They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Nhược Ly
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 72 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 548 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49: Chương 49
ến khi kết thúc nghe nói là Bách Lý linh thắng. Đến khi 2 người về tới Vương Phủ Quản gia báo lại có Tiểu thư Cổ Gia, Cổ Thanh Thanh đến tìm Vương Gia. Cũng đã đợi hết cả buổi rồi.
Đến rồi! nhanh thật nha. Xem nàng ta có mục đích gì. Lãnh Thế Tuyệt cũng không để ý lắm tuy là người nhà mẹ đẻ, nhưng chỉ gặp một lần lúc nhỏ xíu khi mẫu phi còn sống. Giờ cũng gần mười mấy năm rồi.
Bước đến chính sảnh bỗng có một bóng dáng xinh đẹp tinh tế đang im lặng ngồi. Vừa thấy Lãnh Thế Tuyệt đến nàng ta vụt đứng dậy.
" Thanh Thanh ra mắt biểu ca " khẽ khuỵ người hành lễ, chỉ một động tác nhỏ đã xinh đẹp động lòng người vạn phần.
Lãnh Thế Tuyệt cũng nhìn nhìu hơn một cái. Sau lưng hắn bỗng nhói lên, nhìn lại thấy Ly Nhi đang tủm tỉm cười làm hắn lạnh sống lưng.
Ặc! không phải Ly Nhi ghen nữa chứ, lần trước là gần cả tháng mới gặp được nàng, làm sao đây
" Ly Nhi ta chỉ...... " xuýt xoắn mở miệng.
Khinh thường ột ánh mắt, buông tay bước đến chủ vị ngồi xuống như cười như không nhìn hắn. Lãnh Thế Tuyệt lo rồi.
Đang không biết làm sao thì phía sau một giọng nói dịu dàng nhu nhược vang lên " biểu ca người không nhớ Thanh Thanh nữa sao? " u uất lên tiếng nghẹn lời giống như muốn khóc.
"ta từng gặp ngươi. Lúc nhỏ!" như muốn giải thích cho Mỗ nữ nào đó nhấn mạnh từ lúc nhỏ.
" đúng vậy, cô từng dẫn biểu ca về Cổ Gia, lúc đó biểu ca còn dẫn muội đi chơi sau đó còn bị mắng nữa " gương mặt sáng lên, như thật vui vẻ kể lại. Đúng là Mỹ nhân như hoạ ah...Mỗi một nét cười một cái nhíu mày một ánh mắt cũng làm người điêu đứng không yên.
Lãnh Thế Tuyệt đang muốn dập lửa để nàng ta nói lung tung một hồi chắc sẽ Thêu rụi hắn luôn vội mở miệng hỏi
" ngươi đến tìm Bổn Vương có chuyện gì? " Không nghỉ Lãnh Thế Tuyệt sẽ hỏi Thẳng như vậy nàng ta hơi ngạc nhiên nhưng sau đó lại xấu hổ mà đỏ mặt vò khăn nhỏ trong tay rất thẹn thùng
" cái này.... " ngập ngừng không dám nói hết câu, mặt hơi cuối xuống nhìn điềm đạm đáng yêu khiến người ta muốn cưng chiều. Nhưng Lãnh Thế Tuyệt đang gấp muốn chết làm gì có thời gian nhìn nàng ta diễn, khó chịu quát lên
"Bổn Vương không có thời gian nghe ngươi nói nhảm " uỷ khuất muốn chết, rõ ràng nàng ta làm dáng vẻ đáng thương như vậy mà biểu ca một chút thương tiếc cũng không có thật quá đáng mà, tất cả là tại hồ Ly tinh kia,
Lúc nghe được tin Chiến Vương sẽ thành hôn nàng không thể chấp nhận được, nàng vì một lòng chờ đợi biểu ca mà thủ thân như ngọc, chỉ có Thiên chi kiêu tử, anh tuấn hiên ngang như Chiến Vương Gia mới xứng đáng để nàng nương tựa. Nàng mới là Vương phi chân chính.
" muội vì thực hiện hôn ước mới đến đây "
" hôn ước? " Lãnh Thế Tuyệt có dự cảm không mai.
" Cô đã từng vì biểu ca mà định hôn sự với muội, người nói khi muội 18 tuổi biểu ca sẽ thú muội, nên muội đến "
" oh" Nhược Ly Cười lạnh nhìn Lãnh Thế Tuyệt. Vậy mà Dám dấu nàng đến hôm nay. Lãnh Thế Tuyệt sắp chết rồi, hắn bị oan mà hắn nào biết có chuyện này
" hoan đường, xàm ngôn! Mẫu phi khi nào định hôn cho ta? Sao lại không nói cho ta biết? Ngươi đây là nghỉ mình là cháu ruột của mẫu phi ta không dám trị tội ngươi sao? " tức giận vỗ xuống ghế, phẫn nộ quát lên.
" muội không có, là Cô Cô đã chính miệng hứa với muội, còn đưa uội vật đính ước. " nói rồi thân thủ móc ra một chiếc vòng ngọc. " vòng ngọc này là Cô đã đưa uội "
" ngươi là cháu ruột của mẫu phi người có muốn tặng ngươi vài món trang sức thì có gì lạ? Ngươi lại dám mang ra nói lời xàm ngôn muốn Bổn Vương thú ngươi? Đúng là mơ tưởng"
"muội không có nói láo, là Cô đã hứa với muội, muội đã chờ biểu ca mười mấy năm rồi " chiếc vòng này thật là Cô tặng nàng, nàng thích chiếc vòng này nên đã xin Cô.
" Người muốn gã cho Chiến Vương Gia có thể sắp hàng từ thành nam vòng qua 3 con phố lớn tới Vương Phủ, nhưng mà chưa ai có can đảm bỏ liêm sĩ đức hạnh đến Vương Phủ cầu thân. Lần đầu tiên mới có người đến mang vòng cầu thân ah, thật bội phục dũng khí của ngươi "
Nhược Ly trào phúng lên tiếng, Lãnh Thế Tuyệt sẽ không gạt nàng lúc nãy cũng đã nói chỉ gặp một lần lúc mẫu phi hồi Gia, hậu phi trong cung đâu dễ dàng rời cung chứ, có lẻ là cũng gặp nàng ta duy nhất một lần thôi,
Thứ không thiếu nhất trong hậu cung chính là Mỹ nhân mà thứ Mỹ nhân có nhiều nhất là trang sức, ai không muốn mình xinh đẹp để giữ trái tim Hoàng Thượng. Nô tỳ, thái giám trong cung Chủ tử cao hứng ban thưởng thì nói gì một chiếc vòng ngọc, Vàng bạc châu báo thứ nào không có. Mệt nàng ta cầm lông gà mà tưởng Phượng tiễn.
Lãnh Nhất ôm bụng nén cười đến trướng đỏ mặt. Vương Phi giết người không thấy máu ah. Nói nàng ta vô liêm sĩ, không tuân nữ đức mặt dày đến cầu thân, xưa nay toàn nhà trai cầu thân nhà gái, nàng ta Thế nhưng có dũng khí đến Vương Phủ cầu thân. Ha ha chết cười mất. Âm thầm giơ ngón tay cái hướng Nhược Ly bội phục!
Cổ Thanh Thanh mặt cắt không còn giọt máu, đây là nàng đến thực hiện hôn ước qua miệng nàng ta nói ra nàng là người mặt dày vô sĩ đi theo đuổi Chiến Vương Gia còn mất nữ đức đến cửa cầu thân, để người khác nghe thấy sao nàng dám gặp người.
" Ngươi tiện nhân.... này dám nhục mạ Bổn tiểu thư. Bổn tiểu thư đang nói chuyện với Vương Gia ai cho phép ngươi xen vào, biểu ca huynh nhìn nàng ta xem.. Nàng ta Thế nhưng nhục mạ muội! "
nàng là hòn ngọc quý trong gia tộc, bất luận tướng mạo hay tài năng đều để người khác ngước nhìn ngưỡng mộ không thôi, từ nhỏ đến lớn được mọi người nâng niu, chiều chuộng chỉ nàng mắng chửi người khác, ai dám mắng nàng, lại bị một tiện nhân này mắng chứ.
Chậc thay đổi nhanh chóng mặt luôn mới hung thần ác sát mắng người quay sang lại điềm đạm, yếu đuối nhu nhược đáng thương như vậy. Ajjj tởm quá ah..lãnh Nhất thấy biểu tình của nàng ta gai óc trên người nổi hết.
" Lãnh Nhất, tát "
Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp. Mười cái tát vang dội vanh lên. Lãnh Nhất không nói một lời liên tiếp mười cái tát vào mặt nàng ta.
Cổ Thanh Thanh kinh ngạc đến quên đau chỉ ngây ngốc ôm mặt một lúc sao mới òa khóc lên thảm thiết....
" biểu ca, hắn dám đánh muội, huynh phải làm chủ uội, tiện nhân này dám sai người đánh muội.... Oa huhuhu.." bộ dạng hoa lê đẫm mưa của nàng ta thật không hợp chút nào, nếu lúc bình thường có lẻ người ta sẽ ngắm nghía thương tiếc, nhưng giờ vừa mới ăn qua mười cái tát, mặt nàng ta sưng thành đầu heo, nước mũi chảy ra mặt bầm tím trong thập phần buồn cười.
"Quản gia, nếu một người thường dân dĩ hạ phạm Thượng, xúc phạm tới quận chúa do Hoàng Thượng đích thân phong, lại là nhất phẩm Vương phi thì đáng bị tội gì? "
" bẩm Vương phi nhẹ thì đánh 50 đại bản, nặng thì loạn côn đánh chết "
" oh Thì ra là vậy! Ngươi xem, nàng ta là nặng hay nhẹ? " giọng nói nhẹ nhàng làm Cổ Thanh Thanh lạnh run người lên.
" biểu ca! " ánh mắt nài nỉ vang xin nhìn hắn.. Huynh phải cứu muội.... Lãnh Thế Tuyệt nhắm mắt làm ngơ, mặt kệ nàng ta. Thấy cầu cứu không thành nàng ta quay sang Nhược Ly
" xin quận chúa thứ tội, Thanh Thanh thật không biết thân phận người mới phạm phải lỗi lầm. Người không biết không có tội mong quận chúa nể mặt Vương Gia tha thứ Thanh Thanh lần này " nàng là người thông tuệ, co được giãn được.
" vì sao ta phải nể mặt Thế Tuyệt mà tha ngươi? với lại Ngươi thì liên quan gì tới mặt mũi Thế Tuyệt? "
" ta, ta Là biểu muội của Vương Gia " cắn môi không cam tâm run rẫy nói ra
" vậy sao? Không phải vị hôn thê Sao?" tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng ta, đây là uy hiếp trắng trợn. Ngươi dám nói mình là vị hôn thê ta liền........
" Không phải! Thanh Thanh chỉ là đùa một chút, Cô tặng vòng ngọc vì Thanh Thanh thích, còn lời hứa chỉ là nơi vui, đùa giỡn với Thanh Thanh mà thôi. " nhìn thấy sát khí trên người Nhược Ly nàng ta sợ hết hồn, nàng không muốn bị trượng hình đâu.
" Thật chỉ đùa giỡn Sao?"
" Dạ, chỉ đùa một chút thôi "
" nể mặt ngươi là biểu muội của Thế Tuyệt ta sẽ không truy cứu, trời cũng không sớm, tối nay nghĩ lại đây đi, chuẩn bị một gian sương phòng cho nàng ta "
" Dạ Vương phi". Quản gia phục sát đất rồi, có đôi khi chỉ cần vài lời đã giải quyết được vấn đề
" Ta thật không biết mà, nàng đừng nhìn ta như vậy!" từ lúc về phòng tắm rửa xong, Ly Nhi cứ nằm nghiêng trên giường tay chống đầu nằm nhìn hắn chầm chầm như muốn đục thủng một lỗ trên người hắn mới cam tâm.
Chịu hết nổi mới mở miệng giải thích đổi lại là một nụ cười chết người không đền mạng. Ực! nàng đây là muốn lấy mạng già của hắn mà..
Nàng không biết bộ dạng mình hiện tại mê người Thế nào sao? Mới tắm xong nên trên tóc còn vương hơi nước, da trắng tuyết hơi ửng hồng, đôi mắt phong tình lúng luyến, môi Căng mọng hơi nhếch lên.
Cổ ngọc hơi nghiêng bởi vì tóc còn ướt một chút có một giọt nước nhẹ lăn từ Tóc mai lăn nhẹ xuống cổ rồi nhẹ nhàng xuống xương quai xanh xinh đẹp lại lăn xuống biến mất trong khe ngực đang Phập phòng theo hơi thở.
Ực! Không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt đôi mắt lại tìm tòi trên người nàng. Tơ tầm màu tím nhạt dính sát vào cơ thể, vì nằm nghiêng nên khe ngực ẩn hiện dưới lớp áo, đường cong quyến rũ, vòng eo thon gọn, đôi chân dài thẳng tắp.
Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi - Dạ Nhược Ly