Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1663: Hai Thanh Kiếm Sắc Trong Tay Hạ Tưởng
hật ra nếu muốn đi tìm căn nguyên nguồn gốc, thì nên cảm tạ Ha Giang Hải mới đúng.
Bởi vì Hà Giang Hải chiếm cứ ở tỉnh Tề nhiều năm, bố cục sâu rộng không ai có thể so được, nhưng trời đất run rủi, dưới hình thức áp bức, bố cục mà Hà Giang Hải đã sắp xếp tỉ mỉ, hoặc là quân cờ đã mai phục lâu dài, hoặc là bị Chu Hồng Cơ nhổ bỏ, hoặc là bị Khâu Nhân Lễ xúi giục, hoặc …Hạ Tưởng mượn gió bẻ măng, dùng luôn cho bản thân.
Sách lược inh nhất không phải là phá hoại bố cục của đối phương, mà là tương kế tựu kế, tiếp thu toàn bộ kế hoạch của đối phương để bản thân sử dụng. Hạ Tưởng phải có được lợi ích như thế, trong lúc cứu tính mệnh của Cung Tiểu Tinh, cũng đem việc riêng tư của lực lượng trung kiên thuộc thế lực địa phương tỉnh Tề mà Cung Tiểu Tinh thông qua con đường bất chính đã đạt được, không một chút do dự mà thu nạp.
Vì vậy, lúc Hạ Tưởng biết được thân phận của ba người đi vay, chỉ sau khi thông qua Lý Đồng mờ mịt cho họ biết một tin tức làm họ nuốt trôi nhưng không tiêu hóa được, họ mới khẩn cấp lộ thân phận.
Mọi việc sau đó liền dễ dàng hơn nhiều, Hạ Tưởng không còn nhắc đến những vấn đề mờ mịt ảnh hưởng đến địa vị họ đang có nữa, chỉ tỏ vẻ một cách uyển chuyển với họ, hi vọng họ xuất phát từ việc vì Ủy ban nhân dân tỉnh chia sẻ khắc phục khó khăn rắc rối, mà giải quyết việc tranh cãi quyền đòi nợ nhiều năm, Tỉnh Ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh sẽ hết sức ủng hộ và trân trọng những xí nghiệp đã vì nước vì dân.
Hạ Tưởng rất biết cách vừa đấm vừa xoa, hắn giao tiếp với kẻ gian thương inh như Nha Nội còn rất thành thạo, huống chi là mấy xí nghiệp loại nhỏ và vừa cậy mình có thế lực đằng sau chống đỡ? Có lẽ trong mắt người khác, bọn họ giảo hoạt như rắn, rất khó đối phó, xảo quyệt và khéo đưa đẩy. Nhưng trong mắt Hạ Tưởng, bọn họ so với Nha Nội quan thương kết hợp, so với Nga Ni Trần cả trắng cả đen đều ăn thì bọn họ còn kém xa.
Bởi vậy, dưới tiền đề đã nắm được điểm yếu của bọn họ, mà vẫn không thể đùa bỡn bọn họ trong lòng bàn tay, nên Hạ Tưởng tự thấy bản thân quá thất bại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Hạ Tưởng là một người ăn quả nhớ kẻ trồng cây, vì vậy hắn vẫn muốn cảm ơn Hà Giang Hải, bởi vì Cung Tiểu Tinh là vật quý cất giữ của Hà Giang Hải, chỉ đáng tiếc Hà Giang Hải cuối cùng lại mất cả chì lẫn chài, làm y phí công nhặt một món hời từ trên trời rơi xuống.
Nếu muốn nói sâu hơn thì thực ra, trong tay Hạ Tưởng đã có hai thanh kiếm sắc…
Tuy nhiên, không đến lúc quyết định thì hắn không thể đưa kiếm ra. Đồng thời lợi dụng những nội tình mà Cung Tiểu Tinh khai thác từ ba tên đi vay, cũng không thể tiết lộ, cho dù là Phó Tiên Tiên cũng không được.
Lúc đang muốn giải thích vài câu --- tin tưởng việc dụ dỗ Phó Tiên Tiên cũng dễ dàng, cô ấy không phải là người vô cùng quan tâm đến thế cục của tỉnh Tề --- vẫn chưa mở miệng, điện thoại đã kêu rồi.
Nhìn thời gian đã là hơn mười giờ đêm, muộn thế này ai còn gọi đến không biết?
Không ngờ là Lưu Nhất Lâm.
- Phó Bí thư Hạ, muộn thế này còn làm phiền anh, thật là ngại quá. Nhưng mà sự việc cũng rất bất ngờ…
Lưu Nhất Lâm là một người không vội vàng hấp tấp, miệng nói rất gấp nhưng giọng điệu lại không toát ra một chút gấp gáp nào.
- Phó chủ nhiệm Thôi muốn mời anh sáng sớm mai đến nói chuyện, bởi vì trưa mai anh ta lại về Bắc Kinh rồi.
Quả thật khiến Hạ Tưởng giật mình kinh hãi, bởi vì hắn nghĩ Thôi Bách Tính ít nhất còn ở lại một tuần, cho dù không đợi đến lúc thế cục của tỉnh Tề được xác định, thì cũng phải xem đến lúc vở kịch sắp đến lúc cao trào mới rời đi, sao tự nhiên lại về Bắc Kinh rồi?
Đúng rồi, hẳn là hướng gió thay đã đổi, việc xử phạt Hà Giang Hải sắp có quyết định công khai rồi.
Việc xử phạt Hà Giang Hải nặng hay nhẹ, liên quan đến vấn đề mấu chốt là phe phản đối và phe bình dân ai thắng ai thua. Nếu như Hà Giang Hải bị buộc từ chức thì nghĩa là phe phản đối đã bị thất bại hoàn toàn, chấp nhận buông tay.
Chẳng qua nếu trước lúc chịu rút lui về sự cố dẫn đến chiến tranh, Hà Giang Hải yên bình lui ra, thì có lẽ trận chiến của hai bên có thể khua chiêng thu quân, nhưng bây giờ…cho dù Hà Giang Hải muốn rút về, chỉ sợ cũng không khống chế được thế cục.
Bởi vì còn có một Trình Giảo Kim xuất hiện giữa đường --- Tần Khản.
Hơn nữa hiện tại Tôn Tập Dân bị biến thành mặt xám mày tro, Chu Hồng Cơ càng thảm hại không chịu nổi, thanh danh mất hết, lại thêm việc Nha nội vết thương chưa khỏi, cơn giận chưa tiêu, phe phản đối làm sao có thể để yên?
Vậy Thôi Bách Tính khẩn cấp về Bắc Kinh vì chuyện gì?
Chẳng lẽ là…Hạ Tưởng đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, nhớ đến một mắt xích.
- Được, chuyển lời với Phó chủ nhiệm Thôi, sáng sớm tôi sẽ đến.
Hạ Tưởng đáp lại lời Lưu Nhất Lâm một cách rõ ràng.
Lưu Nhất Lâm nói:
- Được, tôi sẽ chuyển lời.
Ngừng một lát, cô lại nói thêm một câu:
- Phó Bí thư Hạ ngủ sớm một chút, đừng làm việc nhiều quá, phải biết yêu quí cơ thể.
Lời nói của Lưu Nhất Lâm dường như có hàm ý khác, đang nói bóng nói gió Hạ Tưởng cái gì, kỳ thật nói đến việc Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên cùng chung sống, tuyệt đối bí mật, Lưu Nhất Lâm không thể biết được, có lẽ cô ta chỉ xuất phát từ trực giác và sự mẫn cảm của người phụ nữ mà thuận miệng nói thôi.
Hạ Tưởng mới không nghĩ nhiều về tâm tư của cô ta, khẽ cười một tiếng rôi ngắt điện thoại.
Sau đó mới nhớ ra sao Phó Tiên Tiên lại khkông có động tĩnh gì cả, quay đầu nhìn lại không kìm nổi cười, không biết Phó Tiên Tiên lên giường từ lúc nào, rất không thục nữ mà ngửa mặt lên trời ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng liền đi thẳng đến phòng bệnh của Thôi Bách Tính.
Đến phòng bệnh rồi mới phát hiện Thôi Bách Tính đã mặc quần áo chỉnh tề, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị khởi hành bất cứ lúc nào.
Hạ Tưởng vừa đến, Thôi Bách Tính liền vẫy lui người bên cạnh, tự mình đóng chặt cửa phòng, trực tiếp nói:
- Phó Bí thư Hạ, tôi phải về Bắc kinh gấp, trước khi đi tôi phải nói với anh vài câu.
Tuy rằng Hạ Tưởng đoán được là cái gì, nhưng sẽ không khoe khoang trước mặt Thôi Bách Tính, hắn chưa bao giờ tín nhiệm Thôi Bách Tính, liền nói một cách khách khí:
- Mời Phó chủ nhiệm Thôi chỉ thị.
Thôi Bách Tính cũng không để ý đến ngữ khí của Hạ Tưởng, mà nhẹ nhàng vỗ vai của Hạ Tưởng:
- Ủy ban Kỷ luật trung ương phải triệu tập một hội nghị khẩn cấp, nghiên cứu quyết định xử lý đồng chí Hà Giang Hải, tôi thân là Ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật, bắt buộc phải đến.
Quả nhiên, Hạ Tưởng trong lòng cả kinh, dưới tình trạng phe phản đối ở tỉnh Tề dần dần bị bại lui, quyết định quyết một phen sống mái, thật muốn đem vấn đề của Hà Giang Hải chính thức lập án?
Hà Giang Hải chỉ là cán bộ cấp Phó tỉnh, nếu chứng cứ của Ủy ban Kỷ luật Trung ương là xác thực, thì có thể trực tiếp lập án, không cần thông qua sự phê chuẩn của bộ Chính Trị. Đương nhiên, thường là phía sau mỗi cán bộ cấp Phó tỉnh đều là hậu đài của Ủy viên bộ Chính trị, vì thế trước lúc Ủy ban Kỷ luật Trung ương lập án sẽ suy nghĩ đến hậu quả và ảnh hưởng của các mặt.
Phía sau Hà Giang Hải là ai, người qua đường cũng biết, Ủy ban Kỷ luật Trung ương muốn cưỡng ép lập án chẳng khác nào là không để ý đến hậu quả.
-Trước khi đi, tôi muốn trưng cầu ý kiến của anh một lần nữa, anh thấy vấn đề của đồng chí Hà Giang Hải có nghiêm trọng không?
Thôi Bách Tính không hỏi Khâu Nhân Lễ, không hỏi Tôn Tập Dân, chỉ hỏi Hạ Tưởng, thể hiện sự dày công tu dưỡng của một vị chính khách có cái nhìn siêu việt.
- Theo cá nhân tôi mà nói, đồng chí Hà Giang Hải đúng là có tồn tại một số vấn đề nhưng vấn đề không nghiêm trọng, hơn nữa ông ta cũng gặp bất hạnh trong cuộc sống, dưới tình huống trong nỗi đau mất người con trai yêu quý, lại chủ động xin từ chức, tôi cho rằng về tình về lý đều nên để cho đồng chí Hà Giang Hải được bình yên lúc tuổi già.
Hạ Tưởng biểu đạt nguyện ý của mình với Thôi Bách Tính một cách rõ ràng, bởi vì hắn rất rõ, nếu như Ủy ban Kỷ luật Trung ương cưỡng chế lập án, đem mâu thuẫn đặt ra bên ngoài sẽ dẫn đến sự bắn ngược lại càng mạnh mẽ hơn của các thế lực địa phương ở tỉnh Tề.
Dựa vào tình hình hiện tại mà phán đoán, thì mưa gió tỉnh Tề đang trận này nối tiếp trận khác, thật tại không thể tiếp tục thêm dầu vào lửa.
Hà Giang Hải bị lập án, không thể thay đổi được thế cục bị động Của Chu Hồng Cơ, không thể hóa giải đợt tấn công của Tần Khản tiếp tục công kích Chu Hồng Cơ, chỉ là việc tranh chấp vô bổ.
Nhưng lại không thể không nói, trong những cuộc đấu tranh chính trị trong nước mà mọi người không biết, phe phản đối quả thực đã phát sinh vài lần tranh khí phách, kết quả là làm tổn thất một Ủy viên bộ Chính trị, thậm chí còn làm ột Ủy viên thường vụ nghỉ hưu sớm.
Vì vậy Hạ Tưởng một chút cũng không nghi ngờ việc Ủy ban Kỷ luật Trung ương dám cưỡng ép thúc đẩy đối với việc lập án của Hà Giang Hải.
Thôi Bách Tính đau xót vỗ vai Hạ Tưởng:
- Suy nghĩ của anh rất giống suy nghĩ của tôi, trong hội nghị tôi sẽ biểu đạt rõ ràng ý kiến của mình, nhưng kết quả thế nào thì khó mà nói.
