Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Đường Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 15 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 538 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:58:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
3.1
Náo đủ rồi, thương tử tuyền mới cùng Thư Dao nói:
“Xin lỗi, bọn chị tương đối không có tiếng nói chung, rất khó hiểu lẫn nhau…, chỉ là chờ em gặp thêm mấy người còn lại thì càng sẽ lý giải hắn không có bằng hữu sự thật, chậc chậc, vì miệng hắn quá tiện.”
Như vậy còn nói không có tiếng nói chung? Thư Dao không có nghĩ thêm, thuận thế nghiêm túc gật đầu
“Em đồng ý.”
“Tiểu bạch thỏ, em ngứa da à?”
Thư Dao uất ức nhìn trước mặt thương tử tuyền
“Anh ấy thường như vậy uy hiếp em, em thật đáng thương, Tiểu Tuyền chị nhất định phải đứng ở phía em.”
“Quả nhiên rất khốn kiếp!” Thương tử tuyền chính nghĩa nghiêm mặt nói:
“Yên tâm, chị nhất định sẽ giúp em.”
Dừng lại bữa trưa, ở giữa mặt trận liên hiệp Nương Tử Quân hắn đối kháng ồn ào bên trong, rất mau mắn kết thúc.
Lan Kỳ Ngôn dặn dò: “Anh bây giờ trở về Hằng Giản, em về công ty trước đi đợi buổi tối anh sẽ tới đón em.”
“Ok.”
“Tiểu Tuyền, cậu phải đi chỗ nào? Muốn mình đưa cậu 1 đoạn không?”
“Không cần, mình lái xe tới, cùng Tiểu Dao trò chuyện thêm chút nữa rồi về nhà, gần đây xử lý một vụ án mới.”
“Chú ý thời gian, chào 2 người!”
Cho đến khi bóng lưng hắn biến mất, Thư Dao mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, cùng thương tử tuyền nhìn nhau cười một tiếng, không khí không giống như với mới vừa rồi vui thích, ngược lại có loại cảm giác không cần nói mà hiểu nhau.
Thương tử tuyền khuấy đều cà phê truớc mặt, nụ cười không giảm lại rõ ràng nhiều phần chân thành tha thiết, không hề đùa giỡn
“Xin lỗi, đêm đó say quá mất khống chế, để cho em đối với cậu ta sinh ra hiểu lầm, chị cùng Kỳ Ngôn thật không có gì, chị cũng thật sự là không biết đêm đó rốt cuộc mình nổi điên làm những gì, sẽ hoàn toàn không như chính mình nói xằng nói bậy.”
Không nghĩ tới thương tử tuyền sẽ chủ động nhắc tới đêm đó, cũng không nhớ đến hắn sẽ làm tất cả vì nàng, Thư Dao lắc đầu một cái, cười
“Là em quá hẹp hòi, không biết lại tùy tiện đoán mò, quan hệ của 2 người 1 người ngoài như thế nào có thể tùy tiện đoán sao?”
“A, Kỳ Ngôn có đề cập tới bọn chị sao?”
“Một chút xíu, anh ấy nói mọi người là người nhà của anh ấy, là người anh ấy tin cậy nhất, lẫn nhau dựa vào.” Sau lại mới biết, thương tử tuyền theo lời đồn đại là một trong thần bí kim bài luật sư của Hằng giản Sự Vụ Sở, làm cho nàng kinh ngạc thật lâu, chị ấy tuổi còn trẻ, lại xinh đẹp như vậy, lại có thân phận như vậy.
Bật cười gật đầu một cái: “Đích xác thế, em biết không? Mấy người bọn chị Tiểu Khê,Kỳ Ngôn, Tin Dã, Tư Kieuf có thể nói đều là cô nhi, mặc dù vận số cũng không kém gặp gỡ được người tốt giúp một tay, nhưng người nào cũng không cách nào bỏ qua sự cô độc cùng lòng bị thương nó ám ảnh lưu lại trong lòng bọn chị, cho đến khi bọn chị gặp lẫn nhau, mới có thể sâu như vậy hiểu đối phương, không xa rời, so với người nhà càng giống như người nhà.”
“Tiểu Tuyền, hiện tại em cũng là người nhà của chị rồi, không phải sao?”
“Em thật là” thương tử tuyền tự đáy lòng vui vẻ nói:
“Em là người mà Kỳ Ngôn nhận định như vậy nhất định cũng sẽ trở thành người nhà của bọn chị, ở tại trước mặt em chị sẽ không giấu giếm.”
“Không, chị có thể giấu giếm, nếu như không muốn vạch trần thương thế của mình cái gì cũng không muốn nói thì chỉ cần nhớ, chỉ cần chị nghĩ tìm người khóc thì em luôn hoan nghênh chị tới tìm em.” Thư Dao đưa tay đặt lên tay thương tử tuyền, cho thêm dũng khí.
Lúc này, cô gái bề ngoài kiên cường độc lập dịu dàng mới có một tia yếu ớt toát ra
“A, rốt cuộc hiểu rõ em tại sao trở thành người kia của Kỳ Ngôn rồi, em có 1 loại ma lực rất kỳ lạ, làm cho không người nào có thể đối với em nói không.”
“Mới không phải! Anh ấy liền cả ngày lẫn đêm đả kích em, nói em không được, không được, không được.”
“Đó chỉ là phương thức quen của cậu ta thôi.”
“Vậy sao?”
“Ha ha, cậu ấy là một người bề ngoài thoạt nhìn rất bất cần đời, cả ngày cười hì hì nhưng người càng như vậy đáy lòng liền càng yếu ớt càng tự bảo vệ mình, không có vật thể nào có thể đi chọc phá nó, chỉ có thể dùng yêu, em tình yêu không có chút nào cất giữ, mới có thể để cho cậu ấy hoàn toàn mất khống chế.”
“Vậy.... chị thì sao?” Thư Dao đem lời thương tử tuyền ghi tạc đáy lòng, lại không nhịn được hỏi.
“Chị?” Thương tử tuyền nụ cười giễu cợt mang theo một cái tuyệt vọng
“Chị là yêu không dậy nổi, khi c hị không có chút nào cất giữ tình yêu thì lại là người thất bại, hiện tại chị mới biết, mình cũng chỉ là 1 cô gái bình thường, cho là mình có thể đợi đợi, chỉ cần chị yêu là được rồi nhưng cuối cùng mới phát hiện, không chiếm được ngang tình yêu, chị cũng sẽ mệt mỏi, sẽ mệt mỏi, mình không phải Thánh Nhân, nếu không chiếm được như vậy chỉ có thể lựa chọn rời đi.”
“Tiểu Tuyền, đồng ý với chị, hãy luôn làm ình vui vẻ, không cho phép làm chuyện điên rồ.”
13.2
Tựa hồ có chút kinh ngạc, Thư Dao tại sao phải vạch trần ý niệm đáng sợ nhất của đáy lòng sâu nhất, nàng lộ vẻ xúc động cười khẽ
“Em đồng ý chị, như vậy chị cũng phải đồng ý với em, vui vẻ.”
“Chị đồng ý.”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, động viên cũng vì lẫn nhau.
Cùng thương tử tuyền chia tay, Thư Dao đi bộ trở lại Tổng Công cách đó không xa, giờ khắc này nàng là lần đầu kể từ khi gia gia qua đời thấy cảm giác tâm tình nhẹ nhõm rồi lại tràn đầy hy vọng; nàng tìm tới mục tiêu cho chính mình, không hề mờ mịt luống cuống hốt hoảng, cuộc sống lại thêm tư vị khác.
Thư thị đang ở trước mắt, Thư Dao cười nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn qua sau ánh mặt trời, hơi hí mắt nhìn ra tòa nhà cao vút trong gia gia, yên tâm đi, cháu sẽ không để cho ngài thất vọng, bởi vì, cháu có anh ấy.
“Thư tiểu thư.”
Đột nhiên, một đạo thanh âm xa lạ ở sau lưng của nàng vang lên.
“Hả?” Thư Dao không đề phòng chút nào bởi vì quay đầu lại, chỉ là một nháy mắt nàng liền thấy không rõ tướng mạo người tới liền bị một khối khăn vuông trắng bưng kín lỗ mũi cùng miệng, trong óc lập tức xuất hiện hai chữ, nàng liền hoàn toàn mất đi ý thức ngất đi.
Rất nhanh, thân thể của nàng bị dìu vào một hình xe, sau đó họ lái đi. Cả quá trình tốc độ nhanh đến kinh người, cho dù ở trên đường cái cơ hồ cũng không có ai phát hiện...
“Cái gì? Cô nói Thư tổng tài chưa có trở về công ty?” Đứng ở phòng làm việc thư ký tổng tài, hắn chìm tròng mắt đen giọng nói mặc dù như cũ là chậm rãi, lại không thể che hết lạnh lẽo trong đó.
Thư kí trưởng co rúm lại một chút: “Đúng vậy, buổi trưa cùng Lan luật sư sau khi ra ngoài, tổng tài cũng chưa có trở lại công ty.”
Không thể nào, nàng không thể nào một mình chạy loạn lại cái gì cũng không nói.
Lan Kỳ Ngôn thu lại một cái tâm thần, nở 1 nụ cười mê người
“Có lẽ vậy là cô ấy đi chỗ khác quên nói với tôi, tôi sẽ điện thoại cho cô ấy, cô có thể tan sở rồi.”
“Vâng”
Xoay người, Lan Kỳ Ngôn dạo bước đi vào phòng làm việc tổng tài, trở tay đóng cửa, nụ cười vừa nãy trong nháy mắt hỏng mất, lấy di động ra gọi cho Thư Dao, chuông điện thoại di động quen thuộc cũng đang trong phòng làm việc trên mặt bàn vang lên.
Nhíu mày, nàng cư nhiên không mang di động ra cửa!
Nhấn tắt điện thoại, ngược lại gọi cho thương tử tuyền, rất nhanh đầu kia truyền đến tiếng miễn cưỡng nhạo báng:
“Thế nào? Lan Đại Luật Sư lại có gì dặn dò?”
Nhưng mà giờ phút này hắn thật không có lòng nói đùa
“Tiểu Tuyền, Thư Dao cùng ở với cậu không?”
Đầu kia dừng lại một chút, rất nhanh phân tích ra tình trạng của hắn, nói nghiêm túc:
“Không có, ăn cơm buổi trưa xong bọn tôi đã chia tay, chuyện gì xảy ra?”
“Thư Dao không thấy, chưa có về qua công ty.” Lan Kỳ Ngôn hít thở sâu một hơi tức, cố gắng để ình thanh âm nghe không phải như vậy cực kỳ tức giận
“Đáng chết, nhất định là đã xảy ra chuyện rồi!”
“Cậu đừng vội, cậu có đầu mối gì không?” Có thể để cho cậu ta cũng trong nháy mắt mất trí trừ Thư Dao, thương tử tuyền thật đúng là không nghĩ tới người khác.
Bị nàng nhắc nhở trong đầu suy nghĩ tựa hồ chợt thanh tỉnh đúng vậy, là bọn họ.
“Tiểu Tuyền, cần cậu trợ giúp.”
“Nói.”
“Giúp mình gọi cho Ngân Li, kêu cậu ta tra ra chuyện này, sau đó bằng nhanh nhất tới Thư thị cùng mình gặp.”
“ok, biết rồi.”
Treo điện thoại, hắn mới xoa xoa lông mày không cách nào giản ra tròng mắt đen lần nữa mở ra bén nhọn mà không nhịn, hắn nói qua, hắn thật rất ghét phiền toái, tại sao những người đó một lần lại một lần phiền toái hắn? Chẳng lẽ bọn họ không biết hắn thật rất không thích nói giỡn, kiên nhẫn cũng không đủ nữa c hứ? Nếu muốn chơi lớn như vậy, hậu quả sẽ khiến cho bọn họ tự mình phụ trách đi!
13.3
Ưm một tiếng, tỉnh lại.
Thư Dao đầu đau như búa mở mắt ra, thứ nhất trở lại trong đầu ý tưởng là nàng bị bắt cóc rồi! Nhưng di động thân thể phát hiện tay của mình chân còn là hoạt động tự nhiên, trong lúc nhất thời không rõ chuyện gì nếu như là bị bắt cóc, tại sao nàng không có bị giam cầm?
“Cháu gái nhỏ của cô, đã tỉnh rồi hả?” Giọng nói chua ngoa đột nhiên ở trên tai Thư Dao vang lên, tâm rét, nàng nghĩ, nàng biết là người nào làm rồi.
Chống lên thân thể mình tìm được chỗ phát ra âm thanh Thư Dao mới phát hiện ra mình trong 1 phòng khách xa lạ mà rộng rãi trên ghế thư gấm lệ mặt không thay đổi nhìn mình
“Đường cô, cô muốn làm cái gì?”
Thư gấm lệ chậm rãi lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, vòng qua ghế đi tới trước cửa sổ thủy tinh ở phòng khách, cười đến dối trá làm cho người ta không thoải mái
“Cháu nhưng là 1 cháu gái tốt, cô cần phải làm cái gì đây? Cô chỉ muốn cùng cháu nói chuyện một chút mà thôi.”
Bỗng chốc, trên mặt nhiều son dầy mắt đẹp lóe ra ác độc sáng bóng, nàng nói qua nàng sẽ không cứ như vậy cho qua!
Làm như vậy coi như là nói chuyện 1 chút?
Thư Dao ngồi dậy, không nhúc nhích chút nào
“Nếu như chỉ là muốn nói chuyện tại sao dùng cái loại phương thức này dẫn cháu tới chứ?”
“Oh.” Thư gấm lệ mặt thật tiếc nuối vẻ mặt
“Bởi vì người bên ngoài quá nhiều, làm cho đường cô muốn cùng cháu nói chuyện cũng không có biện pháp! Nhìn xem, đây không phải là rất tốt? Hiện tại chỉ có hai người chúng ta nói chuyện rất dễ dàng.”
A, có tên họ Lan ở đó nàng căn bản không cách nào đến gần Thư Dao nếu như không phải là bọn họ ép, nàng cũng sẽ không mạo hiểm làm như vậy, hừ chỉ cần bắt được Thư thị về sau nàng cái gì cũng không sợ rồi.
“Nhưng cháu không cho là giữa chúng ta còn có cái gì cần nói.” Thư Dao có chút mệt mà từ trên ghế đứng lên, nhìn thẳng Thư gấm lệ
“Chúng ta những gì có thể nói ngày đó đã tại Thư gia toàn bộ nói xong rồi.”
“Dĩ nhiên không phải.” Thư gấm lệ chậm rãi đi về phía Thư Dao, ha ha cười gian rộ lên
“Giữa chúng ta còn có một Thư thị tập đoàn to như vậy phải nói, làm sao sẽ không có gì đây?”
“Cháu không hiểu cô nói gì.”
“Không tệ nha, cháu gái nhỏ của cô còn học được giả bộ ngu rồi.” Bỗng dưng đến gần Thư Dao Thư gấm lệ đẩy nàng một cái, để cho cháu mình ngã ngồi ở trong ghế trong nháy mắt nụ cười tràn đầy mặt trở nên cắn răng nghiến lợi
“Đừng tưởng rằng cháu có cái Đại Luật Sư ở đây dạy, trở nên cùng trước kia không giống nhau mà có thể thay đổi được gì, không có hắn đang bên cạnh cháu cũng chỉ là 1 Tiểu Miêu, ta khuyên cháu nên biết điều 1 chút, đừng để cho ta tức giận!”
Bị đau chau mày Thư Dao ngẩng lên đầu nhìn biểu cô
“Cô nói không sai, cháu là thay đổi nhưng cô cũng nói sai lầm rồi, không có anh ấy bên cạnh cháu cũng không còn là Tiểu Miêu, sẽ không bị ai đó uy hiếp!”
Cho đến giờ phút này, Thư Dao mới biết hắn đối nàng ảnh hưởng sâu đậm thế nào, nàng cho là không có hắn nàng còn sẽ biến thành con rùa đen rút đầu, nhưng trên thực tế chỉ cần trong lòng nàng có hắn, nàng sẽ cái gì cũng không sợ, tựa như hiện tại nàng không cần e ngại bất cứ chuyện gì, bởi vì chỉ cần biết rằng không thấy nàng, hắn sẽ có thể tìm được nàng.
“Ha ha ha ha...” Thư gấm lệ cuồng lên cười lớn, sau đó mới quay đầu hung dữ dữ mà nhìn tới Thư Dao
“Cháu không có lựa chọn, mặc kệ cháu có nguyện ý hay không, cháu sẽ phải đem Thư thị chuyển tới tên của chúng ta, nếu không, cháu đừng mơ tưởng rời đi!”
“Không sai!” Một giọng nói nam đúng lúc gia nhập vào, Thư nguyên hồng cầm một tờ khế ước, hả hê đi vào phòng khách
“Cháu không ký cũng phải ký, cháu gái nhỏ, nếu như không muốn chịu nỗi khổ thân xác, ta khuyên cháu vẫn là ngoan ngoãn nghe lời đem cổ phần sang nhượng đi.”
Cắn thật chặt môi dưới, Thư Dao không nghĩ tới bọn họ thật làm tới mức như thế, hung hăng nắm chặc quả đấm Thư Dao gầm nhẹ đứng lên:
“Cháu sẽ không ký, coi như mấy người giết chết cháu, cháu cũng vậy sẽ không ký, sẽ không để ấy người vừa lòng đẹp ý!”
Thư gấm lệ căn bản không có để ý Thư Dao, để ly rượu xuống từ trong tay thư nguyên hồng nhận lấy khế ước, cười nói:
“Đã xong?”
“È hèm.” Thư nguyên hồng không kịp chờ đợi bỉ ổi cười lên
“Hiện tại, chỉ cần cháu gái nhỏ của chúng ta ghi tên của mình là được rồi.”
“Tốt, cầm qua cho nó.”
Nhìn thư nguyên hồng từng bước từng bước tới phía mình, Thư Dao phẫn hận lập tức đứng dậy muốn đi cửa chính chạy đi
“Cháu sẽ không ký, mấy người đừng mơ tưởng để cho cháu ký, a....”
Hét lên một tiếng, căn bản không có chạy ra khỏi phạm vi, Thư Dao liền bị một hồi kịch liệt đánh kéo về trên ghế, Thư nguyên hồng không nhịn được nắm tóc dài, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của, ép nó nhìn mình
“Muốn chạy ư? Không dễ như vậy đâu, mau, đem nó ký!”
“Cháu, không, ký!” Sợi tóc bị kéo đau đớn khiến Thư Dao nước mắt tràn ra, nhưng vẫn cũ là quật cường nói.
“Thư Dao, hôm nay vô luận như thế nào cháu cũng phải ký, cần gì phải phản kháng?” Thư gấm lệ ra vẻ đau lòng chép chép miệng
“Đừng làm khó đường cô, đường thúc, được không?”
Quan Hệ Không Đứng Đắn Quan Hệ Không Đứng Đắn - Đường Nhã