Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1372: Lĩnh Nam Có Gió
au khi Văn phòng thư kí thông qua một số ý kiến đối với việc xử lý vấn đề Thần Đông, hoàn toàn không nhắc đến thảo luận của Ủy ban thường vụ, cân nhắc xuất phát từ bảo mật, giai đoạn hiện tại không nên công khai, đồng thời quyết định, bước hành động tiếp theo giao toàn quyền cho Ủy ban kỷ luật tỉnh phụ trách.
Nói cách khác, khi nào giam giữ thẩm vấn Thị trưởng và Bí thư thành ủy Thần Đông, khi nào phát động hội chiến Thần Đông, đều do lời Hạ Tưởng định.
Hai ngày trôi qua, Ủy ban kỷ luật tỉnh không có chút động tĩnh, bên phía Thần Đông cũng bình thường như vậy, không thấy có gì bất thường, Diệp Thiên Nam lại bị Hạ Tưởng bày bố, lại hối hận đồng ý bắt đầu hội chiến Thần Đông, cũng không lén thông báo cho bên Thần Đông, quy tắc bảo mật và tu luyện cơ bản của cán bộ lãnh đạo, y phải duy trì và tuân thủ.
Hơn nữa lúc này Diệp Thiên Nam cũng không rảnh để ý đến một thành phố Thần Đông nhỏ bé, tuy y đã trải qua một lần thất bại to lớn, bị Hạ Tưởng thình lình ra tay kích động mạnh suýt nữa đập bàn chửi mẹ nó, nhưng sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hơn nữa lại thuận theo tình hình, phân tích thời cuộc, lại đưa ra một loạt bố trí nghiên cứu sách lược đối phó.
Diệp Thiên Nam là Diệp Thiên Nam, bản thân y đã trải qua trăm trận chiến, không thể bị Hạ Tưởng một lần tình cờ đánh bại được, càng không thể nhận thua. Bởi vì y không chỉ phải giải quyết tất cả vấn đề còn sót lại của tỉnh Tương, mà còn phải thoải mái lên bắc, đến tỉnh Yến nhậm chức Chủ tịch tỉnh. Ai cũng không thể ngăn cản được bước chân tới và lòng tin chiến thắng của y.
Một ngày trước khi Hạ Tưởng tiễn Đỗ Chi An, Diệp Thiên Nam đã hoàn thành bố cục tại Tương Giang, bay đến Bắc Kinh. Chỉ một chuyện nhậm chức Chủ tịch tỉnh Yến mà lần đầu tiên chạy vào Bắc Kinh. Đồng thời cũng muốn gặp mặt cấp cao ở Bắc Kinh. Chạy khắp nơi tranh thủ có được thêm nhiều sự ủng hộ.
Mà chính vào ngày thứ hai Diệp Thiên Nam vào Bắc Kinh, Hạ Tưởng nhận được điện thoại Ủy ban kỷ luật Trung ương, yêu cầu Hạ Tưởng lập tức vào Bắc Kinh tham gia một hội nghị quan trọng, cũng nhắc đi nhắc lại rằng hội nghị bắt buộc phải có sự tham gia của các nhân vật đứng đầu.
Điệu hổ ly sơn ư? Vào lúc hội chiến Thần Đông sắp sửa nổ ra, lại điều người đứng đầu Ủy ban kỷ luật tỉnh đi, dụng ý quá rõ ràng rồi. Sau khi Trịnh Thịnh biết được tin tức cũng rất tức giận, thậm chí còn đề xuất lấy danh nghĩa Tỉnh ủy đề nghị với Ủy ban kỷ luật trung ương cho Thương Giang đi thay Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng lại khéo léo cảm ơn ý tốt của Trịnh Thịnh, rồi nói hắn muốn tự mình đi Bắc Kinh.
- Bí thư Trịnh không cần lo lắng, hội chiến Thần Đông đã chuẩn bị sẵn sàng, tối nay chính thức phát động, chi tiết cụ thể do một tay đồng chí Lý Tòng Đông phụ trách. Đồng chí Thương Giang hiện tại đang chủ trì công tác hằng ngày, các công việc của Ủy ban kỷ luật tỉnh đều gọn gàng ngăn nắp, sẽ không xuất hiện bất kỳ sai sót nào.
Hạ Tưởng tự tin cười,
- Tôi cũng đang muốn đi Bắc Kinh báo cáo với Ủy ban kỷ luật trung ương vài vụ lớn của tỉnh Tương!
Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng tự tin và bình tĩnh của Hạ Tưởng, những bực bội trong lòng Trịnh Thịnh bỗng chốc bình ổn, ông ta cũng biết, việc gây khó dễ của Ủy ban kỷ luật trung ương và việc Diệp Thiên Nam vào Bắc Kinh không phải không có liên quan. Nhưng ông cũng chẳng có cách nào. Ông không ảnh hưởng được đến quyết định của Ủy ban kỷ luật trung ương, thậm chí Bí thư tỉnh ủy quả là một nhân vật đứng đầu, nhưng cũng có nhiều chuyện không thể theo như ý mình muốn.
Chỉ có điều Hạ Tưởng dường như quá mức bình tĩnh, ông cho rằng ngay khi hội nghị vừa kết thúc, Hạ Tưởng sẽ lập tức vội vã làm cho Thần Đông long trời lở đất, không nghĩ hai ngày đã qua rồi, một chút động tĩnh cũng không có, thật đúng là biết kiềm chế.
Trịnh Thịnh mấy lần muốn hỏi Hạ Tưởng, Ủy ban kỷ luật rốt cuộc sắp xếp bước tiếp theo như thế nào, cũng mấy lần kiềm lại, ông không muốn thể hiện sự vội vàng của mình trước mắt Hạ Tưởng. Nếu không, nói không chừng sẽ làm Hạ Tưởng cho rằng ông thân làm Bí thư tỉnh ủy mà cũng quá thiếu kiên nhẫn.
Nhưng nói thật lòng, Trịnh Thịnh thật đúng là hơi thiếu kiên nhẫn, ông ta đến tỉnh Tương mấy năm rồi, hội chiến Thần Đông là trận đánh ác liệt quy mô lớn đầu tiên mà ông đối mặt, ông ta thật sự cũng có nóng vội.
Nói theo hướng cá nhân, hội chiến Thần Đông là cuộc chiến để ổng thu quyền, là trận đầu tiên, việc thắng bại sẽ liên quan đến đại kế tỉnh Tương sau này. Diệp Thiên Nam tuy có hy vọng điều nhiệm đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Yến, nhưng ngày nào lệnh điều động còn chưa xuống thì ngày đó vẫn không thể thoải mái. Những chuyện quan trường, sóng gió bất định, trước khi có công văn xuống thì lời đồn mãi mãi chỉ là lời đồn.
Nói theo hướng lớn, cũng là liên quan đến chiến tích của ông ta ở tỉnh Tương. Nếu hội chiến Thần Đông thuận lợi, tiếp theo đó sẽ thừa lúc đang nóng cứng rắn lật đổ Hoài Dương, hai cuộc đại chiến sẽ viết ra những nét đậm lên trang đương chức Bí thư tỉnh ủy của ông ta, sẽ làm uy danh của ông tăng lên, làm cơ sở kiên cố cho nhiệm kỳ mới ở Cục chính trị hai năm sau.
Hạ Tưởng đã tỏ vẻ chắc chắn như vậy. ông ta cũng không tiện hỏi thêm quá nhiều, đợi sau khi Hạ Tưởng đi, trong lòng ông đột nhiên nảy sinh một nghi vấn không nhỏ: thực ra, hội nghị Ủy ban kỷ luật trung ương tuy nhắc đi nhắc lại yêu cầu người đứng đầu tham gia, nhưng cũng chẳng có mấy tỉnh nghiêm túc chấp hành, rất nhiều nơi đều là người phó đi họp, Hạ Tưởng lại vào lúc quan trọng như thế này nhất mực nghe lời đi Ủy ban kỷ luật trung ương họp, là thực sự chứng tỏ xem trọng cuộc họp Ủy ban kỷ luật trung ương, hay còn mục đích khác?
Hoặc nói, có liên quan gián tiếp đến việc Diệp Thiên Nam vào Bắc Kinh?
Trịnh Thịnh thật sự đoán đúng một nửa…
Hạ Tưởng đã định sẵn buổi chiều trước lúc bay sẽ chào tạm biệt Tào Thù Lê, và điện thoại cho Liên Nhược Hạm, Vệ Tân.
Sau khi Liên Nhược Hạm và Vệ Tân đến Tương Giang, đúng như Hạ Tưởng lo lắng, đã thật sự vào ở trong biệt thự của Cổ Ngọc. Vốn dĩ biệt thự của Cổ Ngọc ở tiểu khu Tương Giang, Liên Nhược Hạm lại cố tình đùa dai, đặt tên biệt thự của Cổ Ngọc là Nam Cung, ý là hành cung Giang Nam.
Hàng chữ vừa nói ra, hàm ý phong phú, Hạ Tưởng liền giả vờ không nghe thấy, vừa không giải thích, lại không để ý tới, tóm lại là giống như lợn chết không sợ nước sôi, Liên Nhược Hạm cũng chỉ biết thở dài hết cách với hắn.
Nhưng Hạ Tưởng tạm thời không dám đi Nam Cung nữa, cừ thật. Liên Nhược Hạm, Cổ Ngọc, Nghiêm Tiểu Thời, Vệ Tân, thêm vào một Lý Thấm, năm người ở một chỗ thật quá ồn ào, làm người khác hết hồn.
Nhưng cũng tốt, Tào Thù Lê cũng không đi Nam Cung, chỉ ở trong nhà, làm hết trách nhiệm của một người vợ, hầu hạ Hạ Tưởng đàng hoàng, Hạ Tưởng cũng hiểu suy nghĩ của cô, mắt không thấy, lòng không phiền là một mặt, mặt khác, cô bây giờ suy cho cùng là vợ Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, phải chú trọng hình tượng, không thể tùy tiện tụ tập với người khác nữa, bởi vì nhất cử nhất động có thể sẽ bị những kẻ có ý đồ khác để ý.
Nhưng vì có việc phải dặn dò nên trước khi lên máy bay, Hạ Tưởng vẫn phải dặn dò kỹ lưỡng Liên Nhược Hàm, đương nhiên là việc có liên quan đến vấn đề mười tỷ.
Đại khái nói xong, thời gian không kịp nữa, Hạ Tưởng bèn bay khỏi Tương Giang.
Lần đi thủ đô này, Hạ Tưởng có ba chuyện phải làm, nhưng trước lúc hắn rời khỏi Bắc Kinh thì mồi lửa ở Tương Giang đã nhen nhóm, gió lốc đang nổi lên bên trong. Tỉnh Lĩnh Nam là tỉnh kinh tế lớn nhất trong nước, vì nguyên nhân duyên hải nên kinh tế phát đạt, vì vậy mà buôn lậu lộng hành. Không ngừng cấm buôn lậu trên biển, không phải không đủ lực, mà là vùng biển quá rộng lớn, không thể mỗi giờ mỗi khắc đều có thể canh phòng nghiêm ngặt mỗi chỗ trên mặt biển.
Đương nhiên, ngoài những lý do trên ra, vẫn còn rất nhiều buôn lậu lộ liễu, chính là buôn lậu mà quân đội cấp cao hoặc địa phương ngầm đồng ý, dưới hình thức kinh tế hiện tại chiếm hơn một nửa toàn bộ các vụ án buôn lậu. Cấp cao của địa phương còn hơi dễ nói, có lúc vì nguyên nhân đấu tranh chính trị, cũng có khả năng bị bắt bất cứ lúc nào. Có nhiều thuyền buôn lậu khi nào đến, trên thuyền đại khái có những hàng gì, về cơ bản Cục chống buôn lậu đều được biết trước, chặn hay không chặn, kiểm tra hay không kiểm tra, không phụ thuộc vào giá trị hàng trên thuyền bao nhiêu, mà phụ thuộc vào việc ai là chủ thuyền.
Đối với buôn lậu thường dân bình thường, sách lược của Cục chống buôn lậu sẽ là kiểm tra một nửa thả một nửa, kỳ thực cũng giống như thả, để cho người buôn lậu cho rằng có cách lách được, mới có thể trước sau có người kế tục mà mạo hiểm như vậy. Cũng chính vì công lao động không ngừng nghỉ của họ, mới tạo ra nguồn thuế lớn lao cho quốc gia, cũng mang lại thu hoạch khá khẩm cho nhân viên Cục chống buôn lậu.
Kiểm tra một thuyền buôn lậu chắc chắc sẽ giữ lại một phần hàng, nói là đút túi thì hơi khó nghe một chút. Nói là hao tổn bình thường thì có thể che đậy được, suy cho cùng cảnh sát chống buôn lậu mạo hiểm chặn thuyền buôn lậu, thì cũng nên thu được gì đó.
Hôm nay nhận được tin, tối nay sẽ có một thuyền buôn lậu cập bến, theo phân tích của tình báo, trên thuyền buôn lậu xe hơi, giá trị mấy hàng chục triệu nhân dân tệ. Đội chống buôn lậu chỉnh đốn chờ xuất phát, đến tối sẽ ra biển đi tuần. Tới địa điểm chỉ định ôm cây đợi thỏ.
Đến khoảng chín giờ tối, vẫn không có động tĩnh gì, lẽ nào tình báo nhầm? Đang lúc người đội chống buôn lậu cho rằng tối nay vồ hụt thì trên mặt biển vang tới tiếng gầm rú của ca-nô. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Người có kinh nghiệm dày dặn của đội chống buôn lậu, Đội trưởng Lộ Văn Phi nghe thấy tiếng động cơ của ca-nô không đúng, nhìn ra xa trong màn đêm, thân tàu khổng lồ, ngập nước rất sâu, rõ ràng trọng tải vượt xa thuyền dân dụng. Tuy con thuyền rõ ràng đã được cải trang, nhưng trong lòng y vẫn trầm xuống, nghi ngờ tình báo bị nhầm, bởi vì căn cứ vào kinh nghiệm phán đoán của y, hàng buôn lậu trên chiếc thuyền buôn lậu ở trước mắt không phải là xe hơi.
Làm sao bây giờ? Lộ Văn Phi hơi do dự. Nhưng nhận được mệnh lệnh là phải toàn lực ngăn chặn, cần phải hoàn thành nhiệm vụ, y liền hạ quyết tâm trong nháy mắt, mệnh lệnh cho thuyền chống buôn lậu tăng tốc thẳng tiến, ngăn chặn thuyền buôn lậu.
Mấy chiếc thuyền chống buôn lậu bật đèn sáng trưng, vô số cảnh sát chống buôn lậu vác súng lên đạn, bao vây lấy thuyền buôn lậu.
Điều kỳ lạ là, chiếc thuyền buôn lậu không chút hoang mang, không hề có ý muốn thoát chạy, ngược lại dừng thuyền lại, một người bên trong bước ra, chắp tay đứng trên mũi thuyền, cười nhạt một tiếng rồi nói với Lộ Văn Phi:
- Đội trưởng Lộ, anh kiểm tra sai thuyền rồi, đồ trên thuyền, không phải một tên đội trưởng nhỏ bé như anh là có thể kiểm tra được…
Lai lịch không nhỏ, đến tẩy của y cũng biết, Lộ Văn Phi mặc kệ điều này, yêu cầu đối phương chấp nhận lên tàu kiểm tra.
Đối phương cũng không phản đối, mở khoang tàu ra.
Lộ Văn Phi dẫn một cảnh sát chống buôn lậu lên thuyền, đặt chân xuống y mới thấy rõ tướng mạo vốn có của con thuyền trước mắt, lập tức trong lòng kinh hãi, là tình báo sai hay là có người cố ý làm khó y, bởi vì, con thuyền dưới chân là một con thuyền quân hạm.
Buôn lậu của quân đội, địa phương không thể nói là không có quyền can thiệp, cũng phân thời điểm, phân trường hợp, phân thời cơ, nhưng có một nguyên tắc, chính là có thể không đụng vào thì đừng đụng, bởi vì đứng đằng sau buôn lậu quân đội là một tay lớn.
Không phải một đội trưởng chống buôn lậu nhỏ bé như y là có thể đụng tới!
Càng làm cho Lộ Văn Phi khiếp sợ chính là, báo cáo sau khi kiểm tra, trên thuyền buôn lậu toàn là dầu mỏ, đầy một thuyền dầu mỏ.
Trước hết mặc kệ giá trị bao nhiêu, quân hạm, buôn lậu, dầu mỏ, đều là chân tướng mà với cấp bậc của y, thì không đủ tư cách chạm đến, liên tưởng đến sự sai sót của tin báo, ý nghĩ đầu tiên của Lộ Văn Phi chính là, lẽ nào lại là một âm mưu, bị người khác cho làm súng?
…, Lộ Văn Phi không hề biết, hôm nay y chặn thuyền buôn lậu dầu mỏ của quân đội, nhìn thì có vẻ việc không hề lớn, nhưng lại trực tiếp ảnh hưởng đến thời cuộc, xa thì đến thế cục quân khu tỉnh Tương ở tỉnh Tương, thậm chí đến thế cục tỉnh Tương, nếu suy luận sâu xa, so sánh lực lượng với hội đàm chính trị trong nước từ nay về sau, đều có tác dụng như lửa cháy thêm dầu.
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần