Books let us into their souls and lay open to us the secrets of our own.

William Hazlitt

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 117 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 2
Cập nhật: 2023-03-26 22:03:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 94: Bác Dạ Triệt
hận được điện thoại của Đàm Dật Nam, đúng lúc Cố Niệm Hề cũng đang định đi đến đó bàn bạc tỉ mỉ về việc hợp tác
"Uy, tôi là Cố Niệm Hề!" Ngắn gọn mà xa cách
Không phải cô không biết là Đàm Dật Nam gọi tới, mà là bởi vì cô cảm thấy được bọn họ vốn không còn gì để nói
'Niệm Hề, là anh" Lời nói này của Đàm Dật Nam, mang theo quyến luyện vô cùng
"Tôi biết, em chồng. Có chuyện gì sao?" Cố Niệm Hề đang ngồi trên phương tiện giao thông công cộng, đúng lúc này trên xe có tiếng nói phát ra từ loa, vừa vặn rơi vào trong tai Đàm Dật Nam
Loa trên ô tô, Đàm Dật Nam nghe qua vô số lần, nhưng lúc này lại làm cho hắn cảm thấy vô cùng chói tai
"Niệm Hề, chúng ta gặp mặt đi, anh có chút việc muốn nói với em!" Bên kia điện thoại, trên tay người đàn ông vẫn còn cầm tập tư liệu
"Chuyện gì, ở trong điện thoại nói thẳng không được sao?"
"Niệm Hề, chúng ta ngay cả gặp mặt đơn giản cũng không được sao?" Giọng nói của hắn, mang theo tiếng khàn khàn. Lúc này đôi mắt đen của hắn vô cùng ảm đạm, không có một tia sáng
Giống như trên thế giới này, không có ánh hào quang nào có thể chiếu đến
"Em chồng, tôi không nghĩ muốn nói chuyện phiếm!" Phiền toái cô phải tận lực tránh
Miễn cho lại bị mẹ hắn nói cô câu dẫn hắn
Còn nữa, Hoắc Tư Vũ hiện tại không phải đang mang thai sao?
Tuy rằng, đứa nhỏ kia vẫn không thể xác định là của Đàm Dật Nam, nhưng người phụ nữ kia nếu biết cô và Đàm Dật Nam gặp nhau, nhất định sẽ nháo đến ngất trời
"Niệm Hề, anh không có ý này! Là chuyện của dự án hợp tác, trong tay anh có một ít tư liệu bí mật. Bí mật của công ty em đều bị tiết lộ!"
Khi hắn nghe được giọng nói của cô trong điện thoại, mắt của hắn đã sớm cúp xuống
Tuy rằng Cố Niệm Hề sẽ không dễ dàng gặp hắn, kết như vậy hắn cũng đã sớm dự liệu, nhưng khi có kết quả, tim của hắn vẫn không chịu được, đau đớn co rút
"Thật sao? Anh đang ở chỗ nào, tôi lập tức đến!"
Đàm Dật Nam nói địa chỉ, lúc sau Cố Niệm Hề liền mau chóng xuất hiện
"Niệm Hề, anh ở chỗ này!"
Cố Niệm Hề đi đến cửa quán cà phê, hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô
Hai mươi ba tuổi, hiện tại chính là thời điểm đẹp nhất của một cô gái
Một thân váy trắng đơn giản, làm cho Cố Niệm Hề càng thêm mềm mại giỏi giang cỡ nào. Phía dưới váy bó sát, cũng làm cho đường cong của cô hiện lên triệt để. Mà đôi chân bóng loáng nhẵn nhụi kia, làm cho yết hầu của đàn ông không tự giác dịch chuyển
"Sao lại như vậy?" Thấy Đàm Dật Nam, Cố Niệm Hề lập tức đi vào chủ đề chính. Thực rõ ràng, hiện tại tâm tình của cô một chút cũng không để trên người hắn
Điều này làm cho người đàn ông ngồi đối diện đôi mắt một lần nữa lâm vào ảm đạm
"Là như vậy, buổi sáng có người gọi điện thoại cho anh, nói muốn gặp anh, lúc ấy anh cũng không nghĩ nhiều. Nhưng cô ta lại nói có một văn kiên liên quan đến dự án của công ty Bác Á muốn đưa cho anh. Cho nên, anh mới đến đây!"
Nói xong lời này, hắn liền lấy ra xấp văn kiện kia, đưa đến tay Cố Niệm Hề
"Thứ này, em xem trước đi, có phải là giống văn kiện em làm hay không?"
Nhận lấy văn kiện trên tay Đàm Dật Nam, Cố Niệm Hề cẩn thận xem xét trên dưới
Văn kiện này đến ngay cả nét chữ cũng giống y hệt nhau
Nói cách khác, có người sao chép văn kiện của cô
Người này, đến cuối cùng là ai?
Nghĩ vậy, mi tâm của Cố Niệm Hề khẽ nhíu lại
"Giống nhau sao?" Nhìn sắc mặt của Cố Niệm Hề, Đàm Dật Nam cũng đoán ra vài phần
"Đây là bản phô tô của văn kiện, sao lại như vậy! Là ai đưa văn kiện này cho anh?" Có phải là nhân viên tập đoàn Bác Á!
Bằng không, cô ta sao có khả năng tiếp xúc với văn kiện bí mật như vậy!
"Không biết, anh đến chỗ này, điện thoại liền gọi tới, nói anh đến nơi đây. Sau đó, anh liền phát hiện ra văn kiện. Anh hỏi người bán hàng, bọn họ nói là có một cô gái vừa ngồi chỗ này!"
Nói đến đây, Đàm Dật Nam lại hỏi: "Niệm Hề, em cẩn thận suy nghĩ một chút, công ty gần đây có người nào khả nghi hay không?"
Lấy được văn kiện quan trọng như vậy, còn muốn giao cho công ty đối thủ, nếu không phải Đàm Dật Nam lấy được, chỉ sợ Cố Niệm Hề hiện tại đã khóc không ra nước mắt
"Hình như không có, tôi ở trong công ty cũng không quan hệ thân thiết quá với bất cứ ai, nhưng chưa một lần cùng người nào cãi nhau!"
"Anh cũng hiểu không có khả năng mâu thuẫn, nhưng mà Niệm Hề, mọi chuyện vẫn nên cẩn thận. Hôm nay người kia đưa đến văn kiện này, chắc chắn là muốn hại em. Hôm nay không thành công, còn có thể chuẩn bị biện pháp khác để ra tay"
"Tôi phải làm gì?" Cố Niệm Hề bị Đàm Dật Nam nói như vậy, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống
Dù sao, cô đến thành phố này cũng chưa đến một năm, rất nhiều chuyện cô còn chưa hiểu biết hết
Nhìn cô cúi đầu, tâm tình của Đàm Dật Nam lại cảm thấy khó chịu
Hắn đứng lên, xoa mái tóc của cô, giống như những lần trước cô gặp chuyện không vui, hắn đều yên tĩnh ở bên cạnh cô, xoa mái tóc, an ủi cô
"Dự án này em chưa nộp cho cấp trên chứ?"
"Ân" Cố Niệm Hề gật đầu, có thể hiện tại rất căng thẳng, nên cô cũng không để ý nhiều: "Nhưng mà hai ngày nữa sẽ giao cho cấp trên"
"Được rồi, vẫn còn một chút thời gian, em hai ngày nay suy nghĩ xem có phương án khác hay không, về phần phương diện định giá anh sẽ giúp em! Nhưng mà, trước mắt em phải cất tư liệu này ở một chỗ thật tốt, ngay cả bản ghi trên máy vi tính cũng phải xóa bỏ!"
"Được, cám ơn em chồng!" Ý thức quay trở về, cô tránh được sự đụng chạm của hắn
"Đều là người một nhà, không cần nói cám ơn!"
Đôi mắt của hắn chưa đầy sự chua xót
Hai người không biết, cuộc nói chuyện của hai người đã bị một người phụ nữ chứng kiến hết
Vốn muốn cho Cố Niệm Hề một phần lễ vật
Không nghĩ tới, Cố Niệm Hề lại có năng lực lớn như vậy, ngay cả phó tổng tài tập đoàn Minh Lãng cũng có quen biết, hơn nữa nhìn qua quan hệ của bọn họ rất tốt...
Nhìn một màn cách đó không xa, người phụ nữ âm thầm nắm chặt hai tay
Thừa dịp hai người không để ý, người phụ nữ mau chóng rời đi khỏi quán cà phê...
____
Khi về đến nhà, Cố Niệm Hề ngơ ngác ngồi ở một chỗ
Đàm Dật Trạch vào đến cửa, liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy
Vật nhỏ của hắn, cúi đầu ngồi trên ghế sa lon
Đôi mắt xinh đẹp kia, không nhìn thấy một tia sáng nào
"Vật nhỏ, làm sao vậy?" Hắn thuận thế ngồi xuống ghế, đem đầu nhỏ của cô kéo vào lòng ngực của mình
"Lão già kia, em cảm thấy rất mệt mỏi!" Ngửi được mùi hương quen thuộc trên người Đàm Dật Trạch, chóp mũi của cô không hiểu sao cảm thấy chua xót
Thật sự rất muốn, đem chuyện hôm nay toàn bộ đều nói cho hắn biết. Để hắn chia sẻ một ít đối với cô
Nhưng nghĩ lại, Đàm tham mưu trưởng nhà cô mỗi ngày đều có rất nhiều chuyện phiền não, còn là chuyện của quốc gia. Nếu như cô ngay cả việc nhỏ này cũng tìm Đàm tham mưu trưởng khóc lóc kể lể, không phải là Đàm Dật Trạch của cô sẽ càng mệt mỏi sao?
Nghĩ vậy, yết hầu của Cố Niệm Hề không tự giác nuốt vào
"Sao lại mệt mỏi? Nói đi!" Môi của Đàm Dật Trạch rất mềm, dừng trên trán của Cố Niệm Hề, làm cho tim của cô đập rất nhanh "Anh nói rồi, nếu đánh không lại, có thể mang theo anh!"
"Không có việc gì!" Cố Niệm Hề cọ cọ ở trong lòng của Đàm Dật Trạch tìm tư thế mình thích nhất
"Thật sự không muốn nói?" Nhìn bộ dạng kia của cô, đôi mắt của hắn chợt lóe
"Lão già kia, chỉ cần anh ở bên cạnh em là được rồi!" Tựa ở trong lòng ngực hắn, cô đem hốc mắt đỏ ửng của mình lặng lẽ giấu đi
Mãi cho đến khi ăn cơm xong, Cố Niệm Hề vẫn là một bộ dạng nặng nề tâm sự
Đàm Dật Trạch biết cô không muốn nói, nên cũng không tiếp tục hỏi
Có tiếng của điện thoại di động truyền đến, Cố Niệm Hề liền chui vào phòng, lại tiếp tục làm dự án Xí Hoa kia
Đàm Dật Trạch bất đắc dĩ cười, liền xắn tay áo rửa chén đĩa
Liên tiếp hai ngày, Cố Niệm Hề đều vượt qua
Một bên cố gắng hoàn thành dự án, một bên nói với Đàm Dật Nam để hắn giúp đỡ mình
Sau hai ngày, Cố Niệm Hề cũng làm xong dự án kia
"Chị Niệm Hề, hôm nay là ngày giao hợp đồng phải không? Nếu không để em giúp chị cầm qua!" Vẫn giống như thường ngày, Cố Niệm Hề vào trong phòng liền nhìn thấy Trần Điềm Điềm đang làm việc, giúp đỡ cô sửa sang lại một ít văn kiện, còn có pha cà phê
"Không cần, tôi tự mình đưa đi được! Đúng rồi Điềm Điềm, cô nếu không có việc gì, giúp tôi đem mấy thứ này ra ngoài đi! Đây là thứ hôm qua Trần trưởng phòng giao cho, để ọi người xem xem có ý tưởng tốt gì không!"
Nói đến lời này, Cố Niệm Hề chỉ vào chỗ tập văn kiện để ở chỗ mặt bàn, tròng mắt của cô còn có tia lạnh chợt lóe
Trần Điềm Điềm muốn từ mắt của cô nhìn ra thứ gì đó, nhưng Cố Niệm Hề đã mau chóng khôi phục thần sắc
"Được, em hiện tại sẽ cầm ra!" Nói xong Trần Điềm Điềm ôm tập văn kiện ước chừng ba bốn cân đi ra khỏi văn phòng của Cố Niệm Hề
Đóng cửa văn phòng, Trần Điềm Điềm nhìn thoáng qua chỗ nhìn của Cố Niệm Hề
Lần trước, cô đem dự án kia đưa cho công ty đối thủ, đã không đạt được kết quả như ý. Nhưng đương nhiên cũng nhận được không ít chỗ tốt
Theo lý thuyết, hợp đồng Xí Hoa án của Cố Niệm Hề làm đã bị tiết lộ, hắn là phải sốt ruột bất an mới đúng. Nhưng Trần Điềm Điềm lúc này lại vẫn nhìn thấy Cố Niệm Hề nhàn nhã ngồi ở trong văn phòng?
Sẽ không phải, Cố Niệm Hề đã sớm nghĩ ra biện pháp đối phó rồi chứ?
Nhưng hai ngày nay, cô không quan sát được Cố Niệm Hề ở trong phòng làm việc đang làm gì, thậm chí ngay cả máy tính của cô ấy cũng không thấy dấu vết của hợp đồng. Chẳng lẽ, cô ấy có thể viết ra hợp đồng Xí Hoa án trong đầu?
Nếu không nữa thì cũng chỉ có một đáp án
Cố Niệm Hề đã hoài nghi chính Trần Điềm Điềm cô!
Cho nên, mấy ngày hôm nay cô ấy đều cảnh giác!
Nghĩ đến điều này, Trần Điềm Điềm lại cảm thấy được văn kiện trên tay mình nặng trịch...
"Cố tiểu thư, xin hỏi Xí Hoa án này cô giao cho tôi tại sao lại kém đến như vậy?" Người đàn ông liếc mắt nhìn Cố Niệm Hề
Người nọ an vị ngồi trên ghế da, ánh mặt trời xuyên qua tấm thủy tinh. Trên người hắn mặc một bộ tây trang màu đen. Ánh mặt trời dừng ở trên cánh cửa thủy tinh, chiết xạ vào gương mặt hắn, làm cho gương mặt của hắn thoạt nhìn có chút ấm áp
"Bác tổng, là như vậy! Hai ngày trước, giá thầu thấp nhất của Xí Hoa án đã bị tiết lộ. Hiện tại nếu như chúng ta tiếp tục sử dụng phương án kia chỉ sợ khả năng thắng là rất thấp!" Người cùng Cố Niệm Hề nói chuyện chính là tổng tài tập đoàn Bác Á Bác Dạ Triệt!
Tuổi của hắn so với Đàm Dật Trạch không khác biệt là mấy. Đường cong trên gương mặt cũng là đồng dạng hoa mỹ, duy nhất trên người đàn ông này luôn có một cỗ lạnh lẽo
Nghe nói Bác Dạ Triệt xuất thân từ hắc đạo. Hiện tại tới thành phố này phát triển, thành lập tập đoàn Bác Á, chậu vàng rửa tay (Nguyên văn là kim bồn tẩy thủ) tất cả là vì con gái của hắn Ni Nhã
Lúc mới tới công ty, Cố Niệm Hề nghe rất nhiều đồn đại về người đàn ông này. Nhưng mà cô cũng chẳng tin mấy tin đồn kia. Cảm thấy Bác Dạ Triệt cũng là con người bình thường, làm sao có thể là người như vậy? Về phương diện khác, Cố Niệm Hề cảm thấy được, cái gì mà Bác tổng thích con gái của hắn, đều là người ngoài đồn thổi mà thôi. Dù sao cấm kỵ luyến và vân vân thật sự cuộc sống cũng không ít
Chẳng qua tiếp xúc với Bác Dạ Triệt một thời gian, Cố Niệm Hề cũng dần dần tin tưởng tin lời đồn về người đàn ông này. Người đàn ông như vậy, ngạo khí từ trong xương phát ra. Người như vậy làm sao có thể là người bình thường? Còn nữa bởi vì gần đây chuẩn bị Xí Hoa án, cô cũng thường xuyên tiến vào văn phòng làm việc của hắn. Có đôi khi cô sẽ nhìn thấy nữ ma đầu con gái Ni Nhã kia trong truyền thuyết. Tuy rằng chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng trong đôi mắt đã toát ra sự kiều mỵ, cũng có thể nói làm cho con người lâm vào trầm mê. Tuy rằng mỗi khi đi vào, Cố Niệm Hề đều thấy hai bọn họ ngồi rất quy củ, nhưng ánh mắt lại có điều làm cho người ta đỏ mặt
Xem ra, lời đồn của người bên ngoài, cũng không phải là tin đồn vô căn cứ
Nhưng mà, đây là việc nhà của bọn họ, Cố Niệm Hề cô sao có thể làm gì?
Cố Niệm Hề biết, công ty xảy ra chuyện như vậy, hắn thân là tổng tài của Bác Á, thông minh như Bác Dạ Triệt sao có thể dễ dàng giấu diếm được?
"Phần văn kiện này, lúc trước rốt cuộc đã qua tay bao nhiêu người?"
Tầm mắt của hắn vẫn dừng trên Xí Hoa án kia, mặc dùng không có động tác gì, nhưng cũng là cho người ta cảm thấy sợ hãi. Con ngươi thâm thúy như biển lớn nhìn lướt qua một lượt
"Tôi và hai trợ lý của tôi" Cố Niệm Hề trả lời, không kiêu ngạo, không siểm nịnh: "Đương nhiên cũng có Bác tổng ngài"
"Cố tiểu thư, cô cũng thật lớn mật, dám hoài nghi cả tôi!" Giọng nói của Bác Dạ Triệt không có phập phồng gì
"Nói đi, chuyện này cô có ý kiến gì không!"
Suy ngẫm một lúc, Bác Dạ Triệt lại mở miệng
"Tôi có một biện pháp đem người tiết lộ văn kiện kia tra ra! Không biết Bác tổng có hứng thú muốn biết người đó là ai hay không, ai ở công ty chúng ta giở trò quỷ?" Cố Niệm Hề can đảm nói ra
"Nói đi!"
Hắn thản nhiên quét mắt liếc nhìn Cố Niệm Hề, khóe miệng lặng lẽ dương lên độ cung tán thưởng
Ngày đó, Cố Niệm Hề không để văn kiện kia trên bàn làm việc của Bác Dạ Triệt
Có Niệm Hề rời khỏi văn phòng làm việc của Bác Dạ Triệt, cô gái vẫn tránh trong phòng nghỉ lúc này mới chậm rãi đi ra
"Cha nuôi, người tin tưởng người phụ nữ kia sao? Có thể chính là cô ta tiết lộ dự án kia!" Cô gái để hai bàn tay trên cổ người đàn ông, không đợi sự chấp thuận của hắn, liền đặt mông lên ngồi vào đùi hắn
Mà đối hành động này của cô, người đàn ông cũng cảm thấy thường như cơm bữa, theo thói quen ôm cô vào lòng ngực mình
Dưới thân vì hành động này mà có phản ứng, đôi mắt của hắn có chút ảm đảm
Mấy ngày nữa, Ni Nhã mười tám tuổi, tức là đã lớn rồi
A... Xem ra nỗi khổ hàng ngày của hắn, cũng sắp chấm dứt!
"Yên tâm, người phụ nữ kia nếu nghĩ muốn chơi, ta đương nhiên nhân cơ hội đó đem cô ta chơi thật tốt..." Từ lần đầu tiên Cố Niệm Hề xuất hiện trước mặt hắn, hắn liền có một chút hiểu biết đối với cô. Đặc biệt cô không cần tốn nhiều sức đã chiếm được sự ưu ái của Đàm tham mưu trưởng, danh chính ngôn thuận trở thành Đàm tham mưu trưởng phu nhân. Lúc đó càng làm cho hắn nhìn cô với cặp mắt khác xưa. Hắn sớm có dự cảm, cô gái này sẽ làm cho người khác ghen tỵ với vị trí của mình. Mà hiện tại...
Nhìn Cố Niệm Hề cố ý che đậy cánh cửa, khóe miệng của hắn hiện lên một độ cung
Xem ra, hắn cùng Ni Nhã đã sớm bị cô phát hiện!
Bóng đêm bao phủ, Hoắc Tư Vũ một thân váy lông liền áo, im lặng đứng chờ ở một góc thành thị
"Đi thôi, đến quán bar!" Chờ không lâu, trong bóng đêm xuất hiện một bóng dáng thon dài. Áo gió màu đen, đem bóng dáng của người đàn ông này càng cao lớn. Gió đêm thổi bay mái tóc trên đầu hắn, để hiện ra đôi mắt thâm thúy
Thấy người phụ nữ đứng cách đó không xa, hắn tùy ý đi lên đưa tay ôm eo của cô, kéo cô đi
"Anh Lục, có thể không đi quán bar được không?"
Thật ra, từ lúc bị Tiểu Lục Tử kéo đến cái phòng kia, sau đó xảy ra chuyện dơ bẩn đó, từ lúc đó Hoắc Tư Vũ đối với hai từ quán bar kia đều sinh ra kháng cự. Mỗi một lần, Lục Tử Thông nói muốn đến quán bar, cô đều cò kè mặc cả vài lần, nếu không được mới miễn cưỡng cùng Lục Tử Thông đến đó. Sau đó cố gắng che chắn, sợ bị những người lúc đó có mặt nhận ra
"Như thế nào? Ghét bỏ nơi đó sao? Tôi không quên, cô trước kia cách vài ngày đều đến đó" Nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt, Lục Tử Thông đột nhiên nở nụ cười
Mà tươi cười như vậy, lại làm cho trái tim của Hoắc Tư Vũ trở nên rét lạnh, bởi vì Hoắc Tư Vũ nhìn thấy đôi mắt hắn xuất hiện lãnh ý
Thật ra, cô không nhớ mình đã trêu chọc Lục Tử Thông ở chỗ nào
Tuy rằng gần đây bọn họ mỗi tối đều ở chung, người đàn ông này mỗi đêm đều cho cô khoái cảm. Nhưng mỗi ngày, cô đều cảm thấy được người đàn ông đang cưỡi trên người mình kia không có loại khoái cảm giống như cô, mà là giống như đang phát tiết
"Em gần đây không thích những nơi ồn ào đó!" Đúng lúc cô đang mang thai, không thể uống rượu, hơn nữa mỗi lần đến quán bar kia, cô đều nhớ tới chuyện ngày đó
"Hoắc Tư Vũ, cô lại giả bộ?" Hắn lạnh lùng liếc nhìn cô một cái: "Nếu thật sự thích diễn trò như vậy, tôi sẽ thành toàn cho cô, cô thấy thế nào?" Nói lời này, hắn lại nở nụ cười châm chọc
Hắn biết, Hoắc Tư Vũ nhất đinh biết hắn đang nói đến chuyện ảnh chụp hôm đó
"Lục Tử Thông, tôi rốt cuộc đắc tội gì với anh, tại sao anh lại hận tôi như vậy?"
"Không đắc tội với tôi? Vậy lúc cô đem tôn nghiêm của tôi vứt trên mặt đất, là đang làm cái gì? Hoắc Tư Vũ, ít làm thanh cao trước mặt tôi đi. Tôi không quen thấy một kỹ nữ giả bộ thanh cao! Kỹ nữ nên có tư thái của kỹ nữ, bị người ta thượng phải biết yên lặng ngoan ngoãn!" Nói xong, Lục Tử Thông hất tay, cũng không nghĩ cách đó không xa có một chiếc xe đi đến
Thật ra, Lục Tử Thông vốn không chú ý đến
Nếu không phải lúc này có đèn đỏ, hắn cũng không ngoảnh đầu sang, căn bản sẽ không thấy được có một người rất quen thuộc ngồi ở ghế phó xe ô tô bên kia___ Tô Du Du
Vô luận Lục Tử Thông có trợn mắt lớn đến thế nào, hay là do vấn đề ánh sáng, hắn cũng không thể nhìn lầm được
Người nọ, quả thật là Tô Du Du!
Lại nhìn đến ghế lái, có một người đàn ông mặc tây trang màu lam, một tay tùy ý để ở trên vô lăng. Áo sơ mi trắng bên trong không cài đủ cúc, để lộ ra một mảng lớn da thịt màu đồng
Ngũ quan đường hoàng, làm cho người ta liếc mắt một cái liền không thể quên!
Nhìn hai người bọn họ ngồi trong một chiếc xe, Lục Tử Thông cảm thấy lồng ngực muốn nổ tung. Tầm mắt của hắn cũng nhìn thấy được, người đàn ông kia thừa dịp đèn đỏ mà đưa tay đặt ở trên đùi của Tô Du Du. Lục Tử Thông cảm thấy máu trong người mình đều muốn nóng lên
Đã xảy ra chuyện gì?
Tô Du Du khi nào thì có bạn trai?
Hơn nữa, còn không nói với hắn!
Có phải bởi vì như vậy mà gần đây số lần đến quán bar với hắn ngày càng ít. Bằng không, tại sao hắn ngày nào cũng ở quán bar, lại không gặp được Tô Du Du?
Từ lúc đến thành phố này, Tô Du Du thật sự đã coi Lục Tử Thông hắn là bạn tốt tri tâm. Mỗi ngày mặc kệ xảy ra chuyện gì, cô đều nói với hắn. Nếu người ngồi trên xe kia đúng thật là Tô Du Du, vậy người vuốt đùi cô kia chắc chắn là bạn trai của cô, như vậy Tô Du Du tại sao không nói với hắn?
Sẽ không phải như vậy, đúng không?
Tô Du Du đơn thuần như một đứa trẻ, sẽ không tùy tiện để ột người đàn ông đưa tay đặt trên đùi cô
Lục Tử Thông hắn quen biết Tô Du Du, hắn biết rõ cô ghét nhất là người khác sờ soạng trên người mình
Nếu như thật sự là Tô Du Du, bị người đàn ông kia sờ soạng như vậy, cô tuyệt đối sẽ dùng quyền đạo của mình mà hung hăng đánh trả người kia mới đúng
Làm sao có thể im lặng ngồi trên xe, để người đàn ông kia tùy ý đùa nghịch?
Nghĩ vậy, Lục Tử Thông muốn đi đến bên cạnh chiếc xe đó để nhìn cho rõ mặt cô gái kia
Nhưng không khéo đèn xanh đúng lúc này vừa bật. Xe của Lục Tử Thông còn chưa kịp đến gần, chiếc xe kia đã vụt đi
"Tiểu Du!" Biết rõ chiếc xe kia đi với tốc độ rất nhanh, nhưng Lục Tử Thông lúc này như phát điện, muốn đuổi theo
"Tiểu Du, em trở lại cho anh!" Bởi vì vừa mới đèn đỏ, phía sau có rất nhiều xe dừng lại
Lục Tử Thông lao ra khỏi xe, nếu như không phải phía sau xe mau chóng dừng lại, chỉ sợ hắn đã sớm bị xe đụng
"Bíp bíp bíp"
"Kẻ điên, muốn chết sao?"
Chiếc xe phía sau thiếu chút nữa đâm vào Lục Tử Thông, nên nói ra những lời chửi ác động như vậy
Mà Lục Tử Thông giống như là không nghe được người khác nói, cứ ngây ngốc đứng tại chỗ đó nhìn chằm chằm chiếc xe biến mất ở góc đường
Tiểu Du, thật sự là em sao?
Em tại sao lại cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ...
____
Hôm nay, Cố Niệm Hề ăn cơm chiều xong, giống như buổi tối mấy ngày hôm trước, có tin nhắn từ điện thoại gửi đến, liền lập tức chuẩn bị đứng dậy, bước vào phòng làm việc
Cũng không nghĩ cô vừa mới đứng dậy, thân thể liền bị bay lên trên không trung
"Đàm tham mưu trưởng, anh muốn làm gì?" Nói thật ra, không hiểu lý do bị người ta khiêng lên bả vai, thật sự vô cùng khó chịu
Huống chi, cô vừa mới ăn no, bụng nhỏ bị đè ép, rất là khó chịu
"Muốn em cùng anh xem TV!" Đàm tham mưu trưởng một tay khiêng cô, thản nhiên tiến đến chỗ TV, mở ra kênh Đàm Dật Trạch hắn yêu thích nhất, kênh địa phương. Sau đó cứ nhiên vậy ngồi xuống ghế sa lon, bắt đầu xem TV. Tựa hồ đã quên mất, trên bả vai mình còn có một cái mạng nhỏ
"Cái kia... Đàm tham mưu trưởng, để em xuống được không?" Ngược chiều máu, xông xuống ót. Cố Niệm Hề cảm giác, chính mình thật sự khó chịu đến chết
"Không được, thả em xuống em lại chạy trốn, không xem TV với anh!" Có đôi khi Đàm tham mưu trưởng sẽ có tính khí trẻ con như vậy, giống như hiện tại...
Vài ngày hắn không được ôm vật nhỏ ngồi xem TV, lúc này tính tình hắn nổi lên, thật sự rất khó nói phục hắn
"Vậy được rồi, anh cứ khiêng em như vậy, sau nay sẽ không có ai cùng anh xem TV, có thể ngay cả nấu cơm cũng không có đâu"
"Tại sao?" Hắn có điều khó hiểu, còn tức giận vì cô gái kia nói lung tung. Đưa tay đánh vào mông cô một cái
"Bởi vì em sẽ chết dưới tay của anh, lão già kia!"
Nghe được lời của cô, Đàm Dật Trạch cuối cùng nhận ra được cái gì đó, đem cô thả xuống dưới. Nhưng mà, tay của hắn vẫn thủy chung đặt ở bên hông của cô, làm cho cô ngồi ở trên đùi hắn, cùng hắn mặt đối mặt
"Lão già kia, em xử lý công việc xong mới cùng anh chơi được không?" Vừa nghĩ tới công việc, đêm nay cô phải hạch toán xong
Chuyện này làm xong, mới có thể có kết thúc hoàn hảo cho hợp đồng Xí Hoa án
"Không được!" Đàm tham mưu trưởng nhếch mi ý nói: Muốn cầu xin tha thứ sao? Không có cửa đâu!
"Chẳng lẽ chúng ta cả buổi tối cứ ngồi như vậy sao?"
"Anh không ngại!" Thấy Cố Niệm Hề chân chó lấy lòng, khóe miệng hắn lại có độ cung lưu manh
Anh không ngại nhưng em ngại!
Một câu nói kia, tất nhiên cô không dám nói ra khỏi miệng
Từ lúc bắt đầu chiếu tin tức đến lúc kết thúc. Vốn tưởng rằng Đàm Dật Trạch sẽ đi nghỉ ngơi. Bình thường, chỉ cần chiếu xong tin tức, hắn cũng sẽ không có ý ngồi tiếp tục xem TV
Nhưng thật không ngờ, hắn lại tiếp tục chuyển kênh
Xem hết chương trình, hắn dường như không có ý nghỉ ngơi. Nhìn chằm chằm kim đồng hồ chỉ đến số chín, Cố Niệm Hề cả người đổ mồ hôi
Nếu như không nhanh một chút, đêm nay tuyệt đối không có khả năng hoàn thành xong
"Lão công, anh như vậy không cảm thấy mệt mỏi sao?" Vì có thể muốn đến phòng làm việc, Cố Niệm Hề chỉ có thể kiên trì mở miệng lần thứ hai
"Sẽ không, anh không cảm thấy mệt"
Hắn nói ít mà ý nhiều, lần thứ hai đem hy vọng bé nhỏ của Cố Niệm Hề bỏ đi!
Ngồi một lúc, Cố Niệm Hề lại dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn
"Lão công, anh không mệt sao?" Cố Niệm Hề chân chó, đem tay nhỏ bé đặt trên cổ của hắn
"Một chút, em mệt sao?" Chiêu đưa tay vòng lên cổ Đàm Dật Trạch khiến cho hắn vô cùng hưởng thụ, mỗi lần hắn làm động tác này, con mắt của hắn đều có tia ôn nhu.
"Hoàn hảo! Nếu không lão công chúng ta nghỉ ngơi đi!" Tròng mắt Cố Niệm Hề lóe sáng, giống như hồ ly giảo hoạt
Tuy rằng tiết mục trên TV vô cùng hấp dẫn Cố Niệm Hề, nhưng vừa nghĩ đến công việc còn chưa hoàn thành cô lập tức gạt bỏ tất cả
"Nghỉ ngơi? Em xác định hiện tại sẽ đi nghỉ ngơi sao?"
Tiếng nói của hắn mang theo tia nhu tình
Nghe lời nói của hắn, cô còn tưởng rằng người đàn ông này đã bị cô lừa
"Cái kia... Em còn muốn đến phòng làm việc một chút! Có vài thứ đêm nay phải chuẩn bị thật tốt, nói cách khác, ngày mai không còn thời gian chuẩn bị!" Đây là nói thật
Đối mặt với con mắt có năng lực nhìn thấy tất cả của Đàm tham mưu trưởng, Cố Niệm Hề cảm thấy vẫn là nên thành thực nói ra. Bằng không đến lúc đó, chính mình bị Đàm tham mưu trưởng ăn đến xương cũng không còn
"Xem ra tinh thần của em cũng không tồi! Không bằng chúng ta tiếp tục xem TV đi!" Đàm Dật Trạch quét mắt nhìn cô một cái, tròng mắt có ánh sáng nhu hòa
Hắn như vậy, thật sự làm cho người ta nhìn không thấu, cũng không đoán ra, hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì
"Cái kia... Lão già kia, em..."
Cố Niệm Hề còn muốn nói gì, liền thấy Đàm tham mưu trưởng cầm điều khiển chuyển kênh khác.
"Ít nói đi, tiếp tục xem TV!" Đàm Dật Trạch vỗ mông Cố Niệm Hề, tiếp tục đem tầm mắt dừng lại trên TV
Thấy kim đồng hồ đã chỉ đến số mười, Cố Niệm Hề lúc này càng vội vàng
Nếu như cứ nhất định xem TV thế này, như vậy bọn họ hôm nay phải ngủ ở trên ghế rồi
"Lão công, anh có phải không có việc gì làm hay không?" Nhìn gương mặt gần trong gan tấc, gương mặt đẹp trai so với diễn viên Hàn Quốc còn có phần hơn, đôi mắt Cố Niệm Hề chợt lóe lên tia sáng
Trong đầu suy nghĩ, Cố Niệm Hề đột nhiên phát hiện người đàn ông này thích nhất trên giường làm chuyện thân mật
Tuy rằng sau khi làm xong việc này, Cố Niệm Hề sẽ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhưng nếu thật có thể dùng việc này, đem Đàm Dật Trạch lừa đi ngủ, để cho cô xử lý chuyện kia, coi như cũng tốt nhất!
"Đã tối rồi, em nghĩ anh còn chuyện gì để làm?"
Tầm mắt Đàm Dật Trạch vẫn dừng trên TV, nhìn bộ dáng vô cùng chuyên chú
Chỉ có khóe miệng gợi lên độ cung, làm cho người ta cảm thấy hắn không chuyên chú như vậy
"Lão công, anh nói buổi tối đàn ông thường làm gì?"
Cố Niệm Hề nói xong lời này, lại nhịn không được cười trộm một phen, giống như con chuột nhỏ
"Xem bóng đá, đi tắm, chơi máy tính!" Thấy bộ dáng vật nhỏ trôm cười, Đàm Dật Trạch cũng khẽ cười: Xem ra, tính nhẫn nại của vật nhỏ đã sớm muốn tiêu hao hết
"Nhưng mà, những thứ này lão công cũng không chơi qua..." Cười trộm xong, Cố Niệm Hề lại nghiêm túc nhìn hắn, thấy hắn không có biểu tình gì, lúc sau cô lại cố tựa vào lòng ngực hắn
Được rồi, Đàm tham mưu trưởng nhà cô thật sự cũng không chơi mấy trò này với cô
Muốn hắn đi làm những việc kia, cô cũng cảm thấy có chút kinh ngạc
"Vậy em có đề nghị gì tốt?" Không thể không thừa nhận, Đàm Dật Trạch hỏi ra câu này khiến cô có điểm xấu hổ
"Lão công, nhà anh không phải có lão bà yểu điệu sao? Chẳng lẽ anh không nghĩ muốn cùng cô ấy chơi?"
Ý tứ này, đủ rõ ràng đi
Cố Niệm Hề cõi lòng chờ mong nhìn sang Đàm Dật Trạch, mới phát hiện hắn vẫn như cũ chăm chú xem TV
Điều này làm cho Cố Niệm Hề nảy sinh ghen tuông: Lão bà yểu điệu như vậy không nhìn, lại nhìn TV, có cái gì hay chứ?
Cố Niệm Hề trong lòng than thở, nhưng hắn lại không mặn không nhạt bỏ lại cho cô một câu:
"Lão bà yểu điệu kia mỗi buổi tối đều bề bộn công việc, ngay cả cho anh sờ đùi một cái cũng không chịu! Chứ đừng nghĩ đến cùng cô ấy chơi!"
"Kia... cái kia, lão bà yểu điệu nhà Đàm tham mưu trưởng anh nguyện ý để cho anh sờ đùi!" Xem bộ dáng không mặn không nhạt của hắn, Cố Niệm Hề cũng đã sớm dự liệu được
"Thật sao?" Nói lời này, Đàm tham mưu trưởng quả thật không nhìn TV nữa
Cố Niệm Hề phát hiện hắn nhìn cô như vậy khiến cho cô đập loạn. Nhưng lại mang theo ý cười không tốt...
"Đúng vậy đúng vậy!" Nói lời này, Cố Niệm Hề còn biểu hiện chính mình thật sự là đồng ý, vội vàng kéo làn váy, lôi kéo tay của hắn để trên đùi mình
"Xem đi, Đàm tham mưu trưởng. Lão bà yểu điệu nhà anh quả thực rất thích anh sờ cô ấy như vậy!"
Nói lời này, Cố Niệm Hề không quên kéo tay hắn về phía càng sâu hơn
Trong chớp mắt, đôi mắt của hắn càng lúc càng tối
Yết hầu cũng không tự giác lên xuống
Vốn muốn ngăn chặn dục hỏa trong người, nhưng hắn cuối cùng vẫn không nhịn được
Hắn nếu không dạy dỗ vật nhỏ một chút, hắn sẽ không còn là Đàm Dật Trạch!
"Xem ra, đêm nay chúng ta có một số việc phải làm cho thật tốt!"
Đây là câu nói sau cùng của đêm nay Đàm Dật Trạch nói với Cố Niệm Hề
Sau đó, hắn trực tiếp khiêng cô đi về phía phòng ngủ của bọn họ
Nhìn kế hoạch đã muốn đi theo hướng mình, Cố Niệm Hề không khỏi vui mừng, nhưng rất sau đó lại cảm thấy hối hận
Đàm tham mưu trưởng luôn không phụ sự mong đợi của mọi người
Khi hắn thấy vật nhỏ yêu cầu hắn, hắn liền khiêng cô đến phòng ngủ, nghiêm chỉnh cả đêm đều chèn ép cô. Nhiều lần cô muốn chạy trốn, đều bị giữ lại. Sau đó lại từng bước đoạt lấy
Đêm nay ngôi nhà nhỏ lại một mảnh kiều diễm
Sau trận mưa rền gió dữ, Cố Niệm Hề cả người mệt mỏi ngủ mê mệt. Đàm Dật Trạch lại khoác thêm áo, tới phòng làm việc, xử lý công việc Cố Niệm Hề còn chưa hoàn thành. Lật xem vài trang số liệu, hắn lại bắt đầu vùi đầu vào bên trong
Ngôi nhà của vợ chồng Đàm tham mưu trưởng, chỉ có phòng làm việc còn sáng đèn
Quân Hôn Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận Quân Hôn Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận - Luật Nhi Loại Biệt Quân Hôn Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận