Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 1135 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 719 / 7
Cập nhật: 2021-12-27 22:16:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 227: Tất Cả Xác Định!
Thành phố Đức Cao bầu trời u ám, thời tiết ở cuối mùa thu như vậy cũng ít gặp.
Ngũ Đại Minh với thân phận là tổ phó tổ kiểm tra số 3 trong số 4 tổ kiểm tra Tỉnh ủy quán triệt chứng thực văn kiện trung ương số tám.
Y tuy rằng là tổ phó, kỳ thật tổ thứ 3 chính là của y, Tỉnh ủy tổ chức mấy tổ này, chủ yếu mục đích để giải quyết tình hình địa phương, thể nghiệm và quan sát dân tình.
Ngũ Đại Minh bản thân là Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu Chính sách Tỉnh ủy, kỳ thật cũng là nhân vật phụ tá của Tỉnh ủy, y đi xuống để giải quyết tình huống, giám sát kiểm tra công tác, việc này hoàn toàn có thể. Nhưng y vừa đến thành phố Đức Cao cắm điểm, Bí thư Thành ủy thành phố Đức Cao Thẩm Lâm liền bị bắt giam, chuyện này rất trùng hợp.
Thẩm Lâm bị bắt giam, chấn động cả nước, mà tỉnh thành lại bởi vì chuyện này mà rất nhiều người sợ hãi. Thẩm Lâm trong thể chế từ trước đến nay nổi danh mạnh vì gạo, bạo vì tiền, người y tiếp xúc, có quan hệ là khá phức tạp khổng lồ. Căn cứ Ủy ban Kỷ luật Trung ương điều tra, ngay trước khi Thẩm Lâm bị bắt giam, y và phần lớn cán bộ Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đều có liên hệ chặt chẽ.
Còn có, từ Thẩm Lâm khả năng còn đề cập đến vấn đề quân đội, vấn đề này là khá mẫn cảm, đồng thời khá bị người chú ý.
Thẩm Lâm lần này gặp chuyện không may, là tổ hành động Ủy ban Kỷ luật Trung ương trực tiếp thi hành, hành động này trước đó không có bất luận dấu hiệu gì, không chỉ có Đức Cao không có thu được bất luận tin tức nào, chính là Tỉnh ủy cũng không biết rõ tình hình.
Thực sự chức kiến nhân vật số một vi phạm kỷ luật bị xử lý, nếu là Tỉnh ủy, vì thận trọng thì trước đem miễn cương vị, sau đó động thủ lần nữa, như vậy có thể bảo đảm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn. Mà giống như Thẩm Lâm, Ủy ban Kỷ luật Trung ương trực tiếp động thủ, trước đó không thông báo, đây là có ý nghĩa, ở lãnh đạo Sở Giang vẫn còn tồn tại vấn đề?
Rất nhiều người ngoài Đảng nghị luận việc này, truyền thông hải ngoại giải thích việc này... Bọn họ đều cho rằng khả năng này thật lớn.
Dựa theo thể chế nước cộng hoà, một bậc đè một bậc, vấn đề thành phố cấp 3, Tỉnh ủy hoàn toàn có thể nắm bắt. Vấn đề Thẩm Lâm... Hoàn toàn trong tỉnh Sở Giang có thể giải quyết. Nhưng việc này kinh động trung ương, Ủy ban Kỷ luật Trung ương trực tiếp hành động, theo phương diện nào đó thuyết minh trung ương đối với bộ máy Sở Giang cũng không hoàn toàn tín nhiệm?
Bí thư Tỉnh ủy Sở Giang Sa bởi vì chuyện này mà gọi điện thoại cho lãnh đạo tương quan ở trung ương, có lẽ là y, cũng cảm giác sâu sắc áp lực đi?
Hiện tại xảy ra Tỉnh ủy trước mặt trọng yếu nhất là công tác, muốn khiến Đức Cao mau chóng từ cái bóng Thẩm Lâm đi ra, Đức Cao ổn định là việc lớn nhất.
