I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 17
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 821: Áp Lực, Đúng Hạn Mà Tới
ừ khi Hạ Tưởng đến thành phố Lang, quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng liền bất hòa không ít.
Kỳ thật hắn cũng biết rõ, giữa hắn và Phạm Duệ Hằng, quan hệ xưa nay không bền chắc. Ban đầu vì vấn đề của Cao Thành Tùng, còn từng có một khoảng thời gian đối địch qua, sau này Cao Thành Tùng vừa đi, tỉnh Yến khôi phục lại tình hình thanh thản. Trên rất nhiều vấn đề, lập trường của hắn cùng với lập trường của ủy viên thường vụ tỉnh ủy có quan hệ khá tốt với hắn, phù hợp lợi ích lúc đó của Phạm Duệ Hằng, lại cộng thêm hắn cố ý cùng Phạm Tranh duy trì một mối quan hệ tốt đẹp, liền khiến Phạm Duệ Hằng có cách nhìn khác với hắn, cũng từng có một khoảng thời gian tới lui mật thiết
Nhưng Hạ Tưởng rất rõ con người của Phạm Duệ Hằng, bạc tình bạc nghĩa, tương đối mờ nhạt. Xưa nay hắn không tự cho rằng bản thân có thể đặc biệt chiếm được ưu ái của Phạm Duệ Hằng, Phạm Duệ Hằng chỉ biết lợi ích ưu tiên, không thể kết giao bằng tấm lòng.
Từ thái độ vẫn ôn hòa của Phạm Duệ Hằng đối với Nghiêm Tiểu Thì có thể có được kết luận, làm việc chung với Phạm Duệ Hằng, chỉ khi nào có cùng chung lợi ích mới có thể kết giao, khi không có điểm chung thì sẽ càng đi càng xa, ông không thể nào giống như Tống Triêu Độ, có thể kết giao bằng tấm lòng. Cũng không thể giống Vương Bằng Phi, có thể kết giao bạn bè
Trên sự kiện Phạm Duệ Hằng đối đãi Đồ Quân, Hạ Tưởng phát hiện một số manh mối. Trước tiên, căn cứ tình hình hắn được biết, Phạm Duệ Hằng ở trên hội nghị công việc bí thư, tuy rằng không rõ ràng phản đối Ủy ban Kỷ luật tỉnh trực tiếp đệ trình Đồ Quân, nhưng lại rõ ràng lộ ra khuynh hướng lập trường việc lớn hóa nhỏ việc nhỏ hóa không, chỉ ra đảng và quốc gia bồi dưỡng một cán bộ không dễ, nếu đồng chí Đồ Quân chỉ là một lúc hồ đồ phạm sai lầm, đồng chí của Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng phải có nguyên tắc trị bệnh cứu người, mở một con đường sống, nhất là đối với một đồng chí nữ mà nói, càng phải thông cảm và khoan dung nhiều hơn
Thứ hai, Hạ Tưởng cũng từ trắc diện tìm hiểu được một số tin tức có ý vị sâu xa, Phạm Duệ Hằng sai khiến Phó bí thư Giản Xuân Thôn của Ủy ban Kỷ luật tỉnh chú ý chặt chẽ tiến triển vụ án của Đồ Quân – Cho dù vụ án Đồ Quân là vụ án quan trọng do Lý Ngôn Hoằng tự mình đốc thúc, nhưng Giản Xuân Thôn là người cũ của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tư cách cũ, nếu ông muốn hỏi đến, người thường cũng không ngăn được
Hạ Tưởng chỉ biết, lập trường của Phạm Duệ Hằng dường như hơi hướng về Đồ Quân
Ngồi trong văn phòng, Hạ Tưởng suy nghĩ trước sau một phen, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Đồ Quân đi cùng mấy đồng chí của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, lên xe mà đi. Trong lòng hắn không có niềm vui thắng lợi, ngược lại rất bình tĩnh. Bởi vì hắn biết rất rõ, Đồ Quân chỉ là một chi tiết trong muôn vàn mạng lưới quan hệ của thành phố Lang, cho dù cô một đi không trở lại, cũng chẳng qua là mới tháo được một gút mắc, mà Đồ Quân chẳng qua là lính hầu mà thôi, thế lực và quan hệ lớn mạnh sau lưng cô mới lộ ra một góc băng sơn
Đuổi được một Đồ Quân, chẳng qua là bước đầu mở ra cục diện tại thành phố Lang của hắn, chỉ khiến hắn tạo được uy vọng trong bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố, đứng vững gót chân. Mà hắn ở thành phố Lang, đối mặt nghiêng kẹp của Cổ Hướng Quốc, đối mặt độc thủ của Nga Ni Trần, còn phải đi con đường rất dài
Hơn nữa Hạ Tưởng còn mơ hồ có một dự cảm, Ngả Thành Văn cũng không phải đơn giản như bề ngoài, y cũng có lòng dạ và tâm cơ, hơn nữa bây giờ tuy rằng y cùng hắn cùng một lập trường đối phó với Cổ Hướng Quốc lật đổ Đồ Quân, nhưng không có nghĩa là sau này chính là quan hệ hợp tác lâu dài
Bất cứ lúc nào cũng phải đề phòng Nga Ni Trần không biết khi nào đưa ra độc thủ, mới là chỗ bất an khiến người ta khó lòng phòng bị trong thành phố Lang. Nghĩ tới Nga Ni Trần, Hạ Tưởng không biết vì sao đột nhiên đã tới chỗ Phó Tiên Tiênm cũng là chuyện lạ, Phó Tiên Tiên sao lại thành thật như vậy một chút cũng không làm phiền hắn? Xuất phát từ sự quan tâm, hắn lập tức gọi điện thoại cho Phó Tiên Tiên, lại báo là không liên lạc được
Vốn định gọi tới điện thoại phòng trong khách sạn của cô, đột nhiên, có điện thoại gọi tới
Thật đúng là nghĩ đến ai, người đó sẽ tới, hạ Tưởng vừa nhìn là điện thoại của Tỉnh ủy, trong lòng căng thẳng, sau nghe nghe máy, quả nhiên truyền tới giọng nói quen thuộc của Phạm Duệ Hằng:
- Hạ Tưởng, gần đây rất ít gọi điện thoại cho tôi, có phải xa lạ với tôi hay không?
Đương nhiệm Chủ tịch tỉnh, tiếp theo đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy với giọng nói thoải mái nói chuyện với hắn, cảm nhận của Hạ Tưởng không phải được sủng ái mà lo sợ, mà là tỉnh táo nhận thức được, Phạm Duê Hằng là có việc tìm hắn. Nếu hắn không đoán sai, chắc chắn là chuyện của Đồ Quân, bởi vì từ khi hắn tới thành phố Lang, quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng càng ngày càng giảm đi, hôm nay cũng là lần đầu tiên Phạm Duệ Hằng chủ động gọi điện thoại cho hắn
- Chủ tịch tỉnh Phạm, chào ngài.
Hạ Tưởng nhiệt tình mà cung kính đáp lại một câu
- Vừa tới thành phố Lang, nơi nơi bị động, không có mở ra cục diện, ngại báo cáo công tác với ngài. Tuy nhiên cũng liên liên lạc khá nhiều với Phạm Tranh, cũng hẹn với anh ta qua một thời gian cùng tới Bắc Kinh thăm Cốc lão!
Lời nói của Hạ Tưởng, lập tức khiến Phạm Duệ Hằng cảm nhận được cái gì, thật sự là một chàng thanh niên thông minh, dụng ý tránh nặng tìm nhẹ rất rõ ràng, chính là ám chỉ tình bạn giữa hắn và Phạm Tranh sẽ không thay đổi, sẽ không vì lập trường chính trị giống nhau hoặc khác nhau mà bị ảnh hưởng
Phạm Duệ Hằng hơi trầm ngâm, lập trường của ông cũng rất kiên định, không thể vì một chút ám chỉ của Hạ Tưởng mà dao động:
- Tôi tin với năng lực của cậu, sẽ dần dần mở ra cục diện tại thành phố Lang, nhưng, mở ra cục diện có rất nhiều cách thức, không nhất định phải đạp lên vai người khác mà đi lên…
Cũng nói đến đề tài chính, Hạ Tưởng trong lòng trầm xuống, hắn đã thiết nghĩ không ít áp lực đến từ phương diện Tỉnh ủy, nhưng không ngờ, áp lực lớn nhất lại từ Phạm Duệ Hằng.
- Đồng chí Đồ Quân có thể khác với lập trường của cậu, lại từng có xung đột trên lời nói, đều là vấn đề nhỏ trong công tác, cũng là hiện tượng bình thường. Cô ấy là một đồng chí nữ, đảng và quốc gia bồi dưỡng một cán bộ không dễ dàng, bồi dưỡng một cán bộ nữ càng không dễ, cho dù một cán bộ thường phạm chút sai lầm cũng không thể một gậy đánh chết, huống chi là nữ cán bộ? Hạ Tưởng, cậu phải đứng trên quan điểm đại cục nhiều hơn để quan sát vấn đề, đừng động một chút thì phải phá hỏng con đường của người ta
Giọng điệu của Phạm Duệ Hằng vừa nói thấm thía, vừa có chút nghiêm khắc
- Cách nhìn của cá nhân tôi, có chừng có mực, tốt nhất đừng do con người tạo ra đối lập và không khí khẩn trương, thành phố Lang hoàn toàn có thể đi tuyến đường hòa bình phát triển, không nhất định phải phân ra thắng thua
Lời nói của Phạm Duệ Hằng vừa là chỉ thị, vừa là ám chỉ. Về công mà nói, là khiến Hạ Tưởng lúc cần buông tay thì buông ta. Về tư mà nói, dường như lại xuất phát từ góc độ quan tâm và yêu mến, Hạ Tưởng càng biết rõ Phạm Duệ Hằng là ứng viên có một không hai đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, đắc tội ông coi như tạo cho bản thân một ngọn núi cao không thể nào vượt qua
Tuy nhiên, hắn ở thành phố Lang nện bước kiên định, bố cục lại vô cùng chặt chẽ, hơn nữa sự tình phát triển tới nay, sao có thể nói buông tay thì buông tay? Huống chi bây giờ Đồ Quân đã bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mang đi, vận mệnh sau này của Đồ Quân, hắn cũng bất lực Bạn đang đọc tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Nếu không phải Đồ Quân tự làm tự chịu, hắn làm thế nào lật đổ được cô? Phạm Duệ Hằng mở miệng với hắn, kỳ thật còn tạo ra một áp lực, là khiến hắn từ nay về sau tại thành phố Lang, tốt nhất tay chân kiềm chế một chút, nếu không rất dễ dàng khiến cho Tỉnh ủy phản cảm.
Xác thực mà nói, chưa chắc là toàn thể ủy viên thường vụ Tỉnh ủy phản cảm, nhưng ít ra là Bí thư Tỉnh ủy phản cảm.
- Tình thế của thành phố Lang rất ác liệt, Chủ tịch tỉnh Phạm có điều không biết, cũng không phải tôi muốn làm sao thì làm, mà là có người khiến tôi làm thế nào, những gì bọn họ đã làm, có mâu thuẫn với nguyên tắc của tôi cũng không phải chỗ mấu chốt, mà là họ trái pháp luật loạn kỷ cương, làm xằng làm bậy
Hạ Tưởng đành phải lập lờ mà đáp lại nói, vừa không thể quá mạnh mẽ cứng rắn, lại không thể quá yếu đuối, mức độ không dễ nắm chắc
Phạm Duệ Hằng trầm mặc vài giây, lại nói:
- Sự kiện của Đồ Quân, không còn cách nào vãn hồi?
- Đồ Quân bị tình nghi lừa gạt 30 triệu tệ, tình tiết rất nghiêm trọng, bây giờ đã là vấn đề của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tôi đã không đếm xỉa đến. Chủ tịch tỉnh Phạm có thể tìm Chủ nhiệm Lý tìm hiểu một chút về vấn đề của Đồ Quân, nếu cán bộ như cô ta còn có thể giữ lại ở cơ quan đảng chính, sẽ khiến dân chúng mất đi lòng tin với Đảng uỷ và chính phủ
Phạm Duệ Hằng cuối cùng nói:
- Tôi nói đến thế, Hạ Tưởng, cậu cũng đừng trách tôi giọng điệu nghiêm khắc, tôi cũng vì tốt cho cậu, Phạm Tranh khó được có một bạn tốt, xưa nay nó luôn cảm thấy quan hệ mật thiết với cậu nhất… Tuy nhiên nếu có thể, cậu cũng có thể nói chuyện với Lý Ngôn Hoằng, tốt nhất khiến ông ta thích đáng mà nhượng bộ, Đồ Quân…có thể không bị đuổi tốt nhất không đuổi, bằng không, cậu ở thành phố Lang có khả năng sẽ gặp trở ngại lớn hơn
Phạm Duệ Hằng rốt cuộc là thể hiện thiện ý hay là tạo áp lực? Buông điện thoại, Hạ Tưởng tâm tư chìm nổi, ở trong phòng bước đi thong thả
Bình tĩnh mà xem xét, hắn đối với điện thoại của Phạm Duệ Hằng càng muốn coi như một cảnh báo, là muốn cảnh cáo hắn nếu như còn theo đuổi không bỏ đối với Đồ Quân, sẽ nghiêm trọng đến nổi không thể thu dọn hậu quả. Nhưng hắn cũng biết, bây giờ không phải vấn đề hắn muốn thu tay thì có thể thu tay, huống chi nói trắng ra, căn bản hắn cũng không nghĩ tới muốn thu tay
Đồ Quân có phải tham lam cực đại hay không thì hắn không muốn ác ý suy đoán, nhưng hắn biết, chỉ dựa vào vi phạm quy định cho vay 30 triệu thì tuyệt đối có thể làm cho Đồ Quân không thể xoay người. Tin rằng Lý Ngôn Hoằng cũng sẽ không buông tha Đồ Quân, cơ hội hiếm có, ông có thể để cho Đồ Quân bình yên tránh được một nạn thì ông không phải Lý Ngôn Hoằng
Mặc kệ là xuất phát từ chiến tích bản thân, hay xuất phát từ lập trường vị trí của ông, Lý Ngôn Hoằng tất nhiên có quyết tâm đem vụ án của Đồ Quân làm thành vụ án lớn quan trọng
Hạ Tưởng day day cái trán, Diệp Thạch Sinh sắp rời chức, Bí thư Diệp vừa đi, Phạm Duệ Hằng lên chức, thế cục của tỉnh Yến sẽ càng phức tạp, càng biến hóa nhiều hơn so với thời đại của Diệp Thạch Sinh, bởi vì tính cách của Phạm Duệ Hằng càng khó nắm bắt hơn Diệp Thạch Sinh. Nếu không phải bởi vì giữa hắn và Phạm Tranh coi như có tình hữu nghị vững chắc, phòng chừng ở trong mắt của Phạm Duệ Hằng, hắn đã bị đánh vào lãnh cung
Tuy nhiên cho dù Phạm Duệ Hằng lên chức, cũng có Tống Triêu Độ theo sát sau đó tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, với thủ đoạn và trí tuệ của Tống Triêu Độ, Phạm Duệ Hằng muốn một nhà độc đại tại tỉnh Yến cũng không có khả năng, hơn nữa Tỉnh ủy còn có Vương Bằng Phi, Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng đều duy trì khoảng cách thích hợp với Phạm Duệ Hằng
Hạ Tưởng tuy rằng nghĩ thông suốt, nhưng điện thoại của Phạm Duệ Hằng vẫn là cho hắn áp lực khó hiểu, cũng khiến hắn cảm nhận được thế lực hùng mạnh phía sau Đồ Quân
Đồ Quân bị bắt, bước tiếp theo thì nên là Lộ Hồng Chiêm, kết cục cuối cùng của Đồ Quân như thế nào, Hạ Tưởng cũng lười suy nghĩ, cũng không phải sự tình trong phạm vi năng lực của hắn, nghĩ cũng vô dụng
Vấn đề của Lộ Hồng Chiêm so với Đồ Quân phức tạp hơn nhiều, bởi vì gã chẳng những bình tĩnh vả lại có lòng dạ hơn Đồ Quân, hơn nữa vấn đề của gã ẩn núp sâu đậm, cho đến nay Hạ Tưởng còn không có phát hiện gã có chỗ nào tay chân không sạch sẽ, nhưng biết rõ gã là cây dù bảo vệ phía cảnh sát thế lực lớn nhất của Nga Ni Trần, nếu nói Lộ Hồng Chiêm thân gia trong sạch cũng không ai tin
Còn có một điểm, Lộ Hồng Chiêm có không ít sức ảnh hưởng trong hệ thống công an, gã vừa là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, ở hệ thống chính trị pháp luật cũng có mạng lưới quan hệ thâm hậu, quả thật không dễ tìm ra chỗ đột phá. Bản thân Lộ Hồng Chiêm lại giỏi tính toán, con người thì cẩn thận, muốn bắt lấy dấu vết của gã cũng không dễ
Cho dù cục Thành ủy có hai vị Phó cục trưởng Biểu Lý và Anh Thành, nhưng Hạ Tưởng đối với liên kết của bọn họ cũng không lạc quan. Với khả năng nắm giữ cục thành phố của Lộ Hồng Chiêm, muốn làm tan rã đồng minh của hai người không phải là chuyện khó, huống chi hai người đồng minh không hề vững chắc, chỉ vì có lợi ích tạm thời nên đi cùng nhau
Tuy rằng như thế, Hạ Tưởng cũng đã sớm có bố cục nhằm vào Lộ Hồng Chiêm, dù sao hắn đã châm mồi lửa, xem khi nào thì thời cơ thành thục, sau đó liền bộc phát
Thế cục thành phố Lang, hiện tại đại khái xem như rõ ràng mạch lạc. Đồ Quân vừa đi, nhất định phải đề bạt lại một Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, trong tỉnh không thể thiếu lại là một tranh luận, khẳng định các phương thế lực cũng sẽ thừa cơ sắp xếp người của mình vào, khả năng đề bạt tại chỗ cực ít, nói cách khác, giấc mộng đẹp của Thiệu Đinh khó có thể trở thành sự thật.
Nếu thật muốn đề bạt ngay tại chỗ, Hạ Tưởng thà rằng đề bạt Võ Nhược Lam, cho dù Võ Nhược Lam xếp hạng gần cuối nhất, nhưng cô ổn thỏa nhất, cũng dễ dàng kết minh với hắn nhất
Hạ Tưởng ở trong phòng vòng vo vài vòng, ánh mắt lại dừng ở trên thu hải đường, không khỏi lại có lòng hiếu kỳ. Mấy lần bị người ta cố ý nhắc tới thu hải đường, rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì, hay là có hàm ý đặc biệt nào khác? Hắn lại lần nữa đến gần thu hải đường, tỉ mỉ quan sát nửa ngày, vẫn là không phát hiện kỳ quái, đang muốn tiến một bước kiểm tra lần nữa thì điện thoại vang lên
Là số của Bắc Kinh – gần đây Hạ Tưởng hơi phiền chán Bắc Kinh gọi đến, bởi vì khoảng thời gian gần đây, Bắc Kinh gọi tới không có chuyện tốt, hoặc là biện hộ, hoặc là tạo áp lực, hoặc là uy hiếp, hoặc là kéo quan hệ, tóm lại khiến Hạ Tưởng mệt mỏi ứng phó
Tuy nhiên dãy số hôm nay hắn vừa thấy liền vui vẻ, thật cao hứng mà nghe điện thoại:
- Dương Uy, có tin tốt gì?
Dương Uy, là thu hoạch bất ngờ đầu tiên mà từ khi Hạ Tưởng tới thành phố Lang, cũng là thu hoạch trọng đại, là món quà tốt nhất của Triệu Tiểu Phong trong lúc vô tình tặng cho hắn. Bởi vì ngay cả hắn cũng không ngờ, giữa Dương Uy và Triệu Tiểu Phong không phải quan hệ hợp tác chặt chẽ, cũng là đồng minh căn cứ vào ích lợi rời rạc, hơn nữa sau khi Dương Uy nhìn thấy hắn, chẳng những tích cực thể hiện dựa vào, còn thể hiện ra năng lực vượt trội
Cũng chính là Dương Uy, lần đầu tiên ở Bắc Kinh tìm được đáy của Thường Quốc Khánh, cũng không biết dùng cách gì, thu thập được chứng cớ lừa cho vay của Thường Quốc Khánh, thậm chí ngay cả biên lai ngụy tạo dùng để chất áp lúc ấy cũng bị y tìm được chứng cớ, mà con dấu, công ty ngụy tạo biên lai đều là Thường Quốc Khánh một tay xử lý. Càng làm cho Hạ Tưởng vui bất ngờ chính là Thường Quốc Khánh chẳng những không có tiêu hủy thủ tục và con dấu giả tạo của công ty, còn lưu giữ để sau này bào chế đúng cách, lại bị Dương Uy tóm được chứng cớ.
Dương Uy cụ thể thi triển thủ đoạn như thế nào, làm thế nào từ trong tay Thường Quốc Khánh có được chứng cớ, Dương Uy không nói, Hạ Tưởng cũng không hỏi nhiều, hợp tác giữa người và người, vẫn phải duy trì khoảng cách nhất định là tốt, tôn trọng bí mật của người khác là tố chất căn bản nhất
- Phó thị trưởng Hạ, không phải tin tốt, là Thường Quốc Khánh mất tích rồi
Dương Uy thanh âm hơi thất vọng
- Vốn thiếu chút thì có thể lấy được chứng cứ về quan hệ không chính đáng giữa Thường Quốc Khánh và Đồ Quân, chỉ thiếu một chút, Thường Quốc Khánh lại giống như tan trong không khí, mất tích rồi. Phỏng chừng là đã trốn, chính là không muốn bị người ta bắt. Xui xẻo, nếu sớm biết, tôi xuống tay nhanh hơn là tốt rồi
Năng lực của Dương Uy đã ngoài dự đoán của Hạ Tưởng nhiều lắm rồi, y đã cho hắn không ít niềm vui bất ngờ, Hạ Tưởng cũng không có chút oán trách:
- Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, Dương Uy, cậu đã khá lắm rồi, giúp tôi không ít, thật lòng phải cảm ơn cậu
- Phó thị trưởng Hạ ngài đừng khách sáo, ngài khách sáo, tôi cảm thấy như xa cách với ngài, khách sáo rồi, trong lòng tôi thiếu tự tin
Dương Uy rất biết ăn nói, trong lời nói lộ ra ý thân thiết, làm cho Hạ Tưởng đủ để cảm nhận được sự chân thành của y
Mặc kệ y có phải thật lòng hay không – dù sao thời gian quen biết còn ngắn ngủi, Hạ Tưởng không dám dễ dàng đưa ra kết luận – nhưng ít nhất thái độ của y vô cùng đoan chính, Hạ Tưởng liền cười ha ha:
- Tốt, tốt, đợi khi nào cậu tới thành phố Lang lần nữa, cùng nhau ăn bữa cơm, tâm sự
Dương Uy thanh âm lập tức thoải mái vui vẻ lên:
- Quá tốt rồi, sớm đã muốn ngồi cùng với Phó thị trưởng Hạ, đã sớm muốn ở trước mặt thỉnh giáo ngài
Lại cười nói vài câu mới cúp điện thoại, cảm giác quan hệ với Dương Uy lại tiến thêm một bước
Thường Quốc Khánh chạy mất, vấn đề của Đồ Quân vẫn là rất nghiêm trọng, nhưng cuối cùng cụ thể sẽ có kết quả gì, vẫn phải xem các bên đánh cược và đánh giá rồi. Hạ Tưởng tưởng rằng có thể yên tĩnh, không ngờ sau một lát, điện thoại lại vang lên chói tai
Lại là Bắc Kinh gọi tới
Hắn bất đắc dĩ cười, nghe điện thoại:
- Tổng giám đốc Triệu, gần đây rất ít thấy ông lộ diện, có phải chuyện vui đắc ý hay không?
Bắt đầu thì nói đùa, là Hạ Tưởng cũng mơ hồ nghe được phong thanh, Triệu Tiểu Phong gần đây tấn công Vương Sắc Vi, mà Vương Sắc Vi không ngoài dự đoán mà ỡm ờ, khiến cho Triệu Tiểu Phong muốn ngừng mà không được.
Triệu Tiểu Phong cười ha hả:
- Bắc Kinh bận rộn, thành phố Lang phức tạp, hiện giờ tôi mệt mỏi hai nơi, lo lắng hai nơi. Một nơi Hoa Tiểu Đóa, một nơi Vương Sắc Vi, đều nói đi trong vạn bụi hoa, quần áo không bám cây cỏ, nói ra phóng khoáng, làm được thì không dễ
Đàn ông háo sắc vốn là thái độ bình thường, có người háo sắc mà không dâm, có người phong lưu mà không hạ lưu, có người hạ lưu lại tự xưng là phong lưu, Triệu Tiểu Phong cũng coi như người phong lưu, không muốn buông tha Hoa Tiểu Đóa Bắc Kinh, lại thích Vương Sắc Vi tại thành phố Lang, coi như là đại diện điển hình có mới không nới cũ
Đương nhiên, Hạ Tưởng không có ý định đàm luận phong hoa tuyết nguyệt với Triệu Tiểu Phong, đề tài vừa chuyển:
- Tổng giám đốc triệu gọi điện thoại tới, khẳng định có tin tức trọng đại
- Phải, vò đầu nha
Triệu Tiểu Phong lại thở dài một tiếng
- Kỳ thật tôi là người làm ăn, coi kiếm tiền là nhiệm vụ của mình, đả kích đối thủ bài trừ dị kỷ không phải điều tôi mong muốn, nhưng ông cụ nhà tôi coi như là nhân vật số 1, ông vừa mới nhận được điện thoại, có người đề xuất điều kiện trao đổi là thả tôi ra ngoài đảm nhiệm Thị trưởng, để ông cụ buông tay, Hạ Tưởng, anh nói làm thế nào mới tốt?
Triệu Tiểu Phong cũng thích mai phục? Hạ Tưởng rất rõ y là cố ý đắn đo, liền cười:
- Tổng giám đốc Triệu, người sáng mắt không nói tiếng lóng, nếu cậu muốn làm chính trị, sớm đã đi rồi, sao đợi đến bây giờ? Đối phương không đủ thành ý, cậu khẳng định sẽ không nhận
- Ôi, muốn cố ý đắn đo anh một phen cũng không được, anh không thể làm bộ hỏi một chút sao?
Triệu Tiểu Phong bất đắc dĩ, cười ha hả
- Được rồi, nói chính sự. Đối phương đề xuất điều kiện là bảo vệ cấp bậc và chức vụ của Đồ Quân, bọn họ liền nguyện ý nhượng bộ trên nông nghiệp Tân Hưng
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần