Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 509 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 344 / 4
Cập nhật: 2020-09-16 21:05:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 307: Tai HọA NgầM ThậT LớN
rước khi đến Kim gia, Dung Tương nhận được một cú điện thoại cũng đã vội vàng rời đi, hơn nữa còn chỉ ra rằng ông cụ Dung cũng đã ở đó. Lúc ấy Quan Doãn cũng không kịp nghĩ “ông” là ai, chỉ nghĩ rằng ông cụ Dung rốt cuộc đã quay về Dung gia rồi.
Giờ Kim gia cũng nhận được cú điện thoại như vậy, Quan Doãn thật sự lo lắng. Người có thể được cả Dung gia và Kim gia gọi là “ông”, trong cả nước, chỉ có một người mà thôi. Cho dù là người có chức vụ cao nhất, cũng không đủ để Dung Tương xem trọng như vậy, đồng thời khiến cả ba anh em Kim gia cùng lên đường.
Một người, chỉ có một người này mà thôi!
Cũng là “ông” năm đó, khi Thôi Đồng công tác ở Hoàng Lương đã luôn miệng khen ngợi. “Ông” đúng là có cống hiến rất lớn với Trung Quốc, đã tạo được sự nghiệp vĩ đại để cải cách Trung Quốc, là tấm bia đá vĩnh viễn không mòn.
Bỗng nhiên trong đầu Quan Doãn xuất hiện một ý niệm thật mãnh liệt, nhớ lại ông cụ Dung luôn cô đơn và sầu não trên đường đi, lại nghĩ đến ông ấy luôn ngâm mấy câu thơ hoài cảm “Nhân thế kỷ hồi thương vãn sự, sơ hình y cựu chẩm hàn lưu” (người thường nhớ về những chuyện cũ đau buồn, dáng núi vẫn như xưa chôn trong dòng nước lạnh), rõ ràng không phải nói về Dung gia, mà là nhớ đến bạn cũ, than thở cảnh còn người mất.
Ông cụ Dung thật giỏi, giấu hắn thật kỹ, hóa ra còn có nguyên nhân sâu xa. Trước khi bệnh tình của “ông” nguy kịch, đúng lúc quay về Bắc Kinh để gặp mặt một lần. Cố nhân tình thâm, nhân thế chìm nổi. Nếu khi xưa ông ấy và “ông” đã có những năm tháng tung hoành, quả nhiên là “Vạn lý mịch phong hầu, thất mã thú Lương Châu. Quan hà mộng đoạn xử? Trần ám cựu điêu cừu”.
Đương nhiên, áo lông chồn ám bụi chính là ông cụ Dung chứ không phải là “ông”. Tuổi tác của “ông” đã chất chồng, cuộc đời khép mở, còn ông cụ Dung đã vứt bỏ công danh hơn ba mươi năm, đúng là cuộc sống thay đổi, ba mươi năm nhanh chóng trôi qua. Trên lưng ông cụ Dung là cuồng danh, còn trên lưng “ông” lại là nổi danh.
Chẳng qua núi xanh không thể che hết, dù sao nước cũng chảy về phía đông. Dù “ông” có là vĩ nhân, cuối cùng cũng có ngày kết thúc. Quan Doãn trong lòng đầy bi thương. Hắn vô cùng kính ngưỡng “ông”, có thể nói cuộc đời thăng trầm của “ông” là sự khích lệ lớn lao khi hắn phải chìm nổi ở huyện Khổng. Giờ bệnh tình của “ông” nguy kịch, lòng hắn cũng đau buồn.
Nhưng hắn nhận thấy, trước tiên đã thông báo cho Dung gia, sau mới đến Kim gia, từ đó có thể thấy được, sức nặng của Dung gia quả thật cao hơn Kim gia.
Lại nghĩ chuyện hôm nay đính hôn với Kim gia, tiệc tương thân cũng không ồn ào huyên náo, gióng trống khua chiêng như lời đồn. Thứ nhất là Tề gia chưa ai đến, rõ ràng không phải là chính thức đính hôn. Thứ hai là từ đầu đến cuối cũng không nhắc nhở gì đến Tề Ngang Dương, dường như đã sớm loại trừ Tề Ngang Dương rồi. Ba là trong năm thế gia ở Bắc Kinh, chỉ có một nhân vật quan trọng của Dung gia lộ diện, Lãnh gia chỉ có một người thuộc hàng con cháu đến. Còn những người khác ở Điền gia, Lãnh gia và Lý gia đều không thấy bóng dáng, cũng chứng tỏ quan hệ giữa Kim gia và các nhà khác không hề bình thường. Hay chứng tỏ Kim gia nói chuyện đính hôn chỉ là một màn đầu voi đuôi chuột?
Hay chuyện đính hôn là Kim Toàn Đạo đặc biệt muốn diễn một tuồng hay cho hắn?
Trong lòng Quan Doãn không khỏi dấy lên nghi ngờ. Ngẫm kỹ lại từng bước Kim Toàn Đạo khảo nghiệm hắn, rõ ràng đã sớm có chuẩn bị. Chẳng lẽ Hồng Môn Yến hôm nay vốn đã muốn cho hắn diễn vai chính sao?
- Quan Doãn, bác có việc ra ngoài trước, cháu đừng đi, cứ ở nhà chờ bác. Đêm nay bác sẽ về tới nhà.
Kim Toàn Đạo giải thích qua, khẽ gật đầu với Kim Toàn Đức và Kim Toàn Kinh, ba người liền cùng nhau đi ra cửa.
Quan Doãn không suy nghĩ nữa, cùng mấy người Tề Ngang Dương đứng lên đưa tiễn.
Sau khi đi ra, ba người Kim Toàn Đạo, Kim Toàn Đức và Kim Toàn Kinh cùng ngồi một xe, lao nhanh ra ngoài. Đi chưa được bao xa, Kim Toàn Đức rốt cuộc không nén được nghi vấn trong lòng, lên tiếng hỏi:
- Anh cả, Quan gia có tai họa ngầm rất lớn, Mẫu Bang Phương và Dung Tiểu Muội có thể là rắc rối lớn, sao anh vẫn chấp thuận lời cầu hôn của Quan Doãn?
- Mẫu Bang Phương và Dung Tiểu Muội…
Kim Toàn Đạo hơi nheo mắt, ánh mắt dường như buồn man mác mông lung, lại tựa như kiên quyết:
- Là rắc rối hay là kỳ ngộ, còn phải xem sự vận tác trên đời này. Ba phần vận khí, bảy phần vận tác, dựa vào thực lực của Kim gia, dung nạp một Quan Doãn cũng không phải là chuyện phiêu lưu quá lớn, đồng thời cũng có thể thu được ích lợi từ kỳ ngộ kinh người này.
Nếu Quan Doãn ở đây, nghe được Kim Toàn Đạo nói ba phần may mắn, bảy phần tác động…chắc chắn sẽ chấn động. Đây là điểm quan trọng trong đạo làm quan mà ông cụ Dung thường nhắc.
Thật ra Quan Doãn cũng đã đoán đúng hơn phân nửa. Cuộc đính hôn danh không chính, ngôn không thuận ở Kim gia hôm nay thực chất không phải đính hôn, chỉ là đặc biệt vì hắn mà mở một tiệc kết thân thôi. Trước đây, sau lần Kim Toàn Đạo nói chuyện với Tề Toàn, hai bên đã quyết định hủy bỏ chuyện đính hôn giữa Tề Ngang Dương và Kim Nhất Giai.
Bởi vì Kim Toàn Đạo cũng thế, mà Tề Toàn cũng vậy, cuối cùng xem như bậc cha mẹ cũng được khai sáng, tuy rất mong muốn kết thân, nhưng vẫn không muốn làm Kim Nhất Giai và Tề Ngang Dương khó xử. Hơn nữa, hai người đều biết Kim Nhất Giai và Tề Ngang Dương đều rất cứng rắn, sẽ không chịu thỏa hiệp. Hơn nữa, theo tính cách của Kim Nhất Gia và Tề Ngang Dương, nếu làm lớn chuyện, nói không chừng hai người họ sẽ bỏ chạy lấy người. Vì thế, chuyện đính hôn chính thức bị hủy bỏ.
Nhưng để Kim gia phối hợp diễn một trò hay, họ vẫn giấu Tề Ngang Dương và Kim Nhất Giai, còn lấy danh nghĩa đính hôn bắt Tề Ngang Dương đến Kim gia. Đây là chủ ý của Kim Toàn Đạo, để vô hình trung tăng thêm khó khăn cho Quan Doãn khi đến cầu hôn, gia tăng chướng ngại tâm lý cho Quan Doãn.
Tất cả đều vì nỗi khổ bất đắc dĩ của Kim Toàn Đạo.
Không sai, Kim Toàn Đạo đường đường là người đứng đầu Kim gia ở Bắc Kinh, chuyện chung thânđại sự của con gái, không ngờ lại trở thành khảo nghiệm quan trọng sống còn nhất kể từ lúc Kim gia được sáng lập đến nay!
Quan Doãn không biết, Kim Nhất Giai không biết, Tề Ngang Dương lại càng không biết, thậm chí rất nhiều người không biết, khi Kim Toàn Đạo chấp nhận lời cầu hôn của Quan Doãn, khi ông tuyên bố Quan Doãn và Kim Nhất Giai đính hôn, trong lòng ông có áp lực to lớn đến nhường nào. Giờ phút ấy, phía sau khuôn mặt trầm tĩnh bất động như núi là tấm lòng người cha yêu thương con mình sâu sắc, không tiếc làm vật hy sinh cho bề trên.
Quan Doãn nhỏ nhoi, nhìn như xuất thân bình dân, không cành không rễ, thật ra bản thân hắn cũng là kíp nổ không biết sẽ là dây dẫn làm sụp đổ bao nhiêu thế lực mạnh mẽ. Không cẩn thận, Kim gia chọn Quan Doãn làm rể, có khả năng để lửa bén đến người.
Nguyên nhân chính vì hai người gần gũi nhất bên cạnh Quan Doãn: Mẫu Bang Phương và Dung Tiểu Muội.
Khi nghiên cứu gia đình Quan Doãn, Kim Toàn Đạo và Hạ Đức Trường đều nhạy bén như nhau, phát hiện bên trong gia đình bình dân của Quan Doãn là một mê cung thật lớn. Đương nhiên, so với Hạ Đức Trường nông cạn, luôn giữ vững cách nhìn với Quan gia, Kim Toàn Đạo lại khác hẳn, không cho rằng có thể nhờ Dung Tiểu Muội mà kết thân với Dung gia, mà là phát hiện một tai họa ngầm rất lớn ẩn sâu trong Quan gia.
Dựa vào toàn bộ mạng lưới quan hệ và thủ đoạn của Kim gia, tuy việc điều tra vì sao ngày trước Mẫu Bang Phương đến trú ngụ tại huyện Khổng cũng gặp nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng ông vẫn đoán được đại khái những việc đã xảy ra, biết được thân phận thật sự của Mẫu Bang Phương cùng với nguyên nhân phải lấy chồng xa tận huyện Khổng, tiếp theo mới điều tra được mối tình đầu của Mẫu Bang Phương có chức vụ quan trọng gì, cư ngụ nơi nào, cũng đã kinh ngạc không ít.
Mẫu Bang Phương là con gái thế gia, lại có mối tình đầu với quan lớn, hơn nữa, mối tình đầu của bà không đứng cùng trận doanh với Kim gia. Làm người, Kim Toàn Đạo không thể trơ trẽn chỉ vì Mẫu Bang Phương mà hoàn toàn hủy đi chuyện tốt của Quan Doãn và Kim Nhất Giai.
Mẫu Bang Phương chính là quả bom hẹn giờ có uy lực thật lớn. Thân phận con thế gia và hành động trốn chạy vì mối tình đầu, sớm muộn gì cũng có thể dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyền. Kim Toàn Đạo dùng trí tuệ cả cuộc đời để đoán, vị trí của Quan Doãn càng cao, thì sẽ dẫn đến phản ứng lại càng lớn, chấn động càng kịch liệt.
Chỉ dựa vào tai họa ngầm là mẹ Quan, thì đã không nên chọn Quan Doãn làm rể rồi.
Đây là điều thứ nhất.
Thứ hai, Dung Tiểu Muội lại càng là một tai họa ngầm lớn hơn cả má Quan nữa.
Dung Tiểu Muội đã được xác định là đứa con gái bị lạc đường của Dung Nhất Thủy. Nhưng cuối cùng lạc đường thế nào, vì sao lại lạc… Nói cho cùng lạc đường hay là bỏ rơi, đều là vụ án chưa giải quyết. Theo suy đoán của Kim Toàn Đạo, dựa vào lực ảnh hưởng của Dung gia, khi Quan Doãn ở huyện Khổng, có lẽ Dung gia không chú ý đến sự tồn tại của Quan Doãn, nhưng sau khi Quan Doãn hai mươi ba tuổi đã bước ra khỏi huyện Khổng, là thư ký thứ nhất trẻ tuổi nhất Thành ủy Hoàng Lương, thậm chí là tỉnh Yến, tất nhiên Quan Doãn sẽ lọt vào mắt Dung gia.
Đừng nói chuyện Dung gia tuy ở Bắc Kinh nhưng có lòng muốn thâu tóm thiên hạ, chỉ dựa vào ưu thế của tỉnh Yến, vây quanh Bắc Kinh và Thiên Tân, năm thế gia ở Bắc Kinh, có nhà nào không chú ý đặc biệt đến gió thổi cỏ lay ở tỉnh Yến đâu? Làm thư ký thứ nhất Thành ủy Hoàng Lương, một trong ba thành phố cấp địa lớn nhất của tỉnh Yến, lại là điểm tựa của Tưởng Tuyết Tùng, dựa vào thân phận nông dân đặc biệt của Tưởng Tuyết Tùng, nếu Dung gia không chú ý đến Quan Doãn thì sẽ không xứng là thế gia hàng đầu ở Bắc Kinh.
Vấn đề là, chỉ cần Dung gia phát hiện ra Quan Doãn, thì những bí mật trong gia đình Quan Doãn sẽ hiện ra trước mắt Dung gia. Dung Tiểu Muội sẽ trồi lên khỏi mặt nước. Lại nghĩ đến chuyện trước đây Kim Nhất Giai đã sớm phát hiện dung mạo Dung Tiểu Muội và Dung Nhất Thủy khá giống nhau, cô cũng đã nói với Thôi Oanh về chuyện Dung Tiểu Muội ở huyện Khổng. Nhưng dù là trước hay sau khi Quan Doãn lọt vào mắt Dung gia, Dung gia cũng không có bất cứ hành động nào nhận lại con cả. Việc này đúng là có huyền cơ thật lớn.
Kim Toàn Đạo là người thế nào chứ? Ông cả đời nghiên cứu quốc học, hiểu rất rõ tam vị trong quan trường, lại đã từng đọc lịch sử, là người sâu không lường được, đã sớm biết Dung Bán Sơn của Dung gia mất tích rất ly kỳ, sống không thấy người, chết không thấy xác, là vụ án lớn chưa giải quyết được của Dung gia, sau đó Dung Tiểu Muội lại bất ngờ bị lạc đường. Mọi chuyện trong nhà họ Dung thật là chuyện phức tạp nhất trong các thế gia.
Có thể khẳng định, lúc này Dung gia đã biết Dung Tiểu Muội ở Quan gia, nhưng vẫn không nhận thân. Tuy rằng theo cấp bậc của Dung gia, nếu như nhận thân, cần phải được trung ương phê chuẩn, nhưng đối với Dung gia cũng không phải là việc khó gì, lại chẳng hề tỏ vẻ biết ơn Quan gia đã mười mấy năm nuôi dưỡng Dung Tiểu Muội. Kim Toàn Đạo chỉ biết, không được khơi lên mọi bí mật của Dung gia. Nếu đụng đến, nhất định sẽ chạm đến nỗi đau lớn nhất của Dung gia, nói không chừng sẽ muốn lấy cả mạng người ta.
Phía sau chuyện Dung Tiểu Muội lạc đường, có lẽ cất giấu một bí mật của Dung gia. Bí mật ân oán của thế gia, người ngoài tốt nhất không nên nhúng tay vào. một khi chạm đến, vào lúc mấu chốt, nhất định chỉ có chết mà thôi.
Vì những hiểu biết đó, Kim Toàn Đạo vốn định mượn chuyện đính hôn để làm khó Quan Doãn, hoàn toàn đánh bại ý tưởng của Quan Doãn với Kim Nhất Giai. Kim gia không thể vì Quan Doãn mà đắc tội với hai đại thế gia, mà nhất là Dung gia.
Quan Vận Quan Vận - Hà Thường Tại Quan Vận