Phòng khách có hai người... Ngũ Đại Minh và Trưởng ban thư ký Thành ủy Đức Cao Chu Thanh hai người ngồi trên sô pha, Ngũ Đại Minh trên tay châm một điếu thuốc, y nuốt sương nhả khói, không vội không nóng nảy!
Lời Bí thư Sa nói ghé vào lỗ tai y quanh quẩn:
- Đức Cao địa phương này, hiện tại thành tam sát của Sở Giang tôi! Vì sao tam sát? Bởi vì liên tục tam giới bộ máy đều ra vấn đề, hơn nữa đều là vấn đề, Đức Cao đã thành một nơi tệ hại của Sở Giang!
- Cho nên, Đại Minh à... Tôi lần này cũng là hạ quyết tâm, chịu đại áp lực! Tôi biết rõ ở Đức Cao một nơi như vậy, cần chính là lãnh đạo có gan cải cách, có gan quyết sách... Có gan mạo phạm thiên hạ, có thể ngàn vạn lần đừng làm cho tôi thất vọng!
Ngũ Đại Minh nhẹ nhàng cười cười, lấy tay gạt tàn rơi, trong đầu y lại vang lên lời bí thư Sa dặn dò:
- Dùng phương thức phương pháp gì tôi mặc kệ, tôi chỉ quản lý thành tích! Tôi biết cá tính cậu, dùng khuôn sáo hạn chế là không được, tôi cũng không hạn chế, hạ tay đi làm đi!
- Chu Trưởng ban thư ký!
Ngũ Đại Minh bỗng nhiên mở miệng nói:
- Cá tính Ngũ Đại Minh khả năng còn không biết, tôi không thích che che lấp dấu, hành vi làm việc của tôi... Từ trước đến nay đều là quang minh chính đại, thực sự nghiêm túc! Tôi phê bình người, chỉnh người, đều ở ngoài sáng, không tồn tại việc ngầm hành động!
- Do vậy, tôi thích người ngay thẳng... Tựa như hiện tại Đức Cao, còn muốn gạt tôi sao?
Chu Thanh thân mình không kìm lòng nổi ngồi thẳng, y làm phụ tá Thẩm Lâm, thân tín Thẩm Lâm. Dựa theo quy tắc quan trường, y nhất định là muốn bị bắt ẩn lui, y cùng Thẩm Lâm lâu như vậy, Thẩm Lâm xảy ra nhiều vấn đề như vậy, Chu Thanh y liền không có vấn đề sao?
Lời này nói ra ngoài là không ai tin, Chu Thanh cũng biết rõ đạo lý này, cho nên, y đã làm tốt hết thảy chuẩn bị, bất cứ lúc nào chuẩn bị điều động.
Hiện tại ở Thành ủy, tin Chu Thanh phải hạ phong truyền khắp, Phó trưởng ban thư ký Mãn dáng vẻ bệ vệ cũng tăng vọt lên, gần đây có mấy vấn đề quyết sách trọng yếu, y không ngờ đều không có hướng Chu Thanh xin chỉ thị, Chu Thanh còn không có điều động, kỳ thật đã là lùi về trạng thái tuyến hai...
Đối mặt Ngũ Đại Minh, Chu Thanh không dám có chút vô lễ, Ngũ Đại Minh mấy năm gần đây hoàn toàn ngủ đông, nhưng mấy năm trước, đại danh y vang vọng toàn Sở Giang.
Năm đó Ngũ Đại Minh ở Hành Châu, dám đem quan trường Hành Châu xốc một cái xuống tận đáy, có người ủng hộ khen Ngũ Đại Minh làm việc quả quyết, đối nhân xử thế chính trực, chấp chính thanh liêm, làm ra thành tích thực tế, dám xông ra. Có người phản đối mắng Ngũ Đại Minh chuyên quyền độc đoán, không có tổ chức kỷ luật, giẫm lên tư pháp, không tôn trọng trưởng bối, làm quá mức...
Ở Ngũ Đại Minh trên người, tràn ngập hai yếu tố hoàn toàn tương phản hai loại, người sùng bái y, cuồng nhiệt điên cuồng, người căm hận y, hận không thể ăn thịt.
Lúc trước Tỉnh ủy ra quyết định miễn đi chức vụ Chủ tịch thành phố Hành Châu của Ngũ Đại Minh, Phó bí thư tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh Thân Dậu qua Hành Châu trấn an tình hình, nhưng như trước vẫn có người ủng hộ Ngũ Đại Minh ở Thành ủy gây rối. Mà cùng lúc đó, cũng có người ở Hành Thủy bên cạnh nã pháo chúc mừng Ngũ Đại Minh xuống đài.
Ngũ Đại Minh là một người rõ ràng dứt khoát, phóng nhãn toàn chính đàn Sở Giang, y chính là điển hình ngoại tộc. Y tài văn chương phong lưu, cố tình lại có cá tính, quán triệt ý chí rất mạnh mẽ, y quy hoạch quyết sách, là bất kể như thế nào cũng phải quán triệt xuống.
Mà thủ đoạn y đối phó đối thủ và người phản đối thủ đoạn cũng mạnh mẽ ra lệnh làm người líu lưỡi, ở Sở Giang chính đàn, Ngũ Đại Minh chính là nhân vật được tranh luận nhiều.
Không ai xem trọng tiền đồ Ngũ Đại Minh, bởi vì dạng người này, chưa bao giờ theo quy củ ra bài, chưa bao giờ theo quy củ làm việc. Hơn nữa là gây chuyện lớn, Ngũ Đại Minh chấp chính, cái ổn định thứ nhất trách nhiệm này đó đều là chó má!
Lúc trước y và Bí thư Thành ủy Hành Châu mâu thuẫn huyên náo, Ngũ Đại Minh chỉ để ý muốn làm phát triển, muốn làm vấn đề dân sinh, thì phải là trời, nếu ai cản trở y phát triển kế hoạch, kế hoạch dân sinh, thì dù là thiên Vương lão tử, y cũng dám mắng!
Ngũ Đại Minh ở Hành Châu vài năm, có người thống kê về y, trong chính quyền từ cấp Phó phòng trở lên, y bãi chức gần trăm người, bao gồm toàn bộ huyện thị phía dưới thành phố Hành Châu, người trong chính quyền từ cấp Phó phòng trở lên tổng cộng liền mấy trăm người, Ngũ Đại Minh trên quy mô lớn nghiêm túc chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, gần như là không lưu tình chút nào, thẳng một đường đại sát tứ phương, giết được toàn bộ chính đàn Hành Châu, rất nhiều người làm quan hoảng sợ không chịu nổi một ngày.
Thời điểm ấy Ngũ Đại Minh, chính là ngũ Diêm vương, chính là Ngũ Thiên sư, cũng là Ngũ bá vương.
Người như vậy đã không thích ứng với thời đại này, người như vậy cũng không có lãnh đạo dám dùng!
Chu Thanh trong đầu nghĩ gì đó, vẻ mặt y kính cẩn hơn, nói:
- Ngũ chủ nhiệm, bên ngoài nghe đồn rất nhiều, nhất là nghe đồn về ngày! Ngài khả năng đến chúng tôi Đức Cao Bí thư Thành ủy...
Ngũ Đại Minh mặt nhăn nhíu mày, nói:
- Nghe đồn rất nhiều? Rất nhiều là bao nhiêu?
Chu Thanh do dự một chút, đắn đo nói:
- Tôi nghe rất nhiều, chủ yếu vẫn là trong lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Tức là, lần này ban Tổ chức cán bộ tìm một Trưởng phòng tên Trần Kinh, trưởng phòng này chính là ngài khâm điểm chọn thư ký...
Ngũ Đại Minh cười ha ha, đứng dậy, thuận tay gạt tàn thuốc, nói:
- Lão Chu, tôi nếu thực đến Đức Cao, Trưởng ban thư ký vẫn như cũ!
Chu Thanh sửng sốt, vui mừng quá đỗi, vội chân thành nói:
- Ngũ chủ nhiệm! Cảm ơn ngài tín nhiệm tôi, tín nhiệm tôi như thế, tôi nhất định không phụ lòng tín nhiệm!
Ngũ Đại Minh nói:
- Vậy còn gọi là chủ nhiệm Ngũ làm gì?
Chu Thanh mở to hai mắt nhìn Ngũ Đại Minh, kinh ngạc sau một lúc lâu, nói:
- Ngũ... Ngũ bí thư!
Ngũ Đại Minh thu lại đi tươi cười, nói:
- Không tồi! Tỉnh ủy đã quyết định, tôi đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Đức Cao! Quyết định đã đến đây, thông báo còn chưa in và phát hành, này cũng là ý của tôi! Không cần vội như vậy! Tôi hiện tại cũng chưa bắt đầu công tác?
Chu Thanh mất tự nhiên cười cười, âm thầm lắc đầu, Tỉnh ủy làm ra quyết nghị, lại đóng dấu mà không thông báo, khả năng này cũng thực chỉ có nhân tài như Ngũ Đại Minh mới có yêu cầu như vậy.
Tất cả mọi người còn tưởng rằng Bí thư Thành ủy Đức Cao là một vị trí tưởng tượng vô căn cứ, Bí thư Thành ủy người ta đã đến Đức Cao rồi, tuy rằng không chủ trì công tác, nhưng mỗi ngày bao nhiêu xe của khách du lịch? Ngũ Đại Minh đến tột cùng tính toán cái gì?
- Nhưng, chính thức bổ nhiệm chung quy là phải có. Cho nên ngày mai buổi chiều Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến Đức Cao, đến lúc đó mời dự họp đại hội cán bộ, trên đại hội chính thức thông báo bổ nhiệm!
Ngũ Đại Minh nói.
Chu Thanh nghi hoặc nói:
- Nhưng bí thư Ngũ, Thành ủy dường như không có nhận được thông báo?
Ngũ Đại Minh hừ một tiếng, nói:
- Tôi hiện tại không phải đang thông báo sao? Đêm nay trở về liền liên hệ thông báo xuống, tất cả uỷ viên Thành ủy đều phải đến, cũng khảo nghiệm một chút năng lực phản ánh của mọi người!
Chu Thanh ngạc nhiên không nói ra lời, Ngũ Đại Minh này còn chưa nhậm chức, hơn nữa, thông báo như vậy dù sao cũng nên từ Tỉnh ủy truyền đạt mệnh lệnh, hơn nữa truyền đạt mệnh lệnh hiện tại phải là Phó bí thư Phương chủ trì công tác Thành ủy mới hợp lý.
Nào có chuyện Ngũ Đại Minh tự mình thông báo, do Trưởng ban thư ký đi tổ chức loại hội nghị có quy mô này chứ?
Mặc dù trong lòng rất khiếp sợ, Chu Thanh vẫn xúc động đáp ứng. Trong lòng y rõ ràng, về sau đi theo Ngũ Đại Minh, chính mình phải thích ứng tiết tấu và phương pháp của Ngũ Đại Minh, cùng Ngũ Đại Minh nói quy củ? Ngũ Đại Minh chính là người không tuân thủ quy củ.
- Chu Thanh!
Ngũ Đại Minh chậm rãi mở miệng nói:
- Tôi đến Đức Cao, cậu là người thứ hai tôi xác định! Tiếp tục theo tôi làm Trưởng ban thư ký đi! Làm ra thành tích, tất cả mọi người thành công! Làm không ra thành tích, tôi đều đuổi đi!
Chu Thanh rất kích động, muốn hỏi Ngũ Đại Minh xác định người thứ nhất là ai, Ngũ Đại Minh cười cười, híp mắt nhìn về phía y nói:
- Xem ra, trong lòng nghĩ cái gì tôi đều biết! Suy nghĩ tôi xác định người thứ nhất là ai? Đúng hay không? Tôi biết tin tức sau khi đến Đức Cao, người thứ nhất nghĩ đến chính là Trần Kinh, bên ngoài đồn đại đúng như vậy, Trần Kinh sẽ đảm nhiệm thư ký của tôi...
Quan Sách Quan Sách - Tịch Mịch Độc Nam Hoa Quan Sách