Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 168 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 651 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:32:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 95: Con Gái Thị Trưởng
ự cảm không tốt, bắt đầu nảy sinh trong lòng của Thư Lạc Tâm
Điều này, sao có thể?
Cố Niệm Hề chẳng qua chỉ là một người bình thường, ba của cô ta sao có thể là một nhân vật có lực uy hiếp như vậy
Hơn nữa, Hoắc Thư Vũ cũng không nói với bà, Cố Niệm Hề là người có thân phận cao quý gì
Hẳn là sẽ không như bà đoán chứ?
Mà khi Thư Lạc Tâm muốn phủ nhận suy nghĩ này, Đàm Dật Trạch ở một bên dường như muốn đối địch với bà, mở miệng nói: "Vị này là ba của Hề Hề, thị trưởng thành phố D Cố Ấn Mẫn! Còn đây là mẹ của Hề Hề Ân Thư Kỳ"
Oanh...
Đàm Dật Trạch nói ra câu này, Thư Lạc Tâm có cảm giác như bị sét đánh trúng, mùi khét tràn ngập quanh bà
Mùi vị này là từ đâu truyền tới?
Tìm mọi cách để tìm kiếm, lúc sau bà mới phát hiện, thì ra là từ trong lòng ba truyền ra
Cố Ấn Mẫn Cố thị trưởng?
Làm sao có thể?
Ba của Cố Niệm Hề, sao có thể là thị trưởng?
Là Đàm Dật Trạch lừa bà, có phải hay không?
Nếu Cố Niệm Hề là con gái của thị trưởng, bà sao chưa từng nghe cô ta đề cập đến một lần?
Cho dù là chỉ cần nhắc một lần, bà tuyệt đối sẽ không cùng cô đối đầu! Lại càng không ngăn cản cô cùng Đàm Dật Nam quen nhau
Nhất định, là Đàm Dật Trạch thấy Thư Lạc Tâm bà khó chịu, cho nên muốn nhân cơ hội này nói dối để lừa gạt bà, đúng không?
Vẻ mặt trắng bệch nghiêm túc nhìn về phía Đàm Dật Trạch
Người đàn ông trước mặt vẫn như cũ, quân trang xanh biếc cao quý. Trên mặt của hắn vẫn như trước mang theo nụ cười nhạt nhìn bà. Ngay cả đôi mắt màu đen cũng bình tĩnh không gợn sóng
Thanh sắc bất động, là như đang chờ đợi một màn khôi hài...
"Là Cố thị trưởng thành phố D? Mau mau, Tiểu Trạch cũng thật là, không nói cho chúng ta một tiếng để tiếp đón ba mẹ của Hề Hề!" Ông nội Đàm dù sao cũng gặp qua Cố Ấn Mẫn vài lần
Nhưng khi biết người này là ba của Cố Niệm Hề cũng có chút kinh ngạc. Nhưng rất nhanh ông liền hồi phục tinh thần, mau chóng tiếp đón
"Là chúng tôi không cho Dật Trạch nói. Mục đích chính là muốn cho nha đầu kia bất ngờ một chút!" Cố Ấn Mẫn cùng Ân Thư Kỳ chậm dãi bước vào Đàm gia. Đã lâu cô không gặp cha mẹ, cho nên lúc này cô cũng gắt gao đi cạnh hai người
Lúc mọi người đi vào, cũng chỉ có Thư Lạc Tâm và Hoắc Tư Vũ vẫn còn đứng nguyên tại chỗ
"Dì Thư,trời lạnh. Nơi này không tiện ở lâu!" Đến gần vài bước, Đàm Dật Trạch cũng phát hiện Thư Lạc Tâm vẫn còn đang kinh ngạc, liền nhỏ giọng nhắc nhở
Khuôn mặt của Đàm Dật Trạch cười như không cười, khiến cho Thư Lạc Tâm cũng có chút bất an
"Tiểu Trạch, này..." Giọng nói của Thư Lạc Tâm cũng rõ ràng run rẩy
Thấy bộ dạng như vậy của Thư Lạc Tâm, Đàm Dật Trạch cũng có chút trào phúng nói: "Dì Thư, dì nghĩ thân phận của Hề Hề cũng là giả sao?"
Một câu đơn giản, có thể nói ra lời của Thư Lạc Tâm, khiến cho bà vô cùng bối rối, khẩn trương nắm lòng bàn tay mình
Cùng Đàm Dật Trạch giằng co, Thư Lạc Tâm phát hiện mình không có một chút thế thượng phong gì
"Dì Thư, thế giới này cũng không ai dám lấy thân phận của mình ra làm trò đùa!" Lời nói này làm cho Hoắc Tư Vũ có chút tức giận
Nói xong, Đàm Dật Trạch liền tiến vào Đàm gia
Thư Lạc Tâm bà không phải vẫn luôn quan niệm dòng dõi sao? Lúc trước dốc hết toàn lực, lại chèn ép Cố Niệm Hề nhiều lần như vậy, chính là vì thân phận thiên kim của Hoắc Tư Vũ. Thậm chí, ngay cả khi Đàm Dật Trạch hắn cùng Cố Niệm Hề kết hôn, bà còn muốn dùng tiền đuổi vật cô đi!
Đàm Dật Trạch hắn cho tới bây giờ cũng không phải là người keo kiệt, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không chấp nhận người nào đắc tội đến hắn cùng vật nhỏ! Đặc biệt là vật nhỏ, hắn tuyệt đối sẽ không mảy may quan tâm đến những người làm tổn thương cô
Thư Lạc Tâm cùng Hoắc Tư Vũ làm tổn thương vật nhỏ của hắn, cũng phải dự liệu kết quả sẽ sớm như vậy
Hôm nay Đàm Dật Trạch tự biên đạo tiết mục, đây chỉ là một món ăn khai vị mà thôi
Nếu là sau này còn có một tác động nhỏ gì, vậy cũng đừng trách hắn vô tình!
Nhưng mà, hiện tại Thư Lạc Tâm hối hận cực kỳ! Lúc trước bà vì một thiên kim thị trưởng giả, hao tâm khổ tứ gây khó dễ đối với Cố Niệm Hề, mục đích chính là vì muốn cho Đàm Dật Nam có tương lai tốt. Hiện giờ đã biết, lúc trước người bà hao tâm khổ tứ chèn ép mới chân chính là ngọc quý trên tay, chỉ điểm này thôi cũng đủ để làm cho bà tức hộc máu
Nghĩ đến đây Thự Lạc Tâm liền hối hận lúc nãy đã biểu hiện ra ngoài, làm cho tâm tình của Đàm Dật Trạch tự nhiên tốt đến vậy
Thư Lạc Tâm muốn để cho Đàm Dật Nam cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối, có thể giúp cho sự nghiệp sau này của hắn
Chính là thật không ngờ, bà lại ngu ngốc
Chính mình chọn một cô con dâu là thiên kim thị trưởng giả, mà người bị bà đuổi như cây cỏ kia mới chính là minh châu...
"Ha hả..." Liên tiếp bị đả kích, Thư Lạc Tâm đột nhiên cười ra tiếng. Tóc được búi tỉ mỉ cũng tự nhiên rơi xuống vài sợi, gió lạnh thổi qua nhưng bà cũng không thèm đưa tay vuốt lại
"Mẹ, người làm sao vậy?" Không biết có phải là vì quá bất ngờ mà trở ra như vậy hay không. Hoắc Tư Vũ nhìn bà ta lúc này không khác với người trong bệnh viện tâm thần là mấy
"Mẹ, đừng làm con sợ!"
"Không cần gọi tôi là mẹ, đều là bởi vì cô, người phụ nữ đáng chết này!" Nghe được giọng nói của Hoắc Tư Vũ, Thư Lạc Tâm cũng hồi phục tinh thần
"Chờ bọn họ đi rồi, tôi sẽ tính sổ với cô" Thư Lạc Tâm sửa sang lại đầu tóc, lạnh lùng trừng mắt nhìn Hoắc Tư Vũ, mau chóng bước vào bên trong
Mà Hoắc Tư Vũ ở bên cạnh, đương nhiên cũng biết bà ta đang có ý gì
Bà ta không phải ý muốn nói, vì Hoắc Tư Vũ cô cản đường, nên mới để bà bỏ lỡ một cô con dâu tốt sao?
Nhưng Thư Lạc Tâm bà cũng đừng quên, lúc trước nếu không phải bà tham lam, còn có bao nhiêu phóng đãng, cho nên Cố Niệm Hề mới không cần
Những thứ này đều tự bà gây ra
Dựa vào cái gì đổ tội lên đầu cô?
Muốn làm khó dễ cô?
Chờ xem, thủ đoạn của ai cao siêu hơn!
___
"Hề Nhi, con gần đây gầy đi nhiều!" Nhắc đến Cố Niệm Hề, sau khi dùng bữa xong, liền cùng Cố Ấn Mẫn và Ân Thư Kỳ đến khách sạn. Đương nhiên cũng không thể thiếu Đàm tham mưu trưởng của chúng ta
Trở lại bên người ba mẹ như một đứa trẻ, Cố Niệm Hề giống như một con cá nhỏ nằm giữa hai người
Ân Thư Kỳ thấy cô gầy đi liền, đau lòng lôi kéo tay cô
Chẳng qua Ân Thư Kỳ không biết, thật ra Cố Niệm Hề ở nơi này không quen nên mới như vậy. Nếu để cho ba mẹ cô biết thời điểm cô lúc đầu mới đến nơi đây, bị phản bội, ngay cả nhà cũng không có để ở. Thì hai người bọn họ sẽ đau lòng đến mức nào?
Cũng may, Đàm Dật Trạch vừa đấm vừa xoa, đem cô bên cạnh. Bằng không, cô hiện tại cũng chỉ có thể ở thành phố này mà bất lực giãy dụa!
"Nha đầu ngốc, lúc trước nếu như khổ sở, nên trở về nhà! Ba và mẹ cũng không phải nói không để ý đến con!" Thật ra, hôm nay đi đến Đàm gia, Đàm Dật Trạch đã nói đại khái chuyện của Cố Niệm Hề cho hai người biết, vì mục đích cầu xin bọn họ tha thứ
Đương nhiên, quá trình hắn cùng Cố Niệm Hề kết hôn cũng không nói rõ ràng cho hai người bọn họ
Lần đầu tiên trong đời hắn nói dối, nói cho ba mẹ vật nhỏ biết, bọn họ là thiệt tình yêu nhau nên mới đến với nhau
Chẳng qua, Cố Ấn Mẫn tựa hồ vẫn chưa yên lòng
Từ ngày hôm qua ông biết Đàm Dật Trạch là con rể của mình, ông vẫn luôn bảo trì trầm mặc
Thái độ như vậy, Đàm Dật Trạch đương nhiên cũng lo lắng. Chẳng qua Đàm Dật Trạch cũng luôn tin tưởng vững chắc, tương lại bọn họ có gặp sự tình gì cũng không thể chia rẽ
"Con sợ mẹ cùng ba ba lo lắng. Thật ra con cũng rất muốn về nhà!" Cố Niệm Hề nghẹn ngào nói
"Hề Nhi, con cứ cùng mẹ tâm sự, ba có chuyện muốn nói với Dật Trạch!" Cố Ấn Mẫn nói xong liền đứng dậy
"Ba ba..." Tình huống này làm cho Cố Niệm Hề có chút bất an
Ba ba muốn cùng Đàm Dật Trạch nói chuyện gì?
Còn có, Đàm Dật Trạch có thể ứng phó sao?
"Hề Hề, không có việc gì. Anh cùng ba ba sẽ mau chóng trở lại!" Từ lúc nói ra thân phận của mình, Đàm Dật Trạch đã sớm thay đổi cách xưng hô với hai người, hắn cũng đã sớm thu được tâm của Ân Thư Kỳ
"Kia... Được rồi!"
____
Cùng lúc đó ở trong Đàm gia đều duy trì trạng thái trầm mặc
Đàm Dật Trạch và Cố Niệm Hề dùng cơm xong liền cùng Cố thị trưởng và phu nhân rời đi. Mà nói công việc của Đàm Dật Nam hôm nay cơm trưa cũng không về dùng bữa. Hoắc Tư Vũ cơm nước xong cũng lấy lý do có "đứa nhỏ" lên phòng nghỉ ngơi
Thư Lạc Tâm ngồi ở ghế sô pha, hôm nay bị kích thích không nhỏ. Bởi vì bà thật sự khó có thể tưởng tượng mình đã đem một thiên kim thị trưởng đẩy ra để cưới cho Đàm Dật Nam một hàng giả. Còn có, gần đây thái độ của bà đối với Cố Niệm Hề...
Hôm nay coi thái độ của thị trưởng cùng phù nhân là vô cùng cưng chiều cô. Nếu để cho bọn họ biết, bà làm mọi cách gây khó dễ với Cố Niệm Hề, kia phải nói tháng ngày sau này của bà sẽ thế nào đây?
Gần đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Ngắn ngủn một tháng, thiên kim thị trưởng bốc chốc biến thành hàng giả, mà người bà đối nghịch Cố Niệm Hề mới chân chính là thị trưởng thiên kim?
"Nếu sớm nói ra, cô là thiên kim thì tốt biết bao!" Trong đại sảnh vang lên tiếng thở dài của Thư Lạc Tâm: "Ba nói cô ta có phải sợ chúng ta biết thân phận của cô ta, sau đó trèo cao hay không?"
Thời điểm Thư Lạc Tâm biết Cố Niệm Hề là con gái thị trưởng, bà đã vô cùng mất mặt
Trước đây, bà cùng Hoắc Tư Vũ cái thiên kim thị trưởng giả mạo kia, công kích Cố Niệm Hề. Mà Cố Niệm Hề và Hoắc Tư Vũ vốn đến cùng một thành phố, thậm chí Thư Lạc Tâm còn nhớ rõ cô ta nói cô ta cùng Cố Niệm Hề học chung một trường. Vậy cũng nói, Cố Niệm Hề vốn hiểu rõ Hoắc Tư Vũ. Cái gì mà con gái thị trưởng, ở trước mặt cô ta nói không phải là đáng chê cười sao
Cô biết rõ Hoắc Tư Vũ giả mạo, lại không nói một câu. Bất động thanh sắc, làm cho Thư Lạc Tâm cảm giác được cô gái kia đang xem trò khôi hài, Thư Lạc Tâm bà tự biên tự diễn trò khôi hài
"Trèo cao? Làm sao! Quân hàm của Tiểu Trạch cũng không kém, thật ra tôi còn thấy bọn họ môn đăng hộ đối!" Đàm Kiến Thiên vô cùng tin tưởng như vậy
"Tôi cũng không phải nói cái này..." Thư Lạc Tâm liếc nhìn Đàm Kiến Thiên
Đàm Dật Trạch không phải cốt nhục của bà, Thư Lạc Tâm bà sao phải quan tâm đến hắn? Bà là nói đến con trai của bà,. là Đàm Dật Nam có được hay không?
Chẳng lẽ Cố Niệm Hề trước mặt bọn họ cũng không đề cập tới thân phận của mình, thật sự sợ mẹ con hai người các bà trèo cao sao?
"Lạc tâm, ý của bà tôi hiểu. Bà là cảm thấy, Hề Hề không chịu nói ra thân thế của mình, cho rằng là muốn lừa gạt chúng ta có phải hay không? Thật ra, cũng phải ngẫm lại chúng ta cũng chưa bao giờ hỏi đến gia thế của Hề Hề! Là chúng ta làm việc không chu toàn!" Thư Lạc Tâm oán giận, Đàm Kiến Thiên liền mở miệng nói
Một câu kia làm cho thư Lạc Tâm không có cách nào mở miệng
Mà ông nội Đàm liền nói: "Con dâu, con có phải thấy Cố Niệm Hề cố ý gạt chúng ta. Cho nên tức giận? Đối với ta thật không coi chuyện này là chuyện xấu. Thị trưởng là ba của cháu dâu, thân phận của nó là cháu dâu trưởng của Đàm gia, Hề Hề không nói ra thân phận của mình ta cảm thấy đứa nhỏ này phẩm chất không tồi!"
Ông nội Đàm thản nhiên nói, Đàm Kiến Thiên ở bên cạnh cũng phải đồng ý gật đầu theo
Mà Thư Lạc Tâm lúc này tức giận chỉ có thể lên lầu
Dù sao trong mắt của hai người đàn ông này và Đàm Dật Trạch Cố Niệm Hề mặt nào cũng tốt
Hiện tại, cô ta còn là con gái thị trường!
Mà Tiểu Nam của bà lại cưới phải hàng gủa. Càng muốn tức giận nha!
Đều là do Hoắc Tư Vũ kia gây ra!
Nghĩ vậy, Thư Lạc Tâm hướng tới phòng của Hoắc Tư Vũ đi đến
____
"Hoắc Tư Vũ, cô rốt cuộc ở đây làm cái quỷ gì?"
Thư Lạc Tâm vì bị Cố Niệm Hề kích động không nhỏ, chuẩn bị đi tìm Hoắc Tư Vũ điều tra. Không nghĩ tới vừa tiến vào phòng của Hoắc Tư Vũ liền có một màn như vậy
Trong phòng lúc này thật giống như một triển lãm
Cho dù là trên giường hay ghế sa lon, hoặc là bàn trang điểm chỉ cần nơi nào có thể để, đều đặt ở trên đó rất nhiều quần áo
Hơn nữa, chỗ này có bao nhiêu kiểu quần áo Thư Lạc Tâm cũng không đếm hết được. Áo khoắc, váy còn có túi xách. Đây đều là những thứ mà hai tháng gần đây Hoắc Tư Vũ mua
Mỗi thứ đều đáng giá vài trăm
Hiện tại bà bắt đầu hoài nghi Hoắc Tư Vũ tiến vào Đàm gia là có động cơ
"Mẹ, con đang sửa sang lại tủ quần áo?" Hoắc Tư Vũ vốn ở trong phòng triển lãm sắp xếp lại số quần áo hàng hiệu, lại không nghĩ rằng Thư Lạc Tâm sẽ tự nhiên xông tới
Vội vàng mặc một cái áo rộng thùng thình, Hoắc Tư Vũ lúc này mới đi ra. Hiện tại cô đã là người mang thai được bốn tháng
Nghe nói, chỉ cần nhìn bụng là có thể phát hiện ra. Cho nên Hoắc Tư Vũ chỉ có thể dùng biện pháp này, tận lực không để bụng mình lộ ra, tránh để người khác nhìn thấy được
Mặc xong áo, Hoắc Tư Vũ vội vàng đem quần áo cùng túi xách trên giường thu lại một góc
"Sửa sang tủ quần áo? Tôi là xem cô đang muốn mua thêm quần áo mới! Tôi cho cô vào cửa, tốt nhất an phận làm một người vợ của Tiểu Nam, không phải là đốt tiền của Tiểu Nam"
"Mẹ, những thứ này lúc kết hôn đều là bạn bè tặng cho con. Con hôm nay là muốn đem chúng ra sắp xếp lại một chút. Con.. con cũng không lấy tiền của Nam!"
Nói xong lời này, Hoắc Tư Vũ trong lòng âm thầm bội phục ánh mắt của Thư Lạc Tâm. Chỉ cần có thể liếc qua một cái liền biết được đây không phải là những thứ mà bạn bè tặng
Hoắc Tư Vũ cô ở thời điểm trung học, trừ bỏ Cố Niệm Hề cùng Tô Du Du thì không có bạn bè quen thuộc gì. Đến bên này, cô cũng không có bạn bè nào chân chính là bạn tốt!
Cho nên cái gọi là lễ vật hàng hiệu, đây chỉ là nói dối. Nhưng mà, cô cũng không phải là lấy từ tiền của Đàm Dật Nam
Từ lúc kết hôn đây bây giờ, Đàm Dật Nam cũng không giao tiền cho cô giữ. Tiền cô lấy mua quần áo, chẳng qua cũng chỉ là tiền mừng từ họ hàng thân thích
"Lễ vật? Hoắc Tư Vũ đừng nói với tôi như vậy, dù là đính hôn hay đến lúc kết hôn, cô cũng đều không có bạn đến! Cô cho là, tôi bị cô lừa gạt, còn có thể một lần nữa dễ dàng tin tưởng cô sao?" Thư Lạc Tâm bất mãn nhìn Hoắc Tư Vũ miệng đang nã pháo, rõ ràng bà đang nói sự thật, nhưng cô ta vẫn liều mạng nói xạo. Cảm giác này, càng làm cho bà thêm khó chịu
"Mẹ, mẹ tìm con là xem con có lấy tiền của Nam mua quần áo hay là đang tức giận vì không có con dâu là con gái thị trưởng?"
Quân Hôn Quân Hôn - Luật Nhi Loại Biệt