Nói xong ông ta lại thay bằng một giọng nói thoải mái, một lần nữa bắt tay với Hạ Tưởng:
- Phó Bí thư Hạ, thu hoạch lớn nhất khi đến tỉnh Tề chính là quen biết với anh, hi vọng ông già này trong mắt anh sẽ không đến nỗi quá vô dụng, hoặc là khiến anh nghĩ là quá già đời giảo hoạt.
Hạ Tưởng thiếu chút nữa ngượng toát mồ hôi, Thôi Bách Tính quả thật đã nói đúng rồi, hắn đã nghĩ rằng ông ta là người già đời giảo hoạt.
Nhưng câu sau của Thôi Bách Tính, lại làm cho ấn tượng của Hạ Tưởng đối với ông ta có rất nhiều thay đổi.
- Cón có hai việc nữa, tôi nghĩ cũng cần phải nói với anh một câu. Một là thay tôi gửi lời hỏi thăm đến Phó trưởng ban Tạ, tôi không kịp gặp mặt anh ta, nếu như có cơ hội đến thành phố Lỗ, tôi nhất định sẽ cùng anh ta uống một ly. Hai là trong thời gian tôi nằm viện ở thành phố Lỗ, liên tục nhận được không ít tài liệu liên quan đến đồng chí Chu Hồng Cơ và đồng chí Tôn Tập Dân, qua điều tra thì đại bộ phận là thuộc loại bịa đặt phỉ báng, nhưng cũng có một phần sự thật trong tài liệu nên được sự coi trọng của Ủy ban Kỷ luật, tôi sẽ đệ trình lên Ủy ban Kỷ luật.
Nếu nói nhắc đến Tạ Tín Tài còn không làm hắn kinh ngạc, thì những lời Thôi Bách Tính nói vữa nãy, thực sự làm hắn chấn kinh, bởi vì Thôi Bách Tính ít nhất làm được sự công chính và công bình ở vẻ bề ngoài, hơn nữa có thẻ tưởng tượng được là, nếu như Thôi bách Tính đem tài liệu về Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ nộp lên Ủy ban Kỷ luật, liệu có thể gây nên tác dụng tạm thời nên có hay không không nói, ít nhất cũng gây ra tác dụng kinh ngạc và thức tỉnh tương đối lớn.
Từ xuất phát điểm là bảo vệ thế cục bình yên của tỉnh Tề, Thôi Bách Tính thực hiện rất nhiều biện pháp, có tác dụng thúc đẩy tương đối tích cực, Hạ Tưởng liền gật đầu một cách chân thành:
- Tôi nhất định sẽ chuyển lời cho Phó trưởng ban Tạ, cũng muốn bày tỏ sự cảm ơn đối với sự quan tâm của Phó chủ nhiệm Thôi đối với tỉnh Tề.
Không cần nói nhiều, điểm qua là được, Thôi Bách Tính cười ha hả:
-Tin chắc rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau.
…Trở lại Tỉnh ủy, Hạ Tưởng một khắc cũng không dừng lại, trực tiếp đến phòng tiếp khách Tỉnh ủy gặp Tạ Tín Tài. Hắn biết, nhất định phải tranh thủ trước lúc Ủy ban Kỷ luật Trung ương quyết định lập án, mạnh mẽ xuất kích, làm cho phe phản đối hiểu một sự thật là không cần vì tiếp tục đấu ttranh mà đấu tranh, lúc nên rút tay về thì phải rút, nếu không sẽ dẫn đến sự phẫn nộ của dân chúng.
Tạ Tín Tài sau khi nghe ý kiến của Hạ Tưởng, mỉm cười:
- Lúc trước khi đến, Trưởng ban Ngô chuyuển giao nói, anh có ý kiến gì có thể trực tiếp giao lưu với ông ấy, không cần thông qua sự chuyển đạt của tôi.
Hạ Tưởng cũng mỉm cười:
- Tôi nghĩ Phó trưởng ban Tạ cho dù bận trăm công nnghìn việc cũng phải ở thành phố Lỗ thêm một hai ngày, chắc chắn sẽ có việc quan trọng hơn cần tuyên bố…
Tạ Tín Tài không trả lời trực tiếp mà hỏi lại một câu:
- Phó chủ nhiệm Thôi đã khởi hành rồi?
- Bây giờ có lẽ đến sân bay rồi.
- Được, chờ anh ta về Ủy ban Kỷ luật Trung ương sẽ tuyên bố một tin tức trọng đại.
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần