A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2061: Cuộc Dẫn Sói Vào Nhà Quy Mô Lớn Nhất Trong Lịch Sử Tỉnh Tây
rần Diễm sau khi nghe Thành ủy và Tỉnh ủy lần lượt mở cuộc họp khẩn cấp, ngay tức khắc gọi một cuộc điện thoại, sau khi nói chuyện điện thoại với Quý Như Lan mấy phút xong, cô lập tức xuất phát đi gặp Quý Như Lan.
Không chỉ có mặt Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì cũng có mặt.
Lần hội đàm ba bên đầu tiên giữa Trần Diễm, Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì, vẫn xem như thuận lợi, bước đầu đạt được một loạt ý kiến chung. Cũng có thể nói, lần hội đàm này, đặt nền móng an toàn cho việc Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì liên kết bắt đầu can dự vào điện lực tỉnh Tây, cũng là lần bắt tay đầu tiên giữa Trần Diễm và Nghiêm Tiểu Thì.
Sự liên kết của ba người phụ nữ có lai lịch, thân phận khác nhau, đang chứng thực một điều, ba người phụ nữ một vở kịch, một vở kịch phụ nữ hoàn toàn mới, lần đầu tiên trình diễn trong lịch sử sân khấu Tấn Dương.
Trần Diễm sau khi tạm biệt Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì, đi đến nửa đường, lại nhận được điện thoại của Lý Thấm.
- Tổng giám đốc Trần, tiện qua gặp mặt không?
Lý Thấm đưa ra một lời mời mà Trần Diễm không thể từ chối.
- Đến ngay.
Cảm giác được người khác coi trọng quả thật không tồi, Trần Diễm bây giờ đối với Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì mời cô gia nhập nhóm liên minh ba người đẹp có một cảm giác tự hào không phải tôi thì còn ai nữa.
Chỉ có điều vở kịch của Nghiêm Tiểu Thì, mệnh danh thực sự vẫn chưa có được nhận thức chung, cô cố gắng giữ bình tĩnh, trong lòng lại kiềm chế không được sự vui sướng.
Có thể liên kết cùng Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì, đồng nghĩa với việc lại có thêm một tấm bình phong che chở an toàn.
Nếu Lý Thấm cũng gia nhập nhóm ba người đẹp thì càng tốt… Trên đường đi, Trần Diễm còn âm thầm nghĩ bước tiếp theo sẽ bắt tay với Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì, sự bái phục đối với Hạ Tưởng trong lòng tăng lên cao đến mức không gì sánh kịp. Hạ Tưởng không những là quan lớn trẻ tuổi cô ít thấy trong đời, còn là người duy nhất có trí tuệ chính trị nhất trong tầm mắt của cô.
Kế hoạch Giang Cương tỉ mỉ chuẩn bị, chỉ bị Hạ Tưởng nhẹ nhàng đẩy, đã chuyển hóa thành mặt có lợi, khiến Trần Diễm thêm phần tán thưởng, Hạ Tưởng, thật sự là người phi phàm! Đồng thời, quả cân đặt niềm tin thắng lợi Trần Diễm nghiêng về Hạ Tưởng cũng muốn nghiêng về Hạ Tưởng, cô không kịp thời giữ cân bằng lập trường, sẽ không có kết quả tốt.
Vả lại hiện tại Giang Cương ngày càng đáng sợ, không chắc khi nào sẽ làm những việc không thể ngờ tới được. Trần Diễm nói cho cùng chỉ là một người phụ nữ, tin đồn về việc cô lòng lang dạ sói không ít, nhưng đều là thủ đoạn lén lút, thật sự phải quang minh chính đại súng thật đạn thật đối đầu với Giang Cương, cô vẫn không có dũng khí đó.
Vừa gặp Lý Thấm, Lý Thấm vẫn là người trung thực thẳng thắn, liền nói thẳng:
- Đến lúc rồi.
Trần Diễm ngẩn người, lập tức nghĩ tới gì đó:
- Bắt đầu thu lưới rồi? Nhưng tôi đã nói trước đó, tôi chỉ phụ trách giật dây bắc cầu, không phụ trách thuyết phục.
Lý Thấm gật đầu:
- Không cần cô ra mặt thuyết phục, cô chỉ cần làm một người trung gian đạt yêu cầu là được rồi.
Trần Diễm khó hiểu:
- Thật sự có người chịu bán?
- Việc này…cô không cần bận tâm.
Thái độ của Lý Thấm không thể nói là lạnh nhạt bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không phải là nhiệt tình.
Đối với thái độ trước sau lạnh lùng của Lý Thấm,Trần Diễm vô cùng bất mãn, nhưng lại không dám đắc tội người tâm phúc số một trong tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng, cô chỉ có thể nói:
- Được thôi.
Lý Thấm miễn cưỡng cười, cô thật ra đối với người khác cũng không hề có thái độ ngạo nghễ và lạnh lùng, nhưng lại gai mắt đối với Trần Diễm. Tuy cô cũng cho rằng Trần Diễm có giá trị lợi dụng và hợp tác, nhưng không thích nhân phẩm của Trần Diễm.
- Xin đợi một lát.
Lý Thấm gật đầu với Trần Diễm, gọi một cuộc điện thoại ngắn gọn. Sau mười phút, một người đẩy cửa bước vào, đến trước mặt Trần Diễm.
Người này vô cùng cao lớn, tướng mạo uy mãnh, trong sự uy mãnh lộ ra nét hung hãn, không giống thương nhân, mà giống xã hội đen.
- Tổng giám đốc Trần, chào chị. Chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng lại đã từng nghe tiếng. Tôi cũng ngưỡng mộ Tổng giám đốc Trần đã lâu.
Y giơ tay bắt tay với Trần Diễm.
- Tôi là Hồ Cá Tính.
Lời vừa nói ra, Trần Diễm liền nghe được đối phương là ai, chính là chủ nhân của giọng nói âm u lạnh lẽo lần trước gọi điện cho cô.
Tên là Hồ Cá Tính…, đúng là một cái tên kỳ lạ, Trần Diễm bắt tay với đối thủ, thầm nghĩ nhà họ Phó sao lại cử đến một nhân vật như xã hội đen thế này, rốt cuộc là muốn mua cổ phần, hay là muốn cướp?
- Sau này, vất vả Tổng giám đốc Trần rồi. Xin Tổng giám đốc Trần yên tâm, tôi thực lực hùng hậu, tuyệt đối lấy sự thành thật kết bạn, dùng tiền kết bạn.
Hồ Cá Tính nói dễ nghe, nhưng trên mặt lại không có nét cười, lạnh lùng u tối đáng sợ.
- Tôi bằng lòng cống hiến chút sức lực cho anh Hồ.
Trần Diễm nặn ra một nụ cười thăm dò, hỏi:
- Khi nào bắt đầu?
- Nếu tiện, bây giờ bắt đầu thế nào?
Hồ Cá Tính dù đang cười, cũng là cười rất lạnh lùng.
- Bây giờ?
Trần Diễm hơi do dự,
- Được thôi, tuy nhiên tôi tò mò là, anh Hồ có phải là đã làm xong các công việc giai đoạn trước?
- Tôi nói rồi, chỉ xin Tổng giám đốc Trần giới thiệu cho tôi tất cả tài sản của chủ mỏ than Tuần Ất trở lên ngoài mỏ than Thắng Hoa và mỏ than An Đạt, các việc khác, không cần Tổng giám đốc Trần bận tâm.
Lòng ham muốn thật lớn, muốn một phát ăn thành tên mập luôn? Trần Diễm trong lòng không tránh khỏi có chút khinh miệt. So với Chủ tịch tỉnh Hạ, nhà họ Phó không những dáng ăn vô cùng khó coi, mà còn ham lợi trước mắt quá.
Tuy nhiên…yêu cầu của nhà họ Phó không tính là quá đáng, chỉ để cô phụ trách giới thiệu gặp mặt. Giới thiệu gặp mặt còn không dễ dàng? Cô chỉ phụ trách gõ cửa mỗi nhà mỗi hộ là được rồi, về phần nhà họ Phó đàm phán thế nào, dù là khéo léo cướp đoạt hay ngang tàng lấy đi, cũng không liên quan gì đến cô.
Gõ cửa là một việc đơn giản, Trần Diễm cho rằng cô thay nhà họ Phó mở đường, là một việc nhẹ nhàng, nhưng lại không biết, gõ cửa là người đẹp, đằng sau người đẹp lại có con sói xám đang đứng.
Cuộc dẫn sói vào nhà quy mô lớn nhất lịch sử tỉnh Tây, do Trần Diễm trong vô thức, tạo nên lịch sử.
Thành ủy mở cuộc họp khẩn cấp, là vì thống nhất khuynh hướng, tạo thanh thế cho hành động xuất kích mạnh nhất của Cục công an thành phố.
Dù rằng âm thanh phản đối trong Thành ủy không ít, nhưng dưới tiền đề Trương Bình Thiếu đã nắm trong tay đại cục, âm thanh phản đối không có kết quả, cuối cùng bị áp chế đi. Do Sở công an tỉnh chỉ đạo, bảy hội chiến lớn tấn công tội phạm kinh tế do Cục công an thành phố nắm quyền chủ đạo, chính thức được lên lịch trình.
Trương Bình Thiếu trong cuộc họp Thành ủy nhấn mạnh, phải phân tích chính xác tình thế hội chiến, xoay quanh tư tưởng chỉ đạo "Phá đại án, đánh trận lớn, tung cao trào", lấy tội phạm kinh tế nguy hại nghiêm trọng an toàn kinh tế quốc gia và xâm phạm nghiêm trọng lợi ích thiết thân quần chúng nhân dân làm trọng điểm, đánh tốt bảy chiến dịch lớn, liên tục đẩy mạnh triển khai thọc sâu "Hội chiến phá án".
Đưa hành động xuất kích quyền mạnh của Cục công an thành phố lên cao đến mức độ nguy hại an toàn kinh tế quốc gia, không ít người nghe ra ý ở ngoài lời, sợ là lần hành động xuất kích quyền mạnh này, không phải là một hành động theo thông lệ, cũng không phải là hưởng ứng tinh thần cuộc họp "Hội chiến phá án" cơ quan công an toàn quốc nghiêm khắc tấn công tội phạm kinh tế Bộ công an mấy ngày trước mở ra, mà là một lần hành động có chỉ hướng chính trị rõ ràng.
Sau cuộc họp, Thị trưởng Phạm Kinh Luân và mấy vị lãnh đạo chủ yếu của Thành ủy bàn bạc cả buổi, cuối cùng có được kết luận. Sau khi Tiêu Lôi sa lưới, Cừu Đường phù chính, Trương Bình Thiếu mượn lần hành động này một lần nữa bài trừ những nghi kỵ, nâng cao uy danh, muốn thông qua hành động này đặt nền móng vững chắc cho việc y trở thành người đầu tiên không ai với tới ở Tấn Dương-Trương Bình Thiếu là sự bành trướng cực độ của ham muốn quyền lực cá nhân.
Phạm Kinh Luân chỉ đoán đúng một nửa. Quả thật, Trương Bình Thiếu cũng có ý mượn hành động này lập uy, nhưng dụng ý sâu hơn xa hơn, vẫn là vì sự ổn định và hòa bình lâu dài của Tấn Dương, vì sự thành công của chuyển hình kinh tế năng lượng tỉnh Tây. Tấn Dương là tỉnh lỵ và cơ sở than đá quan trọng của tỉnh Tây, ý nghĩa khai cục vô cùng to lớn.
Trương Bình Thiếu trọng trách trên vai.
Đồng thời Cừu Đường cũng là trọng trách trên vai.
Việc tổ chức cuộc họp khẩn cấp Tỉnh ủy, là chỉ thị của Văn phòng Nội các Chính phủ truyền đạt về việc Phó thủ tướng Đại Phục Thịnh của Nội các Chính phủ đối với việc song song giữa điện lực địa phương tỉnh Tây và lưới điện quốc gia.
Nếu là Phó thủ tướng khác chỉ thị thì cũng thôi đi, một chỉ thị của Phó thủ tướng, vẫn không đến nỗi kinh động Tỉnh ủy lập tức mở cuộc họp khẩn cấp nghiên cứu. Quan trọng là Phó thủ tướng Đại thân phận đặc biệt, ông không chỉ hiện tại là Phó thủ tướng thường trực Nội các Chính phủ, mà còn là ứng cử viên nóng cho vị trí Thủ tướng trong nhiệm kỳ tới.
Trên thực tế, hiện tại người chủ đạo rất nhiều phương châm chính sách quan trọng của Nội các Chính phủ chính là Đại Phục Thịnh, như điều tiết khống chế vĩ mô bất động sản, như cải cách doanh nghiệp nhà nước, vv. Khi nhiệm kỳ Thủ tướng chưa đến một năm, vì tính kéo dài liên tục của chính sách, về cơ bản Đại Phục Thịnh đã tiếp tục mỗi hành động quan trọng củaNội các Chính phủ, mà rất nhiều nhà bất động sản mong đợi sau khi thay nhiệm kỳ mới sẽ có mùa xuân đến, chỉ là mộng tưởng đơn phương mà thôi.
Ít nhất trong ba năm sau, khi Đại Phục Thịnh quản lý Nội các Chính phủ, phương châm chính sách hiện hành không có biến động quá lớn!
Ai cũng không ngờ được là, sau khi lưới điện quốc gia báo lên Nội các Chính phủ, Nội các Chính phủ lại có chỉ thị nhanh như vậy. Cũng không ngờ được là, lại là Phó thủ tướng Đại Phục Thịnh đích thân ra chỉ thị, khiến mọi người bất ngờ hơn nữa là, trên chỉ thị của Đại Phục Thịnh, trực tiếp chỉ mặt điểm tên.
Điểm tên Lôi Trị Học và Hạ Tưởng.
- Mong đồng chí Trị Học và Hạ Tưởng xem xét tình hình cụ thể mà xử lý sự việc xung đột, ngoài ra mong đồng chí Hạ Tưởng xuất phát từ đại cục, sắp xếp trù tính chung kế hoạch địa phương tuân theo quốc gia.
Chỉ thị của Đại Phục Thịnh truyền đạt đến Tỉnh ủy, đi không phải là đường chính thức, tức là, ngoài Lôi Trị Học và Hạ Tưởng ra, những người còn lại ở Tỉnh ủy không thấy được nội dung chỉ thị.
Không thấy được mới đúng, nếu để các lãnh đạo Tỉnh ủy khác thấy được, không gây ra sóng to gió lớn mới là lạ!
Chỉ thị của Đại Phục Thịnh, rõ ràng là có ám chỉ, cũng điểm rõ họ tên yêu cầu Hạ Tưởng nhượng bộ một bước!
Ý nghĩa quá không bình thường.
Lẽ ra với cấp bậc của Đại Phục Thịnh, chỉ thị trên đây không phải là không thể có, mà là không hợp với lệ thường. Đại Phục Thịnh nếu cứ có ám thị muốn nhắn nhủ, thì có thể thông qua con đường khác truyền đến tai Hạ Tưởng, cũng có thể trực tiếp gọi điện cho Hạ Tưởng được biết, hà tất cứ phải làm hành động chỉ thị?
Đã là chỉ thị, lại không phải là chỉ thị theo con đường chính thức thông qua Văn phòng Nội các Chính phủ chuyển đến Tỉnh ủy, mà là chỉ thị không chính thức, chẳng lẽ không phải vẽ vời thêm chuyện?
Nhưng…sự việc trên chính trị, không có chuyện nói vẽ vời thêm chuyện, hợp lệ thường hay không hợp lệ thường, đều sẽ có rất nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Hạ Tưởng là người thế nào, chẳng lẽ có thể không biết dụng ý thực sự của hành động này của Đại Phục Thịnh? Tuy quan hệ giữa hắn và Đại Phục Thịnh không phải vô cùng thân thiết, nhưng đừng quên, Đại Phục Thịnh là người của Đoàn hệ. Mạng lưới quan hệ của Đại Phục Thịnh thông qua sự tiết lộ vô tình hay cố ý của Cổ Thu Thật và Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng không dám nói là nắm vững trong lòng bàn tay, nhưng ít nhất cũng rõ tám chín phần mười.
Chỉ thị của Đại Phục Thịnh, là thỏa hiệp, là dưới sự can dự của bàn tay khổng lồ đằng sau lưới điện quốc gia, nhất định phải tỏ rõ thái độ.
Trước khi cuộc họp khẩn cấp Tỉnh ủy mở ra, Hạ Tưởng gọi một cuộc điện thoại cho Đại Phục Thịnh, sau khi báo cáo đơn giản xung đột giữa điện lực địa phương tỉnh Tây và lưới điện quốc gia cho Đại Phục Thịnh, hắn hàm súc đề xuất với Đại Phục Thịnh một số suy nghĩ của hắn đối với việc giải quyết vấn đề giữa điện lực địa phương tỉnh Tây và lưới điện quốc gia. Text được lấy tại
Đại Phục Thịnh nghe xong, im lặng một lát, rồi mới đáp lại ba chữ:
- Có ý tưởng!
Trong nháy mắt, Hạ Tưởng hiểu ra suy nghĩ thực sự của Đại Phục Thịnh.
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần