The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 509 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 344 / 4
Cập nhật: 2020-09-16 21:05:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 509: Trói Buộc
úc trước Chương Hệ Phong có ý muốn để Đại Gia nhận chức Chủ tịch Thành phố Kỳ Phụ, lúc đó có người đưa ra ý kiến phản đối. Sau khi đưa lên hội nghị thường vụ thì hội nghị đã phủ quyết kiến nghị của Chương Hệ Phong, lý do phủ quyết là thời gian Đại Gia đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy quá ngắn, không đủ điều kiện nhận chức, hơn nữa còn quá trẻ, còn một lý do có sức ảnh hưởng rất lớn đó là Đại Gia chưa từng làm việc ở cấp cơ sở huyện thành, ngay lập tức sắp xếp đến thành phố nhận chức Bí thư, Chủ tịch Thành phố e là không thể đảm nhiệm được.
Bây giờ sau khi Đại Gia đảm nhận chức Phó cục trưởng cục thuế quốc gia được hơn một năm, chuyện xưa nhắc lại, lại được đề danh làm Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ --- cao hơn so với chức Chủ tịch Thành phố lúc trước, một bước đã trở thành nhân vật số một --- thanh âm phản đối vẫn vô cùng mãnh liệt, vẫn phản đối mấy điểm lúc trước chẳng hạn như Đại Gia còn trẻ quá, mặc dù có thâm niên nhất định trong vị trí Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy nhưng không có kinh nghiệm trong việc nhận chức ở cấp cơ sở, chưa từng nhận chức Chủ tịch Huyện hoặc Bí thư Huyện ủy, một bước liền đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy thì khó mà đảm nhiệm được.
Nhưng so với lần trước thì lần này người đề danh Đại Gia không phải Chương Hệ Phong mà là người dòng chính do Chương Hệ Phong bồi dưỡng, Phó bí thư Vương Dục, nói cách khác Chương Hệ Phong rút vào phía sau màn, không còn vì Đại Gia mà xông lên trước xuất đầu lộ diện.
Lần đề bạt này không những kế hoạch chu đáo, hơn nữa Chương Hệ Phong lui về phía sau màn cùng với Phó bí thư Vương nửa ngấm ngầm nửa công khai đề danh Đại Gia, hai người cùng tấn công, có vẻ không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.
Kế hoạch của Chương Hệ Phong là để Phó bí thư đề danh Đại Gia trước, sau khi tin truyền đi rồi sẽ triệu tập hội nghị Bí thư tiến hành thảo luận, xem ai kiên quyết phản đối, sau đó lại căn cứ vào lập trường của từng người phản đối mà tiêu diệt từng người một, phải đợi sau khi việc đề danh Đại Gia được đề lên hội nghị thường vụ, được thông qua, tránh khỏi một lần nữa xuất hiện cảnh tất cả ủy viên thường vụ đồng thanh phản đối.
Nên nói giai đoạn đầu công việc tiến hành hết sức thuận lợi, Phó bí thư Vương cũng ra sức đi tiên phong cho Chương Hệ Phong, còn nhiều lần nói chuyện riêng với Đại Gia về việc mọi việc tiến triển đến bước nào, về cơ bản ai phản đối mãnh liệt nhất, ai dễ thuyết phục hoặc công phá, Đại Gia đều biết rõ. Trước khi mở hội nghị thường vụ, Đại Gia gần như có thể khẳng định lần này gã chắc chắn có thể nhận chức Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ rồi.
Lần trước sắp thành lại bại, phải làm ở vị trí Phó cục trưởng cục thuế quốc gia bị lỡ mất một thời gian, may mà gã thông minh lúc đó đã giữ lại chức vụ Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy, có thể quay về Tỉnh ủy lúc nào cũng được, dựa vào thân phận lãnh đạo tỉnh ủy tiếp nhận sự đề bạt, nếu không nếu lúc đó từ bỏ chức Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy, bây giờ cơ hội đến lại không có thân phận lãnh đạo Tỉnh ủy thì căn bản không phù hợp với yêu cầu đề bạt, chỉ có thể trừng mắt nhìn cơ hội đi mất.
Quả nhiên là người không lo xa thì tất lo gần, Đại Gia âm thầm vui mừng, đắc chí vì gã đã sắp xếp một nước cờ tuyệt diệu cho tương lai.
Nhưng mà... người tính không bằng trời tính, thấy công việc ban đầu chuẩn bị đầy đủ, lại thêm sự kiểm soát chặt chẽ của Chương Hệ Phong và khối lượng công việc khổng lồ mà Phó bí thư Vương làm, về cơ bản có thể đảm bảo hơn một nửa số Ủy viên thường vụ sẽ tán thành đề bạt Đại Gia, nói cách khác, chỉ cần việc đề bạt Đại Gia được chuyển lên hội nghị thường vụ thì Đại Gia liền có thể thuận lợi được nhận chức chính thức, từ Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy một bước nhảy lên hàng ngũ cấp Thành phố và ngồi vào ghế Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ...
Chỉ thiếu một chút nữa thôi --- khi mắt thấy đại công cáo thành, thì một tờ giấy điều lệnh đột nhiên được phát xuống, Phó bí thư Vương ngoài ý muốn bị chuyển ra ngoài Tỉnh Yến.
Người đứng trên đài thúc đẩy cả sự kiện là Phó bí thư Vương, y bất ngờ bị nốc-ao, Chương Hệ Phong cũng không thể nhận đề nghị của Phó bí thư Vương một lần nữa đệ trình lên hội nghị thường vụ tiến hành thảo luận. Đại Gia bị đánh trúng vào thắt lưng, giống như lúc vất vả lắm mới lên đến đỉnh núi đang định đứng trên cao thưởng thức phong cảnh thì đột nhiên phát hiện, lúc chỉ cách đỉnh núi cao nhất chỉ có một bước chân thì đường đột nhiên bị chặt đứt.
Đại Gia thiếu chút nữa thổ huyết.
Chẳng lẽ định mệnh đã sắp xếp gã không thể thoát khỏi thành phố Yến sao? Đại Gia vô cùng phiền muộn, nếu gã thoát khỏi thành phố Yến, chuyển đến nhận chức Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ, không những không gian rộng lớn mà còn có thể thoát khỏi sự để ý của đám người ở Tỉnh ủy, sẽ có không gian phát triển rộng lớn, thoải mái hơn, dăm ba năm sau có lẽ có thể bước chân vào hàng cấp Phó bộ rồi.
Nhưng bây giờ bước chân thoát ra khỏi thành phố Yến của gã không thể không thu lại, làm sao không thể chán nản khi mấy lần nỗ lực muốn thoát khỏi bầu không khí chính trị ở thành phố Yến đều kết thúc trong thất bại chứ, chẳng lẽ đúng như lời thầy bói nói, đời gã không thoát khỏi cái kiếp nạn tuổi 38 sao?
Đại Gia vẫn nỗ lực muốn rời xa thành phố Yến, một là gã biết rõ trong mắt đám người ở Tỉnh ủy gã không được hoan nghênh, rất nhiều người hận gã đến tận xương tủy, hai là gã luôn cho rằng chỉ cần có thể điều đi khỏi thành phố Yến thì gã có thể phá bỏ lời nguyền tuổi 38 mà thầy bói đã lập ra cho gã.
Cho dù sau đó Đại Gia đau khổ vì mất đi vị trí Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ, nhưng gã vẫn thuận lợi ngồi lên vị trí Cục trưởng cục thuế quốc gia, cũng bước chân vào hàng ngũ cấp giám đốc Sở chính thức và gã còn là Cục trưởng cục thuế quốc gia cấp giám đốc Sở trẻ tuổi nhất nước. Nhưng trong lòng gã vẫn không thoải mái, hai lần không được nhận chức ở Thành phố Kỳ Phụ, nghĩ thế nào cũng đều là dấu hiệu không tốt.
Thế nhưng Đại Gia vẫn là Đại Gia, không lâu sau gã liền điều chỉnh tâm trạng, tiếp tục đề ra kế hoạch lâu dài cho con đường sau này.
Trước khi đề bạt Đại Gia làm Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ, Đại Gia thông qua hoạt động đã trở thành cán bộ dự bị của cấp tỉnh bộ tỉnh Yến và hệ thống thuế quốc gia toàn quốc, đặt nền móng cơ bản để gã một ngày nào đó có thể trở thành đại sứ biên giới và nhận chức Phó thủ tướng. Sau khi nếm thất bại trong việc đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Kỳ Phụ, gã điều chỉnh chiến lược, quyết định dồn hết tâm sức phát triển sự nghiệp ở hệ thống thuế quốc gia, cuối cùng đạt đến vị trí cao nhất Cục trưởng cục thuế quốc gia.
Cũng phải thừa nhận trong thời gian Đại Gia nhận chức Phó cục trưởng cục thuế quốc gia --- Cục trưởng cục thuế quốc gia hiện thời có lẽ biết rõ Đại Gia sẽ thay thế vị trí của ông ta nên không có bất cứ hành động gì, tất cả đại quyền đều nằm trong tay Đại Gia --- kiên quyết tiến thủ, lớn mật cải cách, làm việc xuất sắc, được sự quan tâm, chú ý của lãnh đạo cấp trên. Bình tĩnh xem xét thì Đại Gia có năng lực có cách suy nghĩ, cũng có thủ đoạn, nếu không phải gã quá mức bừa bãi, gã có lẽ có thể được nhiều lãnh đạo Tỉnh ủy tán thành hơn.
Hết lần này đến lần khác Đại Gia lại đi theo Chương Hệ Phong, đi theo con đường tắt đối nghịch với cả hệ thống quyền lực ở tỉnh Yến. Mặc dù đường tắt nhanh hơn nhiều so với đường bình thường nhưng đường tắt cũng có vô số biến số và nguy hiểm, một bên là núi cao, một bên là vực sâu vạn trượng, sâu không lường được. Có một phóng viên của tòa soạn báo cấp quốc gia đã nhiều năm đóng đô ở tỉnh Yến, người có quan hệ không tồi với Đại Gia, anh ta từng nói với Đại Gia, nếu Đại Gia hơi khiêm tốn vài phần, học cách ẩn dật, vậy thì chỉ cần Chương Hệ Phong còn, cho dù tỉnh Yến có rung chuyển gì thì Đại Gia vẫn tuyệt đối có thể bước lên vị trí cấp Phó bộ ở tỉnh Yến.
Một khi Đại Gia bước vào cấp Phó bộ thì sẽ trở thành cây đại thụ che trời, cơ bản có thể mặc cho bão táp mưa sa còn tôi vẫn chẳng hề gì rồi.
Đại Gia cũng không nghe lời khuyên của bạn, có lẽ gã đi đến bây giờ đã không thể dừng bước, cho dù gã thuộc loại nào, sau khi gã chính thức nhận chức Cục trưởng cục thuế quốc gia, trở thành cấp Phó bộ, bước chân của gã không chậm mà còn nhanh hơn trước vài phần.
- Không sớm nữa, hay là mai nói tiếp?
Quan Doãn ăn xong mì hoành thánh, hài lòng nằm xuống giường:
- Khó trách làm quan lâu cách một thời gian lại ốm một thời gian, cho dù là bệnh giả hay bệnh thật, ở bệnh viện nghỉ ngơi vài ngày là hạnh phúc hiếm có rồi. Bây giờ tôi vẫn chưa làm quan đã có loại cảm khái này rồi, nếu ngồi lên vị trí cao thật thì không biết sẽ có cảnh gì xảy ra?
- Chưa muộn đâu, tiếp tục nói, nói xong hẵng ngủ.
Tề Ngang Dương tinh thần phấn chấn, không có chút buồn ngủ nào:
- Cậu còn chưa làm quan sao? Mặc dù cậu chưa có kinh nghiệm chấp chính một huyện nhưng thâm niên của cậu so với một số Chủ tịch huyện, Bí thư Huyện ủy không kém hơn nửa phần. Đúng rồi, như cậu nói nếu Đại Gia từng bước một từ cấp thấp bước đến vị trí hôm nay thì có trưởng thành hơn một chút không?
- Cũng chưa chắc.
Quan Doãn lắc đầu:
- Tính cách quyết định vận mệnh, câu nói này cho dù trong ngành nghề nào cũng có sự hợp lý nhất định. Sự may mắn của Đại Gia là gã gặp được Chương Hệ Phong, không may cũng là bởi vì gặp được Chương Hệ Phong. Lúc trước Đại Gia ở Chương Trình nghe nói rất khiêm tốn, sau khi điều đến Tỉnh ủy, trong thời gian nhận chức Thư ký cho Phó chủ tịch Tỉnh, xử sự cũng rất cẩn thận...
- Ý cậu là trên không nghiêm thì dưới chắc chắn loạn à?
Tề Ngang Dương cười ha hả:
- Lãnh đạo thế nào thì Thư ký thế ấy, có phải đạo lý này không?
- Nuôi con mà không dạy con là lỗi của người cha, cũng giống như vậy, Thư ký làm xằng làm bậy giễu võ dương oai ở bên ngoài tuyệt đối là do lãnh đạo dung túng. Nếu lãnh đạo hơi trói buộc Thư ký một chút thì Đại Gia có mấy lá gan dám dương oai ở tỉnh Yến? Nếu thiết lập chế độ truy cứu trách nhiệm cán bộ lãnh đạo đề bạt cán bộ không thích hợp nhận chức, vậy thì lúc đề bạt cán bộ, mỗi người lãnh đạo sẽ đều suy nghĩ cẩn thận xem người được đề bạt có tài đức vẹn toàn hay không rồi.
- Làm sao thế được?
Tề Ngang Dương tỏ vẻ không hiểu suy nghĩ của Quan Doãn:
- Một người lãnh đạo trong mấy chục năm làm quan đề bạt bao nhiêu người chứ? Nếu trong đó có một người phạm lỗi, lãnh đạo cũng phải gánh trách nhiệm thì ai còn nguyện ý làm quan chứ?
- Chính vì làm quan mạo hiểm quá nhỏ nên mới tạo thành hiện tượng lạ người người đều bám lấy chốn quan trường, mới làm trong nước tham quan lộng hành, tư tưởng của quan vô cùng nghiêm trọng...
Quan Doãn hiểu tâm tư của Tề Ngang Dương, Tề Toàn thân là Phó bí thư Tỉnh ủy, chủ quản đề bạt cán bộ, chắc chắn có vô số cán bộ được ông ta đề bạt, nếu trong số đó có một người phạm lỗi liền truy cứu trách nhiệm của Tề Toàn thì Tề Toàn sẽ thấy oan uổng:
- Thực ra mặc dù thiết lập chế độ truy cứu trách nhiệm của một loạt lãnh đạo sẽ phải đối đầu với rất nhiều khó khăn, nhưng biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn. Tôi nghĩ thiết lập một chế độ truy xét những quan viên làm việc có hiệu quả tuyệt đối sẽ làm cho bầu không khí chính trị trong nước thay đổi hoàn toàn.
Chế độ oan giả án sai truy cứu cả đời, chế độ truy cứu trách nhiệm lý lịch quan viên, chế độ truy cứu trách nhiệm cả đời quan viên đề bạt cán bộ... Nếu thiết lập chế độ truy cứu trách nhiệm một loạt quan viên thì những người đang có chức quyền cũng sẽ không thích gì làm nấy lợi dụng quyền lực trong tay mình, sẽ biết có điều cố kỵ, bị trói buộc trong chế độ.
Đang nói thì điện thoại Quan Doãn đột nhiên đổ chuông, trong lúc nửa đêm thế này, tiếng chuông điện thoại vô cùng chói tai giống như điềm báo cho chuyện không bình thường xảy ra vậy.
Quan Vận Quan Vận - Hà Thường Tại Quan Vận