I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Trọng
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 609 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 941 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 544: Ra Về Chẳng Vui
ên tâm đi, chuyện này tôi sẽ hỏi rõ mà.
Y trấn an người phụ nữ. Ngoài việc có ý đồ với cô ta thì quan trọng hơn chính là, nếu xử lý không tốt vụ việc hai người dân bị đánh chết trong vụ giải tỏa mặt bằng thì ảnh hưởng tiêu cực đối với y là không nhỏ. Hiện tại, Cẩm Bình đang bị giới truyền thông của thủ đô, thậm chí cả nước chĩa mũi nhọn vào.
Y cũng biết chuyện nhân viên của công ty Vĩnh Hưng tham gia vào cuộc bạo lực trong việc giải tỏa mặt bằng đã bị cảnh sát bắt đi. Trong lòng y cảm thấy rất căm tức vì Lương Thần đã không biết nể tình. Lúc ấy trong điện thoại, y không hề đề cập đến sự việc có hai người chết trong vụ giải phóng mặt bằng nhưng Lương Thần đâu phải là thằng ngốc mà không hiểu ý của y chứ. Nhưng kết quả thì sao, Lương Thần sau khi nghe xong điện thoại ngay lập tức phái nhân viên đi bắt người. Như vậy, Lương Thần căn bản là không nể mặt Phó chủ tịch thành phố là y mà.
Bữa tiệc tối nay, y chính là muốn biết rõ rốt cuộc Lương Thần có ý gì. Y đã tính toán một cách chu đáo, nếu Lương Thần cố ý phá hỏng và chống đối y thì y cũng nên có kế hoạch của mình. "Nước sông không phạm nước giếng" nhưng hiện tại người ta đã đốt lửa ngay trên đầu của y thì chẳng lẽ y lại làm ngơ?
- Chồng của em và Cục trưởng Lương Thần là bạn học ngày xưa.
Hà Tâm Nguyệt vươn tay vén mái tóc, cười nhẹ nhàng nói.
- Ồ!
Trâu Duệ Lâm đầu tiên là ngẩn ra, theo sau là ánh mắt sáng lên nói:
- Vậy thì chuyện này có thể nhờ chồng của cô nói với Lương Thần vài câu. Như vậy thì rất là tốt.
- Chồng của em đã gọi điện thoại nhưng Triết Thông nói, Cục trưởng Lương vẫn không tỏ thái độ gì cả.
Trong đôi mắt đẹp của Hà Tâm Nguyệt hiện lên một sự lo lắng. Tuy rằng, chồng cô và Lương Thần là bạn học trung học nhưng có những chuyện thì tình nghĩa bạn học cũ cũng không có tác dụng gì.
- Tối nay, tôi và hắn sẽ nói chuyện với nhau. Đương nhiên, mọi người cũng muốn kết giao với Cục trưởng Lương mà.
Trâu Duệ Lâm tháo kính xuống, dùng khăn tay lau nhẹ nhàng tròng kính, miệng không kìm nổi nụ cười lạnh nói:
- Mọi người cũng nên chuẩn bị tâm lý cho thật tốt. Cục trưởng Lương rất là kiêu ngạo đấy, cả tôi cũng không thèm nể mặt.
- Sao có thể như vậy chứ? Ngài dù sao cũng là lãnh đạo của thành phố, so với chúng em thì cao quý hơn nhiều.
Hà Tâm Nguyện trán hơi nhăn lại, đôi mắt đẹp cũng hiện lên nét suy tư. Đương nhiên, cô cũng đã điều tra qua bối cảnh của Lương Thần nhưng cũng không có thu hoạch gì lớn. Một năm gần đây, giới truyền thông đã tung ra những tin tức nóng hổi liên tiếp về Lương Thần, có thể nói hắn là nhân vật nóng nhất trên mạng internet. Chỉ có điều cô cũng không nhớ rõ chi tiết, còn Trâu Duệ Lâm thì dường như rất kiêng kị Lương Thần.
- Chỉ mong mọi chuyện đều suôn sẻ.
Ngưu Duệ Lâm liếc mắt nhìn đồng hồ cười nói:
- Thời gian không còn sớm nữa. Hà tiểu thư, chúng ta cùng nhau đi chứ.
Lương Thần từ phân cục công an khu phát triển Vạn Hưng trở về, rất nhanh nhận được điện thoại báo cáo của Phó cục trưởng Hứa Phượng Anh, thông báo đã bắt được nhân viên của công ty Vĩnh Hưng tình nghi giết người và làm bị thương những người khác, đồng thời cũng đã trấn an những hộ gia đình nằm trong diện giải tỏa.
- Cục trưởng, theo những gì mà những người này giải thích thì công ty Vĩnh Hưng và một hộp đêm tên là Bá Tước trong địa phương có mối quan hệ rất mật thiết. Trong đêm xảy ra bạo lực đánh chết người cũng có sự tham gia của bảo vệ hộp đêm đó. Tôi đã điều tra được một chút, hộp đêm Bá Tước dường như có liên quan đến xã hội đen.
Nhà đầu tư muốn giải tỏa mặt bằng vì sao lại có mối quan hệ mật thiết với hộp đêm của địa phương? Hắn vốn là có sự nghi ngờ, nay nghe Hứa Phượng Anh báo cáo lại, lập tức liền hiểu ngay. Lợi dụng bối cảnh xã hội đen của hộp đêm đó, lấy thủ đoạn bạo lực ra uy hiếp những gia đình bị giải tỏa. Thật là công ty đầu tư đó đã giải quyết việc giải tỏa mặt bằng một con đường tắt hữu hiệu nhất.
Nghe được "bối cảnh xã hội đen", Lương Thần đột nhiên cảm thấy vết thương do đạn bắn phía sau lưng trở nên ngứa ngáy, trong mắt không khỏi lóe lên tia hung ác. Từ sau khi xảy ra vụ việc bị bắn, hắn hận nhất chính là bọn xã hội đen.
Bảy giờ tối, Lương Thần leo lên xe chạy đến nhà hàng Thanh Hồ. Nhìn Cục trưởng đại nhân mặc y phục thường ngày chầm chậm bước vào cổng của nhà hàng, ngồi trong xe, Từ Dịch Lãng nở nụ cười. Trên đường đi, Cục trưởng đại nhân luôn oán giận nhà hàng Thanh Hồ phong thủy không tốt. Lần trước cũng là có người mời cơm, kết quả thì liền có chuyện xấu xảy ra.
Sau khi theo chân nhân viên phục vụ dẫn vào phòng, nhìn thấy có hai nam một nữ đang ngồi sẵn xung quanh chiếc bàn tròn, Lương Thần không khỏi cảm thấy nao nao. Từ lời nói của Triết Thông đêm hôm đó, hắn đã biết công ty Vĩnh Hưng cũng thuộc tập đoàn Hoa Gia. Hà Tâm Nguyệt xuất hiện ở đây cũng không có gì lạ. Chỉ có điều hắn hơi cảm thấy kinh ngạc, đó chính là Lâm Triết Thông không có mặt.
Thảo nào Lâm Triết Thông lại gọi điện thoại vào trưa nay, hẹn ngày mai. Chẳng trách tối nay không có mặt y.
- Lại đây, Tiểu Lương!
Phó chủ tịch thành phố Trâu mặt mày hớn hở, nhiệt tình bắt tay Lương Thần. Sau đó chỉ vào Hà Tâm Nguyệt nói:
- Không cần tôi giới thiệu nữa phải không? Tôi còn nghe Tổng giám đốc Hà nói chồng cô ấy và cậu là bạn học cũ.
- Đúng vậy!
Lương Thần cười gật đầu, ánh mắt đảo qua Hà Tâm Nguyệt nói:
- Tôi cũng mới biết được hóa ra công ty Vĩnh Hưng cũng là một công ty con của tập đoàn Hoa Gia. Đúng lúc, tôi có một số việc cần chị dâu hỗ trợ. Nguồn truyện: Y
- Cục trưởng Lương đúng là biết nói đùa.
Hà Tâm Nguyệt hào phóng giơ tay ra trước, thản nhiên cười nói:
- Là tôi phải mời Cục trưởng Lương giúp đỡ mới phải.
Lương Thần cười mà không nói gì nữa. Tuy chỉ tiếp xúc có một lần nhưng hắn có thể cảm giác được, cô gái có dung mạo thanh tú, xinh đẹp, rất có khí chất này là một người rất lợi hại.
- Tiểu Lương, mời ngồi.
Trâu Duệ Lâm cười giơ tay, ra hiệu đối phương ngồi cạnh mình.
Hà Tâm Nguyệt ngồi một bên góc Lương Thần. Mà Ngô Trí Dũng cũng không đợi Trâu Duệ Lâm mở miệng, rất thức thời mà bước ra cửa gọi nhân viên mang đồ ăn lên. Tuy gã và Lương Thần là cùng cấp nhưng Ngô Trí Dũng cũng hiểu được, bữa cơm tối nay gã tốt nhất chỉ là nên làm nền.
Không lâu sau, từng đĩa thức ăn được mang lên. Bánh bao nhồi thịt, lòng xào dưa chua, mì xào nấm với thịt gà mang đúng mùi vị của vùng đông bắc. Lương Thần cảm thấy trong lòng hơi động, vị Phó chủ tịch thành phố Trâu này xem như cũng có tâm.
Thức ăn mang đúng hương vị quê nhà cùng với rượu Mao Đài. Từ khi Lương Thần đến Cẩm Bình nhận chức đến nay, đây là lần đầu tiên hắn dùng bữa cơm xã giao ngon miệng nhất. Nhưng Lương Thần cũng biết, cái gì gọi là tiệc nhưng không phải là tiệc. Trâu Duệ Lâm sẽ không vô duyên vô cớ mời khách ăn cơm mà không có mục đích gì.
- Tiểu Lương, tôi nghe Tổng giám đốc Hà nói, công ty của cô ấy gặp chút phiền toái.
Đã qua ba tuần rượu, thức ăn cũng vơi hơn nửa, Trâu Duệ Lâm mới bắt đầu vào đề, ánh mắt nhìn Lương Thần cười nói:
- Theo lý thuyết thì cậu và chồng của Tổng giám đốc Hà là bạn học cũ, hẳn là rất tốt để nói chuyện. Nhưng về phương diện khác, tôi đại diện cho lãnh đạo khu phát triển, ủng hộ cho tập đoàn Hoa Gia giải phóng mặt bằng để xây dựng những xí nghiệp ưu tú, nếu không cho rằng là có sự quan tâm và giúp đỡ. Cho nên tôi thay mặt Hà Tâm Nguyệt hỏi một câu. Nếu không có gì quan trọng thì cậu có thể thả người của công ty Vĩnh Hưng trước hay không?
- Phó chủ tịch thành phố Ngưu, ngài muốn nói đến vụ án có hai người bị đánh chết trong lúc giải tỏa mặt bằng à?
Lương Thần đã sớm có sự chuẩn bị, khẽ mỉm cười nói:
- Ngày hôm nay tôi đã đến phân cục công an khu phát triển để điều tra, lúc ấy Phó chủ nhiệm Ngô cũng có mặt. Khi đấy, ngay tại cổng phân cục, một đám người đã đón đầu xe để kêu oan, khiến cho phần đông những người đi đường dừng lại xe, tạo nên sự ảnh hưởng không tốt.
Dừng một chút, ánh mắt của hắn đảo qua Hà Tâm Nguyệt và Phó chủ nhiệm Ban quản lý Ngô Trí Dũng nói tiếp:
- Vụ án này đã phát sinh nửa tháng trước, nhưng không ngờ phân cục công an khu phát triển lại to gan lớn mật, có ý định giấu diếm sự tình. Tề Bá Trung và Tạ Quảng Tường đã lớn tiếng thề thốt với tôi cam đoan rằng về việc có hai người chết và nhiều người bị thương là có người cố ý bịa đặt. Không biết Phó chủ tịch Trâu ngài có cảm thấy bực hay không chứ bọn họ cho rằng Cục trưởng cục công an tôi là người dễ lừa gạt, căn bản là không nể mặt tôi mà.
Nghe Lương Thần nói như vậy, Phó chủ nhiệm Ngô không khỏi cứng họng. Gã tính vì Tề Bá Trung và Tạ Quảng Tường giải thích vài câu nhưng khi nghe những lời vừa rồi thì lập tức nghĩ rằng, nếu gã nói ra thì chẳng khác nào vụ án được giấu diếm, khống chế những hộ gia đình bị giải tỏa khiếu oan là do Phó chủ tịch thành phố Trâu bày đặt mưu kế sao? Có thể sao? Đương nhiên là không thể, cho nên Tề Bá Trung và Tạ Quảng Tường lần này phải chịu oan uổng rồi.
- Tề Bá Trung và Tạ Quảng Tường thật sự là to gan lớn mật mà. Tôi xem hai người bọn họ không thích hợp làm lãnh đạo của phân cục công an khu phát triển rồi.
Phó chủ tịch thành phố Trâu hừ một tiếng, trên mặt tràn đầy sự tức giận.
Ngô Trí Dũng trong lòng không khỏi nhảy dựng lên. Những lời này của Phó chủ tịch thành phố Trâu giống như là đã trực tiếp bán đứng hai người Tề Bá Trung và Tạ Quảng Tường.
- Cục trưởng Lương, về việc nhân viên của công ty chúng tôi bị bắt, ngài có thể hay không dàn xếp một chút?
Hà Tâm Nguyệt cầm lấy bình rượu, rót cho Lương Thần và Phó chủ tịch thành phố Trâu mỗi người một ly, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ đáng thương:
- Công ty chúng tôi nguyện ý bồi thường cho hộ gia đình bị giải tỏa mức bồi thường hợp lý nhất.
Sao không làm sớm đi? Để xảy ra vụ án chết người lại muốn che đậy. Bây giờ lại muốn nhân nhượng vì lợi ích toàn cục không phải là đã quá chậm sao? Lương Thần trong lòng âm thầm cười lạnh, nhưng trên mặt lại nở nụ cười thản nhiên:
- Nói đến chuyện này, tôi còn muốn mời chị dâu hợp tác đấy chứ. Sau buổi thẩm vấn chiều nay, vài tên công nhân của quý công ty đã giải thích rằng đêm đó đại bộ phận công nhân của công ty đều tham gia vào vụ bạo lực giải phóng mặt bằng. Hơn nữa, công ty Vĩnh Hưng còn bỏ ra một số tiền lớn thuê xã hội đen tham gia vào. Tôi đã hỏi qua Triết Thông, anh ấy bảo là không biết sự tình. Hiện tại, vừa lúc có chị dâu ở đây thì mong chị giải thích một chút.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hà Tâm Nguyệt lập tức biến đổi nhưng ngay sau đó làm ra vẻ vô tội, lắc đầu nói:
- Cục trưởng Lương, tập đoàn Hoa Gia chúng tôi dù sao cũng là một tập đoàn có danh tiếng, luôn chú trọng đến việc trong sạch cả về con người lẫn công việc. Sao lại có cái chuyện chúng tôi quan hệ với bọn xã hội đen chứ?
Nói xong liền hướng mắt nhìn Phó chủ tịch thành phố Trâu với ánh mắt đầy oan khuất.
- Tiểu Lương, tôi xin trịnh trọng nói một câu. Tập đoàn Hoa Gia là một tập đoàn có tiếng tại Hongkong. Lần này họ đến Cẩm Bình đầu tư vào ba hạng mục đều là những hạng mục có quy mô chưa từng có, sẽ thúc đầy nền kinh tế của Cẩm Bình chúng ta đi lên. Vụ kiện kia chỉ là một trường hợp đặc biệt khi có sự tranh cãi qua lại trong việc giải phóng mặt bằng. Tổng giám đốc Hà cũng đã tỏ thiện ý bồi thường hợp lý cho các hộ gia đình bị giải tỏa. Cho nên tôi hy vọng cơ quan công an các cậu sẽ có thể vì đại cuộc mà suy xét lại.
- Nếu là vì vậy thì tôi tự nhiên sẽ làm theo thôi.
Lương Thần vẫn duy trì nét mặt tươi cười nói:
- Phó chủ tịch thành phố Trâu, Tổng giám đốc Hà, mọi người cứ yên tâm. Cơ quan công an của chúng tôi khẳng định sẽ điều tra ra manh mối, tuyệt không để cho bọn xã hội đen mượn danh của các nhà đầu tư để tiến hành bạo lực trong việc giải phóng mặt bằng.
Trâu Duệ Lâm sắc mặt trở nên khó coi. Y mất cả buổi để nói lý lẽ, cuối cùng thì cũng là nước đổ đầu vịt mà thôi.
- Tiểu Lương, hay là cứ thả người trước đã?
Trâu Duệ Lâm cố nén tức giận, lạnh lùng nói.
- Phó chủ tịch thành phố Trâu cứ yên tâm. Sau khi điều tra rõ ràng thì tôi nhất định sẽ thả người ngay.
Lương Thần rất là cung kính nói.
Choang! Ly rượu của Phó chủ tịch thành phố Trâu bị ném xuống đất, phát ra một tiếng kêu trong trẻo. Y đứng lên, lạnh lùng nói:
- Tôi bỗng nhiên nhớ đến có việc quan trọng cần làm. Tôi xin phép đi trước.
Quan Lộ Trầm Luân Quan Lộ Trầm Luân - Trần Trọng