Thất bại rất cần cho sự trải nghiệm và trưởng thành của mỗi chúng ta. Tất cả những gì tôi đạt được ngày hôm nay đều do trước đây tôi dám cho phép mình phạm sai lầm.

Rick Pitino

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Trọng
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 609 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 941 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 429: Bí Quyết
gày hôm qua Lương Thần về nhà thăm cha mẹ. Hắn đến thẳng bệnh viện an dưỡng, tại đó Bí thư thành phố Long Nguyên từng rất thân mật hỏi hắn tính toán con đường quan lộ tương lai như thế nào. Lúc ấy hắn liền ý thức được đây là một câu hỏi thử thách của Lương gia, mục đích chính là muốn biết thái độ đích thực trong lòng hắn như thế nào. Lâm Tử Vũ vừa rồi cũng nhắc tới, việc đó thực sự đã thành một vấn đề.
Hắn họ gì? Nếu được chọn lựa, tất nhiên hắn sẽ chọn họ của chính mình, nhưng hắn không phải là tên gà mờ ở chốn quan trường. Hắn mới hai mươi lăm tuổi, học xong cấp ba, vào đại học rồi trở thành một viên cảnh sát tại đồn công an nhân dân nhỏ, sau đó được thăng chức làm một Bí thư Ủy ban Chính trị pháp luật huyện. Đây chính là biểu hiện cụ thể nhất của định luật này.
Hắn hẳn là may mắn, nhận được sự ưu đãi của rất nhiều người.
Sự đau đớn truyền xuống từ trên trán khiến cho Lương Thần im lặng suy nghĩ lấy lại tinh thần. Hắn lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa khối bầm trên trán, vẻ mặt hiện lên nét khác thường. Trên thế giới có rất nhiều sự sung mãn ly kỳ không thể tin nổi. Chẳng hạn như, hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chuyện nhờ vào việc anh hùng cứu mỹ nhân mà đạt được năng lực kỳ lạ như trong truyền thuyết. Từ đó về sau vận làm quan, tài vận, đào hoa cuồn cuốn đến, có muốn ngăn lại cũng không được. Hắn cũng không nghĩ tới chuyện năng lực kỳ lạ mà ông trời trao cho hắn một ngày nào đó sẽ biến mất. Nhưng rồi hắn thật không ngờ dị năng ở hắn biến mất, hắn cũng dần dần có thói quen không dám làm bừa, bỗng nhiên năng lực thần kỳ lại trở lại với hắn.
Hắn hẳn là phải cảm tạ cái cô gái Liên Thiên Thiên kia, nhờ vào sự va chạm mạnh như thế khiến cho trán hắn đụng mạnh vào góc tường, mắt hắn lóe lên tia tinh quang. Hắn cảm nhận được sự đau đớn quen thuộc. Dường như đầu hắn đang bị rạn nứt, cảm giác mát nhẹ nhẹ nhàng lan đến. Sau đó hắn nhìn qua cô gái thì hình ảnh về cô được nhét dần vào đầu hắn từng đợt như thủy triều.
Lương Thần nhẹ nhàng lấy tay sờ vào môi mình, mắt hắn hiện ra nét cười. Lúc này trong đầu hắn nhớ nhất là cô gái đang gắn môi son vào môi hắn, đôi mắt đẹp của cô trợn lên như không tin được, điệu bộ ngơ ngác đáng yêu. Chuyện này xem như là một hồi ức đầy màu sắc.
Lâm Mi Mi đêm nay cảm thấy rất vui vẻ. Cô không bị cha mẹ quản thúc mà được cùng các bạn chơi đùa vui vẻ. Bởi vì có sự hiện diện của Lạc Hàn khiến cho cô cảm giác có chút dao động, rồi lại bị đẩy lên sân khấu hát cùng một nam thanh niên, rốt cuộc cô cũng kiên cường mà đứng lên hát.
Chỉ sau khi người đàn ông đó được cha mình đưa đi, mãi không thấy quay lại, cho đến gần khuya, các bạn dần dần về hết, Lâm Mi Mi mới chịu ngồi vào chiếc xe Audi với chút tiếc nuối. Cô biết, ngày mai người đàn ông kia sẽ trở về Liêu Dương.
Sau khi chia nhau gọi điện thoại cho nhà, Liên Thiên Thiên và Liên Tịch Nhược theo Liên Tuyết Phi đi xe đến đài truyền hình trung ương. Trong trung tâm của đài truyền hình có một nơi cư ngụ dành cho phóng viên.
Liên Tuyết Phi và chồng Hồ Kiệt Minh chỉ quan hệ vợ chồng cơ bản trên danh nghĩa, mọi thứ trong nhà cô đều tự mình bày biện. Liên Tuyết Phi mỗi lần quay về thủ đô, ngoại trừ việc đến thăm ba mẹ đều ở tại nơi đây, mà cô cũng sẽ gọi Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên đến ở cùng với mình.
- Em đi tắm trước.
Vừa vào cửa, Liên Thiên Thiên bay nhanh vào phòng, giống như một con thỏ nhỏ đi thẳng vào phòng tắm, đóng cửa lại. Thấy như vậy, Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược liếc mắt nhìn nhau. Các cô bây giờ có thể kết luận, cô em gái mình chắc chắn gặp chuyện gì rồi.
Cởi bỏ áo nịt ngực, quần lót, nhìn thân thể trần như nhộng của mình trong gương, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Liên Thiên Thiên đỏ ửng lên. Mặc dù cặp vú trước ngực nhỏ hơn so với hai chị nhưng vòng eo cô rất thon nhỏ, hai chân dài, dáng người rất chuẩn. Hơn nữa gần đây cô vẫn uống sữa ong chúa và ăn đu đủ, sau hai năm nữa nhất định có thể đuổi kịp hai chị.
Tuy rằng ở biệt thự nhà Mi Mi cô có thái độ khinh thường Hồ Lỵ nhưng Liên Thiên Thiên lại biết mình đã vô ý bị kích thích bởi quan hệ nam nữ. Hai mươi hai tuổi, chưa hề kết thân với người bạn trai nào, hương vị ngọt ngào của tình yêu cô cũng chưa từng nếm trải. Nụ hôn đầu đời của cô không ngờ đêm nay đã đánh mất, hơn nữa lại càng kích thích tình cảm nam nữ trong cô.
Chị Tuyết Phi của cô đã kết hôn nhưng không hề hạnh phúc. Chị Tịch Nhược thì lại chọn cách ở một mình không muốn để cha mẹ can thiệp. Chính bản thân cô tuy đã hơn hai mươi tuổi nhưng cũng không muốn cha mẹ can thiệp vào sự lựa chọn người yêu của mình. Người yêu của cô phải do cô lựa chọn. Như vậy không biết tương lai người nào sẽ có may mắn trở thành người tình đầu tiên của cô? Liên Thiên Thiên giơ tay nắm lấy ngực mình, rất hối tiếc nghĩ như vậy. Lúc này, chợt cô nghe thấy tiếng chị gái ngoài cửa:
-Em muốn tắm cả đêm phải không? Nói cho em biết, em có muốn trốn tránh cũng vô ích thôi. Nếu em không ra ngoài, chị và Tịch Nhược sẽ vào trong đó.
- Xong rồi, xong rồi.
Liên Thiên Thiên bất chấp tiếp tục nhìn vào gương, cuống quít mở vòi hoa sen tắm sơ qua.
Mười phút sau đó, cửa phòng tắm mở ra, Liên Thiên Thiên quấn chiếc khăn tắm màu trắng bước ra, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, lông mày ướt sũng, khuôn mặt thanh tú như bông sen hé nở trên mặt nước.
- Chậc chậc, em gái chúng ta càng nhìn càng thấy thích.
Liên Tuyết Phi tự đáy lòng mình phải khen một câu. Cô đã nửa năm nay không quay về thủ đô. Thiếu nữ có nhiều chuyển biến bắt đầu từ tuổi mười tám. Cô cảm thấy nửa năm không gặp mà em gái mình càng ngày càng trở nên xinh đẹp ra.
- Không phải đâu, chị Tịch và chị Tuyết Phi mới xinh đẹp chứ.
Cô bé Liên Thiên Thiên như mở cờ trong bụng, nhưng cô không đắc ý vênh váo mà vội vàng tán dương hai bà chị của mình. Đương nhiên mọi người cùng khen nhau qua lại mới thích.
- Chò đó, chị và Tịch Nhược đi vào tắm một chút rồi sẽ quay ra hỏi chuyện em.
Liên Tuyết Phi cười, nhéo lên khuôn mặt nhỏ nhắn của em một cái sau đó cùng Liên Tịch Nhược đi vào phòng tắm.
Liên Thiên Thiên bước tới ngồi lên giường, giơ tay kéo hai má, thở dài rất sầu não. Kệ đi, cùng lắm thì bị hai chị giễu cợt chút thôi, ai bảo đêm nay vận may của cô không tốt.
Không bao lâu sau, Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược từ phòng tắm đi ra. Hai cô cũng quấn một chiếc khăn tắm quanh mình, bộ ngực và đôi chân thon dài đều lõa lồ trong khăn tắm, trong không khí tỏa ra mùi hương thơm ngát của sữa tắm.
- Nào, có chuyện gì nói đi.
Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược cũng lên giường. Ba chị em mỗi người một góc, ánh sáng chiếu lên ba khuôn mặt đẹp mê người.
- Chuyện là, chuyện là người ta chỉ muốn đi toalet thôi, ai ngờ lại thấy bạn của Mi Mi tên là Hồ Lỵ và một người đàn ông ở trong phòng đó. Em không thể đứng mãi trong toalet nên bỏ chạy ra ngoài, kết quả là khi ra đến cầu thang thì đụng phải Lương Thần.
Liên Thiên Thiên giải thích chi tiết. Cô may mắn chuẩn bị đến đó, định bụng sẽ chỉ kể đến đó rồi thôi.
- Vậy thôi ư?
Liên Tuyết Phi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của em dò hỏi, sau đó thình lình lấy tay chọc vào người em mình.
- Em sai rồi, chị Tuyết Phi, em sai rồi, chị thật đáng ghét…
Liên Thiên Thiên xấu hổ, một tay chống đỡ một tay che chắn người mình.
- Xấu hổ cái gì, không phải là chị chưa từng nhìn thấy qua à?.
Liên Tuyết Phi cười nói:
- Mau kể thật ra đi, nếu không còn bị trừng phạt nhiều hơn đấy.
- Để em nói, để em nói.
Liên Thiên Thiên cực chẳng đã đành phải vòng người tránh, kéo dài giọng, sau đó lấy tay giật khăn tắm của chị Liên Tuyết Phi, cười đắc ý nói:
- Tuy nhiên, em cũng phải xem của chị đã.
Cô chưa nói hết liền lấy tay sờ vào cặp vú đầy đặn của chị mình, miệng ngạc nhiên thán phục nói:
- Chị Tuyết Phi, chị làm như thế nào mà ngực chị lớn nhanh như vậy?
Mẫn cảm khi bị ngón tay em gái đụng vào, Liên Tuyết Phi không nén nổi một tiếng rên rỉ, sau đó đỏ mặt gạt tay em ra, miệng giả vờ trách mắng:
- Có gì mà ngạc nhiên, của chị vốn vẫn lớn như vậy mà.
- Không đúng, nửa năm trước nhất định không lớn như vậy được….
Tay vẫn để ở hai vú chị, Liên Thiên Thiên khẳng định chắc chắn, sau đó quay lại chị Liên Tịch Nhược chứng thực:
- Chị Tịch Nhược, chị nói xem, có phải của chị Tuyết Phi lớn ghê không?
Liên Tịch Nhược trên mặt cũng hiện ra một tia đỏ ửng, hơi gật gật đầu. Sự thực là trong phòng tắm cô cũng nhận thấy hai vú chị mình tự nhiên lớn hẳn lên, chẳng qua tính cô vốn hay ngại ngùng nên không dám hỏi thẳng chị.
- Chị Tuyết Phi, có bí quyết gì thì nói cho bọn em biết với, đừng giấu riêng ình được không, nói ra ọi người cùng thực hiện đi.
Đôi mắt đẹp của Liên Thiên Thiên tỏa sáng, cô lôi lôi tay chị mình, truy hỏi rất bức thiết.
Liên Tuyết Phi khuôn mặt càng đỏ ửng lên. Cô rất muốn nói cho hai em bí quyết làm cho bộ ngực to lên là do công lao một người đàn ông vất vả vuốt ve xoa nắn cả nửa năm qua.
- Việc ấy, em gái, em đừng có mà nói tránh sang việc khác, phải giải thích rõ ràng mọi chuyện đã rồi người khác nói sau.
Liên Tuyết Phi giả vờ nghiêm mặt, áp dụng chiến thuật câu giờ.
- Được thôi được thôi, em nói là được chứ gì.
Nóng lòng muốn biết bí quyết của chị, Liên Thiên Thiên cảm thấy mình nên nói thật là tất yếu, bởi vậy mặt cô đỏ hồng lên, xấu hổ nói:
- Em và Lương Thần không phải chỉ đụng vào nhau không thôi. Sau đó, miệng của em không cẩn thận liền đụng phải miệng anh ta một chút.
- Hai người hôn môi?
Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược không khỏi trợn to đôi mắt đẹp, nhìn thấy sự xấu hổ của em gái mà cùng đồng thanh nói.
Quan Lộ Trầm Luân Quan Lộ Trầm Luân - Trần Trọng