In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Đường Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 15 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 538 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:58:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
5.1
Hắn không có nói chuyện, cứ chỉnh đốn lại quần áo, đợi nàng tiếp tục!
“Vậy chúng ta kết hôn có được hay không?” Hít một hơi thật sâu tức, Thư Dao bật thốt lên, chăm chú nhìn hắn, muốn biết phản ứng của hắn, mặc dù cái này do nàng nhắc tới ra thì giống như không dè dặt, nhưng là chỉ cần có thể ở bên cạnh hắn, nàng cái gì cũng không ngại.
Mặt không vẻ gì nhìn chằm chằm nàng, hồi lâu, hắn nhàn nhạt trả lời:
“Không được.”
“Tại sao? ” Thư Dao rất không tỉnh táo từ trên giường nhảy lên, lo lắng nói:
“Chẳng lẽ anh không phải muốn cùng em kết hôn sao?”
Cái nhận thức này làm cho nàng không an lòng, mặc dù nghĩ tới hắn còn không có chuẩn bị cùng nàng kết hôn nhưng nàng không chịu nổi nha! Nàng không cần sau khi hắn rời đi quan hệ của hai người liền thay đổi đến không giải thích được, nàng có thể không yêu cầu hắn nói yêu nàng nhưng ít ra để cho nàng biết nàng ở trong mắt hắn là một vị trí gì chứ?
“Em mới hai mươi tuổi, mới vừa lên làm Thư thị tổng tài, còn không thích hợp kết hôn.” Chậm rãi nói đến sự thực, hắn thần sắc không thấy rõ hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
“Tại sao không thích hợp? Anh cho em một cái giải thích hợp lý được không? Em không muốn nghe loại đáp án lập lờ nước đôi!” Thư Dao có chút đau lòng nhìn hắn, tại sao nàng luôn cảm giác mình hèn mọn như vậy?
“Vậy em hỏi chính mình một chút, em thật làm tốt tâm lí chuẩn bị gả cho anh sao? Hay là chỉ muốn đem anh trói buộc tại bên người em?” Hắn ngưng lông mày, tựa hồ đối với cái vấn đề rối rắm rất không nhịn được.
“Không nên dùng cái giọng dạy dỗ đó nói với em.” Thư Dao lã chã chực khóc
“Em không cần hỏi mình cũng biết em rất khẳng định mình yêu anh, em muốn gả cho anh, loại tâm lý này em đã sớm chuẩn bị, cho dù là muốn trói buộc anh thì em cũng khẳng định mình có thể làm vợ của anh, mấu chốt là anh có hay không đã hỏi chính mình, anh tại sao lại trốn tránh cái vấn đề này, hay là.. anh căn bản cũng không yêu em.”
“Anh nói rồi…anh không trả lời cái vấn đề này.” Lan Kỳ Ngôn có vẻ nóng nảy, chẳng lẽ hành động của hắn còn chưa đủ để nói ra sao? Xoay người hắn chuẩn bị rời đi
“Chính em hiểu rõ không cần cùng anh hồ nháo tranh cãi.”
“Đứng lại!” Thư Dao rốt cuộc khóc lớn ra tiếng, ngăn lại bước chân của hắn
“Trong mắt anh em là hồ nháo sao? Em chỉ là sợ mất đi anh, muốn gả cho anh, cho dù anh không ở bên cạnh em trở lại Hằng giản thì em cũng có thể nỗ lực chống đỡ, chỉ 1 nguyện vọng nhỏ như vậy anh lại cho rằng em là người không thể nói lý sao?”
Lan Kỳ Ngôn bóng lưng cứng ngắc, tiếp theo tay cầm lên tay cầm cửa chuẩn bị mở cửa.
“Lan Kỳ Ngôn! Anh trả lời em đi, nếu như anh hôm nay dám đi ra khỏi cánh cửa này, chúng ta liền nhất đao lưỡng đoạn!” Lời nói không suy tính bật thốt lên, lập tức Thư Dao liền hối hận; nàng là thương hắn như vậy, thật vất vả mới có được hắn, nàng không muốn mất đi hắn, tại sao hắn nhất định phải ép nàng như vậy đây?
“Em nói thật?” Thật lâu, hắn lời đang ẩn nhẫn mới vang lên, nàng nhìn không thấy tay nắm cầm cái cửa hắn đã nổi gân xanh.
“Thật!” Trái lương tâm gầm nhẹ, Thư Dao cũng không chịu được nữa tiếp tục như vậy.
Sau đó hắn không có gì cả, chỉ là thời gian giống như ngưng trệ nửa thế kỷ, hắn mới vặn mở cửa nện bước chân dài rời đi, cho đến khi lặng yên không một tiếng động.
“A...” Thư Dao đau lòng “Oa” một cái khóc lớn ra ngoài, ngã sấp ở trên chiếc giường mềm mại, hắn đi thật, không cần nàng! Kỳ Ngôn, anh đừng đi! Đừng đi......
Nàng thật là không ngờ, đây là lần đầu tiên bọn họ gây gổ, lại sẽ trở thành một lần cuối cùng.
15.2
“hu hu, chị tiểu Tuyền, anh ấy thật sự rất đáng ghét, thật cứ như vậy đi, anh ấy không quan tâm gì đến em.” Ngồi ở trên ghế sa lon nhà thương tử tuyền Thư Dao đau lòng khóc đến kinh thiên động.
Thương tử tuyền bất đắc dĩ vỗ vỗ nàng
“Sẽ không, 2 người chỉ là gây gổ, rồi sẽ tốt.”
“Sẽ không, sẽ không.” Thư Dao khóc tuyệt vọng nói:
“Tại sao em nghĩ muốn kết hôn mà thôi thế nhưng anh ấy lại bài xích như vậy? Rốt cuộc ở trong mắt anh ấy em là cái gì? Anh ấy luôn đối với em nói không được, không cần, không thể! Anh ấy tại sao không thể giống như mọi người, luôn hò hết làm em đau lòng chứ? Nếu anh ấy không muốn kết hôn thì hãy nói! Hò hét em, lừa em nói về sau kết hôn cũng có thể nhưng gì anh ấy kêu em hồ nháo không thể nói lý! Hu hu, tên khốn kiếp, đáng ghét! Tại sao chứ? Em chỉ là vì thương anh ấy nên anh ấy mới khi dễ em như vậy, nếu như em không thương anh ấy thì anh ấy coi em là cái gì?”
Lời của Thư Dao khiến thương tử tuyền lòng bắt đầu xé rách ra vết thương, suy nghĩ bắt đầu dao động. Đúng vậy, hắn tại sao? Nàng chỉ đúng là muốn một danh phận cho dù không thể chiêu cáo thiên hạ, nàng chỉ muốn yên lặng có một danh phận là tốt rồi, nhưng tại sao hắn sẽ cho rằng mình không thể nói lý chứ? Hắn chỉ là khi dễ nàng vì nàng thương hắn yêu hắn mà không có tôn nghiêm, nếu như nàng không thương hắn, hắn cho là hắn là cái gì đây?
Thư Dao khóc rống khiến thương tử tuyền tìm về thần trí, lắc đầu một cái, nàng không thể thêm dầu vào lửa, nhưng tâm lại hướng về phía Thư Dao
“Tiểu Dao, đừng khóc, lại khóc đối với thân thể không tốt, có lẽ tựa như em biết, có thể cậu ấy còn chưa có chuẩn bị tâm lý cho tốt, cậu ấy vẫn là 1 người thoạt nhìn rất bất cần đời nhưng ý định rất kín đáo, nghĩ đến cũng rất nhiều, cậu ấy không thể nào cứ như vậy không nhớ em.”
“Vậy tại sao đã một tuần lễ, anh ấy đều không tìm em? Hu hu cái này còn chưa đủ rõ ràng sao?”
“Tiểu Dao......”
“Nôn!” Đột nhiên, không biết có phải hay không là khóc đến quá đau lòng, do quá dùng quá sức mà Thư Dao trong lúc nhất thời buồn nôn đến xanh mặt, xông vào nhà cầu làm thương tử tuyền bị sợ đến lập tức đứng dậy đuổi theo.
“Tiểu Dao, em làm sao vậy?” Nhìn nàng không ngừng nôn ọe, thương tử tuyền khẩn trương cực kỳ.
“Không có việc gì.” Thư Dao nức nở
“Trước em hay bị viêm dạ dày, có lẽ là tại mấy ngày nay không có ăn cái gì nên bị thế.”
Chợt, thương tử tuyền cau mày, giống như là hoài nghi nói:
“Tiểu Dao....em.... Cái đó bao lâu không có tới?”
“Hả?” Thư Dao trong lúc nhất thời bị hỏi bối rối, mắt sưng to như hột đào hỏi:
“Cái gì?”
Thương tử tuyền vui mừng nói:
“Chị nói ‘ cái đó ’ á! Kinh nguyệt của em bao lâu không có tới?”
Thư Dao rất nhanh liền trợn tròn mắt, bao lâu? Ách.... Tựa hồ đã lâu rồi, nhưng rốt cuộc là đã bao lâu... Cho nên là thế nào?
Thương tử tuyền cười đến được như ý mà nghịch ngợm
” Vậy thì có cái để c ho chúng ta suy nghĩ đây!”
“Em có muốn hay không khiến cậu ta ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ, kết hôn với em không hề cố chấp nữa không?”
Liều chết gật đầu, nàng nghĩ, nàng dĩ nhiên muốn!
“Vậy thì tốt làm, hắc hắc, nghe chị....”
Khi Lan Kỳ Ngôn hỏa tốc chạy tới bệnh viện thời điểm, tất cả tựa hồ cũng đã là chậm, nhìn sắc mặt tuyết trắng tựa vào trên giường bệnh nhìn Thư Dao ngoài cửa sổ mất hồn, tim của hắn cho tới bây giờ cũng chưa có giống như bây giờ xé rách đầm đìa.
Hắn chậm rãi đi tới giường bệnh, thanh âm khàn khàn nói:
“Thư Dao.”
Nghe được thanh âm của hắn, Thư Dao nhưng ngay cả đầu cũng không có quay lại, chấn nhẹ một chút, khẽ mở cánh môi đờ đẫn nói:
“Anh còn tới làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy anh, anh đi đi.”
“Em đừng như vậy!” Sắc mặt của hắn cũng không so với nàng đẹp hơn bao nhiêu, thậm chí so nàng còn tái nhợt hơn, trời mới biết nghe được Đinh quản gia nói nàng đau lòng quá độ, không cẩn thận từ trên cầu thang lăn xuống, lại sanh non thì hắn rất khiếp sợ, cuộc đời của hắn trước nay không có giống một khắc bình thường mà giống như sét đánh ngang tai, nàng cư nhiên mang thai!
Đáng chết, hắn lại cái gì cũng không biết! Còn như vậy đối với nàng.
“Buông tôi ra!” Thư Dao một thanh hất ra tay hắn như muốn lôi kéo nàng, mất khống chế trợn to mắt đẹp rơt nước mắt
“Anh bây giờ là ở đang thương hại tôi sao?”
“Không phải!” Lan Kỳ Ngôn gầm nhẹ, thật sâu nhìn nàng
“Thật xin lỗi.”
“Thật xin lỗi còn có tác dụng gì!” Thư Dao tuyệt vọng đấm giường
“hu hu..... Đứa bé không còn, con đã không còn! Hu hu! Đều là mẹ vô dụng, mẹ không có tự chăm sóc mình tốt, thậm chí mình mang thai cũng không biết, mẹ căn bản không xứng làm 1 người mẹ, oa......”
15. 3
Lan Kỳ Ngôn nắm chặc tay, ôm lấy nàng, ngăn cản nàng thương tổn tới mình
“Không phải lỗi của em, Thư Dao, không nên như vậy!”
“Buông tôi ra!” Thư Dao khước từ lời hắn cứ kêu gào:
“Chúng ta không có quan hệ gì, anh còn tới làm gì? Trước là anh không muốn cùng tôi kết hôn, hiện tại ngay cả liên hệ duy nhất của chúng ta cũng mất đi, từ nay về sau anh đi đường anh, tôi đi đường tôi!”
“Ai nói chúng ta không có quan hệ!” Khàn khàn gầm nhẹ, hắn thật chặt giữ bả vai của nàng, đỏ cặp mắt nói:
“Một đứa bé mà thôi, chúng ta có thể lại sẽ có, không cho phép lại nói 2 ta không có quan hệ, kết hôn, chúng ta sẽ kết hôn!”
“Anh.... Anh nói cái gì?” Vẫn rớt nước mắt Thư Dao giống như là ngu đi rồi.
“Ngu ngốc, anh nói chúng ta kết hôn.” Lan Kỳ Ngôn bị nàng thâm tình tuyệt vọng như vậy dọa hỏng lúc này mới biết hắn đến tột cùng bao nhiêu yêu nàng.
“Không, anh là bởi vì thương hại mới chịu cùng tôi kết hôn, trước anh rõ ràng......”
“Có quỷ mới thương hại..!” Lan Kỳ Ngôn hung hăng nói, tiếp theo ôm lấy nàng
“Em nói đúng, không phải em trốn tránh, người trốn tránh là anh, anh nói rồi.... anh không phải là thiên hạ vô địch, anh cũng có khuyết điểm cùng nhược điểm, đối mặt với kết hôn vấn đề này làm anh thấy quá phức tạp, anh vẫn cho rằng mình không thích hợp kết hôn, anh sợ mình làm không được thứ em muốn, những ngày qua anh nghĩ rất nhiều, anh mới phát hiện vô luận như thế nào thì anh không thể mất đi em, coi như tương lai sẽ có rất nhiều vấn đề nhưng chỉ cần 2 ta cùng đối mặt là được rồi! Hiện tại anh biết thật ra thì mình cũng sẽ mềm yếu, có vô số khuyết điểm, em còn muốn cùng anh kết hôn không?”
Tiếng khóc đau lòng tuyệt vọng yếu bớt, có chút trở nên không thể tin
“Anh.... Nói thật?”
“Thật!”
“Không hối hận?”
“Không hối hận...”
“Khụ khụ, anh đã không hối hận, vậy em an tâm.”
Nghe được giọng Thư Dao trở nên có điểm lạ, hắn nghi ngờ
“Lời của em là có ý gì?”
Hai mắt sưng đỏ bắt đầu tránh né ánh mắt của hắn
“Cái đó.... Emcó chuyện muốn nói cho anh biết.”
Một cỗ tâm tình lo lắng xông lên đầu
“Cái gì?”
“Thật ra thì, đứa bé vẫn còn ở trong bụng em! Bác sĩ nói bé được hai tháng, rất khỏe mạnh.” Thư Dao co rúm lại vai, nhìn hắn sắc mặt càng ngày càng quái dị, nàng vội vàng uất ức nói:
“Anh đừng tức giận! Anh ngàn vạn lần không thể tức giận! Cái đó.... Cái đó em cũng chỉ là muốn thử anh một chút mà thôi.”
“Thư Dao!” Rốt cuộc phản ứng kịp biết mình bị đùa bỡn, rồi niềm vui sướng mãnh liệt nàng không có mất đi đứa bé cùng mình bị đùa bỡn, cẩm giác lo lắng và khẩn trương tràn ngập ngực hắn, rồi hắn mới hét lớn một tiếng:
“Làm sao em dám? Em cư nhiên cùng anh đùa như vậy, em có biết hay không anh bị dọa đến hồn bay phách tán!”
... Anh thật sự bị dọa sợ à?”
“Đó không phải là trọng điểm!”
“Đối với cô ấy mà nói là trọng điểm! Cậu đừng lớn tiếng như vậy, dọa đứa bé bây giờ.” Tiểu Tuyền xuất hiện nói, đúng lúc làm bia đỡ đạn.
Quả nhiên, tiếng bạo rống trong lúc nhất thời trở lại trong bụng, sắc mặt nhu hòa, hắn hít sâu ngồi xuống nhìn nàng
“Em xác định không có việc gì?”
“Em không sao! Mặt trắng bệch đều là Tiểu Tuyền bôi....” Đột nhiên im lặng, Thư Dao mới phát hiện ra mình tiết lộ bí mật.
“Tiểu Tuyền?” Lan Kỳ Ngôn bỗng dưng quay đầu lại hướng cạnh cửa nhìn, cắn răng nghiến lợi, hắn đã nói lấy thông minh của Thư Dao tuyệt đối không nghĩ ra kế hoạch như vậy
“Thương… tử…tuyền!”
Đột nhiên, bị hắn điểm tên cái đầu nhỏ mới cợt nhã lộ ra, trên tay còn vung lên một bộ
“Lan Kỳ Ngôn Đại Luật Sư, lời cậu mới nói đã toàn bộ được ghi âm, cho nên cậu không thể đổi ý nữa, nhất định phải lấy mẹ con em ấy, nếu như cậu dám không giữ lời hứa, tôi liền kiện cậu! Kiện cho cậu thân bại danh liệt, ha ha ha ha......”
Lưu lại một chuỗi lời rồi Thương tử tuyền bỏ trốn mất dạng.
Thư Dao vội vàng uất ức kéo hắn
“Anh đừng giận mà! Là em không biết nên làm sao nên chị tiểu Tuyền mới giúp em đấy.”
Thật sâu nhìn nàng hồi lâu, hắn mới than thở ôm nàng vào trong ngực
“Em thật hiểu được làm thế nào hành hạ anh!”
“Vậy... Chúng ta có phải kết hôn hay không?”
“Anh đều bị tại chỗ ghi lại còn dám nói không?”
“Nhưng em hi vọng trong anh tình nguyện nha!”
“Vậy thì quá làm người khác khó chịu đi?”
.... anh chừng nào thì mới có thể dịu dàng đối với em, cũng mọi chuyện cưng chiều em đến vô pháp vô thiên đây?”
“Em bây giờ đã là không cách nào rồi.”
“Kỳ Ngôn!” Thư Dao nhào vào trong ngực hắn khóc
“Em yêu anh thật sự rất yêu, về sau đừng nói lời em cùng chia tay.”
“Anh nhớ được đó là do em nói đó chứ? Anh chưa bao giờ nói.”
“Em về sau không bao giờ nói đâu, hu hu......”
“Ngốc....” Cưng chìu hôn lên trán của nàng, hồi lâu hắn mới nói ra một câu khiến Thư Dao chấn kinh đến cằm đều muốn rớt xuống:
“Anh yêu em, nàng ngốc.”
Miệng không khép lại cằm lại thật sự muốn rớt!
Thư Dao khóc lớn hỏi:
“Anh rốt cục là lúc nào thì yêu em hả?”
“Được voi đòi tiên, về nhà thôi!”
Mỉm cười lớn, không sao cả, bắt đầu từ bây giờ nàng còn có thời gian cả đời, từ từ sẽ hỏi hắn.
Anh yêu em sao? Khi nào thì bắt đầu? Anh yêu em có sâu đậm giống như em yêu anh không, em yêu anh yêu đến toàn bộ thế giới cũng vì anh mà lay chuyển...
Quan Hệ Không Đứng Đắn Quan Hệ Không Đứng Đắn - Đường Nhã