My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1770: Chứng Kiến Một Thời Khắc Lịch Sử
ời nói của Tôn Tập Dân, âm lượng cũng không lớn, cũng không phải nói năng có khí phách kiên định, anh ta nói chuyện giống như bình thường, không nóng không lạnh, không vội vàng không hấp tấp, gằn từng tiếng nói ra, sau khi qua loa khuếch đại âm thanh, vang vọng trong hội đường.
Thanh âm không lớn, lại như sấm sét đánh xuống đất bằng.
Không, so với sét đánh đất bằng càng làm cho người ta khiếp sợ, càng làm cho người ta khó có thể tin được!
Khâu Nhân Lễ khiếp sợ mà hơi đứng lên, bởi vì động tác quá mạnh, làm cho chén nước và tư liệu trên bàn đổ xuống, chén nước rơi xuống đất tạo ra một tiếng, "choang" liền bị vỡ nát.
Tư liệu theo trên bàn cũng rơi xuống, bay toán loạn trên mặt đất, thậm chí còn có mấy tờ bị điều hòa thổi tới dưới đài.
Tôn Tập Dân làm sao vậy, anh ta là đại não thiếu dưỡng khí, hay là hồ đồ rồi. Sao có thể trước mặt mọi người lại tuyên bố từ chức? Từ chức Chủ tịch tỉnh là một chuyện lớn, trung ương hiện còn chưa phê chuẩn, một Chủ tịch tỉnh không có quyền trực tiếp hướng hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh mà từ chức!
Tôn Tập Dân cũng không phải là không hiểu chính trị. Anh ta cũng không phải nhất thời thiếu dưỡng khí mà nói ra lời tức giận, bởi vì ở trường hợp trước mặt công chúng, trong hội nghị Hội đồng nhân dân, trước mặt mọi người nói ra từ chức là sự kiện chính trị vô cùng nghiêm trọng.
Không phải vui đùa, không phải càn quấy, mà là ngôn luận phải chân chính gánh vác hậu quả!
Không chỉ Khâu Nhân Lễ kinh ngạc đến mức giật mình đứng lên, Tần Khản, Phùng Nhân Long, Chu Hồng Cơ cùng với Lý Đinh Sơn, Lý Vinh Thăng và lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy có liên can, cũng đều khiếp sợ đến trợn mắt há hốc mồm, cũng cùng nhau đứng dậy, không thể tin được toàn bộ sự kiện trước mắt vừa phát sinh.
Rất bất ngờ.
Chính trị trong nước còn chưa từng có xuất hiện qua sự kiện tương tự. Nếu Tôn Tập Dân đã được trung ương phê chuẩn cho từ chức, như vậy trước đó sẽ định ra người tiếp nhận chức vụ. Trước hết sẽ mở hội nghị Hội đồng nhân dân, sẽ thông qua bộ Chính trị thảo luận và bổ nhiệm. Nhưng người người đều biết, chính quyền tỉnh Tề đổi nhiệm kỳ mới, dựa theo chương trình đã định trước đó, Tôn Tập Dân vẫn giữ chức vụ là Chủ tịch tỉnh, trên cơ bản bộ máy chính quyền vẫn giữ nguyên không thay đổi hàng ngũ.
Cho nên mặc kệ là xuất hiện chương trình nghị sự không tín nhiệm đối với Tôn Tập Dân, mặc kệ là đề danh Hạ Tưởng là người được đề cử làm Chủ tịch tỉnh, hay là đề danh Tần Khản, trong lòng tất cả mọi người đều biết, chẳng qua chỉ là trò khôi hài thôi. Tuy nhiên là thủ pháp truyền đạt tín hiệu chính trị đến trung ương, cũng không thật sự muốn bức Tôn Tập Dân phải xuống đài. Lại nói, tuy rằng thế lực địa phương tỉnh Tề vô cùng khổng lồ, tin tưởng kết quả tuyển cử cuối cùng vẫn là Tôn Tập Dân được tuyển.
Náo loạn thì náo loạn, cuối cùng cũng không ai dám tạo thành sự kiện náo loạn tập thể. Nếu thật sự thành sự kiện tập thể đại biểu Hội đồng nhân dân trên hội nghị HĐND, như vậy là quá náo loạn rồi. Cho dù nhất thời thực hiện được, dưới sự tức giận của trung ương, chẳng những sẽ không thỏa hiệp, còn có thể dẹp yên thế lực phía sau.
Tất cả mọi người đều cho rằng, hậu quả nghiêm trọng nhất của sự tình chính là Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân dưới sự tức giận, cưỡng ép thúc đẩy biểu quyết, sau đó Tôn Tập Dân được tuyển, tiếp theo sự tình đến đây là chấm dứt. Trò hề kia cũng đến đây là chấm dứt, sau đó... vốn không có sau đó.
Không ngờ, tuyệt đối không ngờ được, sự tình lại diễn biến thành như hiện giờ. Không ngờ tỉnh Tôn Tập Dân đang đảm nhiệm chức Chủ tịch lại ở trước mặt mọi người tuyên bố từ chức!
Chế độ quan trường trong nước, đi lên thì dễ dàng, xuống dưới thì khó khăn. Nói sâu một chút, chính là sau khi anh hao tổn tâm cơ đi lên, bỗng nhiên không muốn tiếp tục, muốn xuống, cũng không dễ dàng. Bởi vì anh muốn đi lên, không phải do anh quyết, muốn đi xuống, cũng không do anh.
Tôn Tập Dân là Chủ tịch tỉnh, Chủ tịch của một tỉnh, sẽ được một vài lãnh đạo chủ chốt ở trung ương bảo đảm. Một Chủ tịch tỉnh muốn từ chức, ít nhất phải được một nửa lãnh đạo chủ chốt gật đầu. Hôm nay, Tôn Tập Dân tuyên bố từ chức, có phải trước đó đã báo cáo với trung ương hay không, có thể khẳng định là không có! Lại lùi lại một bước mà nói, nếu anh ta đã báo cáo từ chức, trung ương liệu có phê chuẩn hay không, có thể khẳng định là sẽ không!
Sự tình xảy ra thình lình như vậy, vẻ mặt Tôn Tập Dân vẫn bình thản, ánh mắt kiên định, cũng không nói giỡn, cũng không phải vì tức giận mà nói, sau khi tuyên bố xong quyết định, đón nhận ánh mắt kinh ngạc của đám người Khâu Nhân Lễ, thâm tình nói:
- Bí thư Khâu, các vị đồng nghiệp, tôi hổ thẹn đối với tín nhiệm và ưu ái của các anh đối với tôi. Trong lúc tôi đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề, bộ máy bên trong Tỉnh ủy bao gồm Bí thư Khâu, đã trợ giúp rất nhiều cho tôi. Đồng thời, nhân dân tỉnh Tề nhiệt tình thiện lương, cũng để lại cho tôi ấn tượng sắc sâu. Nhưng tôi không thể không tiếc nuối mà tuyên bố, nguyên nhân xuất phát từ bản thân tôi, tôi chính thức hướng trung ương đề xuất từ bỏ chức Chủ tịch tỉnh, khẩn cầu các vị đại biểu phê chuẩn từ chức của tôi, cảm ơn mọi người.
Trong lời nói của Tôn Tập Dân, có một phần là chân thật, cũng do nghĩ một đằng nói một nẻo khách sáo như vậy, nhưng hiển nhiên anh ta cảm động, khóe mắt hơi hơi ướt át, mềm mại, thần sắc hơi hơi biến đổi, giọng điệu cũng trầm thấp xuống:
- Thời gian tôi ở tỉnh Tề tuy rằng không dài, nhưng đối với tỉnh Tề lại có ấn tượng vô cùng sâu sắc. Thật với ý nguyện của cá nhân tôi mà nói, còn muốn tiếp tục công tác vì sự nghiệp của đảng mà làm được nhiều việc hơn, nhưng xét điều kiện các mặt, thật sự không cho phép. Tuy rằng mấy năm nay mọi người rất mệt mỏi, bề bộn nhiều việc, nhưng bận rộn cũng là một kỳ ngộ. Qua thời điểm này, muốn bận rộn cũng không có cơ hội, cho nên tôi chỉ muốn nói với mọi người một câu, nhất định phải nắm bắt lấy vận mệnh của mình cho tốt, nắm bắt tình thế cho tốt, làm thêm vài chuyện có có giá trị.
- Những lời muốn nói tôi đã nói xong, một lần nữa được cảm ơn mọi người.
Tôn Tập Dân ở trên đài cúi mình. Trong nháy mắt, sắc mặt anh ta tái nhợt mà tang thương, cũng không biết nhớ tới điều gì, nhếch môi, cố nén không cho nước mắt rơi ra, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, thật lâu không nói gì.
Nhất thời, dưới hội trường lặng im, lặng im đến không có một tiếng động nào.
Có lẽ Tôn Tập Dân mượn cơ hội này để đề xuất từ chức, cũng không phải là nhất thời tâm huyết dâng trào, mà là niềm tin trong lòng vẫn vô cùng kích động. Lại có lẽ lúc này Tôn Tập Dân đang có hàng nghìn hàng vạn cảm thán, thất vọng đối với một vài người, hay là đối với một số sự việc. Tóm lại, trong một thời gian rất dài, trong lòng mỗi người vẫn còn lưu lại thái độ chân tình của anh ta khi thông báo, biểu lộ cảm xúc thực sự, cùng với hình ảnh anh ta nhìn lên trên, thật lâu không nói gì.
Tôn Tập Dân diễn thuyết quá mức cảm động, nhất thời cuốn hút các đại biểu Hội đồng nhân dân ở đây, khiến rất nhiều người nhất thời thất thần, bỏ qua ảnh hưởng sâu xa phía sau việc Tôn Tập Dân từ chức.
Đúng vậy, chẳng những ảnh hưởng sâu xa, hơn nữa sẽ đánh thẳng một đòn vào vận mệnh chính trị tỉnh Tề, sẽ mang đến khó khăn có thể dự đoán là vô cùng lớn!
Không biết qua bao lâu, Khâu Nhân Lễ vỗ tay trước. Cùng với tiếng vỗ tay của Khâu Nhân Lễ, tiếng vỗ tay như tiếng sấm, như thủy triều dâng mà phát ra.
Dưới tiếng vỗ tay như sấm dậy, Khâu Nhân Lễ ném ánh mắt sáng Trình Tại Thuận, muốn anh ta chặt chẽ phong tỏa tin tức, làm tốt công tác của đại biểu Hội đồng nhân dân. Sau đó anh ta cùng vài người lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy vội vàng rời đi. Mặc kệ như thế nào, Khâu Nhân Lễ tuy rằng đoán có khả năng trong lòng Tôn Tập Dân đã quyết ý, nhưng tình thế nghiêm trọng, anh ta phải xin chỉ thị từ trung ương.
Ra tới phía sau phòng họp, Khâu Nhân Lễ cũng không để ý tới lễ tiết, một tay ấn Tôn Tập Dân xuống ghế nói:
- Tập Dân, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Tôn Tập Dân đối mặt với một đám người lãnh đạo Tỉnh ủy, Khâu Nhân Lễ, Phùng Nhân Long, Chu Hồng Cơ, Lý Đinh Sơn, Lý Vinh Thăng Liêu Đắc ích, Lý Đồng vây quanh anh ta chật như nêm cối, ánh mắt anh ta đảo từ người này tới người kia, đại khái hơn một phút đồng hồ, anh ta mới chậm rãi mở miệng:
- Thân thể không mạnh được như xưa. Công tác cách mạng tất nhiên là trọng yếu, nhưng cũng không thể vì công tác cách mạng mà ngay cả tính mạng cũng không cần. Mong trung ương và Tỉnh ủy phê chuẩn cho tôi được từ chức. Mong Bí thư Khâu tha thứ cho tôi đã không báo trước với Tỉnh ủy về tình huống này.
Khâu Nhân Lễ thấy Tôn Tập Dân không chịu nói thật, cũng không cưỡng ép, chỉ nói:
- Tôi phải báo cáo một chút với trung ương đã. Text được lấy tại
- Tôi cũng đi cùng.
Tôn Tập Dân đi sát phía sau Khâu Nhân Lễ, đến văn phòng khác.
Lý Đinh Sơn ngồi ở một bên, cũng nghĩ rất nhiều, từ việc Hạ Tưởng rời đi, Đại biểu Hội đồng nhân dân liên kết đề danh Tần Khản, lại đến Tôn Tập Dân đột nhiên từ chức, một loạt chuyện tình như vậy làm người ta hoa cả mắt, một chuyện vừa xảy ra, lại tiếp thêm một chuyện nữa, căng thẳng đến mức không thở nổi. Anh ta biết rõ, đao quang kiếm ảnh của đấu tranh chính trị đang bao trùm phía trên hội nghị Hội đồng nhân dân. Đây hoàn toàn là do thế lực địa phương tỉnh Tề một lần nữa chủ động khởi xướng, nhằm khiêu chiến quyền uy của trung ương.
May mắn Hạ Tưởng đã đúng lúc thoát thân, điều này khiến anh ta vui mừng nhất, Hạ Tưởng luôn có thể có cây bút thần, chẳng những thuận lợi thoát khỏi vòng vây, còn trực tiếp trả lại đối phương một đòn. Tuy nhiên điều khiến anh ta cảm thấy hơi hơi tiếc nuối chính là, Hạ Tưởng không có việc gì, nhưng kẻ gây rối Tần Khản cũng không có bị trừng trị. Điều này khiến anh ta vẫn cảm thấy vô cùng căm tức.
Tần Khản là một cây súng với hỏa lực thật lớn, nếu không đánh Tần Khản tới mức tàn phế, y sẽ còn có thể tiếp tục nổ súng đả thương người khác.
Đang lúc Lý Đinh Sơn căm hận còn cảm thấy hết sức bất đắc dĩ, lại đột nhiên xuất hiện sự kiện đề danh Tần Khản là người được đề cử làm Chủ tịch tỉnh. Phản ứng đầu tiên của anh ta chính là, khẳng định đây là bút tích của Hạ Tưởng. Tốt, thật quá tốt. Hạ Tưởng đã ra tay.
Không ngờ không đợi anh ta suy nghĩ sâu xa hơn về nội tình và huyền cơ trong đó, Tôn Tập Dân liền thuận thế tuyên bố từ chức, trực tiếp khiến anh ta khiếp sợ tại chỗ.
Sự tình quá đột ngột, không có một chút dấu hiệu nào báo trước!
Sau đó Lý Đinh Sơn lập tức xâm nhập phân tích tình thế, nếu nói Hạ Tưởng muốn trở tay ăn miếng trả miếng, đưa ra trò đề danh khôi hài, khiến Tần Khản đâm lao phải theo lao và thanh danh mất sạch, vậy Tôn Tập Dân từ chức, có phải vì phối hợp thủ đoạn của Hạ Tưởng hay không, đánh ra một lá bài bi thương, mục đích chính là khiến trung ương hiểu được, vấn đề tỉnh Tề, đã tới mức không nặng tay trừng trị thì không thể khống chế được tình hình.
Nhìn bóng dáng Tôn Tập Dân biến mất sau cánh cửa, Lý Đinh Sơn càng kiên định với phán đoán của mình. Giữa Hạ Tưởng và Tôn Tập Dân có sự ăn ý!
Lý Đinh Sơn đoán đúng được ba phần...
Ở một gian văn phòng tư mật, Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân khẩn cấp báo cáo với trung ương về sự kiện vừa đột nhiên phát sinh.
Tổng bí thư quá chấn động kinh ngạc.
Chủ tịch Quốc hội chấn động kinh ngạc.
Thủ tướng cũng chấn động, kinh ngạc.
Vài phút sau, trung ương truyền tinh thần chỉ thị đến, tạm thời không đồng ý để Tôn Tập Dân từ chức, hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh dời ngày bế mạc lại sau một ngày. Tôn Tập Dân không được có bất luận ngôn luận gì có liên quan đến từ chức. Toàn bộ cán bộ Tỉnh ủy tỉnh Tề, chờ tinh thần chỉ thị tiếp sau của trung ương.
Sự tình quan trọng, Tổng bí thư tự mình trấn thủ, mở cuộc họp hội nghị khẩn cấp nghiên cứu biến cố trọng đại của tỉnh Tề.
Sau đó, Khâu Nhân Lễ trịnh trọng tuyên bố tạm thời trì hoãn thêm nửa ngày, dời lễ bế mạc sang ngày hôm sau, cũng đem sự kiện bay lên đến độ cao chính trị. Bất cứ người nào dù với bất cứ lý do bất đắc dĩ gì mà tiết lộ thông tin ra ngoài, người vi phạm sẽ bị xử lý theo kỷ luật Đảng.
Sau đó, lập tức thông báo cho Hạ Tưởng đang ở sân bay chờ đón người, yêu cầu hắn trước tiên chạy về Tỉnh ủy, tham gia hội nghị khẩn cấp.
Hạ Tưởng ở sân bay vừa mới đón được Tạ Tín Tài, sau khi bất ngờ biết được biến cố, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó không chút hoang mang gọi một cuộc điện thoại cho ông cụ Ngô.
Sau khi cùng ông cụ họ Ngô trò chuyện một hồi, Hạ Tưởng buông điện thoại quay lại nói với Tạ Tín Tài:
- Phó Trưởng ban Tạ, tỉnh Tề có đại biến, lần này anh đến, đúng lúc gặp chuyện đó, sẽ chứng kiến một thời khắc lịch sử.
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần