There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 168 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 651 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:32:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Dấu Răng Rõ Ràng
iờ phút này, Đàm Dật Nam rốt cuộc cũng hiểu được, những chuyện kia của Cố Niệm Hề và hắn đã là quá khứ. Nhưng hắn cũng hiểu được, hắn từ trước đều sai lầm rồi. Hắn không oán được người khác
"Chú rể, mời trả lời vấn để của tôi!" Thấy Đàm Dật Nam vẫn cúi đầu. không biết đang sũy nghĩ điều gì, cha sứ liền hỏi
"Tôi... đồng ý!" Cuối cùng Đàm Dật nam mở miệng, nói ra câu này
Nếu Cố Niệm Hề không muốn trở lại bên cạnh hắn, vậy hắn lấy ai còn quan trọng sao?
Mà một tiếng này, lại làm cho Hoắc Tư Vũ đứng bên cạnh nội tâm trong chốc lát nhảy nhót
Rốt cuộc cô cũng thật sự gả cho Đàm Dật Nam
Nghi thức kết hôn chấm dứt, họ hàng cùng bạn bè tiến lên chụp ảnh chung
Hoắc Tư Vũ đứng ở chính giữa mặt mày hớn hở, không biết vì cái gì trong đầu Cố Niệm Hề hiện lên vài suy nghĩ: Hôn nhân dối trá, hạnh phúc hư vô...
Từ lễ đường đi ra, mọi người đều ở khách sạn. Trên người mọi người tràn ngập mùi rượu, Đàm Dật Trạch là người có thân phận lớn, tự nhiên cũng bị mời rượu không ít
"Đàm tham mưu trưởng, đừng uống nhiều như vậy được không?" Cố Niệm Hề kéo hắn đến bên cạnh
"Lo lắng cho anh?" Có lẽ bởi vì uống nhiều rượu mà giờ phút này gương mặt của hắn có chút đỏ. Khóe miệng hắn còn có độ cung, khiến cho hắn ngày càng mê người
"Ân, nếu anh uống nhiều rượu như vậy, ai sẽ bảo vệ em?" Cả ngày hôm nay, Đàm Dật Trạch không cho cô chạy loạn, chỉ cho đứng bên cạnh hắn. Cho nên cô cũng hiểu được, người đàn ông này đang suy nghĩ điều gì
"Ha ha... Vật nhỏ!" Không biết có phải vì uống nhiều rượu hay không, giờ phút này Đàm Dật Trạch cũng không biểu hiện thái độ nghiêm túc trước mặt người khác. Hắn kéo Cố Niệm Hề, đem cô giam cầm trong lòng ngực, hôn môi. Sau đó hắn lại có thói quen cọ tới cọ lui trong lòng ngực của cô: "Cho dù anh không muốn uống, người khác cũng không buông tha cho anh!"
Cố Niệm Hề ngẩng đầu, lại có mấy người đi tới phía họ
Nhìn người ôm mình trong lòng ngực đã sắp bị chuốc say, Cố Niệm Hề đột nhiên cảm thấy chóp mũi ê ẩm
Bởi vì cô hiểu được, người đàn ông này có biết bao nhiêu bi ai
"Vật nhỏ, hiểu được lòng anh sao?" Không biết là có phải hắn đối với cô quá thân cận hay không, mà trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng mình
Nhìn biểu tình của cô, người đàn ông này cũng xác định được ý tưởng của cô. Hắn nhìn cô, cúi đầu cười. Trong con ngươi đen đã không còn trong trẻo lạnh lùng ngày thường, mà chỉ có cưng chiều
"Muốn anh không uống rượu sao? Vậy làm theo ý của anh đi!" Hắn lại tựa đầu chôn ở gáy của cô, dùng âm lượng đủ đên hai người nghe được
"Được!" Chỉ cần có thể làm cho hắn không khó chịu, muốn cô làm cái gì cũng được
Chẳng bao lâu, Cố Niệm Hề liền bị Đàm Dật Trạch kéo đến toilet
"Anh muốn đi toilet sao? Muốn em đỡ anh hay không?" Cánh tay của Đàm Dật Trạch vẫn đặt trên vai của Cố Niệm Hề, để cô chống đỡ hắn. Chính là, tình huống như vậy đột nhiên chuyển biến
Lúc Cố Niệm Hề khôi phục tinh thần, thân thể cô đã bị đẩy mạnh đến bồn rửa tay. Trong chớp mắt, Đàm Dật Trạch liền đè xuống người cô
"Lão công, chẳng lẽ người khác chưa rời đi, chúng ta vẫn phải ở trong này trốn tránh sao?" Bị Đàm Dật Trạch hôn, ý nghĩ mơ hồ rốt cuộc cũng bừng tỉnh, rốt cuộc cũng phát hiện ra vấn đề
"Sao vậy, không vui sao?" Hắn một tay chống vào vách tường toilet, đem Cố Niệm Hề ép sát vào tường. Khóe miệng có độ cung vô cùng tà tứ
"Không, không có!" Chỉ cần có thể làm cho hắn không bị chuốc rượu, muốn cô làm cái gì cũng được
"Nhưng trong này rất nhàm chán, nếu không chúng ta làm chuyện gì thú vị đi vật nhỏ?" Ánh mắt của hắn ẩn hiện tà ác, làm cho Cố Niệm Hề có chút dự cảm bất an
Qủa nhiên không đến một lát sau, tay của hắn liền cởi sườn xám của cô ra, da thịt chặt chẽ tiếp xúc
"Lão công, làm như vậy không tốt. Đây là nơi công cộng, nếu như bị người khác phát hiện thì làm sao bây giờ?" Nghe hắn vẫn đang ồ ồ thở dốc, bàn tay vô cùng nóng, Cố Niệm Hề khoong khó đoán được chuyện thú vị trong miệng hắn là chuyện gì
"Khộng sợ, ạnh sẽ bảo vệ em!" Nói xong Đàm Dật Trạch đã không đợi Cố Niệm Hề mở miệng trực tiếp làm cho cô hòa tan trong tình yêu của hắn...
Làm xong mọi chuyện, Cố Niệm hề thật sự cảm thấy đấy, ngày hôm nay quá mức điên cuồng. Cô thế nhưng cùng Đàm Dật Trạch ở trong phòng rửa tay của khách sạn làm ra chuyện tình như vậy. Mà Đàm Dật Trạch sau khi làm xong, trên khóe miệng vẫn còn nở nụ cười xấu xa. Chậm rãi giúp Cố Niệm Hề mặc quần áo chỉnh tề, sau đó sửa sang lại chính mình. Còn đối với cô nói: "Vật nhỏ, em đi ra ngoài trước đi"
"Tại sao?" Cô chu đôi môi đỏ mọng, tỏ vè chính mình bất mãn
"Anh muốn phóng thủy, chẳng lẽ em muốn xem?" Hắn tà ác hướng cô nói ra câu này
"..." Lão lưu manh này! Thế nhưng lại đem vấn đề sinh lý của mình thẳng thắn nói ra như vậy
"Để giữ hình tượng đẹp trai trong mắt của anh, anh sẽ không cho em thực hiện được suy nghĩ đó đâu!" Lão lưu manh uống rượu sau, quả nhiên da mặt so với tường thành còn dày hơn
Cố Niệm Hề mau chóng bước ra toilet, không quên lầm bầm. Sớm biết như vậy, cô sẽ không để cho lão lưu manh này thực hiện được mong muốn của hắn
"Chị dâu cả, chị không phải là đi nhầm toilet chứ?"
Ngay lúc chân của cô vừa bước ra khỏi toilet, liền có một giọng nam từ bên cạnh truyền đến
Cố Niệm Hề ngẩng đầu, mới phát hiện đứng trước mặt mình là một người đàn ông
Người đàn ông này tuy rằng một thân tây trang, nhưng so với Đàm Dật Trạch hoàn toàn bất động. Toàn thân hắn toát ra một vẻ quá mức âm nhu
Hơn nữa, mặt của hắn cũng là trái xoan, môi hồng răng trắng, xinh đẹp động lòng người. Làm cho Cố Niệm Hề liên tưởng đến một người phụ nữ thuần khiết
Vừa mới ở lễ đường, lần đầu tiên nhìn thấy người kia, cô còn tưởng là một người phụ nữ ăn mặc mạnh mẽ, nhưng khi nghe được giọng nói kia, cô mới bừng tỉnh, thì ra hắn là một người đàn ông
Nếu người nay không phải là vị hôn phu của Mạc Nghiên, Cố Niệm Hề còn tưởng rằng, người này chính là người mà Tô Du Du thường đề cập trước mặt cô "Tiểu thụ"...
"Cái kia..." Ngẩng đầu lúc này Cố Niệm Hề mới phát hiện đây là toilet nam! Lão lưu manh chết tiệt kia lại đưa cô đến nơi này! Hiện taị thật sự là muốn dọa người khác mà
"Vẫn là nói, chị dâu cả không đi nhầm toilet, mà đến nơi này làm chuyện gì đó?" Thấy Cố Niệm Hề nghẹn lời, cô nói
"Mộ tiên sinh, không phải đi nhầm toilet thôi sao, cũng không phải là giết người phóng hỏa, anh có cần thiết phải gây sự như vậy không?" Biể rõ trên người cô có hương vị hoan ái xa hoa, mới để cho hắn ngửi thấy được. Nhưng Cố Niệm Hề vẫn ưỡn ngực, phản kích
Giống như Đàm Dật Trạch nói, Cố Niệm Hề cô không phải quả hồng mềm! Mặc cho người khác vo tròn bóp méo, đây không phải là tác phong của cô!
Người Cố Niệm Hề gọi là "Mộ tiên sinh" chính là vị hôn phu của Mạc Nghiên.
Mà người đàn ông này, thấy Cố Niệm Hề tức giận phản bác, càng có thể xác định, cô vừa mới ở trong kia làm chuyện gì đó
"A, để cho hợp tình hợp lý, có phải tôi nên kiểm tra trên người của cô có... dấu vết gì hay không? Tiểu tam chính là tiểu tam!" Hắn nghiền ngẫm trêu đùa cô. Tầm mắt dừng lại khe hở trên sườn xám kia...
Theo tầm mắt của hắn, Cố Niệm Hề nhìn thấy được trên da thịt của mình, có rõ ràng một dấu răng
Lão lưu manh chết tiệt này!
Nơi nào không chọn, lại chọn đúng nơi này lưu lại ấn ký
Trách không được, người đàn ông này vẫn dùng ánh mắt dơ bẩn cùng hèn mọn đánh giá cô!
"Mộ tiên sinh, chẳng lẽ người nhà anh không dạy dỗ anh làm cách nào để tôn trọng người khác sao?" Cố Niệm Hề đưa tay kéo lại áo choàng của mình, đem dấu răng kia che dấu thật tốt, lại nói: "Hơn nữa, tôi đã kết hôn, cho dù trên người có dấu vết lão công lưu lại, cũng là chuyện bình thường. Chẳng lẽ, ngay cả việc nhỏ này, Mộ tiên sinh cũng muốn xen vào?"
Vừa nghĩ tới hắn dùng ánh mắt nhìn đến trên người nhục nhã, Cố Niệm Hề cái gì cũng có thể nói ra
Vốn không muốn gây chuyện đến thân thích tương lai của Đàm gia, nhưng khi nghe được hắn nói cô là "Tiểu tam" còn có ánh mắt kia, Cố Niệm Hề không thể khống chế được tâm tình của mình
Cũng đúng, nếu như người khác không tính toán muốn để mặt mũi cho cô, vậy cô làm sao phải lo lắng đến cảm nhận của người khác
"Đúng vậy, cô cùng lão công làm cái gì, chúng ta đều là ngoại nhận không có quyền trông nom. Nhưng cô không cảm thấy lương tâm mình cắn dứt sao? Còn có đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Tiểu tam đến tham dự hôn lễ, chẳng lẽ không sợ gây ra trò hề?"
Thấy Cố Niệm Hề dũng cảm người đàn ông dường như càng quở trách hăng hái. Vì chỉ muốn kích thích Cố Niệm Hề
Ai bắt cô, lần trước dám ức hiếp Mạc Nghiên?
Từ lúc hôn lễ bắt đầu, Mạc Nghiên đã đem mọi chuyện của Hoắc Tư Vũ nói cho Mộ Dương. Hơn nữa Mạc Nghiên lại ở trước mặt Mộ Dương miêu tả Cố Niệm Hề trở thành một người tội ác tày trời
Nếu như nói, chỉ vì Cố Niệm Hề khi dễ Mạc Nghiên một chút cũng không sao, nhưng cô còn cố tình là một tiểu tam. Mà điều này, lại là điều Mộ Dương thống hận nhất!
Bởi vì, lúc trước mẹ của hắn bởi vì có tiểu tâm tham dự vào cuộc hôn nhân mà thắt cổ tự sát!
Thư mà Mộ Dương căm ghét nhất thiên hạ chính là tiểu tam
Vì thế, mới có một màn trình diễn hôm nay
"Tôi hôm nay lấy thân phận là con dâu trưởng nhà họ Đàm, không ai so với tôi có tư cách hơn ở trong này? Xịn hỏi, người còn chưa có làm cháu rể Đàm gia, có tư cách gì đứng ở đây trỉ chích tôi?" Đối mặt với Mộ Dương ngôn từ sắc bé, Cố Niệm Hề chỉ khẽ nhấc mi
Cặp mắt xinh đẹp khinh thường nhìn người đàn ông trước mặt
Tuy rằng cô còn chưa cao tới cằm của Mộ Dương, nhưng cô trừng mắt lại làm cho hắn cảm thấy mình thấp hơn một phân
Mà Mộ Dương lại là một trong những người đàn ông hoàng kim độc thân ở thành phố này chưa bao giờ có cảm giác như vậy
Xem ra, thân phận của cô gái này dường như cũng không đơn giản
Nhìn cô gái lạnh lùng trước mặt mình, Mộ Dương mi mắt khẽ nhíu, như đang suy nghĩ điều gù
Vừa vặn Đàm Dật Trạch cũng từ trong toilet đi ra
Nhưng xem ra hôm nay hắn thật sự uống say, vừa tiến lên liền lập tức đem cô ôm vào trong lòng ngực, tựa đầu chôn ở trước ngực cô. Còn không quên nói: "Để anh xem, dấu vất anh vừa mới để lại, còn có ở đó hay không!"
"Đứng đắn một chút cho em!" Bởi vì trước mặt có người, Cố Niệm Hề cũng không muốn bị coi là một cô gái không đứng đắn, khoe thân thể của mình, đi câu dẫn đàn ông!
Vì thế đối với bàn tay đang ở trước ngực mình, cô giận giữ hất ra
"Vật nhỏ em là của anh, không để cho anh động, thì cho ai động!": Đàm Dật Trạch không thuận theo, bị đẩy ra hiển nhiên có chút tức giận
"Anh là lão công của em, chúng ta làm chuyện gì cùng được. Nhưng ở trước mặt người ngoài, anh để cho em rụt rè một chút. Miễn cho người khác nói Cố Niệm Hề em không kiềm chế được, làm tiểu tam đi phá hoại chuyện hôn nhân của người khác"
"Ai dám nói em như vậy, anh sẽ cho hắn cả đời tàn phế!" Đàm Dật Trạch vô cùng bất mãn
"Không cần, người khác nói linh tinh cứ để bọn họ nói, em cũng không muốn giải thích" Cố Niệm Hề tiếp tục đưa tay của Đàm Dật Trạch đặt lên vai mình, sau đó đỡ hắn đi
"Lão công tôi uống nhiều rượu,.có chút không thoải mái. Cho nên, hiện tại tôi muốn dẫn anh ấy về nhà, phiền Mộ tiên sinh nếu không có việc gì, vào nói một tiếng với người bên trong. Về phần những lời vừa nói kia, tốt nhất ngài nên điều tra cho rõ, tránh để người khác chê cười. Còn có, ngài cũng thấy lão công tôi vô cùng bảo vệ tôi, nếu để cho anh ấy nghe được những lời kia, chỉ sợ hậu quả Mộ tiên sinh cũng không gánh vác nổi đâu!"
Trước khi đi, Cố Niệm Hề dường như nhớ ra được điều gì đó, liền dừng lại
Không kiêu ngạo siểm nịnh, nói xong lời này cô liền sửa sang chỗ ngực hỗn loạn của mình thật tốt, cũng không quên dẫn lão lưu manh kia rời đi!
Mà Mộ Dương đứng ở chỗ này, nhìn chằm chằm bóng dáng của cô
Cô gái này lời nói đều có đạo lý, hiển nhiên cũng không phải là cái dạng người kia
Sáng nay, Đàm Dật Nam trong hôn lễ đều thất thần, tầm mắt luôn chiếu đến chỗ Cố Niệm Hề
Chẳng lẽ, giữa bọn họ thật sự có ẩn tình?
Nhưng mãi đến khi hôn lễ kết thúc, Mộ Dương cũng chưa thể tìm ra được đáp án
Nhưng hắn có thể xác định, cô gái Cố Niệm Hề này không dễ đối phó
____
Bởi vì hôm nay là ngày kết hôn của Đàm Dật Nam, cho nên người Đàm gia đều rất nhiều việc. Cho nên không ai chú ý tới, hôm nay đài truyền hình đều đưa tin: Thị trưởng thành phố D Cố Ấn Mẫn tiên sinh, cuối tuần sẽ đến thành phố A. Tham gia nghi thức khai mạc
Mà hôm nay, Đàm tham mưu trưởng không nghĩ muốn chịu thua, rất muốn cùng vật nhỏ dây dưa vài lần, trừng phạt cô thật tốt hôm nay dám mặc bộ quần áo kia khiêu khích hắn. Nhưng cuối cùng hắn vẫn hỗn loạn chìm vào giấc ngủ
Nhìn vẻ mặt ngủ say của Đàm Dật Trạch, Cố Niệm Hề chỉ có thể bất đắc dĩ giúp hắn đắp chăn, rồi sau đó mình cũng chui vào lòng ngực hắn, sau đó vui vẻ tiến vào giấc ngủ
Tuy rằng bọn họ đêm nay không có làm, nhưng không khí vẫn vô cùng ấm áp
Mà so với một gian phòng khác, không khí có chút nặng nề
Hôn lễ ngày hôm nay, Đàm Dật Nam là diễn viên chính, tự nhiên cũng bị người khác chuốc không ít rượu. Trở về Đàm gia cũng cần phải có người nâng
Lúc này, đầu vừa dính tới gối liền ngủ mất
"Đàm Dật Nam, anh thức dậy cho em!" Người bên cạnh đã mặc một bộ áo ngủ tơ tằm,
"Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, anh không thể đối xử với em như vậy!" Cô cầm lấy tay của hắn
Mỗi một cô gái đều hy vọng mình xinh đẹp nhất trong đêm tân hôn, Hoắc Tư Vũ cũng không ngoại lệ
Nếu Đàm Dật Nam không ra tay, vậy cô sẽ giúp hắn
Vì thế, cô đưa tay cởi bỏ nút áo của Đàm Dật Nam
Cũng không nghĩ còn chưa cởi hết, hắn liền vô tình đẩy cô ra: "Phiền, cút ngay!"
"Niệm Hề..." Đẩy Hoắc Tư Vũ ra, sau đó hắn lại khẽ gọi tên của Cố Niệm Hề
Quân Hôn Quân Hôn - Luật Nhi Loại Biệt