ngực trắng nõn căng tròn hiện ra, đủ để quyến rũ bất kỳ tên đàn ông nào.
Yêu nữ đáng ghét này!
Bụng dưới của anh đã bừng bừng lửa dục, sau khi nuốt xuống một miếng chuối, anh dứt khoát nhổm dậy đè lên chân trái cô, tay lại cầm lấy mắt cá chân phải, làm cho hạ thân của cô mở rộng ra thật lớn.
“A…Chồng, anh làm gì vậy?” Diệp Linh Tiệp khẽ kêu lên, mắt to vô tội nhìn thân thể cường tráng của anh.
“Anh làm gì mà em còn không biết sao? Làm cái việc mà em thích đó!” Đào Tử Tuấn cúi xuống ghé vào tai cô đáp, vươn đầu lưỡi liếm lên vành tai cô, làm cho cô bật cười khanh khách.
“Anh không nói thì làm sao mà em biết…A…” Lời còn chưa nói xong thì bỗng biến thành một âm thanh ngâm nga đáng yêu mềm mại, tay nhỏ bé bám chặt lên sô pha.
Tay của anh trực tiếp tấn công vào nơi riêng tư mềm mại giữa hai chân cô, quần đùi nhỏ căn bản không đủ để che đậy cảnh xuân bên trong, khiến cho anh có thể dễ dàng đưa ngón tay đâm vào.
Lúc đầu vì chưa đủ ướt nên cô cảm thấy rất khô ráp, sau đó lại có chút khoái cảm xông lên sau gáy, trong nháy mắt cả người liền mềm nhũn.
“Anh đâu cần phải nói, anh trực tiếp hành động để cho em biết là được rồi, vợ yêu của anh. ” Anh dùng lực ma xát ngón tay, chỉ trong chốc lát bên trong nụ hoa đã tràn ra một lượng nước lớn, thấm ướt cả quần ngủ.
Đóa hoa mẫn cảm vì vui sướng mà đang co rút, siết chặt lấy ngón tay anh, hình ảnh đầy kích thích khiến cho anh hưng phấn muốn phát điên, tuy vậy anh vẫn không vội vàng tiến vào ngay. Anh muốn để cho cô chịu đựng không nổi nữa, phải lên tiếng cầu xin anh mới thôi!
“Ừm ~ Vợ ơi, hết giận rồi đúng không? Nhìn em đang hưng phấn quá rồi này!” Đào Tử Tuấn trêu chọc con mèo hoang nhỏ đáng yêu dưới thân, ngón tay lại tà ác đâm vào sâu hơn.
“A a…Còn lâu nhé…Em vẫn còn giận…Ưm…Anh mới hưng phấn thì có…” Diệp Linh Tiệp khẩu thị tâm phi cãi lại, bụng dưới truyền đến cảm giác tê dại khiến cho cô không kìm chế được mà khẽ kêu lên.
Đào Tử Tuấn rút ngón tay ra, kéo áo ngủ của cô xuống, để ột bên ngực lộ ra bên ngoài, tay nhẹ nhàng chụp lên xoa nắn, còn khẽ nắm lấy đầu vú cô mà vân vê đùa bỡn.
Một bên đầu gối của anh khẽ áp lên nơi riêng tư của cô rồi ma xát, mắt nhìn khuôn mặt vợ yêu đang đỏ ửng vì kích thích, mái tóc dài xoăn nhẹ xõa tung trên ghế, xinh đẹp động lòng người.
Rõ ràng là cô đang rất dễ chịu!
Diệp Linh Tiệp cảm thấy tiểu huyệt như đang bị gãi ngứa, hai bên vách thịt bị đầu gối của anh cọ đến nóng cả lên, càng thêm khát vọng được anh âu yếm nhiều hơn, cảm giác trống rỗng lan tỏa ra khắp cơ thể.
“Sao vậy? Không phải em nói là chỉ mỗi anh đang hưng phấn thôi sao? Thế nào mà lúc này biểu tình của vợ yêu lại có vẻ đói khát hơn cả anh vậy?” Đào Tử Tuấn lưu manh trêu chọc mèo hoang nhỏ, chờ xem cô sẽ phản kích lại anh như thế nào!
Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng - Độc Cô Cầu Yêu