When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1584: Một Cánh Cửa Khác
uộc nói chuyện kéo dài khoảng hơn nửa tiếng, Chu Hồng Cơ mới rời Ủy ban Kỷ luật Trung ương, lên đường trở về.
Long Gia Thành đối với con nhím mà Hạ Tưởng đá tới cũng là bất đắc dĩ, có lúc cũng phải tuân thủ quy tắc, chẳng ai ngoại lệ cả, thế giới cũng phải xoay quanh theo những quy luật cố hữu, huống chi là quan trường?
Đọ sức trong quan trường, tùy vào việc xem ai có thể vận dụng các quy tắc một cách hài hòa khéo léo để phát huy những cái vốn có. Nói trắng ra là cũng giống như chân đeo gông mà vẫn phải khiêu vũ, cũng đeo xiềng vào chân giống nhau, nhưng chắc chắn sẽ có người nhảy đẹp nhảy đúng hơn người khác.
Trên máy bay trở về thành phố Lỗ, Chu Hồng Cơ luôn nghĩ, tình hình tỉnh Tề sau này sẽ về đâu? Sau vụ dự án của Tập đoàn Đạt Tài, sau khi Hạ Tưởng giải quyết dứt điểm vấn đề của cục quản lý ngành muối, Hà Giang Hải vẫn còn có thể tung ra chiêu thức gì?
Hà Giang Hải của hôm nay, hoàn toàn đã bước vào giai đoạn phòng hộ, chính là cơ hội tốt nhất thừa thắng xông lên và đánh sụp gã. Liệu có nên chung mâm cùng Hạ Tưởng, cùng bàn luận thật chu đáo xem bước tiếp theo phải làm gì để đối phó với Hà Giang Hải. Xét theo tình hình trước mắt, nếu tiến một bước để củng cố địa vị ở tỉnh Tề, chứng tỏ được quyền uy thì việc ra tay với Hà Giang Hải là lựa chọn thông minh.
Là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nắm trong tay quyền sinh quyền sát của không ít quan chức cao cấp, y chỉ có thể xử lý một Cục trưởng Cục quản lý ngành muối, lại phải dưới sự tác động của Hạ Tưởng, chứ không phải sức mạnh của một mình y, cho dù cũng coi như có thành tích, nhưng cũng không quá hiển hách. Bạn đang đọc truyện được tại
Chu Hồng Cơ cũng không phải là người phiêu lưu mạo hiểm, nhưng trong xương tủy vẫn rất ham hố chính trường. Dù sao y không thể đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở địa phươngnhư Hạ Tưởng, y lần đầu tiên rời khỏi Bắc Kinh, nên rất cần có thành tích.
Điều khiến y thích nhất vẫn là hoạt động chính trị rầm rộ dẹp loạn năm đó ở Sơn Thành. Điều đáng nhớ chính là vụ chống tham nhũng của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương. Nếu như ở tỉnh Tề, y cũng có thể quật ngã vài nhân vật có máu mặt trong tỉnh, nhất định sẽ là tấm gương sáng trong việc chống tham nhũng. Nhưng hành động này tất nhiên sẽ đắc tội với thế lực chính trị phía sau các quan chức tội lỗi đó.
Nhưng nguyên tắc trên chính trường và thương trường đều giống nhau, anh muốn chiếm lĩnh thị trường nhất định phải giành được phân mức thị trường. Chỗ thì nhiều, thị trường lại đảo điên như thế, mà ai cũng muốn ngồi ghế tốt. Người muốn ngồi thì nhiều lắm nhưng ghế thì chỉ có một, phải làm sao đây.
Đương nhiên phải tranh giành nhau thôi.
Phải nên thương lượng với Hạ Tưởng rồi... Chu Hồng Cơ tranh thủ chợp mắt, nhưng tâm trí sớm đã ở thành phố Lỗ, và dừng lại trên người Lệnh Truyền Chí.
Nghĩ tới việc Hạ Tưởng khi ở tỉnh Tương cũng hất cẳng Phó chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kỷ luật kiêm Giám đốc sở Giám sát. Y liền có tâm tư khác lạ, bởi vì Lệnh Truyền Chí lúc nào cũng thách thức quyền uy của y, đã khiến y không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tỉnh Tề đã tháo gỡ được rất nhiều vấn đề, nhưng... vẫn còn không ít vấn đề nan giải. ví dụ như kế hoạch điều chỉnh nhân sự mới sắp được đưa ra, lại như vấn đề của Vương Chi Phu. Sau khi sự việc xảy ra Vương Chi Phu rất quang minh chính đại mà thừa nhận mọi việc là do một mình gã làm, không liên quan gì đến người khác, chủ động nhận sự phê bình của Tỉnh ủy và chịu mọi trừng phạt của Trung ương.
Nhưng sau khi Tỉnh ủy báo cáo, Ban Tổ chức cán bộ lần lữa không trả lời, lại thêm việc kháng cáo của Triệu Mẫu Đơn và Chu Chấn Ba có treo mà chưa quyết,v.v. Còn có rất rất nhiều những loạt đạn nguy hiểm hơn chỉ chực chờ có tín hiệu từ bên trong và sẵn sàng bắn trả bất cứ lúc nào.
Điều làm Chu Hồng Cơ lo lắng nhất là, Hà Giang Hải gần đây có những biểu hiện bất thường, không còn tiếp xúc với thế lực thân quen trước đây, ông ta gần như không có lấy một động tĩnh gì, mà lại lặng lẽ đầy khiêm nhường.
Nhưng qua một thời gian tiếp xúc, Chu Hồng Cơ hiểu rằng Hà Giang Hải không dễ dàng buông tay như thế. Hơn nữa Hà Giang Hải hoàn toàn chưa thương tổn đến gốc gác, một thế lực bản địa hùng hậu vẫn còn đó thì sao lại chịu thua.
Như vậy có phải chứng tỏ một điều, ông ta đang tỏ ra mình thật thảm hại để lừa bịp Hạ Tưởng, rồi đang âm thầm bố trí đòn phản kích. Nhưng vấn đề là Hà Giang Hải còn có thể dùng cách nào để phản kích?
Trừ phi...
Chẳng biết Chu Hồng Cơ nghĩ gì, bỗng rùng mình... Xuống máy bay, liền bấm máy gọi cho Hạ Tưởng xin một cái hẹn.
- Phó Bí thư Hạ, tôi vừa về, lập tức tới Tỉnh ủy, tối nay chúng ta có thể gặp nhau không?
Chu Hồng Cơ nói vẻ rất cấp thiết.
Trái lại, Hạ Tưởng rất điềm tĩnh:
- Tôi bận mất rồi, Chủ nhiệm Chu, hai ngày nữa được chứ?
Hai ngày nữa, Phó Bí thư Hạ đang đùa sao, thật sự bận như vậy? Chu Hồng Cơ nói tiếp:
- Tôi có một chút ý kiến trong việc thế cục bước tiếp theo, muốn trao đổi một chút với Phó Bí thư Hạ...
Nói tới như vậy rồi, Chu Hồng Cơ tin chắc Hạ Tưởng đã hiểu ý y. Mặc dù y đã từng có thời gian dao động, nhưng trên thực tế y vẫn chưa chính thức bắt tay với Hà Giang Hải. Còn khoảng cách với Hạ Tưởng, chưa từng được tính là xa.
Không ngờ Hạ Tưởng vẫn thủng thẳng:
- Quả thật không được, chỉ có thể sau hai ngày nữa thôi. Chủ nhiệm Chu, hiện tôi không ở thành phố Lỗ...
Chu Hồng Cơ sững người.
- Giờ tôi có chút việc riêng ở thành phố Yến, có thể phải nán lại đây hai ngày, có chút việc riêng...
Hạ Tưởng gác máy, lắc đầu cười. Chu Hồng Cơ cũng là người thông minh, đã nhận ra con đường mà tỉnh Tề đi nên đã kịp thời dựa vào hắn. Được, thế lại hay, có hoài bão cao xa. Chỉ cần có chí tiến thủ và thực sự tâm huyết, mới có cơ sở để tiếp tục hợp tác.
Chẳng sợ Chu Hồng Cơ một dạ hai lòng, chỉ sợ y không có chí tiến thủ.
Về cục diện sau này của tỉnh Tề, Hạ Tưởng hiển nhiên có cái nhìn thấu đáo hơn Chu Hồng Cơ, và hẳn nhiên cũng đã vạch ra hướng đi cả rồi.
Hà Giang Hải trước sau vẫn là thế lực chống đối lớn nhất cần đề phòng, đó là sự thật mười mươi. Mà Hà Giang Hải không can tâm quy phục, bề ngoài chịu lui là để che giấu tâm tư của ông ta. Về điều này thì Hạ Tưởng rõ hơn ai hết.
Nhưng Hà Giang Hải cũng chẳng có hành động gì đặc biệt, chỉ thỉnh thoảng có một chút động tĩnh nhỏ, như giúp Triệu Mẫu Đơn hóa chuyện lớn thành chuyện nhỏ, không muốn giải nguy cho Chu Chấn Ba.v.v. Luôn luôn đứng đâu đó lần tìm chỗ đột phá, rất có vẻ không đạt được thì quyết không buông tay.
Tất cả mọi hành động của Hà Giang Hải mặc dù không nằm trọn trong dự tính của Hạ Tưởng, nhưng cái đích trọng yếu của ông ta thì Hạ Tưởng đã tường tận chân tơ kẽ tóc, nên gần như đã đề phòng mọi nơi, không sợ Hà Giang Hải đánh lén từ phía sau.
Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng không xem nhẹ Hà Giang Hải, không cho rằng ông ta chỉ biết tạo một chút ầm ĩ nhỏ chứ không thể làm gì được. Không bao giờ khinh địch là nguyên tắc đầu tiên của Hạ Tưởng.
Hắn không lo Hà Giang Hải sẽ giở trò gì, mà lo cho sự an nguy của Lý Đinh Sơn.
Sự kiện hồ Đại Minh lần trước, luôn ám ảnh hắn dai dẳng như một căn bệnh kinh niên.
Về vụ án Chu Chấn Ba và Triệu Mẫu Đơn, hoàn tất mọi thủ tục và chờ sau khi hắn về tới thành phố Lỗ thì sẽ có kết quả cuối cùng.
Lần này về thành phố Yến cũng nằm ngoài dự tính, mặc dù không có gì đặc biệt nhưng cũng không thể thiếu hắn.
Thực ra là có hai việc phát sinh, một là Tiếu Côn xảy ra chuyện, và việc nữa là với tình trạng của Hạ An.
Là em trai duy nhất của Tiếu Giai, Tiếu Côn muốn thâm nhập thị trường máy tính. Việc kinh doanh và tình hình gần đây của y luôn là mối quan tâm của Hạ Tưởng. Vì Tiếu Giai là người phụ nữ âm thầm bên hắn, chính tấm lòng của cô đã khiến cho Hạ Tưởng cảm động, cho nên Tiếu Côn cũng là một trong những người khiến cho hắn có đôi chút bận tâm là lẽ dĩ nhiên.
Vẫn còn có một điều khiến Hạ Tưởng khá hài lòng về Tiếu Côn đó là, Tiếu Côn xuất thân từ nông thôn, sau khi tới thành phố Yến, mặc dù kinh doanh ngày một thuận lợi, nhưng đối nhân xử thế vẫn như trước. Không kiêu căng ngạo mạn, không đắc ý vênh váo, không tự ình là giỏi, hơn nữa từ trước đến nay cũng chưa từng ỷ thế Tiếu Giai để mong nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào.
Đối với bản chất thấy người sang bắt quàng làm họ của nông dân, thậm chí còn có suy nghĩ thấy lợi mà không lấy chính là ngu ngốc, sắc mặt ghê tởm, chỉ biết ngửa tay xin người khác, Hạ Tưởng đã nhận thức được điều này từ kiếp trước.
Càng là người an phận càng khiến Hạ Tưởng thán phục, mấy năm gần đây Tiêu Côn tối mặt tối mũi, lập nghiệp từ việc buôn rau ở tỉnh Yến. Sau đó quy mô kinh doanh ngày càng mở rộng, rồi phát triển thành chuỗi siêu thị. Đồng thời bắt đầu cung cấp hàng cho hệ thống các chuỗi siêu thị lớn, đến bây giờ tổng tài sản đã lên tới gần một trăm triệu nhân dân tệ. Ở thành phố Yến, cũng coi là nhà doanh nghiệp có tiếng tăm rồi.
Tiếu Côn có chuyện, không phải do mâu thuẫn của anh ta với người khác trong kinh doanh, cũng chẳng phải có rau gì, trái gì và các loại nước ép trái cây gì đặc biệt gây khó dễ anh ta. Công ty của anh ta phát triển tới hôm nay, cái gì gọi là những mánh lới làm ăn mờ ám, sớm đã quen mắt đồng thời cũng đã dẹp yên hết rồi. Nếu đến hôm nay sự việc nhỏ như vậy còn kinh động đến Hạ Tưởng, thì đừng nói anh ta ngại làm phiền Hạ Tưởng, mà bản thân cũng tự thấy mình không còn mặt mũi nào nữa.
Sự việc phát sinh khi Tiếu Côn và tập đoàn xuyên quốc gia xảy ra tranh chấp thương mại!
Sau khi việc kinh doanh của Tiếu Côn mở rộng, nếu chỉ dựa vào bán sỉ thì không thể khiến anh ta thỏa mãn tham vọng anh ta hòng theo đuổi, thế là bắt đầu cung cấp hàng cho các siêu thị lớn.
Thành phố Yến có hai chuỗi siêu thị lớn, một là siêu thị Giai Gia do Phùng Húc Quang khống chế cổ phần thuộc Tập đoàn siêu thị đa quốc gia Gia Lạc Phúc; Một là siêu thị Nam Gia vốn là siêu thị lâu đời ở thành phố Yến.
Siêu thị Gia Lạc Phúc đi theo con đường xậy dựng thành tập đoàn quy mô lớn, trong toàn thành phố cả thảy có sáu siêu thị, mỗi siêu thị đều có kho hàng riêng, thậm chí có cả hình thức các Trung tâm Thương mại – Plaza. Trở thành một hình thức đặc biệt ở thành phố Yến, và luôn là lá cờ đầu trong ngành siêu thị.
Mà siêu thị Nam Gia luôn luôn hướng tới con đường chậm mà chắc, là đại biểu của siêu thị bản địa, thành quả mà siêu thị Nam Gia giành được là áp dụng sách lược nơi nơi nở hoa. Diện tích kinh doanh của mỗi siêu thị không lớn, nhưng bày bán đủ thứ, gần như cứ cách một đoạn là có một siêu thị, thậm chí một hai khu dân cư đã có một siêu thị. Trong toàn thành phố, ít nhất cũng có tới ba bốn mươi siêu thị.
Siêu thị Gia Lạc Phúc và Nam Gia là hai hệ thống siêu thị lớn cạnh tranh nhau khốc liệt nhất ở thành phố Yến, thường xuyên tổ chức các hoạt động xúc tiến thương mại để thu hút khách.
Trong khi Tiếu Côn vừa bán rau cho siêu thị Nam Gia vừa bán cho Gia Lạc Phúc. Rau quả bán trong các siêu thị thì lợi nhuận rất ít, nhưng thắng ở số lượng lớn, nếu suôn sẻ, cũng là một con đường không thể thiếu để mở rộng thị trường.
Sự hợp tác ban đầu giữa Tiếu Côn với siêu thị Gia Lạc Phúc và Nam Gia khá thuận lợi. Mặc dù Gia Lạc Phúc có sự ngạo mạn của tập đoàn xuyên quốc gia lớn, như tính tiền chậm, trừ nhiều loại phí..v.v... Nhưng Tiếu Côn dựa vào thực lực và chữ tín, vẫn luôn vui vẻ hợp tác với siêu thị Gia Lạc Phúc. Còn hợp tác với siêu thị Nam Gia thì khỏi phải nói, vì là siêu thị bản địa nên mọi vấn đề đều thu xếp khá ổn thỏa.
Đang êm ấm... Bỗng nhiên xảy ra chuyện, sự việc không phải từ phía Tiếu Côn, mà là từ phía siêu thị Gia Lạc Phúc. Hoặc nói chính xác, căn nguyên xuất phát từ chỗ có một siêu thị chuyên cung cấp rau quả mới khai trương ở thành phố Yến, là siêu thị Viễn Quang.
Siêu thị Viễn Quang từ miền Nam tới và là một siêu thị danh tiếng toàn quốc với rau quả tươi, rẻ lại ngon và chất lượng phục vụ. Sau khi khai trương siêu thị chuỗi đầu tiên ở thành phố Yến, Tiếu Côn đã thấy đó là cơ hội, rất nhanh chóng ký kết hiệp định cung cấp hàng hóa với siêu thị này. Kết quả là đã chọc giận siêu thị Gia Lạc Phúc, do đó đã dẫn tới tranh chấp thương mại.
Hạ Tưởng không ngờ lại tham gia vào vụ tranh chấp thương mại của siêu thị Gia Lạc Phúc, nhưng cũng không biết được, vô tình lại mở ra cánh cửa lớn trong cả chính trị và kinh tế!
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần