You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Đường Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 15 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 538 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:58:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
4.1
Tóc bị gắt gao níu lại, Thư Dao chỉ có thể cố gắng quay đầu không nhìn thư nguyên hồng, bày tỏ mình không khuất phục.
“Má nó, rượu mời không uống thích uống rượu phạt!” Thư nguyên hồng cực kỳ tức giận trở tay cho Thư Dao một bạt tai, nam nhân không tiết chế sức lực khiến Thư Dao trong nháy mắt đầu ông ông nằm ở trên ghế thật lâu đều chỉ có thể thở hổn hển nói không ra lời.
“Chậc chậc, nói cậu cũng quá thô lỗ đi, cháu gái nhỏ của chúng ta da mịn thịt mềm, thế nào chịu được?” Thư gấm lệ tiến lên, cố làm vẻ tốt bụng muốn đỡ nâng Thư Dao
“Ta nói Thư Dao này, chỉ cần ký không phải chuyện gì cũng không có sao?”
Cho đến khi hô hấp đều đặn, Thư Dao mới chậm rãi nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, gò má trắng nõn rõ ràng sưng vù ra năm vết ngón tay ấn, khóe miệng cũng có máu, mắt đẹp cố gắng không để cho nước mắt rơi xuống, nàng khó có thể tin đau lòng nói:
“Tại sao? Tại sao mấy người phải làm như vậy? Mấy người đều là người thân của cháu không phải sao? Chúng ta nên yêu thương lẫn nhau không phải sao? Chả lẽ tiền cùng quyền lực khiến cho lương tâm mấy người ác đến như vậy?”
“Người thân?” Thư gấm lệ lại gần Thư Dao, rốt cuộc vạch trần mặt nạ giả của mình, hận ý từ từ gầm nhẹ:
“Lão Thái Gia lúc nào thì coi chúng ta là người thân của mình hả? Lão ta chỉ đem chúng ta làm thành chó cho Thư gia mà thôi! Hoặc là so với chó cũng còn không bằng! Lão cho là cho chúng ta một ít ân huệ là có thể để cho chúng ta cúng bái lão, cảm kích lão, ta nhổ vào! Nằm mộng lão căn bản cho tới bây giờ đều không dậy nổi chúng ta.”
“Không, gia gia không phải người như thế.”
“Lão ta chính là như vậy!” Thư nguyên hồng cắn răng nghiến lợi phụ họa:
“Ông ta thà cất nhắc người ngoài cũng không cất nhắc chúng ta, nhìn xem tựa như chuyện lão đem nhà Thư gia cho cái lão nô tài cũng không cho chúng ta! Lão cảm thấy chúng ta không có tiền đồ căn bản là ghét bỏ chúng ta, cho chúng ta một chút cổ phần nhỏ lại thực quyền gì cũng không cho chúng ta, nhằm nhò gì chứ!”
Thư Dao không muốn nói thêm cái gì, rất rõ ràng nàng đối với Đường thúc, đường cô đã bị ích lợi ăn vào tâm, không để ý tới lời nói
“Thư thị là tâm huyết cả đời gia gia, làm gì thì ông nhất định có lý do của mình, dù cho cháu không thể để cho Thư thị phát triển cường đại hơn, cháu cũng sẽ không để cho nó hủy ở trong tay của mấy người!”
“Mày tự đâm đầu vào chỗ chết...” Thư nguyên hồng đỏ mắt giận dữ, lần nữa đánh Thư Dao.
“Chậc chậc, nhìn xem mặt xưng phù rồi, tôi thật sự là nhìn không nhìn nổi, này, ngài có phải nam nhân hay không? Thế nào liền đàn bà đều xuống tay được, thân là đàn ông đến tôi đều lấy làm hổ thẹn!” Một đạo thanh âm bất cần đời vang lên tỏ rõ không biết khi nào thì trong phòng khách xuất hiện người thứ tư, 1 bóng gần như quỷ mị, lặng yên không một tiếng động đi tới cạnh thư nguyên hồng dễ dàng xốc hắn lên, tay nhanh chóng siết cổ của hắn, buộc chặt.
Này tất cả khiến người ta trong nháy mắt nhìn cũng không rõ, chỉ thấy kẻ đó đứng ở cạnh Thư Dao, tóc dài mềm mại phiêu dật ở không trung bay phất phới, cặp mắt Violet quỷ dị lóe điểm tinh quang, nhìn như không giống một người bình thường.
“Cậu là ai?” Thư gấm lệ kêu khẽ một tiếng, muốn tiến lên cứu thư nguyên hồng rồi lại không dám động, quá đáng sợ hắn lúc nào thì tiến vào thế nào mà bọn họ một chút cũng không có phát hiện?
“Tôi?” Nam tử một cái tay chống cằm, một cái tay như cũ thắt cổ của thư nguyên hồng giống như chỉ cần hắn thoáng một cái thì cổ Thư nguyên hồng sẽ “Răng rắc” một tiếng tắt thở, thế mà nhưng hắn lại vẫn như cũ giống như không người nào cắm đầu cắm cổ khổ não
“Tôi, tôi nghĩ mấy người không nên biết thì tốt hơn, bởi vì bình thường người biết tên tên của tôi người còn sống sợ là rất ít, chỉ là mấy người muốn thật muốn biết tôi cũng có thể phá lệ nói trước để ấy người đi gặp Diêm Vương không oán hận, như thế nào?”
Lời của hắn khiến cho thư gấm lệ không khỏi sợ hãi run rẩy, theo bản năng liều chết lắc đầu, thư nguyên hồng mặt đỏ mau biến thành màu gan heo, mà nhíu chặt chân mày tỏ rõ hắn thật khổ não, một tay bỏ qua thư nguyên hồng giống như trên người hắn có đồ bẩn thỉu bẩn tay của mình.
14.2
“Chậc chậc, chờ tôi đây nghĩ kỹ rồi nói.”
Lúc này, đột nhiên một thanh âm cười khác gia nhập:
“Tôi thừa nhận, giọng cậu độ chán ghét làm cho người khác nghe phải tăng thêm một bậc.”
“Hừm, không cần so sánh như vậy chứ! Làm sao đủ trình đẻ so sánh với tôi chứ?”
Vẫn trong trạng thái khiếp sợ Thư Dao, nghe được thanh âm quen thuộc bỗng dưng vui mừng nhảy lên, trong nháy mắt hướng tới hắn
” Kỳ Ngôn! Hu hu..... em biết anh sẽ đến.”
Người cuối cùng tiến vào tiếp lấy thân thể của nàng cười
“Tiểu Bạch Thỏ, nhiều người ở đây như vậy, em cũng thật không biết ngượng a”
Mặc dù là nói như vậy, nhwung giọng hắn rõ ràng cưng chiều khiến Thư Dao một miệng lớn tức dịu dàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, một mắt lười biếng trở nên nguy hiểm đáng sợ
“Bọn họ đánh em?”
“Em không sao.” Thư Dao lần nữa vùi vào trong ngực của hắn, bộ dáng yếu ớt không chút nào giống như trước còn quật cường bất khuất, hút hút chóp mũi
“Em không muốn lại nhìn thấy bọn họ.”
Nam tử kia vẫn đang khổ não giống như là bị Thư Dao một câu nói đánh thức, vui vẻ nói:
“Vậy tôi rốt cuộc không cần khổ não nữa! Tiểu Dao muội muội nói không muốn nhìn thấy 2 người, vậy tôi có thể nói cho bọn họ biết tên của mình, như vậy tôi cũng có thể động thủ đưa bọn họ đi gặp Diêm Vương rồi, tôi ghét nhất phải lựa chọn, cảm giác có người quyết định thật tốt!”
“A, không cần! Cứu mạng!” Nhìn tóc dài nam tử cười đáng sợ mà cười Thư gấm lệ bị sợ đến sắc mặt đều trắng, thật vất vả chậm khí thư nguyên hồng cũng chân mềm nhũn “Phù phù” một tiếng ngã sấp trên mặt đất cầu xin tha thứ.
“Ngân li.” Lan Kỳ Ngôn bật cười kêu ngăn lại, sau đó chìm một đôi tròng mắt đen bắn về phía Thư gấm lệ, thư nguyên hồng, giọng nói chậm chạp mê người lại kinh khủng:
“Tôi đã cùng mấy người nói qua tôi rất ghét phiền toái?”
“Có, có!” Ngồi dưới đất hai người run lẩy bẩy.
“Tôi hình như có nói qua, ai gây phiền toái để cho tôi khổ não hậu quả rất nghiêm trọng?”
“Có, có!” Hai người thanh âm quả thật mau khóc.
“Vậy tại sao 2 người lại nhanh chóng gây chuyện vậy? Là lời tôi nói quên sao?”
“Chúng tôi cũng không dám nữa, van cầu cậu, bỏ qua cho chúng tôi đi!” Giờ khắc này, thư gấm lệ cùng thư nguyên hồng mới hoàn toàn hiểu rõ bọn họ chọc tới hạng người gì, tất cả căn bản không như bọn họ nhìn ngoài mặt giải quyết là xong, giống như là chỉ cần chọc vào bọn họ sẽ tùy thời mất mạng dù tiền nhiều hơn nữa, quyền lực hơn nữa thì mạng vẫn đáng giá hơn!
“Tôi đã ấy người rất nhiều lần cơ hội, đúng rồi tôi nói rồi mấy người cũng thông minh tại sao vẫn không hiểu?” Hắn nâng lên khóe môi, âm trầm nói:
“Mấy người ở Thư thị cổ phần đã toàn bộ bị rút sạch còn ‘ hai bàn tay trắng ’ từ này hiểu chứ? Từ nay về sau cách xa Thư Dao một chút.”
“Vâng, vâng, chúng tôi biết.” Hai người vội vàng co rúm lại gật đầu.
Ôm Thư Dao, chân dài nhảy qua chuẩn bị rời đi, hắn giống như là thấy không đủ quay đầu nói thêm một câu:
“2 người phải hiểu tôi nói ‘ xa ’, không phải một chút, tôi không muốn ở Đài Loan nhìn thấy 2 người nữa, hiểu không? Có cần hay không tôi nhắc lại một lần nữa, tránh cho 2 người về sau lại phiền toái tôi?”
“Không… không cần!” Lần này, thư gấm lệ cùng thư nguyên hồng biết mình là thật xong đời, cái gì cũng không còn.
Một hồi lâu mới nghe được phòng khách vang lên 1 thanh âm nữa:
“Wey wey Wey, cứ như vậy đi mất là có ý gì? Tôi không muốn lựa chọn? Không chơi nữa hả? Tôi không phải kẻ ngốc? Lan Kỳ Ngôn cậu nói rõ cho tôi, nếu không tôi liền vặn cổ của cậu”
“Tiểu Dao còn tốt chứ?” Biết được tất cả nguy cơ đã qua, thương tử tuyền vội vã chạy tới đại trạch Thư gia thăm.
“Cô ấy không có gì, chỉ là thoáng bị kinh sợ ở trong phòng nghỉ ngơi.” Lan Kỳ Ngôn ngồi ở phòng khách đưa cho thương tử tuyền một ly trà, không để cho nàng quá lo lắng.
“Vậy thì tốt, nếu không mình sẽ rất tự trách.” Thương tử tuyền áy náy.
“Này sao lại là chuyện của cậu?” Hắn biểu lộ bộ mặt cậu đã nghĩ quá nhiều.
“Nếu như mình đưa em ấy vào cửa chính công ty rồi rời đi, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.”
“Cô ấy cũng không phải là đứa bé, mà cậu thì làm sao sẽ dự đoán được? Huống chi chỉ là việc rất nhỏ chớ loạn tưởng.”
“Wey wey Wey! 2 người coi tôi là trong suốt à?” Ngân li ngồi ở một bên mặt uất ức, quá ghê tởm, thế nào liền con mắt đều không nghiêng mắt nhìn mình một cái?
“Ah? Làm sao anh còn ở chỗ này vậy?” Thương tử tuyền cố làm kinh ngạc nói, đáy mắt nụ cười tiết lộ.
“Oa, 2 người là lợi dụng xong rồi liền chê tôi giành chỗ sao?” Ngân li cắn môi mỏng, tỏ rõ mình thật bị thương thấu tâm.
14.3
“Dầu gì tôi cũng vậy đã hao hết tâm lực, ai, tôi quả nhiên là đau lòng mà.”
“Lời nói không thể nói như vậy, môn chủ của cậu không cần cậu hộ vệ sao? Cậu ở bên ngoài du đãng coi như là thất trách đó chứ?”
“Chậc chậc, thật giống như chủ nhân nhà tôi không có tôi liền sẽ chết à! Có Hắc tốn, gấm ngang, Thương tước đâu phải ăn không ngồi rồi chứ?”
Lan Kỳ Ngôn cùng thương tử tuyền nhìn nhau cười một tiếng, sờ mũi một cái, nén cười đến nội thương, quả nhiên cùng tiểu tử này múa mép khua môi là chơi tốt nhất
“Cho nên cậu muốn như thế nào?”
“Khó được khi ra ngoài đương nhiên là muốn tìm Tiểu Tuyền chơi với tôi a!” Ngân li chuyện đương nhiên nói.
“Em?” Thương tử tuyền cố làm khổ não
“Em còn muốn sống lâu một chút, không muốn bị anh giày xéo đến chết đó nhé?”
“Nữ nhân chết tiệt, em còn có lương tâm hay không?” Ngân li bóng dáng quỷ mị như một trận gió liền gần sát thương tử tuyền, hơi thở cố ý trêu chọc nàng
“Anh là nghe nói em gần đây tâm tình không tốt, muốn anh đi cùng giết tên gian phu kia không.”
Thương tử tuyền hơi ngẩn ra, đáy lòng từng trận ấm áp, nhưng là trên mặt như cũ là trêu chọc
“Chẳng lẽ gian phu trong truyền thuyết chính là các hạ đó sao?”
“Anh thời điểm nào biến thành gian phu hả? Anh rõ ràng là chính hiệu!” Ngân li bất mãn dựa vào tay thương tử tuyền
“Chẳng lẽ không đúng, anh mới 1 câu, em sẽ nhào tới trên giường lớn giúp anh ấm giường sao?”
“Hừm, trên giường lớn của anh không phải đã không có vị trí sao? Em còn chỗ đi lên sao?”
“Lời nói không phải như vậy, trong lòng của anh chỉ có em, trừ em ra, anh không để tâm nữ nhân còn lại.” Nói còn giơ tay lên một bộ lời thề son sắt.
“Được rồi, náo đủ rồi chưa?” Thương tử tuyền đứng dậy thuận tiện xốc lên Ngân li, thích không buông tay mà đem hắn chơi nữa
“Đừng quấy rầy Kỳ Ngôn cùng Tiểu bạch thỏ chàng chàng thiếp thiếp, tiểu nữ tử em giúp anh làm ấm giường có muốn hay không?”
“Muốn, muốn a.” Ngân li ôm thương tử tuyền một cái mập mờ nói:
“Anh mới không có hứng thú trông nom nam nhân dở hơi kia cùng tiểu bạch thỏ nhà cậu ta, anh luôn tương đối có hứng thú đùa với em”
“Này đi thôi, mỹ nam.”
“Hừm, xưng hô này anh không thích, anh rõ ràng là mãnh nam!”
“Anh nơi nào mạnh? Liền bắp thịt đều nhìn không có mấy khối.”
“Anh đau lòng, có cần anh cởi quần áo ra cho em kiểm tra hay không?”
“Em sợ đả thương mắt......”
“Nữ nhân chết tiệt!”
Không nhìn tiếng ồn ào càng lúc càng xa, ngay cả chào hỏi cũng không có, thương tử tuyền cùng Ngân li liền biến mất không thấy gì nữa, hắn đứng lên khóe miệng mỉm cười thật lâu không có biến mất.
Rất lâu, rất nhiều chuyện, không phải nói ra nhưng là có thể lý giải sâu sắc.
“Ưmh......”
Một tiếng ẩn nhẫn rên rỉ, ở phòng của tổng tài Thư thị vang lên, tiểu nữ nhân bị chống đỡ ở trên vách tường một cái cắn răng, chỉ sợ tiết lộ ra thanh âm mình mau không chịu nổi.
......
Hai người điên cuồng từ bàn làm việc đến ghế sa lon, rồi đến cạnh cửa, rồi đến cửa sổ thủy tinh cho đến đem mỗi góc độ làm qua hắn mới rốt cuộc thả nàng.
Thở hồng hộc bị hắn ôm vào bên trong phòng làm việc vào gian phòng tắm, mặc cho hắn trong bồn tắm thay mình tắm sạch, nàng đến con mắt đều lười phải nâng lên, nhưng cái miệng nhỏ nhắn vẫn như cũ oán giận:
“Sắc ma!”
“Đến tột cùng ai là sắc ma?” Lan Kỳ Ngôn tức giận gõ nàng, ác nhân cáo trạng trước.
Hừ một tiếng, Thư Dao không có tiếp lời, một hồi lâu, hắn mới chợt nói:
“Bắt đầu từ ngày mai, em phải một mình đến tới công ty.”
“Tại sao?” Thư Dao chợt mở ra cặp mắt mệt mỏi, không hiểu nói:
“Vậy còn anh?”
“Em hiện tại đã có đầy đủ khí thế của 1 Thư thị tổng tài rồi, anh dĩ nhiên cũng có thể trở lại cương vị chính mình, Thư tiểu thư, đừng quên, nghề nghiệp của anh là luật sư, luật sư Hằng giản sự vụ sở – Lan Kỳ Ngôn.” Nói xong, hắn đứng dậy dùng khăn tắm bọc lại thân thể của nàng mang ra khỏi phòng tắm.
Ngồi ở trên giường lớn mềm mại, Thư Dao một hồi lâu cũng không có lên tiếng, nhìn hắn thong thả ung dung sửa sang xong trang phục của mình, tâm tình trong lòng mình tích tụ buồn buồn nói:
“Em không có anh thì không được!”
“Chiêu này vô dụng, chúng ta biết rõ, em có thể làm được.”
“Vậy......” Vậy chúng ta bây giờ coi như là quan hệ thế nào? Không hề làm luật sư ủy thác xuất hiện tại bên cạnh nàng, tốt, có thể, vậy cũng phải lấy đổi quan hệ khác nhưng hắn cũng chưa từng có đề cập tới! Nàng đột nhiên phát hiện mình trong mối quan hệ này, vĩnh viễn đều là người bị động, như vậy có thể hay không quá không công bằng?
Quan Hệ Không Đứng Đắn Quan Hệ Không Đứng Đắn - Đường Nhã